Năm ngón tay của Phương Hành hư trương, thi triển ra Dẫn Lực Thuật, lăng không nhiếp lấy xích luân.
- Thái giám chết bầm, trả lại ngươi thử xem!
Phương Hành cười lạnh, đột nhiên lăng không hất lên, vậy mà cứng rắn chặt đứt thần thức liên hệ giữa Kiều công công và xích luân, sau đó xích luân đánh xuống, dọa đến Kiều công công quát to một tiếng, ra sức thúc dục ngọc bội phòng ngự, hưu… tuy xích luân bị ngăn trở, nhưng lại đánh hắn lui ba bốn bước, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra vết máu màu đỏ.
- Hắc hắc, lão Tà, tự mình đi thu huyết tế đi!
Phương Hành không sai biệt lắm đánh giá ra lực lượng của mình và Trúc Cơ cảnh bình thường, nên không có tâm tư xuất thủ nữa, đại kỳ nhoáng một cái, trên cờ bừng lên một đoàn mây đen, kéo dài xuống đáy cốc, thể tích càng lúc càng khổng lồ, trong mây đen có một Đại Bằng Điểu giống như núi nhỏ cùng vô số Yêu Linh hiển hóa pháp tướng khác nhau, giống như một đại quân Yêu tộc đánh về phía hai người Kiều, An.
Đại Bằng Tà Vương hiện ra pháp tướng, lông như Ô Kim, sát khí bức người, ngoại hình uy phong lẫm lẫm, đáng tiếc phát ra tiếng cười lại cực kỳ hèn mọn bỉ ổi, suất lĩnh đại quân Yêu Linh khổng lồ, trực tiếp cuốn lấy hai gã Âm thị.
- Đó là cái gì? Chúng ta là người của Sở Vương Đình, ngươi thực có can đảm giết chúng ta?
- Đây là Huyền khí sao?
Trong mây đen, hai Âm Thị kêu thảm thiết, liên tiếp đánh ra các loại Pháp khí, linh lực, dốc sức liều mạng ngăn cản đại quân Yêu Linh vây công, chỉ tiếc Vạn Linh Kỳ ngay cả Trúc Cơ trung kỳ Bách Thú Tông tông chủ Ứng Sư Hống cũng có thể đấu một trận, thì làm sao là hai Âm Thị Trúc Cơ sơ kỳ như bọn họ có thể ngăn cản? Tiếng kêu thảm thiết và vầng sáng pháp bảo rất nhanh thì ám ảm, cuối cùng biến mất.
- Ha ha, hai Trúc Cơ huyết tế, ít nhất có thể làm cho lực lượng của lão phu tăng lên một thành...
Đại Bằng Tà Vương rất thỏa mãn, sau khi hấp thu xong huyết tế, lại hóa thành mây đen bay trở về Vạn Linh Kỳ, Phương Hành thì vọt xuống, nhặt lên hai túi trữ vật, suy nghĩ một chút, cũng nhặt lên túi trữ vật của tám thị vệ, dù sao con muỗi nhỏ cũng là thịt, làm người phải biết tiết kiệm.
Đang muốn quay người ly khai, Phương Hành chợt nhớ tới một sự kiện, vội lui trở lại, cầm phi kiếm vẹt ra đũng quần của Kiều công công, hiếu kỳ liếc nhìn, lại phát hiện huyết nhục của đối phương bị hấp thu sạch sẽ, chỉ còn một cái thây khô, nhìn không ra có đồ chơi kia hay không, không khỏi có chút thất lạc, hỏi Đại Bằng Tà Vương:
- Vừa rồi ngươi nhìn thấy đồ chơi kia của bọn hắn không?
Đại Bằng Tà Vương vừa mới hưởng thụ huyết tế, nghe hắn hỏi cái này không khỏi có chút buồn nôn, bất mãn nói:
- Ta lưu ý vật kia làm gì!
Phương Hành nói:
- Ta rất muốn nhìn một chút... Ai, không nên để ngươi ra tay sớm như vậy!
Đại Bằng Tà Vương không còn gì để nói, trực tiếp trầm mặc xuống, không để ý tới hắn.
Phương Hành cũng hết cách rồi, chỉ có thể đánh chủ ý tới Âm Thị khác, bay đến giữa không trung, phất tay thu hồi tám trận kỳ, sau đó lăng không vỗ ra một chưởng, đánh vào giữa sườn núi của tuyết cốc, chỉ nghe “khách lạt lạt” vài tiếng, vô số băng tuyết lật úp xuống, không bao lâu, tuyết cốc đã bị lấp đầy hơn phân nửa, thi thể của hai Âm Thị và tám thị vệ bị che lấp cực kỳ chặt chẽ.
- Ha ha, thu hoạch quả nhiên không ít, trở về!
Phương Hành xem qua thu hoạch hôm nay, cảm thấy khá thoả mãn, ở trước Kinh Quật, hắn chọc giận hai Âm Thị, dẫn bọn chúng tới tuyết cốc này, ngoại trừ nhìn Sở Vương Đình không vừa mắt, là bởi vì hai Âm Thị này vừa ra tay là 100 viên Linh Thạch cực phẩm, cái này làm hắn động tâm, biết trong túi trữ vật của bọn hắn có không ít thứ tốt.
Hôm nay xem xét túi trữ vật của bọn họ, quả nhiên thấy rất nhiều Linh Thạch cực phẩm và linh đan diệu dược tốt nhất, xem như một trận thu hoạch lớn, Kiều công công và An công công chỉ là thái giám, nói không dễ nghe là nô tài của Vương Đình, kỳ thật không thể nào có nhiều tài nguyên như vậy, chỉ là bọn hắn phụng dưỡng ở bên cạnh Sở Từ công chúa, trên người tự nhiên phải thay chủ tử chuẩn bị một ít Linh Thạch, tài nguyên gì đó.
Lúc ấy ở trước Kinh Quật, 100 viên Linh Thạch cực phẩm muốn mua Huyền Băng Lệnh và Ngự Trận Phù của Phương Hành, là An công công lấy ra, cũng chính vì cử động lộ tài kia, mới bị Phương Hành tặc tính không thay đổi theo dõi.
Hôm nay không tính các loại linh đan diệu dược, chỉ là Linh Thạch cực phẩm đã chừng mấy trăm viên.
- Nên tăng lên tu vi thử xem!
Về tới Vạn La Viện, Phương Hành trực tiếp vào động phủ của mình, kiểm tra lại tài nguyên một chút, âm thầm tính toán.
Sau khi thành công Trúc Cơ, hắn lại muốn tăng lên tu vi, đã là một chuyện rất khó.
Đạo Cơ màu xanh bình thường, tu vi tăng lên tới Trúc Cơ cảnh tầng hai, đại khái cần 100 viên Linh Thạch cực phẩm, nhưng nếu Đạo Cơ màu đỏ, linh khí ngưng luyện, lại cần 200 viên Linh Thạch cực phẩm, Đạo Cơ màu trắng không tỳ vết, thì cần 300 viên Linh Thạch cực phẩm, mà Đạo Cơ màu vàng như Sở Hoàng Thái Tử, lại cần 400 viên Linh Thạch cực phẩm mới được, Đạo Cơ càng cường đại, tiêu hao càng lớn.
Mà Phương Hành là Đạo Cơ màu tím, hắn tiêu hao Linh Thạch còn lợi hại hơn Sở Hoàng Thái Tử, ít nhất cũng phải hấp thu 500 viên Linh Thạch cực phẩm, mới có thể ngưng kết thành tầng Đạo Cơ thứ hai.