- Ta coi thường tiểu quỷ kia!
Sở Thái Thượng ngự mây cùng đám người Sở Hoàng Thái Tử trở về Hoàng Đạo Viện, sắc mặt Sở Hoàng Thái Tử đạm mạc nói:
- Vốn cho rằng hắn chỉ là một hạ nhân của Bách Thú Tông, ẩn tàng chút ít tu vi, muốn lẻn vào Đại Tuyết Sơn mưu cầu cơ duyên, lại không nghĩ tới, hắn lại nhận được Vạn La Lão Tổ tán thành nhanh như vậy, có thể thấy được người này quả thật có chút mưu lược, không thể coi như không quan trọng!
Sắc mặt của Sở Thái Thượng cũng âm trầm nói:
- Tuy Vạn La lão quái bình thường cười toe toét, lại không phải là người có thể đơn giản đắc tội, tiểu quỷ kia đã có hắn trông nom, ngươi tạm thời không nên động hắn, để tránh hỏng đại sự, việc cấp bách là giúp Từ Nhi đoạt được tư cách kế thừa Long Huyền Cầm, khó khăn lắm mới nói động Hồ Cầm lão nhân, không thể bỏ qua cơ hội tốt!
Sở Hoàng Thái Tử khẽ gật đầu nói:
- Vâng, lão tổ, ta xem qua thi thể mấy nô tài kia, kết luận trên người tiểu quỷ kia chắc chắn có một Huyền khí tà dị, lúc này mới nhất thời xúc động, làm chuyện sai lầm, sẽ không còn có lần sau! Chỉ là tiểu quỷ này lại không giết không thể, hắn khinh ta thì thôi, lại dán loạn đạo tâm của ta, tội không thể tha thứ, không giết người này, đạo tâm của ta thủy chung có bóng mờ!
Sở Thái Thượng nhìn Sở Hoàng Thái Tử, cũng không răn dạy, biết hậu bối của mình kết thành Đạo Cơ màu vàng, căn cơ còn tốt hơn mình năm đó, tương lai thành tựu chỉ sợ còn có thể trên mình, hơn nữa tính tình thông minh, xử sự trầm ổn, cũng không cần mình tận lực dạy bảo cái gì, liền gật đầu nói:
- Chính ngươi nhìn mà làm là được!
Sở Từ nghe hai người nói chuyện, cảm thấy có chút quái dị, ẩn ẩn cảm thấy tuy tiểu quỷ kia đáng giận, nhưng bị hoàng huynh của mình hận như vậy, lại đáng được đồng tình...
- Ta nói sao tiểu tử ngươi lại biết gây chuyện như vậy?
Sau khi đám người Sở Hoàng Thái Tử rời đi, Vạn La lão quái dẫn Phương Hành vào trong đại điện, nhìn như trách cứ, nhưng có chút lo lắng nói.
Trải qua chuyện này, hắn cũng xem trọng Sở Hoàng Thái Tử hơn một chút, một thanh niên vì giữ gìn đạo tâm của mình, có thể ở dưới cơn thịnh nộ, nhanh chóng tỉnh táo lại, hành lễ nhận lầm, không thể nghi ngờ là cực kỳ có tiềm lực, ngay cả hắn cũng kiêng kị.
Hơn nữa, tuy Sở Hoàng Thái Tử này quỳ lạy bồi tội, nhưng lại không có gì ảnh hưởng gì với thanh danh của hắn, dù sao cũng là một Trúc Cơ cảnh tuổi không quá 30, quỳ lạy một Kim Đan lão quái hơn tám trăm tuổi, cũng không phải một sự tình mất mặt, bất luận là ai nghe, cũng chỉ giơ ngón tay cái nói một tiếng biết sai có thể thay đổi, rất tốt.
Kể từ đó, đạo tâm của hắn không chỉ không dao động, ngược lại càng kiên cố.
So sánh với đó, đồ đệ của mình lại để cho người đau đầu, không phải bảo hắn ở trong Vạn La Điện quét rác sao?
Lúc nào đi ra ngoài cướp giết Âm Thị của Sở Vương Đình?
Phương Hành thấy Vạn La lão hỏi, giải thích:
- Bọn hắn cướp giết ta trước!
Vạn La lão quái phất tay nói:
- Được rồi, ngươi cũng đừng nói với ta những sự tình vô bổ này, giết thì giết, chỉ là ngươi phải cẩn thận, Sở Hoàng kia là Đạo Cơ màu vàng duy nhất của Sở Vương Đình trong mấy trăm năm gần đây, không phải nhân vật đơn giản, ngươi trêu chọc hắn, là một chuyện phiền toái, lão phu muốn toàn lực bổ khuyết môn thần thông kia, không thể lúc nào cũng trông chừng ngươi!
Phương Hành cười hắc hắc nói:
- Nếu như cần ngài lúc nào cũng phải bảo vệ mới có thể sống sót, vậy làm sao có tư cách kế thừa cơ duyên của ngài?
Con mắt Vạn La lão quái sáng ngời, cười nói:
- Nói rất hay, đã nâng ta còn thuận đường khoa trương mình, trẻ nhỏ dễ dạy, trong khoảng thời gian này ngươi ở trong Vạn La Điện cho ta, môn thần thông kia cũng sắp hoàn thiện, đến lúc đó lại đưa ngươi vào Ngộ Đạo Viện tìm hiểu thử xem, nếu có thể tu thành, thực lực nhất định tăng nhiều, cũng không phải là không có cơ hội đối kháng thiên kiêu của Vương Đình!
Phương Hành hừ một tiếng nói:
- Kỳ thật chỉ cần tu vi của ta đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng hai, thì không cần sợ hắn!
Vạn La lão quái nao nao nói:
- Ngươi biết Sở Hoàng Thái Tử kia, là Đạo Cơ màu vàng không? Hơn nữa hắn đã là Trúc Cơ tầng ba đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là bước vào Trúc Cơ trung kỳ, nói là vô địch Trúc Cơ sơ kỳ cũng không quá...
Nói đến chỗ này, lông mày có chút nhíu lại hỏi:
- Đúng rồi, lão phu còn chưa hỏi qua, ngươi đến tột cùng là Đạo Cơ gì? Màu đỏ hay không tỳ vết?
Lúc đầu, Đạo Cơ của Phương Hành bị Sát Linh vấy bẩn, sát khí dây dưa, ngay cả Vạn La lão quái cũng không thể nhìn ra, chỉ phán đoán Đạo Cơ của Phương Hành ít nhất cũng là màu đỏ thượng phẩm, đủ để tu luyện pháp môn mình chuẩn bị cho hắn, nếu mình lại trợ lực, đạt tới thượng phẩm không tỳ vết cũng không phải vấn đề, bởi vậy hắn không có cẩn thận xem xét qua.
Cho đến hôm nay, nghe Phương Hành nói một người chém hai Âm thị Trúc Cơ cảnh, mới hỏi rõ ràng.
Phương Hành suy nghĩ, nghĩ thầm mình là Đạo Cơ màu tím hạ phẩm, nhưng bị Sát Linh vấy bẩn, linh lực của Đạo Cơ bị suy yếu, có thể phát huy ra chỉ tương đương với Đạo Cơ màu vàng, cộng thêm tư tưởng thổ phỉ, cảm giác phải lưu cho mình chút ít át chủ bài, nên rất khiêm tốn nói: