Luân Hồi Đại Đế Truyện

Chương 43: Chương 43: Lại tiến nhập Hoàng Phong sơn mạch




Sau khi vui mừng vì chế thành công tấm phù đầu tiên, tiếp đó Long Huyền gần như đã dành cả một đêm để vùi đầu vào luyện chế linh phù. Sáng ngày hôm sau, gương mặt Long Huyền vẫn còn có chút chán nản, hắn cầm ba tấm bạo linh phù trên tay mà than thở không thôi.

“Haizzz, không ngờ tỷ lệ thành công lại thấp như vậy.”

Hóa ra, sau khi thành công chế ra tấm phù đầu tiên, ngày hôm qua, Long Huyền lại tiếp tục bắt tay vào luyện thêm 13 lần nữa, thế nhưng sau một đêm hắn đã dùng hết toàn bộ mười lăm phần tài liệu chế phù thượng hạng của mình.

Vốn dĩ Long Huyền cho rằng ít nhất bản thân cũng phải luyện ra được tám hay mười tấm gì đó, nhưng mà đời không như mơ, trừ tấm phù đầu tiên thành công kia ra thì những lần tiếp theo, Long Huyền đều thất bại luyện thêm được hai tấm linh phù hoàn toàn là nhờ vào may mắn.

Dù nói thế nào đi chăng nữa, Long Huyền cũng chỉ là một kẻ lần đầu tiên tiếp xúc với việc chế phù, trong số mười lăm lần luyện chế kia, hắn có thể thành công luyện ra ba tấm linh phù, thực ra tỷ lệ này đã rất cao rồi. Phải biết có rất nhiều phù sư kinh nghiệm đầy mình, luyện chế hết một trăm lá phù, thế nhưng thành công lại chỉ trên dưới mười tấm tấm mà thôi. Đối với bọn họ, làm được như vậy đã coi như là một thành công lớn rồi.

So với tỷ lệ một trên mười của đám người đó thì khả năng thành công của Long Huyền đã cao hơn hẳn, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên hắn luyện chế, nếu như lời than thở vừa rồi của Long Huyền bị mấy linh phù sư khác nghe được, hẳn là sẽ bị đám người đó lôi ra đánh hội đồng cho một trận.

Nhưng dù sao cũng phải công nhận rằng Long Huyền đối với việc luyện chế linh phù rất có thiên phú. Bởi vì phù văn mà Bạch lão lưu lại phương pháp luyện chế cho hắn vốn chính là bản phù văn hoàn chỉnh nhất, vậy nên độ phức tạp cũng như chất lượng của linh phù không còn gì phải bàn cãi.

So với những phù văn của đa số linh phù sư hiện tại đang sử dụng thì gần như đều chỉ là loại giản lược, hoặc thiếu sót mà thôi, uy lực của nó mười thì chỉ phát huy ra được bảy, tám thành sức mạnh. Chỉ bằng việc Long Huyền có thể dùng linh huyết của yêu thú phẩm giai thất tinh nhập vi, sau đó luyện chế ra được Bạo linh phù có uy lực mạnh ngang đòn công kích toàn lực của tu giả nhập vi đỉnh phong, từ đó có thể thấy được rằng uy năng của phù văn hoàn chỉnh lợi hại đến mức nào.

Những phù văn đã bị giản lược, hoặc có thiếu sót kia là không có cách nào làm được như vậy, cho dù trình độ của linh phù sư có cao đến đâu đi chăng nữa.

...

Đi ra khỏi phòng, lúc này Long Huyền đang suy nghĩ xem bước tiếp theo hắn nên làm cái gì. Đám người của Long gia chủ mạch có thể sẽ đến đây bất cứ lúc nào, tuy rằng mấy ngày nay tu vi của hắn đã tăng lên đáng kể, thế nhưng so với cường giả Võ Tông cảnh thì vẫn chẳng có nghĩa lý gì. Cho dù hắn có Ác Ma hóa thì cũng không cách nào địch lại nổi cường giả như vậy, chẳng những thế nếu như hắn dám hóa thân Ác Ma, có khi còn trêu chọc đến thiên kiếp.

