Về đến trong phòng của mình, Long Huyền ngả lưng lên giường, vươn người hít thật sâu một hơi, cảm giác của hắn lúc này thật sự rất là thư thái.
Trải qua cả ngày hôm nay, hắn dường như đã trở thành một con người khác, những ưu phiền lo lắng hay sự tự ti của mấy ngày trước đã biến mất không còn một mảnh… Long Huyền hưng phấn, hắn tin chắc rằng con đường tương lai của bản thân sẽ rộng mở, vì từ đây hắn đã trở thành một tên tu luyện giả chân chính, bắt đầu hòa nhập vào thế giới này.
Hắn tin tưởng rằng cho dù bản thân không phải là thiên tài hiếm có gì, nhưng chỉ cần không phải là một tên phế vật không thể tu luyện thì bằng vào cố gắng, cùng sự kiên trì của bản thân, hắn sau này nhất định sẽ có thể bước lên đỉnh của thế giới này.
Giờ đây, Long Huyền mới là chính mình, là kẻ luôn lạc quan và tự tin, những điều này hắn học được trong thời gian phải sống một mình ở kiếp trước.
Một lát sau, hắn mới vùng dậy ngồi thẳng ở trên giường, hắn muốn thử một lần nữa vận hành Luân Hồi Đạo Quyết, thế nhưng rất nhanh Long Huyền liền nhíu lại lông mày bởi vì thực sự là không cách nào làm được. Trong lúc mơ hồ, những đường gân trên cơ thể hắn cũng nổi lên, khắp người đều có chút cảm giác đau nhức, Long Huyền vội vã ngưng lại.
“Ngươi chăm chỉ là tốt, thế nhưng cách làm của ngươi sai rồi.”
Thanh âm của Bạch lão rất đúng lúc vang lên, y nương nhờ vào hắc bạch ngọc châu nên dĩ nhiên là lúc nào cũng luôn ở bên cạnh Long Huyền chỉ bảo hắn tu luyện.
Đối với Long Huyền mà nói, thì đây quả là chuyện vô cùng may mắn, có một vị sư phụ luôn luôn bên cạnh chỉ điểm sẽ giúp hắn tu luyện nhanh hơn rất nhiều lần, tránh lạc vào những ngã rẽ khi tu luyện. Long Huyền cũng thầm cảm thán, nếu như đây là đang chơi game thì ta quả thực là không khác gì đang dùng hack đây này. Dù sao rất nhiều xuyên không giả đều được trang bị hệ thống bá đạo này nọ, thế nhưng hệ thống chỉ là một vật không biết suy nghĩ, ta có sư phụ như thế này chắc chắn là lợi hại hơn hệ thống… um có lẽ là ngang bằng đi? Dù sao sư phụ là con người, nếu thua một cái hệ thống cũng rất mất mặt a… càng nói càng không chắc chắn, Long Huyền chỉ có thể tự an ủi, hừm, ít nhất là sư phụ hắn có thể suy nghĩ, cùng nói chuyện.
Bạch lão cũng không biết được trong nháy mắt mà Long Huyền đã suy nghĩ nhiều thứ loạn thất bát tao như vậy. Nếu biết có lẽ hắn cũng không quá mức bất ngờ, não Long Huyền biên độ nhảy rất lớn, lần đầu tiên hắn còn suýt trở thành dâm tặc cùng ăn trộm đây.
Lúc này Long Huyền mới nghĩ đến vấn đề chính, hắn nhìn về phía Bạch lão đang đứng bên cạnh, hỏi.
“Sư phụ, ta không thể nào vận chuyển công pháp liên tục, vậy phải tu luyện như thế nào?”
“Nói ngươi ngu ngốc cũng không oan đâu, nhập vi cảnh giới chính là rèn luyện thân thể, tôi luyện kinh mạch cho vững chắc để đúc tạo căn cơ. Làm gì có đạo lý ngồi im một chỗ thì có thể khiến sức mạnh tăng lên được?”
Nói đến đây, Long Huyền lập tức nhìn ra điểm mấu chốt, đúng vậy a, nhập vi cảnh chủ yếu là công pháp để điều động linh khí rèn đúc kinh mạch, thế nhưng cốt yếu nhất để đột phá nhanh chính là tăng lên sức mạnh của bản thân. Mà có một việc trước giờ Long Huyền vẫn luôn cố gắng làm đó chính là luyện tập thể lực, cùng với tu luyện bộ hoàng giai sơ cấp võ kĩ, thất liên quyền pháp, chỉ cần chăm chỉ luyện tập thể lực, cường độ thân thể sẽ dần dần mà trở nên mạnh mẽ, lại kết hợp với linh khí trong thiên địa bồi dưỡng thì tu vi mới có thể tăng tiến được.
