(Cảnh báo: chương có H nặng, đề nghị những ai chưa đủ tuổi hoặc cảm thấy không phù hợp có thể bỏ qua, tác giả không khuyến khích mọi người đọc để có những sự hối hận không mong muốn)
_____
Anh khẽ dỗ dành “Bé cưng ngoan nhé, anh sẽ nhẹ nhàng chút”
Anh muốn cho cô một đêm thật hoàn hảo, khi cô quay mặt lại đưa ánh mắt long lanh nhìn đối diện anh thì anh tiếp tục hôn cô hôn đến mức cô choáng váng.
Nhân lúc cô đang thoải mái anh mới chậm rãi đẩy vào toàn bộ, cô bắt đầu để lộ ra vẻ mặt khác thường, hai má đỏ ửng, đôi mắt mê li như đang đau đớn nhưng lại càng thoát ra khát vọng nhiều hơn.
Cô ưỡn người nhẹ để tạo cảm giác phối hợp. Cảm thấy vô cùng mỹ mãn, có thể làm cho cô thoải mái còn khiến anh kích động hơn là đơn phương hưởng.
Anh đưa đẩy theo biên độ nhỏ, cô không nhịn được phối hợp, trước đây xấu hổ không dám dâng lên chỉ biết cắn chặt môi còn giờ có lẽ đã vì anh nhộn nhạo nên khó chịu.
Quả thật kiểu kích thích này chân anh như phát cuồng lên, biên độ dần dần thay đổi, cô vô thức nâng cao cơ thể để chuẩn bị thoát khỏi anh, có điều cô càng cao lại càng khiến anh hăng hơn từng chút từng chút gần như muốn xuyên thủng cô vậy.
Cô sợ đánh thức nỗi vui sướng như cơn sóng giật rình, dâng hai người lên, cả người cô ướt đẫm mồ hôi mí mắt mê loạn.
Ngọn đèn cam tỏa ra ánh sáng mờ ảo trong phòng chiếu lên trước giường màu lam đang lay động kịch liệt.
Rèm cửa trắng phơ phất ngang phòng cùng tiếng đàn và thở gấp và tiếng đàn ông gầm gừ kích thích nhục cảm con người ta.
Cô gái trên giường hơi nghiêng đầu khiến mái tóc uốn dài đến eo như hải tảo của cô quấn lấy người đàn ông.
Sắc mặt cô ửng hồng, ánh mắt mê ly, cái miệng nhỏ anh gấp gáp thở ra hơi thở mê loạn, vừa qua kích thích ái ân thật dài tiếng rên rỉ của cô chỉ còn mong manh như con mèo nhỏ gọi bạn tình.
Người đàn ông đang rất nhẹ nhàng rồi dần dần vì khoái cảm mà thúc mạnh liên tục trên người cô, vẫn không chịu đựng nổi bảo bối của anh, dù biểu hiện thế nào trong mắt anh đều tuyệt nhất.
Anh cảm thấy cô bé của cô càng ngày càng thít chặt như có hàng nghìn vạn cái miệng nhỏ đang hút vào bộ bị mẫn cảm nhất của anh.
Một chút lại một chút có vẻ như dịu dàng nhưng sát thương cực mạnh, anh dù đã phát tiết một lần nhưng vẫn cảm thấy muốn lần lần nữa dẫu anh không muốn giao tinh hoa ra sớm như vậy.
Anh còn muốn xem thêm bộ dạng của bảo bối nhỏ, thế là anh chậm lại nhịp đẩy chậm rãi, chuyển mình lấy một loại tốc độ hồn điên vách đá xoay trong cô bé của cô khiến cô bất mãn trong thế giới khoái lạc.
Cô mở đôi mắt đong nước. Rõ là anh nói với cô sẽ thật nhẹ nhàng mà bây giờ lại như con mãnh thú kịch liệt thúc đẩy rồi lại đưa ra bên ngoài mài miết khiến cô co rúm lại.
“ Không! Đừng, anh đừng thế...em khó chịu mà...a..anh cho em đi”
Người đàn ông nhẹ giọng cười, anh an ủi nói.
“Bảo bối, nhẫn nhịn chút, anh đang giúp em mà...cam đoan so với hiện giờ còn thích hơn”
Nói xong anh còn thật sự thăm dò từng chỗ một trong thâm cung của cô, thúc vào mạnh mẽ ban đầu trở thành giày vò tinh tế.
Vật lớn chỉ có tiến vào không rút ra xoay tròn trong huyệt động, đột nhiên anh ấn một chút trong trí nhớ đến nơi thoáng có chút mùi hương lại.
Người dưới thân rên một tiếng ngẩng cao đầu dâng thân mình lên, cô bé càng thêm siết chặt vào nơi mẫn cảm của anh.
Miệng anh hơi nhếch lên, xem ra tìm đúng chỗ rồi.
Thế là hai tay anh nắm chặt bộ ngực cô chuyên tâm chơi đùa hạt nhũ trong tay, cảnh này khiến cô ban đầu hữu khí vô lực cũng trở nên kích động.
Cái tên đáng ghét này muốn làm vậy thì chẳng biết ý đồ của anh nhưng mỗi lần thế này khoái cảm lại nhiều không tả xiết.
“A...Phong, anh đáng ghét...đừng...em chịu không nổi ưm~”
Hiếm khi thấy cô lại gọi tên mình như vậy anh lại càng muốn vùi vào cuộc yêu với cô nhiều hơn, càng muốn nghe những tiếng rên kia phát ra từ miệng nhỏ.
“Không được, bảo bối ngoan...chỉ cần hưởng thụ là được rồi”
Nơi đó cô gái gắt gao giết lấy vật thể to lớn người đàn ông, chỗ thoát thân còn chảy ra dòng mật dịch trong suốt, dung dịch đã vương vấn rây ra người họ.
Cô gái cảm thấy ý thứ của mình toàn bộ đều dồn xuống dưới thân kia, cảm giác đó thật là kích thích khi đến mượt mà của người đàn ông ma sát vào toàn bộ đều tê dần run rẩy khiến cô như nhũn cả người.
Khi người đàn ông lui khỏi cô lại khẩn trương chờ lần thứ hai đâm tới, cô bé không ngừng co rúm lại của cô giữ lấy thứ cường tráng của anh đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể chính mình.
“A...ưm Phong, Phong tổng...thật thoải mái thoải mái quá...Ừm...lại nữa đi” giọng điệu nỉ non cầu xin.