Hiện giờ Long Huyền đối với việc tự bảo vệ bản thân cũng có chút tự tin, chỉ cần đối phương không đạt đến Võ giả cảnh, hắn tự tin có thể dễ dàng đối phó, thậm chí giết chết bọn chúng, nhưng nếu như đám Long Đạo, Võ Tông cảnh của Long gia kéo tới thì cha mẹ hắn chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Long Huyền tin chắc, với thế lực hùng hậu có thể bao trùm cả Long thành như Long gia, hiển nhiên là cao thủ vô số. Hiện tại, cách duy nhất mà hắn có thể làm là liều mạng tăng lên tu vi của mình. Mà phương pháp, chính là ngũ tiên đan, Long Huyền nhớ rất rõ, trước đó Bạch lão đã từng nói qua, ngũ tiên đan đối với việc rèn luyện cường độ thân thể có tác dụng rất lớn.

Mà tu sĩ ở nhập vi kỳ thì việc tăng cường sức mạnh thân thể chính là điều quan trọng nhất, nếu như hắn có thể thu thập đủ tài liệu luyện chế ra ngũ tiên đan, nhất định sẽ khiến cho tu vi của bản thân tăng mạnh, hơn nữa lúc chiến đấu với bốn con yêu thú còn lại trong ngũ độc kia chắc chắn hắn phải đối mặt với nguy hiểm đến tính mạng, sức ép đó cũng sẽ giúp hắn nhanh chóng đột phá.

Long Huyền biết lấy tu vi của hắn hiện tại mà muốn đi trêu chọc đám nhập vi hậu kỳ yêu thú đó chẳng khác nào đang đi trên dây thép, tự đùa giỡn với tính mạng của mình, nhưng mà với tình thế hiện giờ hắn cũng không còn lựa chọn nào khác cả. Trong khoảng thời gian này, chiến lực của hắn tăng lên thêm một chút, thì bản thân cũng sẽ an toàn hơn một chút.

Nếu như bây giờ hắn liều mạng, chẳng may gặp xui xẻo thì cùng lắm là chết dưới độc thủ của yêu thú, còn hơn là ngồi một chỗ chờ đám người Long gia chủ mạch tới, khi đó kết cục của hắn chắc chắn là thê thảm gấp trăm lần...

Nghĩ tới đây, Long Huyền đã đưa ra quyết định, mấy ngày sắp tới, hắn sẽ đi vào Hoàng Phong sơn mạch một lần nữa. Về phần cha mẹ của hắn, Long Huyền cũng đã nghĩ ra lý do để nói với bọn họ rồi, chỉ cần nói Bạch lão muốn dẫn hắn đi đến một nơi để tu luyện, vài ngày sắp tới sẽ không trở về. Như vậy chắc chắn bọn họ sẽ không có ý kiến gì cả, nếu không may hắn chết dưới móng vuốt của đám yêu thú kia thì hai người họ cũng chỉ nghĩ rằng hắn đã theo sư phụ rời khỏi nơi này, như thế họ sẽ không phải đau lòng. Dù sao trước đó, Long Vô Tâm có nói qua, nếu như cần thiết, Long Huyền nên đi theo Bạch lão để tạm lánh nạn một thời gian.

Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, Long Huyền lúc này đây đã đi tới thư phòng, bên trong, hai vợ chồng Long Vô Tâm đang cùng trò chuyện với A Cửu dược sư, dường như A Cửu dược sư có ý định muốn rời đi, quay trở lại Long thành, y muốn sử dụng thế lực trong gia tộc để hỗ trợ gia đình Long Vô Tâm một chút sức lực.

Dù sao lần này hắn tới đây chủ yếu là để xem bệnh cho Long Huyền, nhưng Long Huyền vốn là không có bệnh gì, cho nên hắn mới ở lại mấy ngày để ôn chuyện cùng Long Vô Tâm, giờ đây thấy bọn họ gặp nạn, bản thân là bằng hữu của hai người, A Cửu dược sư cũng muốn nghĩ cách để giúp đỡ, vì vậy hắn muốn quay về Chu gia, để điều động một ít cao thủ đến đây.

Long Huyền bước vào trong phòng, lúc này hắn nhìn ba người rồi nói.

“Chào buổi sáng, phụ thân, mẫu thân, a Cửu thúc thúc!”

Ba người kia thấy Long Huyền tới thì cũng cười cười đáp lại, lúc này Long Vô Tâm gật gật đầu, hỏi.

“Huyền nhi, sớm như vậy đã tới tìm chúng ta có chuyện gì không?”

Long Huyền: “Phụ thân, Bạch lão muốn đưa con đến một nơi đặc biệt để tu luyện, do vậy con muốn tới để báo cho mọi người một tiếng.”

Long Vô Tâm: “Như vậy rất tốt, nếu như đã may mắn được danh sư chỉ điểm, con nhất định phải chuyên tâm tu luyện, đừng để cho ân sư thất vọng có biết chưa?”

Long Huyền: “Vâng, con đã nhớ kỹ.”

Lúc này Mai phu nhân cũng lên tiếng: “Chuyện đó, không biết Bạch tiền bối có nói sẽ đưa con đi bao lâu hay không, khi nào thì trở về?”

Làm một người mẫu thân, chuyện đầu tiên mà Mai phu nhân quan tâm đến chính là khi nào thì có thể gặp lại Long Huyền, nếu như là lúc bình thường, Mai phu nhân cũng chẳng muốn để con trai rời xa mình.

Long Huyền: “Còn hơn mười ngày nữa là đến thiếu niên thiên tài chiến, khi đó con sẽ trở về.” Ước tính một chút thời gian, Long Huyền mỉm cười đáp.

Mai phu nhân: “Vậy thì con phải nhớ giữ gìn sức khỏe đó, có biết không?”

Long Huyền: “Vâng, mẫu thân.”

Chu A Cửu: “Được, Huyền nhi tới đây, thúc thúc cho ngươi cái này.”

Long Huyền nghe vậy thì hướng về phía Chu A Cửu đi tới, lúc này A Cửu dược sư nhanh chóng lấy ra một cái bình sứ đưa cho Long Huyền rồi nói.

“Thúc thúc có chút quà nhỏ muốn cho ngươi, trong này là mười viên hồi linh đan. Tập luyện khó tránh khỏi mệt mỏi cùng bị thương, hồi linh đan đối với việc hồi phục linh lực cùng trị liệu vết thương rất hiệu quả, nếu cần thì hãy sử dụng nó.”

Long Huyền nhận lấy bình sứ từ tay của A Cửu dược sư, sau đó cúi đầu nói một tiếng cảm ơn: “Đa tạ A Cửu thúc thúc.”

“Vậy, con đi đây!”

...

Sau khi rời khỏi Long gia tiểu viện, Long Huyền nhanh chóng chạy về phía Thiên Vân Các. Lần này xâm nhập vào Hoàng Phong sơn mạch, chắc chắn sẽ có một trận chiến kịch liệt, đối với Long Huyền mà nói lần đi này vô cùng nguy hiểm, do vậy hắn nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.

Lần trước chiến đấu với Xích Vỹ Lục Xà, đối đầu với kẻ địch mạnh như vậy đã khiến cho Long Huyền xém chút mất mạng, lúc đó hắn mới thấy rõ bản thân còn thiếu cái gì.

Lúc này đây đi tới Thiên Vân Các, Long Huyền muốn mua thêm một ít tài liệu để luyện chế linh phù, chỉ có ba tấm còn quá ít, hơn nữa còn phải trang bị một ít trang bị phòng thân, về phần vũ khí, trong giới chỉ của Long Khôn đã có sẵn một thanh kiếm rồi.

Nhìn thoáng qua thì thanh kiếm này cũng rất sắc bén, có lẽ đã đạt đến Hoàng giai trung phẩm bảo kiếm, giá trị không nhỏ, dùng để chiến đấu với đám nhất giai yêu thú cũng đã dư xài.

Suy nghĩ tới đó thì Long Huyền đã đến trước cửa của Thiên Vân Các. Hắn vừa bước vào, lúc này đây đã có một thị nữ nhanh chóng ra tiếp đón.

“Xin chào quý khách, không biết ngài… A, lại là tiểu đệ đệ à?”

Không sai, người thị nữ kia chính là tiểu Liên, hôm qua Long Huyền tới đây, còn đánh cho tên chưởng quầy Liễu Phong một trận, tiểu Liên hiển nhiên là nhớ rõ hắn.

Long Huyền nhìn thấy vị tiểu Liên tỷ tỷ trước mặt này, vẻ mặt không còn xem hắn là trẻ con như hôm qua nữa, thay vào đó lại có chút cung kính, thấy thế Long Huyền liền cảm thấy có chút buồn cười, lúc này mới lên tiếng.

“Đúng vậy, lại là đệ đây tiểu Liên tỷ…”

“Đệ muốn gặp Huỳnh Thiên thúc một chút, tỷ có thể thông báo giúp đệ không?”

Tiểu Liên:....

Huỳnh Thiên là ai? Chính là Các chủ Thiên Vân Các, người như vậy có thể dễ dàng gặp được sao? Tuy là nghĩ như vậy, thế nhưng nhớ tới ngày hôm qua đích thân các chủ đã nói chuyện cùng với cậu bé này, tiểu Liên cũng đành phải đáp ứng, thử đi thông báo một tiếng.

“Ừm, được rồi, đệ đệ chờ một lát, ta sẽ đi thông báo với các chủ ngay.”

Nói rồi tiểu Liên nhanh chóng rời đi, Long Huyền bị bỏ lại một mình cũng rất bất đắc dĩ, vị tiểu tỷ tỷ này không biết là ngốc thật hay ngốc giả nữa, thái độ phục vụ thế này là muốn sớm bị đuổi việc sao?

Hóa ra, lúc gặp Long Huyền tiểu Liên rất bất ngờ, đến nỗi quên cả việc mời hắn vào trong Thiên Vân Các ngồi, hai người nãy giờ vẫn còn đứng tại đại sảnh nói chuyện, ngay sau đó thì cô nàng liền chạy đi mất rồi, lúc này Long Huyền chỉ đành tự mình tìm một chỗ ngồi xuống chờ.

Thực chất cũng không phải là hắn tự cao, muốn đích thân Huỳnh Thiên ra nghênh đón mình, chẳng qua là ở Thiên Vân Các hắn cũng chẳng quen biết ai, dàn thị nữ thì lại có người “thông minh” như tiểu Liên vậy, do đó hắn chỉ đành nhờ người đi thông báo với Huỳnh Thiên một tiếng mà thôi.

Chốc lát sau, tiểu Liên nhanh chóng quay trở lại, theo sau lưng nàng còn có một người đàn ông trung niên, ông ta nhìn về phía Long Huyền đánh giá một chút, sau đó lên tiếng.

“Ta là Dương Bảo, tổng quản của Thiên Vân Các, xin hỏi cậu có phải là Song công tử hay không?”

Long Huyền nghe vậy thì cười cười, hiển nhiên mấy người này còn chưa biết tên thật của hắn, trước đó hắn đã dùng tên giả Song Huyền để che giấu thân phận, lúc này Long Huyền mới gật gật đầu đáp.

“Xin chào Dương tổng quản, ta chính là Song Huyền.”

Dương Bảo: “Song công tử, các chủ cho mời, xin hãy đi theo ta.”

Long Huyền: “Vậy chúng ta đi thôi.”

Gật đầu một cái, Dương tổng quản ra hiệu mời, sau đó dẫn đầu đi trước, Long Huyền thấy vậy liền đi theo sau lưng hắn.

Rất nhanh Long Huyền được dẫn đến một căn phòng lớn ở trên tầng ba của Thiên Vân Các, nơi đây rất ít người, hiển nhiên là không phải ai cũng có thể tới chỗ này.

Trong thư phòng có một người trung niên đang ngồi, tướng mạo đường hoàng, tự thân cũng có một chút khí thế của người thường ngồi ở địa vị cao, hiển nhiên chính là Huỳnh Thiên.

Sau khi dẫn Long Huyền tới nơi, Dương Bảo tự giác đứng sang một bên, lúc này Huỳnh Thiên cũng nhìn về phía của Long Huyền cười nói.

“Haha Song tiểu huynh đệ, sớm như vậy đã tới đây tìm gặp ta, không biết ta có thể giúp gì cho cháu đây?”

“Chào Huỳnh thúc, thật ngại quá mới sáng sớm đã làm phiền người rồi, lần này ta tới là muốn mua một chút đồ.”

“Ồ, không sao không sao, tiểu Huyền ngươi muốn mua gì cứ nói, Thiên Vân các nhất định sẽ cố gắng đưa ra mức giá tốt nhất.”

Long Huyền: “Vậy thì ta muốn mua thêm một ít tài liệu luyện chế linh phù, còn có nội giáp phù hợp với nhập vi cảnh.”

Huỳnh Thiên nghe vậy thì rất bất ngờ, mua nội giáp, thứ này Thiên Vân các đương nhiên là có, nhưng giá cả của nó cũng không rẻ, Huỳnh Thiên không biết một đứa trẻ có thể bỏ ra được số tiền lớn như vậy hay không?

“Tiểu Huyền, cháu hẳn là biết giá cả của nội giáp so với binh khí đắt hơn nhiều phải không? Hơn nữa nội giáp thích hợp với tu luyện giả, thì giá cả còn cao hơn.”

Long Huyền: “Cháu cần loại có thể chống đỡ công kích của nhập vi đỉnh phong là ổn rồi, Huỳnh thúc có thể cho cháu tham khảo một chút hay không?”

Nghe vậy Huỳnh Thiên liếc mắt qua phía Dương Bảo nói một tiếng.

“Nhanh đi lấy tài liệu luyện liệu chế linh phù thượng hạng, còn có nội giáp, phẩm cấp thì… nhất giai trung phẩm trở xuống.”

Hộ giáp hay trang bị đều có chia ra phẩm giai, đây là do tu sĩ kiêm tu chú tạo sư chế ra, trong khi rèn đúc sẽ sử dụng linh lực để rèn luyện tinh thiết, cứng rắn hơn nhiều với khải giáp bình thường, đương nhiên, giá cả so với các trang bị phàm phẩm cũng cao hơn rất nhiều.

Dương Bảo: “Vâng, thuộc hạ đi ngay.” Gật đầu đáp ứng một tiếng, Dương Bảo nhanh chóng quay đầu đi lấy.

Một lát sau, hắn nhanh chóng mang về ba bộ nội giáp, còn có tài liệu luyện chế hai mươi tấm linh phù. Rút kinh nghiệm lần đầu, Long Huyền muốn mua nhiều tài liệu một chút, hắn tin tưởng với đống tài liệu này bản thân có thể chế ra được năm đến bảy tấm bạo linh phù, có lẽ như vậy cũng đủ rồi.

Nhanh chóng đưa mắt nhìn về mấy bộ nội giáp, lúc này Dương Bảo liền hướng về từng cái đưa ra giới thiệu.

Ở đây có ba kiện nội giáp, chất lượng đều rất tốt, hai bộ bên trái là nhất giai hạ phẩm bảo giáp, còn bộ bên phải này thì tốt hơn chính là nhất giai trung phẩm.

Đưa mắt nhìn qua ba bộ chiến giáp bày trên bàn, hai bộ trái phải đều có màu xanh trắng thêm chút ánh bạc, nhìn qua thì đều rất chắc chắn, thế nhưng bộ thứ nhất có vẻ như quá lớn so với vóc người của Long Huyền, còn bộ thứ hai lại có vẻ quá nặng nề, Long Huyền không chắc sau khi mặc nó vào thì bản thân còn có thể di chuyển bình thường được nữa hay không.

