Lưới Tình Hoàng Kim

Chương 4: Chương 4: Náo loạn ở Bar G




Thành phố Vạn Sương buổi tối khá lạnh nhưng cô gái ở trước quầy bar dường như không cảm giác được hơi lạnh bên ngoài mà chỉ mặc một bộ váy mỏng manh hơi ngắn, đầu óc cô nàng vì uống rượu mà thấy hơi mơ màng thêm cả tiếng nhạc trong bar càng làm cho cô thấy mệt mõi.

“Cô em đang buồn sao..muốn đi cùng tụi anh không?” - Ba gã đàn ông đi đến gần đùa cợt hỏi liền bị cô cười khinh đáp trả.

“Các anh xứng sao” - Cô gái này đúng là rất có gan dù đi một mình nhưng không hề e sợ bọn họ, người vào đây đều là các cậu ấm cô chiêu quyền quý nếu không thì là những người có thân phận thượng lưu tất nhiên ba gã đàn ông kia đều bị thái độ khinh miệt của cô làm cho tức giận.

“Cái con nhỏ này, mày biết tao là ai không mà dám nói năng kiểu đấy hả” - Khi gã tóc vàng kia vừa định tóm lấy cô gái thì đã bị một cô gái khác từ phía sau đi đến dùng tay ngăn lại.

“Ngại quá bạn tôi say rượu phiền các anh sang chỗ khác mà chơi nhé” - Giọng cô âm trầm rất lịch sự nhưng không hề nể nang giống như là đang cảnh báo chứ không phải hỏi ý.

“Con ranh này mày cũng muốn chung vui với bọn anh sao” - Gã tóc vàng thô bỉ nói, lúc này hai tên đi bên cạnh nhìn cô gái có chút ngơ ra nhưng nhanh chóng nhớ ra gì đó đưa tay cản tên tóc vàng kia lại.

“Khoan đã..anh Dịch hay là chúng ta sang chỗ khác chơi đi..dù sao cũng là hai cô gái..” - Tên kia cười cười khuyên ngăn nhưng tên tóc vàng lại hất tay cậu ta ra mà tiến tới chỗ hai cô gái.

“Mày sợ cái quái gì..không lẻ bổn thiếu gia đây không thể giải quyết được hai đứa con gái hay sao” - Hắn cười một cách đắc ý vừa định tóm lấy cô gái đang say cước trên quầy thì cô gái kia đã lấy chai bia không nhân nhượng mà đập vào đầu hắn khiến tất cả kinh ngạc đỗ dồn vào bọn họ.

“Con nhỏ đáng chết...mày điên rồi hả..”- Bị đập đến chảy cả máu đầu khiến hắn điên cuồng hét vào mặt cô gái.

“Đáng lẻ anh nên nghe lời cảnh báo của tôi thì sẽ không bị vỡ đầu rồi” - Cô gái bỏ chai bia bị vỡ xuống đất tiếp tục cầm một cái chai khác đi đến gần.

“Bọn mày trơ ra đó làm gì bắt con nhỏ này lại cho tao” - Tên tóc vàng hét lớn với hai tên còn lại nhưng bọn họ chần chừ một lúc thì có mấy tên khác định tiến lại.

“Muốn chết thì tới đây” - Cô gái có đôi mắt sắc lạnh khiến bọn chúng cũng dè chừng, lúc này cái tên đứng đó không kiềm được nữa mà chạy ra trước mặt cô.

“Tư nhị tiểu thư xin tha lỗi..chúng tôi sẽ đi ngay bây giờ”- Lời nói khiến tất cả càng kinh hãi hơn nhất là cái tên đầu tóc vàng hoe kia.

“Tư Gia..mày nói cái quái gì vậy?” - Hắn là đại thiếu gia nhà họ Trình tên Trình Quân Dịch.

“Anh Dịch..đắc tội với nhà họ Tư là mình chết chắc đó anh” - Lời thì thầm này xem ra rất có tác dụng, Trình Quân Dịch lại quay sang nhìn Tư Điềm Hi với vẻ mặt kinh ngạc hơi khựng lại.

Lúc này, một nhóm ba người khác đi lại tất cả mọi người đều né qua một bên nhường đường điều này càng làm cho Trình Quân Dịch sợ hãi khi thấy ba tên đàn ông đứng đó.

“Còn tưởng ai hoá ra là Tư nhị tiểu thư đại giá quang lâm đến quán bar của tôi” - Người vừa nói chính là Trình Bách Xuyên anh họ của Trình Quân Dịch.

“Em trai cậu gây hoạ rồi kìa” - Người đàn ông đi bên cạnh quan sát xung quanh rồi khẽ cười nói với Trình Bách Xuyên chính là vị luật sự nổi tiếng nhất quốc tế Tần Triết Diễn.

Chỉ có người đứng ở giữa từ đầu đến cuối đứng nhìn quan sát Tư Điềm Hi chính là Lôi Duật Thiên đại tổng tài danh tiếng lẫy lừng không ai không biết.

Ở Vạn Sương thành phố có một tên gọi là Đại Tứ Vương Tử chính là ba người bọn họ ngoài ra còn một người nữa chính là Lục Thế Hào, quán bar G này cũng là thuộc quyền của Trình Bách Xuyên. Chả trách Trình Quân Dịch lại phách lối cao ngạo đến như vậy.

“Đây là cách Trình Gia dạy dỗ hậu nhân của mình như vậy sao..em trai anh gây sự với bạn tôi trước tôi đánh lại một cái cũng không phải là quá đáng nhỉ” - Tư Điềm Hi cười lạnh lùng.

“Tất nhiên” - Trình Bách Xuyên hai tay để vào túi quần cười hờ hững nhìn cô rồi ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua Trình Quân Dịch đang cúi thấp đầu chờ xử phạt bên cạnh.

“Chỉ là câu đùa giỡn Tư đại tiểu thư lại đánh người thành ra vậy xem ra tính khí nóng nảy này rất giống anh trai của cô” - Lôi Duật Thiên giờ mới cất giọng nói, Tư Điềm Hi đã nhận ra người đàn ông này chính là người ở cửa hàng lưu niệm lần trước.

“Tôi sẽ xem đây là một lời khen từ Lôi nhị gia”

Tư Điềm Hi không cười mà nhếch môi một cái không nhìn hắn nữa mà nhanh đỡ Tiêu Uyển Ly rời đi, ánh mắt của mọi người vẫn không hết sự kinh ngạc. Nghe danh Tư nhị tiểu thư đã lâu không ngờ ở ngoài đời cô ấy lại xinh đẹp đến mức phụ nữ cũng phải say mê không rời mắt đã vậy còn có bản lĩnh dám đối đầu với Đại Tứ Vương Tử của Vạn Sương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.