*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đoạn Ngọc cùng Hung Miêu chiến đấu ở chỗ tổ đội của Thôi Phong có thể nói là kinh tâm động phách, không chỉ Hung Miêu cường đại mà Đoạn Ngọc bộc phát chiến lực cũng rất đáng sợ, hai người mạnh nhất trong tổ đội là Thôi Phong cùng Tạ Khuyết e là đều không thể sánh bằng.
Quan trọng hơn nữa đó là Hắc Hỏa Xà chân thân trong lúc mấu chốt bộc phát ra tốc độ viễn siêu Nhị giai Hung thú phạm trù, tốc độ của Hung Miêu đã là cực nhanh mà vẫn bị Hắc Hỏa Xà chân thân bắt được rồi bị Đoạn Ngọc giết chết đã chỉ ra tất cả, bằng vào mắt thường cũng thấy được.
Sau khi Hung Miêu bị giết chết, Ngũ giai Yêu tộc kia liền bi phẫn gầm lên có chút không bình thường, hầu hết võ giả ở trên bình nguyên không rõ chuyện gì nhưng tổ đội của Thôi Phong lại loáng thoáng nghĩ đến cái gì, tất cả khuôn mặt đều lộ ra vẻ trắng bạch.
Trong khi những người khác chỉ có suy đoán thì Đoạn Ngọc đã có thể chắc chắn, cỗ sát ý kinh khủng kia giống như thực chất nhắm vào hắn, Luân Hải cảnh, thậm chí là Động Thiên cảnh cũng rất khó có thể khiến hắn có loại cảm giác kinh khủng kia.
“Hung Miêu này sẽ không phải là hậu duệ của Ngũ giai Yêu tộc kia chứ?”. Đoạn Ngọc suy tư, rất nhanh liền nghĩ đến một cái khả năng. Chỉ là khả năng cũng rất thấp, khá là bất hợp lý.
Yêu tộc lại sinh ra hậu đại là Hung Thú thì chỉ có một cái nguyên nhân đó là Yêu tộc cùng Hung Thú kết hợp sinh ra hậu đại, thế nhưng đường đường là Ngũ giai Yêu tộc lại đi kết hợp với Hung Thú sinh ra hậu đại, chuyện này làm sao có thể xảy ra? Đoạn Ngọc cảm thấy rất bất hợp lý!
“Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, Ngũ giai Yêu tộc kia đang nhắm vào ta tất nhiên là thật!”. Nghi ngờ không hiểu nhưng Đoạn Ngọc cũng không suy tư quá nhiều, hắn đã giết Hung Miêu, Ngũ giai Yêu tộc kia đã nhằm vào hắn, có là vì nguyên nhân gì cũng không quan trọng nữa. Hắn cần phải nghĩ biện pháp đối phó mới được.
“Rống! Nhân loại, cút ra!”. Bên kia Ngũ giai Yêu tộc gầm lên, chiến trường trên không của nó với Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện vô số hắc ảnh, Đoạn Ngọc nhìn đến liền giật mình, từng cái hắc ảnh kia không phải đều là Hắc Miêu sao?
Ngũ giai Yêu tộc đột nhiên bộc phát vô cùng đáng sợ, hung uy tràn ngập quét ra tứ phương khiến cho tất cả võ giả ở trên bình nguyên đều cảm nhận được một tia uy áp, nếu như để Yêu tộc tiến đến gần hơn thì chỉ bằng vào uy áp này của nó cũng đủ để bình thường Mệnh Tuyền cảnh không thể nhúc nhích!
“Chuyện cười!”. Ngũ giai Yêu tộc muốn thoát khỏi Hắc y nhân kia nhưng người sau cũng không yếu thế, chỉ nghe hắn lạnh lùng quát, hư không vô số trảo ảnh hiện lên chụp về những hắc ảnh kia, tràng diện va chạm càng thêm tráng quang khủng bố.
Hai vị cường giả mạnh nhất đại chiến, bên dưới đó hỗn chiến cũng rất ác liệt, đám người Kiến Quốc Thành chủ dĩ nhiên là cũng dần bị Yêu tộc cùng Hung thú đứng đầu cuốn lấy, tình thế trở nên càng thêm khó khống chế.
“Rống!”. Đoạn Ngọc cũng bị tiếng thú rống làm cho kinh tỉnh, ánh mắt của hắn nhìn lại thì thấy có đến tám con Hung thú dĩ nhiên là tách ra khỏi chỗ chiến trường của bọn nó lao về phía hắn, trong đó còn có hai con là Tam giai Hung thú, từng con ánh mắt băng lãnh hung bạo nhìn chằm chằm vào hắn.
Đoạn Ngọc híp mắt, Ngũ giai Yêu tộc kia tất nhiên là đã khống chế những Hung thú này đến giết hắn!
