Ngoại Truyện 6- Nỗi lòng Phong Thanh Dương (3)_End
Cuối cùng thì tôi đưa cô ấy rời đi, định đem cô ấy về nhà của cô ấy nhưng rồi tôi nhận ra bản thân chẳng nhớ địa chỉ, bằng một cách thần kỳ nào đó tôi lại lái xe về biệt thự riêng của mình.
Có vẻ như cô ấy đã bị bỏ thuốc, thân thì nóng ran lên ngồi không yên phận mà mò mẫm cơ thể tôi.
Tôi lại chẳng muốn bản thân trở thành kẻ xấu chút nào.
Nam nữ thụ thụ bất tương thân, giữa ranh giới đó tôi rất hiểu rõ.
Nhưng mà cuối cùng thì...
Tôi chịu được nhưng mà thằng em tôi có vẻ chịu không nổi rồi.1
Thân trai 27 năm trong trắng lần đầu đụng chạm như thế này khiến cả cơ thể tôi như rơi vào vùng trời điên đảo thích thú.
Huống hồ người bên cạnh lại là cô gái mà tôi thích, một cô gái xinh như hoa như ngọc cũng muốn chiếm lấy tôi.
Anh Thư đưa bàn tay non nớt chạm nhẹ lên yết hầu đang trượt lên xuống của tôi khiến tôi kích thích tột độ.
Những hơi thở nóng ấm vương vấn men rượu phả vào mặt tôi, trong người trước đó đã uống vài cốc men say lại thêm kiểu này thì chỉ có thể làm ngay thôi.
Hay là mình làm chỉ...
Phong Thanh Dương mày phải tỉnh táo lại, không được làm càn.
Nhưng mà thằng em đã khó chịu quá rồi.
Mày phải chịu trách nhiệm với cô ấy.
Làm đã, tính sau.
Tôi nhanh chóng bế cô ấy đi vào bên trong căn biệt thự của mình, cơ thể nhỏ nhắn khá vừa tay, ôm được một lần cứ muốn ôm mãi, mùi hương phái nữ thoang thoảng vào mũi tôi rồi tôi khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Chất giọng khàn khàn vang lên.
“Em muốn thì tôi chiều”
Rồi xong, vào chuyện luôn... Phê pha một đêm tuyệt vời.
Vậy là hai chúng tôi húp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
Đứng trước cô gái mà mình thích, nhìn vẻ mặt sợ hãi ấy tôi cũng không biết giải thích như thế nào cho hợp lệ. Phải làm sao để chịu tránh nhiệm được đây.
Tôi vẫn trưng cái bộ mặt lạnh lùng không có chút hối lỗi nào nói một câu xanh rờn.
“Là cô cưỡng chế tôi”
Rõ là tối hôm đó cô ấy cũng có ý định chiếm đoạt tôi mà nhỉ, đời trai của tôi cũng đáng giá chứ.
Cuối cùng tôi lại trói buộc cô ấy bằng một tờ giấy nợ 2 tỉ đồng
Phong Thanh Dương, mày thật ác độc
Không! Nếu mày mà bỏ qua dễ đang thì sẽ không có cơ hội lần sau
Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, ai bảo em xinh đẹp như vậy chứ.
Cô ấy lên làm trợ lý cho tôi, khoảng thời gian này tôi và cô ấy cũng tiếp xúc với nhau nhiều hơn.
“Trần Anh Thư, em làm người yêu của tôi nhé”
“....”
“Yêu tôi đi, Trần Anh Thư”
“....”
“Anh Thư, tôi thích em”
Phong Thanh Dương tôi đứng trước gương ăn mặc chỉnh tề tập tỏ tình cả buổi trời vẫn không thấy ổn chút nào, càng nhìn cái bản mặt đẹp trai của mình thì tôi thấy chỉ cần dùng sắc đẹp tỏ tình là đủ.
Dù sao thì tôi cũng không muốn bản thân mình biến thành một con người thô lỗ, ăn người ta rồi thì phải có trách nhiệm.
Và cuối cùng thì...
“Cô làm người tình của tôi đi, tôi đưa cô về”
Mày đang nói cái quái quỷ gì thế hả Phong Thanh Dương, người tình cái con mẹ gì chứ.
Ngồi bên cạnh người mà mình thích lại đi nói cái câu trơ trẽn như vậy được à, nội tâm tôi thầm chửi bới bản thân mình.
Thôi thì phóng lao rồi thì phải theo lao chứ biết làm sao giờ.
Có điều là cô ấy cũng đồng ý với sự ép buộc của tôi.
Dần dần sau nhiều lần tiếp xúc tôi cảm thấy cô ấy cũng có tình cảm với mình, còn bản thân tôi lại như một thằng si tình hoàn toàn yêu cô ấy say đắm không thề nào rời xa.
Chỉ cần không thấy mặt một chút là tôi lại nhớ mong trông trờ tới phát điên rồi
Tôi muốn có không gian riêng với cô ấy, dành những điều tốt nhất của bản thân mình cho cô ấy và bảo vệ cô ấy.
Cuối tuần tôi nói đi công tác nhưng thật ra đều không phải, để mà nói đúng nghĩa đen là đi hẹn hò cùng nhau nhưng có lẽ cô ấy không đồng ý nên mới dùng đến cách này.
Nếu tối hôm đó cô ấy không dùng bản thân mình làm quà thì tôi vẫn chưa tin được người tôi yêu đã hoàn toàn thuộc về tôi.
Chuyện tình yêu của tôi và cô ấy cũng gặp nhiều biến cố như là hiểu lầm, một chút nóng giận bồng bột của đàn ông là không thể tránh khỏi vì vậy khi tôi nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc thì mới biết rằng gian nan chinh phục đã khó khăn nên đừng bao giờ vụt mất cơ hội.
Haha
Nhưng mà giờ đây cô ấy đã trở thành một nửa của cuộc đời tôi, cô ấy chính là vợ tôi, tuy nhiều lúc có chút khó hiểu nhưng tôi lại cảm thấy bản thân mình là một người đàn ông may mắn nhất trên thế gian này.
Tôi sẽ đối xử với cô ấy thật tốt, người mà tôi yêu nhất...Mãi mãi là như vậy, vì tôi biết cô ấy cũng yêu tôi.