Translator: Nguyetmai
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết dùng nội lực nung đỏ cây gậy sắt Thiêu Hỏa Côn, dốc hết sức đánh về phía Khai Tâm, khiến Khai Tâm bay lên cao hơn nữa, vượt ra khỏi phạm vi của lôi đài.
Thế nhưng Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết vẫn không thể chiến thắng trong trận đấu này, Liễu Diệp Phi Đao của Khai Tâm đã đến trình độ xuất thần nhập hóa, sau khi ra tay, Tiểu Thí Cổ lập tức mất mạng ngay, chưa kịp nhìn thấy Khai Tâm rơi ra khỏi lôi đài thì cậu ta đã nghe thấy tiếng thông báo thua trận của hệ thống.
Dù là như thế, Khai Tâm vẫn chảy ra mồ hôi lạnh!
Quả nhiên, bí kỹ luôn là đòn sát thủ dễ dàng thay đổi cục diện khi đấu tay đôi nhất, nếu hắn mà phản ứng chậm hơn chút nữa thì e rằng Tiểu Thí Cổ đã lật kèo rồi.
Xem ra, hắn phải chăm chỉ luyện tập Hắc Long Sát mới được.
Chỉ một Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết mà suýt nữa thì xử lý được mình, khiến người có kinh nghiệm của kiếp trước như hắn làm sao mà chịu nổi?
Thật đáng xấu hổ.
"Chiến thắng hiệp thứ năm! Bây giờ bạn có thể lựa chọn tiến vào hiệp thứ sáu, hoặc trực tiếp chờ tới vòng sau…" Lời nhắc của hệ thống vang lên.
Khai Tâm đã thắng hơn bốn trận rồi, dựa theo quy tắc, cho dù hai trận sau đều thua cả thì hắn cũng có thể qua được vòng thứ nhất, nhưng hắn không định kết thúc như thế.
Hắn muốn hiểu rõ thực lực của nhiều người hơn nữa, xem xem có thể gặp phải những người có bí kỹ như Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết nữa không, hoặc là xem ai có gì nổi bật hơn người… Và cũng là để lấy được nhiều tin tức hơn cho vòng đấu cuối cùng!
Nhưng hai đối thủ tiếp theo cũng chỉ ở trình độ bình thường thôi, hắn vào được vòng trong một cách dễ dàng.
Khai Tâm lại không biết rằng, sau khi vòng thứ nhất của đại hội võ lâm kết thúc, những sinh viên bị đào thải của đại học Nam Hoa thi nhau ùa vào "Bảng giang hồ Nam Hoa" và bàn tán xôn xao, trong đó nổi bật nhất chính là Khai Tâm với bộ quần áo màu xanh lam, dùng khăn tam giác bịt kín khuôn mặt!
"Khai Tâm?" Làm người tổ chức hoạt động lần này, ba con sói cô đơn vẫn luôn giám sát chặt chẽ tiến trình và những lời bàn tán trong diễn đàn. Khi nhìn thấy video của cuộc chiến mà mấy người đăng lên, bọn họ quay sang nhìn nhau.
"Không thể nào đâu?"
Bạch Lãng nuốt một ngụm nước bọt, kiếm khách che mặt trong video rõ ràng chính là những sát thủ cao cấp trong phim, nhiều nhất chỉ cần dùng hai chiêu để kết thúc trận đấu. Kiếm pháp linh hoạt như rồng rắn uốn lượn, chỉ nháy mắt đã khống chế được kẻ địch, tất cả đối thủ đều bị đá bay ra khỏi võ đài. Khi xem mấy video cùng một lúc, cảm giác đúng là khó tả.
Bảo với cậu ta kiếm khách che mặt này chính là thanh niên chăm ngoan học giỏi thường ngày, đánh chết cậu ta cũng không tin.
Nhưng bọn họ nhớ mang máng là, khi vào game, Khai Tâm không lựa chọn cái tên "Tiểu Tân cô đơn" mà lựa chọn Khai Tâm làm tên trong "Giang hồ".
Nếu kiếm khách che mặt chính là Khai Tâm, Khai Tâm chính là cao thủ bí ẩn đó, thế thì chắc chắn thực lực của thằng nhóc này có thể lọt top ba của Nam Hoa! Nghĩ đến đây, sáu con mắt của ba người trợn trừng lên, không hiểu sao bọn họ bỗng cảm thấy thật phấn khích!
Nếu là như thế thật… Vậy thì có lẽ Khai Tâm sẽ lấy lại được một phần tiền thưởng cho bọn họ trong đại hội võ lâm lần này.
"Đúng rồi, nhất định phải giữ bí mật chuyện này, không thể để người khác biết được rằng Khai Tâm chính là người trong ký túc xá chúng ta!"
"Ừm!"
"Thế thì làm gì với tiền thưởng lần này đây?"
"Nói thừa! Ai biết thì người đó có phần!"
Ba con sói cô đơn tụ lại với nhau, ngầm cười trộm vì cái quyết định bỉ ổi này.
…
Lần này đại học Nam Hoa có thể tham gia đại hội võ lâm tổ chức theo khu vực, hoàn toàn là nhờ vào đề nghị tình cờ của Khai Tâm, vì thế kịch bản đã thay đổi so với kiếp trước. Thế là trong đại hội võ lâm lần lượt xuất hiện vài người xuất sắc! Ngoại trừ kiếm khách che mặt là Khai Tâm, thì còn có hai người cũng khiến người ta chú ý tới. Một người là Bạo Long, một người là Nhất Đồng!