“Đoạn Ngọc lão đệ, trở về đội!”. Sau lưng Đoạn Ngọc, Thôi Phong thấp giọng quát.
Đoạn Ngọc quay đầu nhìn lại nhìn có chút cảm động, Thôi Phong không phải tay mơ, từ việc hắn giết Hung Miêu, Ngũ giai Yêu tộc gầm lên, lại thêm việc tám co Hung thú quay đầu giết đến đây thì y có thể là đã nhận ra gì đó, thế nhưng lúc này mà Thôi Phong cũng không bỏ Đoạn Ngọc, loại cảm giác được người lo lắng cho này hắn đã lâu không được cảm nhận.
“Nghiệt súc! Chạy chỗ nào!”. Thế nhưng lúc này lại có người khẽ quát, thanh âm của người này thu hút sự chú ý của Đoạn Ngọc. Nhìn lại liền thấy đó là một vị tráng hán cầm rìu lớn, người này có tu vi Luân Hải cảnh bốn tầng, y lao đến một con Tam giai Hung thú.
“Thôi Phong lão ca, đợi một lát ta sẽ trở lại”. Đoạn Ngọc khẽ cười đối với Thôi Phong. Nói xong cũng lập tức lao đến chỗ mấy con Hung thú đang hướng đến hắn. Ngoài vị tráng hán kia thì vẫn còn có hai vị võ giả khác lao ra chặn lại tám con Hung thú kia, những Hung thú này đều là tách ra từ chỗ tổ đội của bọn hắn.
Thôi Phong nghe được lời của Đoạn Ngọc thì thoáng chút nhíu mày, thế nhưng y cũng không có tách đội lao ra giúp Đoạn Ngọc. Y có thể cố sức bảo vệ Đoạn Ngọc nhưng cũng cần để ý những đội viên khác, nhất là trong đám Hung thú hướng đến Đoạn Ngọc kia có Tam giai Hung thú, y có thể giúp được cũng không nhiều.
Trong tổ đội sáu người thần sắc phức tạp không giống nhau, trong lúc đó không người để ý Hắc Hỏa Xà chân thân đã đem một đạo Tịch diệt chi lực đánh vào thi thể của Hắc Miêu rồi trực tiếp đem nuốt.
Thông qua liên hệ giữa hai cái nguyên thần, một cỗ tinh thuần lực lượng xen lẫn linh hồn chi lực trực tiếp truyền đến cho Đoạn Ngọc. Trước đó tiêu hao của Đoạn Ngọc toàn bộ được bổ sung.
“Giết!”. Đoạn Ngọc trực tiếp giết vào trong mấy con Hung thú, có vị kia tráng hán ngăn cản lại một con Tam giai Hung thú và hai vị võ giả khác cản lại hai con Nhị giai đỉnh phong Hung thú, Đoạn Ngọc đối mặt thực chất chỉ có một con Tam giai sơ kỳ Hung thú cùng bốn con Nhị giai Hung thú mà thôi, áp lực cũng không phải rất lớn.
Ở trong hoàn cảnh này Đoạn Ngọc quyết định lộ ra tu vi Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng cùng với Thánh thể chi uy, khí thế của hắn nháy mắt tăng vọt, dĩ nhiên là đã không hề kém con Tam giai sơ kỳ Hung thú kia.
“Phốc!”. Tật Lôi thương pháp điên cuồng huy động, công thêm với Cửu Ảnh Biến, Đoạn Ngọc nhìn như lỗ mãng lao vào năm con Hung thú nhưng đây cũng là có chủ đích, vừa mới va chạm hắn đã trực tiếp đâm xuyên đầu một con Nhị giai Hậu kỳ Hung Báo.
“Ngao”. Điều này càng kích động mấy con Hung thú, bọn nó lao vào muốn cắn xé nhưng Đoạn Ngọc đã lập tức vận chuyển Cửu Ảnh Biến tránh né, tốc độ của hắn lúc này đã không kém Luân Hải cảnh hai tầng, kết hợp với Tam giai thân pháp võ kỹ Cửu Ảnh Biến Tiểu thành thì một Tam giai sơ kỳ Hung thú cùng ba con Nhị giai Hung thú há có thể đụng được đến hắn?
Ở trong hoàn cảnh Đoạn Ngọc thậm chí là còn đang điên cuồng thôi động Tật Lôi thương pháp, chỉ thấy hắn không ngừng xuất chiêu, khi thì bốn loại biến hóa, khi lại là năm loại biến hóa, ban đầu vận dụng năm loại biến hóa có chút không thuận nhưng cũng chỉ một lát mà thôi, hơn mười hơi thở qua đi hắn đã cảm thấy dễ dàng hơn nhiều.
“Phốc!”. Gần trăm hơi thở qua đi, Đoạn Ngọc hoàn toàn nắm giữ năm loại biến hóa của Tật Lôi thương pháp, cuối cùng một con Nhị giai Hung thú cũng bị hắn đâm chết, lúc này công kích hắn chỉ còn lại một con Tam giai sơ kỳ Hung thú.
Ở dưới loại áp lực vô hình này, Đoạn Ngọc cảm thấy ngộ tính của mình càng thêm đáng sợ, thương kỹ mang đến cho hắn một loại cảm giác quen thuộc khó nói, đây cũng không phải là vì hắn đang tu luyện Tật Lôi thương pháp.
Ba vị võ giả lao ra giúp Đoạn Ngọc chặn lại ba con Hung thú nhìn thấy hắn nhanh chóng giết chết bốn con Nhị giai Hung thú đều khiếp sợ không thôi, phải biết đó là bây giờ Đoạn Ngọc vẫn đang còn phải đối phó với một con Tam giai sơ kỳ Hung thú, nếu như con Hung thú này thì e là Đoạn Ngọc giết bốn con Nhị giai Hung thú kia sẽ càng nhanh.
Có chút võ giả nhìn đến toàn bộ quá trình này giống như tổ đội của Thôi Phong cùng một chút tổ đội ở lân cận thì cũng kinh hãi, Đoạn Ngọc chỉ có tu vi Mệnh Tuyền cảnh nhưng chiến lực kia quả thực là quá đáng sợ, tuyệt đối là một vị thiên tài đáng gờm.
“Đến phiên ngươi!”. Đoạn Ngọc lúc này đang chìm đắm trong tu luyện thương kỹ, sau khi đánh chết con Nhị giai Hung thú cuối cùng thì ánh mắt của hắn đã khóa định lên con Tam giai Hung thú kia. Trong lúc chém giết mấy con Nhị giai Hung thú hắn đã phải tránh đi cùng con Tam giai Hung thú này đối đầu trực diện, bây giờ đã không còn những Hung thú khác quấy rầy, hắn có thể thỏa thích cùng nó chém giết.
“Gào”. Đây là một con Hung Báo, trên lưng cùng trước ngực đều mọc ra lân giáp có chút khác thường, hẳn là biến dị, bốn con Nhị giai Hung thú bị giết ngay trước mặt nó nhưng nó một chút sợ hãi cũng không có, trong mắt càng thêm hung bạo lao về phía Đoạn Ngọc.
Đoạn Ngọc không né tránh mà lập tức vung Minh Dạ thương cùng nó đối cứng, Tật Lôi thương pháp lại được thi triển ra, chỉ là lần này hắn bắt đầu nếm thử vận dụng loại biến hóa thứ sáu.
Một khi thành công nắm giữ biến hóa thứ sáu thì cũng có nghĩa là hắn đã tu luyện Tật Lôi thương pháp đến Đại thành chi cảnh!
“Canh!”. Đối diện với một thương của Đoạn Ngọc, con Hung Báo này dĩ nhiên là cũng không tránh, thân hình to lớn đột nhiên vặn vẹo, Minh Dạ thương đâm trúng là lân giáp ở trước ngực nó, một tiếng như là kim thiết va chạm vang lên, thân hình của Hung Báo thoáng chút dừng lại, bản thân Đoạn Ngọc nhưng lại bị chấn lui mấy bước mới có thể ổn định, lòng bàn tay nắm thương kém chút bị rách da.
Đoạn Ngọc kinh ngạc, không nghĩ đến con Hung Báo biến dị này lại có khả năng phòng ngự mạnh như thế, chỗ lân giáp kia trực tiếp cản lại Minh Dạ thương mà không chút tổn hại, lực phòng ngự chí ít cũng là Nhị giai võ khí.
“Rống!”. Lúc này Hung Báo cũng đã lao về phía Đoạn Ngọc, miệng máu mở ra có chút tanh hôi xộc đến.
“Cửu Ảnh Biến!”. Đoạn Ngọc chỉ có thể vận dụng thân pháp tránh đi, sau đó Minh Dạ thương cũng liền huy động đâm về phía Hung Báo. Nó có lân giáp phòng ngự rất mạnh nhưng Đoạn Ngọc không tin những nơi không có lân giáp cũng có khả năng phòng ngự như thế.
“Vù”. “Vù”. Hung Báo cũng không ngốc, Đoạn Ngọc nhắm vào nơi yếu hại thì nó lập tức tránh đi, sau đó nó dựa vào tốc độ mà không ngừng từ các phương vị khác nhau công kích Đoạn Ngọc. Đoạn Ngọc trong lúc này cũng chỉ có thể thôi động Cửu Ảnh Biến tránh đi, lợi dụng cơ hội không ngừng phát động thương kỹ.