Lúc này ánh mắt hắn quét đến bộ giáp màu đen ở chính giữa một chút, gọi là “bộ” bởi vì kiện bảo giáp này có chút đặc biệt. Khác với hai kiện nội giáp ban nãy, đều là một tấm, bộ giáp đen này thì lại được chia nhỏ thành nhiều mảnh khác nhau.

Miếng lớn nhất chính là giáp ngực, bên cạnh còn có mấy miếng giáp nhỏ bảo hộ tay cùng chân, Long Huyền càng nhìn càng yêu thích. Bộ bảo giáp này, nhìn sơ qua thì bóng loáng, rất nhỏ gọn, có vẻ rất vừa vặn với những tu luyện giả nhỏ tuổi như Long Huyền. Hơn nữa, Long Huyền thích nhất là màu đen của nó, vốn dĩ kiếp trước hắn từng có biệt danh hắc y nhân, lý do cũng bởi vì hắn thích mặc đồ đen mà thôi.

Không đợi Dương Bảo giới thiệu xong ba bộ giáp, Long Huyền đã ngắt lời hắn rồi hỏi.

“Dương tổng quản, không biết bộ hắc giáp này giá cả như thế nào?”

Dương tổng quản nghe vậy thì nhanh chóng đáp lời: “Đây là nhất giai hạ phẩm bảo giáp, loại này rất nhẹ nhưng lại khá phù hợp để bảo vệ những bộ phận quan trọng trên cơ thể, nó có thể chống đỡ được mấy đòn công kích toàn lực của nhập vi cảnh đỉnh phong… giá trị tám mươi vạn tiền đồng.”

Long Huyền: “80 vạn?”

Dương Bảo gật gật đầu, đối với nhất giai hạ phẩm bảo giáp, giá cả này cũng không tính là quá đắt, chẳng qua Dương Bảo không cho rằng Long Huyền có thể mua nổi, nhìn thế nào thì Long Huyền cũng chỉ là một đứa nhóc mới 8, 9 tuổi mà thôi.

Ước lượng sơ qua số tiền còn lại trong giới chỉ, Long Huyền gật gật đầu, nói.

“Được, ta mua nó, còn nữa, tài liệu chế hai mươi tấm linh phù kia, ta cũng mua, ngươi nói giá đi.”

Dương Bảo nghe thấy Long Huyền đáp ứng dễ dàng như vậy liền có chút kinh ngạc, 80 vạn, đây cũng không phải con số nhỏ, bản thân hắn làm tổng quản của Thiên Vân Các cũng không dễ dàng lấy ra được số tiền này, thế mà Long Huyền cũng không thèm chớp mắt một cái đã đồng ý rồi.

Lúc này Huỳnh Thiên mới lên tiếng: “Haha, lúc trước có nói sẽ ưu đãi cho tiểu Huyền, được rồi tất cả 85 vạn tiền đồng.”

Long Huyền: “Vậy xin đa tạ Huỳnh thúc.” Hắn cúi đầu cảm tạ một cái, sau đó vẫy tay, một sấp ngân phiếu trị giá 85 vạn tiền đồng vừa vặn nằm ở trên bàn, sau đó lại nhanh chóng thu hết đống tài liệu chế phù vào trong giới chỉ, về phần bảo giáp thì trực tiếp mặc lên người. Mà chi hết 85 vạn tiền đồng này, tiền trên người Long Huyền cũng chẳng còn bao nhiêu.

Thật ra mà nói, số tiền Long Huyền bỏ ra cũng không phải của hắn, đây là tiền của Long Khôn, do vậy Long Huyền chẳng có chút đau lòng nào, còn nữa, chỉ cần có thể tăng lên thực lực, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.

Mua sắm xong xuôi, lúc này Long Huyền nhanh chóng nói lời tạm biệt với Huỳnh Thiên, sau đó một đường hướng thẳng về phía cổng thành tây, đi vào bên trong Hoàng Phong sơn mạch.



Ps: Dạo này up chương khá trễ, thật sự là có chút bận, mong bạn đọc thông cảm, nếu có thể ta sẽ cố up chương sớm hơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.