Cũng khó trách Long Huyền, dù sao thời gian hắn xuyên qua thế giới này quá ngắn, nhất thời cũng chưa nắm bắt được quá nhiều phương pháp tu luyện.
“Sư phụ có phải là ta nên tập luyện võ kĩ kết hợp với vận công tu luyện?”
Bạch lão cũng gật gật đầu, sau đó lại chậm rãi nói.
“Thực chất thì phương pháp tốt nhất và nhanh nhất để tăng tiến tu vi chính là chiến đấu, khi chiến đấu, võ kỹ có thể nhanh chóng thuần thục, ngươi cũng sẽ càng nắm vững hơn cách vận dụng chiến lực của bản thân. Việc ngươi cần làm bây giờ là vừa luyện thuần thục võ kĩ, lại vừa vận chuyển công pháp để bù đắp thể lực tiêu hao của bản thân. Trong quá trình này, linh khí sẽ liên tục lưu thông, rèn đúc kinh mạch, cũng chính là con đường ngắn nhất để tăng tiến tu vi.”
Long Huyền nghe vậy thì nhanh chóng bước ra giữa phòng, dựa theo bộ võ kĩ thất liên quyền mà Long Vô Tâm dạy cho, vận lực mà thi triển ra. Mới ban đầu chưa thích ứng với việc thân thể có thêm linh lực, do đó Long Huyền đối với việc kiểm soát sức mạnh không tốt lắm nên đã lỡ tay làm vỡ một chậu cây cảnh.
Long Huyền cũng vô cùng bất ngờ, bộ võ kĩ này tên là thất liên quyền pháp, đúng là có lý do của nó, khi tu luyện đến mức tinh thông chỉ cần đấm ra một đấm thì sẽ tạo thành bảy tiếng vang, khi đó mục tiêu trong nháy mắt không chỉ nhận một lần công kích mà là bảy kích cùng một lúc, vậy cho nên mới có cái tên thất liên quyền.
Phải biết trước đây trong suốt mười ngày, Long Huyền dù cố gắng thế nào cũng không thể làm cho một quyền của bản thân đánh ra có hai tiếng vang, thế mà giờ đây chỉ diễn luyện vài lần hắn đã có thể dễ dàng đánh ra được bốn tiếng vang. Long Huyền suy đoán, có lẽ là do bây giờ trong cơ thể đã có linh lực, sức mạnh bản thân cũng đã tăng lên không ít nên mới dễ dàng như vậy.
Bạch lão đứng bên cạnh chỉ nhìn mà không nói gì, vốn dĩ hắn là một kẻ rất kiệm lời, trừ một vài lúc Long Huyền chủ động hỏi, hoặc là những gì hắn nghĩ nên dạy cho Long Huyền thì khi đó mới lên tiếng. Long Huyền đang tập luyện cũng có khi nhìn sang phía Bạch lão, thấy thần sắc trên khuôn mặt sư phụ không thay đổi gì nhưng là Long Huyền rất nhạy bén, hắn có thể cảm thấy được ánh mắt Bạch lão có chút cảm giác chán. Chán?
“Sư phụ ta luyện quyền pháp này có vấn đề gì sao?”
Long Huyền nghĩ rằng hắn luyện đến còn quá kém khiến cho Bạch lão khinh thường đây, dù sao kiếp trước hắn cũng chưa luyện võ bao giờ.
“Quả thật là không đâu vào đâu, bộ quyền pháp này vốn dĩ không hề khó học, tư thế cùng cách phát lực của ngươi chẳng khác gì đang múa máy tay chân, lại nói tinh túy của bộ quyền pháp này ngươi vẫn chưa ngộ ra được.”
Long Huyền nghe vậy có chút suy nghĩ về cách mình phát quyền, trong lòng ẩn ẩn có chút linh cảm, hắn nhanh chóng diễn luyện lại vài lần, lúc này thì tư thế của hắn cũng đã vững vàng hơn, khi ra quyền lực lượng cũng mạnh hơn lúc trước rất nhiều, hắn đã có thể đánh ra sáu tiếng vang, trên cây cột cùng lúc cũng hiện ra sáu đạo quyền ấn, sau đó lại nhìn về phía Bạch lão chờ hắn nhận xét.
“Nhìn kĩ ta xuất quyền một lần.”
Nói xong Bạch lão bước lên trước một chút, sau đó làm theo tư thế xuất quyền của Long Huyền vừa mới diễn luyện qua, nhìn thì không khác gì khi Long Huyền xuất quyền nhưng nắm tay của hắn lại như rất nhẹ nhàng, kì lạ là Long Huyền vậy mà có thể cảm nhận được uy lực của nắm đấm này rất mạnh.
“Tinh túy của bộ võ kĩ này nằm ở chữ “liên” và chữ “quyền”, muốn phát huy ra sức mạnh cao nhất phải tập trung vào hai điểm này.”
Theo lời nói phát ra, nắm tay của Bạch lão cũng đã đánh lên cây cột nhà.
“Oanh, oanh, oanh,… oanh.” Liên tiếp có bảy thanh âm vang lên, tuy rất nhanh nhưng vẫn có thể nghe ra được có tổng cộng là bảy tiếng vang. Ánh mắt của Long Huyền thì nhìn chằm chằm vào cây cột, đó là nơi mà Bạch lão vừa mới phát ra công kích, bên cạnh đó là dấu quyền ấn mà ban nãy hắn đánh ra, lại so sánh với quyền ấn của Bạch lão thì có vài chỗ khác nhau.
Quyền ấn do Long Huyền tạo ra chỉ có sáu cái nhưng xét thấy thì chúng nó phân tán gần kề nhau, những vết lõm cũng có độ nông sâu ngang nhau. Thế nhưng dấu quyền ấn của Bạch lão thì lại khác, từ đầu đến cuối chỉ có một vết lõm được tạo ra, nhưng trong vết lõm này lại có bảy vòng tròn đồng tâm từ lớn đến nhỏ in sâu vào thân cột.
Nhìn chằm chằm hai vệt ấn này, Long Huyền như có điều minh ngộ, hắn dần dần hiểu được cái gì, sau đó hít sâu một hơi tĩnh tâm lại, mắt nhìn về phía cây cột rồi vận chuyện linh lực lên bàn tay sau đó xuất quyền mà đánh ra.
“Oanh, Oanh, Oanh…” ba tiếng vang liên tiếp nhanh chóng mà kêu lên, trên cột lại xuất hiện một vệt quyền ấn khác, Bạch lão thấy vậy liền tỏ ra ngạc nhiên, hiển nhiên là hắn không nghĩ tới Long Huyền nhanh như vậy đã hiểu được lời dạy của y, lại áp dụng thành công thi triển ra tinh túy của bộ võ kỹ này.
Tuy là lúc nãy Long Huyền có thể đánh ra sáu tiếng vang, còn bây giờ chỉ có ba, nhưng uy lực lại khác nhau rất lớn. Ba tiếng vang mà Long Huyền vừa mới xuất ra áp dụng chính là tinh túy của bộ võ kỹ này, so với sáu tiếng vang ban nãy của Long Huyền, uy lực mạnh hơn gần gấp đôi.
Sở dĩ tạo ra sự khác biệt lớn đến như vậy một phần là do điểm đặc biệt của bộ quyền pháp này. Tuy rằng thất liên quyền không phải võ kỹ cao cấp hay quý giá gì, rất nhiều người đều biết đến môn võ kỹ này, đây chỉ là một bộ hoàng giai sơ cấp quyền pháp mà thôi, nhưng võ kỹ cốt yếu là ở tinh túy, chỉ cần hiểu được thì hoàn toàn có thể phát ra lực công kích mạnh hơn phẩm giai của bản thân nó.
Nói bộ quyền pháp này trọng điểm nằm ở chữ “liên” và chữ “quyền” chính là vì khi xuất quyền sẽ tạo ra bảy tiếng vang. Nhưng mấu chốt ở đây bảy tiếng vang đó chính là bảy lần liên tục công kích, kích phía sau mạnh hơn kích phía trước đây chính là “liên”, khi cả bảy tiếng vang kết thúc cũng là lúc bảy kích uy lực dồn vào một chỗ tạo nên uy lực cực lớn tại một điểm chính là “quyền”.
Long Huyền trước đó tuy đánh ra sáu tiếng vang nhưng độ mạnh yếu mỗi kích không khác nhau cũng không hề tập trung vào mục tiêu do đó so về uy lực còn không bằng tam liên quyền mà hắn đánh ra sau này.
“Đa ta sư phụ, đồ nhi xem như đã học được bộ quyền pháp này rồi.”
Gật gật đầu, Bạch lão lúc này lại nói.
“Phương thức chiến đấu của ngươi còn quá thô thiển, tuy thất liên quyền cũng không tệ nhưng phẩm giai quá thấp, ta định sẽ truyền cho ngươi một bộ võ kĩ khác lợi hại hơn.”
Long Huyền nghe vậy thì mừng rỡ không thôi, phải biết võ kỹ giá trị như thế nào, hoàng giai sơ cấp thất liên quyền pháp tuy không mấy đáng giá nhưng cũng là mấy vạn đồng a, bây giờ có võ kĩ lợi hại hơn, hẳn là hoàng giai trung cấp, không lẽ nào là hoàng giai cao cấp võ kĩ? Sư phụ thật là tốt, giá trị mấy chục vạn a!
“Sư phụ võ kĩ này tên gọi là gì?”
“Ba động tam tuyệt kĩ.”
…