Lược Thiên Ký

Chương 308: Q.1 - Chương 308: Kim Quang Lão Tổ (1)




Mặc dù tuổi của Phương Hành không lớn, nhưng lại là tiểu quỷ trà trộn giang hồ nhiều năm, sao không hiểu được đạo lý tiền tài không thể lộ ra ngoài?

Lúc ấy hắn và nữ tử họ Kim phân cao thấp, một là xác thực không ưa nữ nhân kia, muốn cho nàng khó coi, hai là cố ý lộ tài thử xem, dẫn một đám người có chủ tâm bất lương đến cướp mình, cũng chỉ có dùng loại phương pháp này, mới có thể tìm đủ huyết tế cho Đại Bằng Tà Vương, lão Tà này ăn càng no bụng, có thể phát huy ra uy lực càng lớn, sau khi tiến vào Huyền Vực sẽ càng an toàn.

Kỳ thật sau khi nghe Sở Từ nói qua cơ duyên Huyền Quan huyền bí, hắn đã bắt đầu suy nghĩ, nếu tiến vào Huyền Vực, Linh Động có cơ duyên của Linh Động, Trúc Cơ có cơ duyên của Trúc Cơ mà nói, như vậy mình mới Trúc Cơ cảnh tầng hai, thật đúng là không nhất định có thể chiếm bao nhiêu ưu thế, cho dù tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn, cũng không thể quét ngang hết thảy địch nhân Trúc Cơ cảnh, dù sao tu vi vẫn quá thấp.

Cũng chính bởi vậy, nên chỉ có thể tăng lên uy lực của Vạn Linh Kỳ, có cờ này trong tay, cũng là một trợ thủ đắc lực.

Hơn nữa thời điểm lộ tài hắn cũng đã tính rất kỹ, mình lộ ra những Linh Thạch cực phẩm kia, đối với Trúc Cơ sơ kỳ là có lực hấp dẫn trí mạng, đối với Trúc Cơ trung kỳ thì hơi hứng thú, nhưng đối với Trúc Cơ hậu kỳ lại kém rất nhiều, cho nên bị hắn đưa tới chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ và trung kỳ chiếm đa số, Trúc Cơ hậu kỳ sẽ không vì chút Linh Thạch ấy mà ra tay.

Đương nhiên, vạn nhất đoán sai, thì hắn đã sớm chạy trốn, sẽ không ác chiến như thế.

- Tiểu thư nàng... nàng chọc một tên sát tinh rồi...

Lão giả áo bào xám của Kim gia kia, lúc này đã bị dọa bể mật, vốn tưởng là một con kiến hôi, mình tiện tay có thể bóp chết, nhưng chưa từng nghĩ đến, cái này dĩ nhiên là một tiểu ma đầu giết người không chớp mắt?

Thực lực bực này, còn có thể xem như Trúc Cơ sơ kỳ sao?

Sau khi cùng Phương Hành đối chiến một chiêu, lão giả áo bào xám đã quyết định muốn chạy trốn.

Nhưng khi hắn lặng yên chạy ra hơn mười trượng, lại đột nhiên rùng mình, cảm giác được có một đôi mắt đang theo dõi mình.

- Đã đến rồi, còn muốn đi sao?

Trong sơn cốc máu nhuộm đỏ thẫm, Phương Hành bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hắn.

Tổng cộng mười Trúc Cơ, đã chết chín tên, còn một mình ngươi chạy được sao?

- Phải lập tức đi...

Lão giả áo bào xám đổ mồ hôi lạnh, vội vàng tế lên phi kiếm, không tiếc linh lực, ngự kiếm chạy trốn.

- Hừ, muốn chạy?

Phương Hành cười lạnh, phất tay vứt ra một khóa sắt đen nhánh, giống như một Ô Long cuốn về phía lão giả áo bào xám.

- Âm Minh Thiết Tỏa...

Đúng là Pháp khí đoạt được từ trong tay Âm Thị của Sở Vương Đình, mặc dù không linh hoạt bằng Khốn Tiên Tác, nhưng lại xa hơn.

Vèo...

Âm Minh Thiết Tỏa tăng vọt, như một đạo hắc khí bắn ra ngoài, đuổi tới bên hông lão giả áo bào xám, lão giả kia trốn ra gần trăm trượng, tâm thần đang khẽ buông lỏng, không ngờ dị biến nảy sinh, bị xích sắt cuốn lấy, gắt gao quấn ở trên người, sau đó Phương Hành vận cánh tay kéo một cái, lão giả áo bào xám không khỏi kêu rên, như diều đứt dây bị giật trở về.

- Đừng... Đừng giết ta...

Đối mặt con mắt lạnh như băng của Phương Hành, lão giả áo bào xám bị dọa phá mặt, thê thảm kêu lên.

Đường đường Trúc Cơ cảnh tầng bốn, nhưng ở trước mặt Phương Hành, lại ngay cả dũng khí động ngón tay cũng không có.

- Bảo ta không giết liền không giết, coi ta là tôn tử của ngươi sao?

Phương Hành đã giết nhiều như vậy, sao sẽ để ý một cái?

Vạn Linh Kỳ hất lên, khói đen cuồn cuộn xen lẫn tiếng cười hung tàn của Đại Bằng Tà Vương tràn ra...

- Ngươi... Ngươi... Ngươi lưu ta một mạng, thì có cơ hội tiến vào Huyền Vực, nếu không... đợi Kim Quang Lão Tổ phát hiện ta bị giết, chắc chắn đuổi giết ngươi nghìn vạn dặm, ngươi chỉ là Trúc Cơ cảnh, làm sao thoát được thủ đoạn của Kim Quang Lão Tổ?

Lão giả áo bào xám kia bị dồn đến tuyệt địa, bỗng nhiên hét lớn.

- A?

Phương Hành nao nao, tạm thời thông qua Đại Bằng Tà Vương thu hồi thần thông, giống như cười mà không phải cười nhìn lão giả áo bào xám:

- Tiến vào Huyền Vực?

- Không sai, không sai, Kim Quang lão tổ của Tây Mạc nhất mạch ta đã chiếm đóng trận mạch, chỉ cho đệ tử của Kim Quang nhất mạch chúng ta tiến vào, ngươi lưu ta một mạng, mang đến trước mặt Kim Quang Lão Tổ, nhất định có thể đổi một cơ hội tiến vào Huyền Vực...

Lão giả áo bào xám thấy Phương Hành ý động, vội vàng kêu lên.

- Chiếm đóng trận mạch?

Phương Hành có chút ngưng thần, nhìn về phía lão giả áo bào xám.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.