Kể từ khi gia đình nhận lại Trần Anh Thư là con gái của mình thì cô cũng chuyển về Trần Gia ở luôn, mọi người sau khi biết tin cô là nhị tiểu thư của Trần Gia thì ai nấy cũng bất ngờ, người đầu tiên là Phong Thanh Dương rồi đến cô bạn thân Lâm Yến Chi, thông tin được đưa lên báo truyền thông khắp cả nước trở thành điểm hot.
“Ôi, hoá ra Trần Anh Thư là nhị tiểu thư của Trần gia sao?”
Vài cô nhân viên ở trong công ty Phong thị ngồi lại bàn tán với nhau. Một cô vuốt mặt mình.
“Chết, hồi trước mình còn khinh thường cô ấy nữa không biết có bị tính sổ không ta”
“Ái chà, trong giờ làm việc mà mấy cô còn tụ tập lại tán chuyện được nữa đấy”
Giọng nói hống hách, trang điểm lòe loẹt cùng với bộ đồ gợi cảm trên thân thể. Những tiếng giày cao gót vang lên cồm cộp rồi Hoàng Kiều Vi bước đến ngước mặt lên tỏ vẻ khinh thường nói với bọn họ.
Cô ta lớn giọng với ai chứ, cũng đâu phải chủ nhân nơi này!
Một cô nhân viên trong số bọn họ thầm nghĩ, ai nấy sau khi nhìn cái điệu bộ đắc ý của Hoàng Kiều Vy cũng bĩu môi.
Hoàng Kiều Vy từ khi biết được có người cùng âm mưu với mình lại cùng có chung kẻ thù càng ngày cô ta càng đắc ý hơn mà làm ra những chuyện xấu, nào là lén lút lấy trộm dự án của công ty để bán ra ngoài rồi cấu kết với mấy bọn gian thương.
Tỏ vẻ cao ngạo thanh cao tại thượng đến trước mặt mọi người, Hoàng Kiều Vy đập tay xuống bàn giọng nói chanh chua cất lên.
“Còn không mau đi làm việc đi”
Cô ta cũng muốn thử cảm giác được làm chủ của nơi này nhưng không ngờ lại có người phản bác, một cô gái nhân viên khác đến trước mặt Hoàng Kiều Vi mà nói.
“Cô quá đáng rồi nha, tôn trọng mọi người chút đi chứ. Cô là chủ của nơi này chắc, đừng nghĩ có chút nhan sắc thì muốn lộng hành, hồi trước bọn tôi cứ nghĩ một cô gái như cô thì hiền lành mà không so đo nhưng không nghĩ là bị cô dắt mũi càng ngày thái độ càng lộ rõ rồi đấy. Xin lỗi nhé, nói thì có hơi nặng lời một chút nhưng cô chưa bị nghiệp quật à”
Hoàng Kiều Vy bị ăn chửi xối xả nắm chặt tay lại, những ngón tay ghim vào trong lòng bàn tay, ánh mắt trừng lên.
“Hèn gì mà tổng giám đốc không chọn cô ta làm trợ lý. Chỉ có Trần Tiểu Thư là hợp thôi”
Một cô gái khác nữa mỉa mai. Hoàng Kiều Vi thì chưa nghe ra đầu đuôi câu chuyện chỉ nghe đến ba chữ “Trần Tiểu Thư” thì hai mắt sáng lên. Chẳng phải người đó là người cùng cô ta hợp tác sao? nghĩ đến lại đắc ý.
Chị ta hành động nhanh thật, chẳng lẽ là đá được con Anh Thư đi rồi!
“Không ngờ được trợ lý Trần lại khiêm tốn như vậy. Thân phận là Nhị tiểu thư của Trần gia bao lâu nay mà mình không biết”
“Cái gì”
Nghe mấy cô nhân viên nói với nhau tiếp thì Hoàng Kiều Vi hét lớn rồi nghĩ đến cái vụ điều tra thông tin đó, hoá ra là Trần Mỹ Linh chỉ điều tra thân phận của em gái mình thôi.
Hoàng Kiều vì sau khi nghĩ lại là do mình đã giúp sức cho hai chị em này nhận lại nhau thì vô cùng tức tối.
Cô ta còn chưa nguôi ngoai cơn tức giận thì đột nhiên ở ngoài cửa có người bước vào, Một ông sếp đi trước theo sau là Phong Thanh Dương và Trần Anh Thư. Sếp Doãn chỉ tay lại phía Hoàng Kiều Vi khiến cô ta bất ngờ nhưng chỉ là do cô ta có tật giật mình nên vội thở phào.
“Phong tổng, theo như thông tin của máy tính xâm nhập dự án của công ty thì là ở trong phòng này”
“Kiểm tra xem là nhân viên nào dám cả gan bán thông tin ra ngoài”
Phía sau Phong Thanh Dương còn đi vào vài người đàn ông nữa. Mọi người bắt đầu chạy lại từng chiếc máy tính rồi khởi động lên để kiểm tra dữ liệu. Hoàng Kiều Vi tái mét mặt mày nhón chân đi từng bước về phía cửa. Rất nhanh mọi người đã biết được kết quả liền hét to.
“Phong tổng, là ở chiếc máy tính này”
Một người nhân viên nữ trong đám đông nói “Ơ, đó chẳng phải là máy tính của cô Hoàng Kiều Vi hay sao?”
Mọi người bắt đầu hướng ánh mắt về phía của Hoàng Kiều Vy đang chuẩn bị lẫn ra khỏi cửa. Hoàng Kiều Vy vội chạy đến trước mặt Phong Thanh Dương nhận tội.
“Tổng giám đốc, là em hồ đồ không biết là thông tin đó lại quan trọng với công ty như vậy!”
“Lại là cô” Hai tay anh đút túi đáy mắt như hố sâu nhìn chằm chằm vào Hoàng Kiều Vy khiến cô ta phải khiếp sợ run rẩy.
“Tổng giám đốc, xin cho em một cơ hội” Hoàng Kiều Vy túm lấy chân quần của anh ngước mặt lên van xin.
Anh hất tay cô ta ra khỏi chân quần của mình chất giọng có chút đáng sợ “Cô chính thức bị đuổi việc, ngoài ra thì bồi thường cho công ty”
Hai mắt Hoàng Kiều Vi trợn tròn ngồi sụp xuống đất như chết lặng. Một lúc sau....
“Đi thôi” Anh lạnh lùng nói.
Mọi người rời đi, những tiếng bàn tán vang lên.