Bạo Long không những đã đạt tới cảnh giới Xuất Nhập, còn có môn võ "Tam Thập Lục Lộ Hiên Viên Kiếm Pháp" rất điêu luyện, chiến thắng cả bảy trận đấu, trong đó bao gồm Bất Xọa Lưu Manh và Phượng Vũ Thải Y, thắng bằng một loại bí kỹ có lực sát thương rất mạnh…
Về sau, Bạo Long bị người trong ký túc xá để lộ thân phận, là sinh viên năm thứ ba của khoa thương mại điện tử, tính cách quái lạ, trước mắt còn độc thân.
Người còn lại có một cái tên khá buồn cười, là Nhất Đồng trong mạt chược, gầy như que củi, học khoa ngoại ngữ, thích bóng đá, là một thủ môn. Trong "Giang hồ", cậu ta luyện được Thiết Bố Sam, một công phu khá hay! Mặc dù chưa đạt tới mức đao kiếm không thể đâm vào được, nhưng sau khi sử dụng công phu đó, cả cơ thể như biến thành sắt thép, đao kiếm bình thường khó có thể làm cậu ta bị thương. Với cách chiến đấu ngốc nghếch là khiến cả hai đều bị thương, cậu ta kết thúc trận đấu ngang tay với Ngữ Trà Huynh đứng đầu đại học Nam Hoa. Ngữ Trà Huynh chỉ đành cười khổ vào trận đấu tiếp theo, khiến danh tiếng của Nhất Đồng vang vọng, có danh xưng "Best tank" trên diễn đàn!
Còn về Khai Tâm… Động tác ra chiêu dứt khoát khiến hắn có thêm biệt hiệu là kiếm khách che mặt, mặc dù không nổi bật và bá đạo như hai người kia, nhưng lại mang đến cảm giác bí ẩn.
Trong ba người xuất sắc này, hai người đánh bại được Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết và Bất Xọa Lưu Manh, một người đánh ngang tay với Ngữ Trà Huynh, không những khiến diễn đàn của đại học Nam Hoa bùng nổ, mà còn làm nhiều người nhận ra rằng có thể cao thủ ở ngay bên cạnh mình, thậm chí chính bản mình cũng có thể trở thành ngôi sao sáng tiếp theo.
"Sau đại hội võ lâm lần này, không biết chúng ta sẽ lọt top bao nhiêu trong bảng xếp hạng cao thủ."
"Đúng thế."
Một số cao thủ vốn dĩ rất nổi danh ở đại học Nam Hoa, mặc dù vẫn vào được vòng trong, nhưng khi thấy Ngữ Trà, Tiểu Thí Cổ, Lưu Manh đều thất bại, bọn họ cũng từ trên thiên đường bị kéo trở về hiện thực. Ngoại trừ ba người xuất sắc vượt bậc ra, còn có rất nhiều người cũng thể hiện ra thực lực khá cao, sau khi vòng đầu tiên kết thúc, chắc chắn sẽ có những cuộc chiến tàn khốc hơn nữa.
Muốn lọt top, không phải chỉ nói mồm là được.
…
Sau một tiếng, vòng thứ nhất của đấu trường luận võ kết thúc.
Hơn ba ngàn người bị loại, đến vòng thứ hai chỉ còn lại chưa tới chín trăm người, trong đó cao thủ ở cảnh giới Xuất Nhập không tới hai trăm người… Quy tắc không còn là bảy trận thắng bốn trận nữa, mà biến thành năm trận thắng ba trận. Hệ thống quy định, người thi đấu phải đánh bại ba kẻ địch ngẫu nhiên, thắng được ba trận thì mới đủ tư cách để vào vòng thứ ba!
Năm trận thắng ba!
Ngay khi lời nhắc của hệ thống chấm dứt, trước mặt Khai Tâm nhanh chóng hiện lên bóng dáng của đối thủ đầu tiên, khuôn mặt dần dần rõ ràng… Sau khi thấy rõ người đó, khóe miệng của Khai Tâm hơi giật giật: Là cô ấy!
Phượng Vũ Thải Y…
Đây là người thành lập ra Thải Y Môn, từng là đồng đội, chiến hữu của hắn, không ngờ sau Tiểu Thí Cổ, người quen thứ hai mà hắn phải đối mặt lại là cô ấy.
Ngay lúc Khai Tâm than thầm, Phượng Vũ Thải Y với dáng người cao gầy, khuôn mặt lạnh lùng cũng nhìn hắn bằng đôi mắt phức tạp. Bộ quần áo trắng cùng với hơi lạnh của thanh kiếm trên không trung khiến cô ấy trông như tiên tử đứng trên mây. Không hổ là người có danh xưng "Tài nữ của Nam Hoa", phong thái như thế này thì đứng ở đâu cũng là tiêu điểm chú ý của mọi người.
Sau khi kết thúc bảy hiệp đấu, cô ấy đã offline một lát, đương nhiên đã nghe tin về kiếm khách che mặt Khai Tâm, biết đây là cao thủ có khả năng cạnh tranh top ba, vì thế vừa nhìn thấy tấm khăn che mặt đó, cô ấy liền biết mình không có cơ hội giành giải nhất rồi, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại.