Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 57: Chương 57: Chỉ mành treo chuông




Lệ Sâm thay đổi trình tự cuối cùng, lời Nam Ca nói anh nghe thấy, chỉ trầm giọng trả lời: “Còn ba phút nữa!”

Nam Ca quả thực là khổ không thể tả, cái gì mà ba phút chứ. cô cảm giác cái cửa sổ trên nóc mái nhà trong tay chỉ cần ba mươi giây là bị phá!

Con Zombie phía trên kia hiển nhiên cũng phát hiện bên trong này là một người có thực lực, càng dồn sức cùng Nam Ca đánh giằng co muốn đem cửa sổ ở nóc tàu này mở ra.

Nam Ca cũng không để ý đến Tô Phương cùng Tô Hiển kinh ngạc, trên tay dùng sức một cái để đứng thẳng thắt lưng, hai chân trực tiếp giẫm nát đỉnh toa xe.

Thân thể cô chậm rãi áp vào phía trên nóc, còn có sức lực hai chân kìm lại cùng con Zombie phía trên mui giằng co nửa tấc.

Thấy dạng “ Công phu” này của cô, Tô Phương nâng cây chổi nhịn không được dụi dụi con mắt.

Đến cùng là do võ học Trung Quốc uyên thâm, hay là Nam Ca có bản lĩnh đặc biệt?

“Thân thủ này... Cũng quá lợi hại rồi...”

Tô Hiển đã được chứng kiến cho nên bây giờ không kinh ngạc như vậy, cậu vừa định cùng Tô Phương tán dương Nam Ca hai câu. Ai biết trên cửa sổ xe vậy mà có một con Zombie hệ hỏa đến, đứng đối diện cửa sổ phóng hỏa!

Con Zombie hệ hỏa nọ nhìn thấy đám lửa vọt tới cửa sổ xe, thế nhưng lại bị thủy tinh cản lại hiển nhiên rất nghi hoặc, đồng thời cũng rất phẫn nộ.

Có con Zombie hệ thủy cũng cùng tiến lại đây, không cam lòng tiếp thúc giục dị năng.

Thủy tinh vừa mới chịu nhiệt độ cao, hiện tại lại trực tiếp gặp nước. Có thể nghĩ được, cửa sổ thủy tinh kia sắp vỡ vụn, tiếng thủy tinh nứt trực tiếp truyền tới tai tất cả mọi người trong tàu hỏa!

“Chúng ta phải ngăn cản chúng lại!” Tô Hiển nói với Tô Phương.

Nếu hai con Zombie hệ thủy với hỏa kia còn tiếp tục như vậy nữa, cửa sổ xe rất nhanh sẽ bị nứt ra!

Bảo là muốn ngăn cản nhưng bọn họ có thể có biện pháp nào đây.

Tô Hiển cùng Tô Phương bối rối xoay quanh, chỉ có thể nắm chặt vũ khí trong tay, nếu như con Zombie kia thật sự xông tới, dù cậu không đánh được cũng muốn cùng bọn chúng liều mạng!

Toàn bộ sức mạnh của Nam Ca đều dồn vào tay, sống chết cố giữ cửa sổ nhưng mà những con Zombie trên đỉnh toa xe kia hiển nhiên không muốn từ bỏ ý đồ.

Lệ Sâm còn đang không nháy mắt quan sát biến hóa của quỹ đạo, hiện giờ tàu hỏa của bọn họ cách đoàn tàu bị vứt bỏ phía trước càng ngày càng gần.

Hệ thống điện trên đoàn tàu kia toàn bộ đã bị hư hại, cho nên cách xa như thế anh vẫn có thể nhìn thấy khoảng không đằng trước đều là đủ màu sắc của mắt đám Zombie.

Tim không khỏi trầm xuống. Bên trong này có quá nhiều Zombie biến dị, muốn dựa theo quỹ đạo sớm định ra từ trước xông lên. Nhất định sẽ tàu hỏng người chết. Hơn nữa, xem như đem chính mình trực tiếp quăng vào giữa đoàn Zombie!

trên trán toát ra mồ hôi, cũng bất chấp cọ xát, anh sít sao siết chặt cần điều khiển tính toán khoảng cách cuối cùng.

Quỹ đạo mà xảy ra sai lầm sẽ gặp phải tai nạn, phải tính khả năng nhóm Zombie này phá hỏng quỹ đạo, ảnh hưởng của ánh sáng ban đêm, chiều gió, nhiệt độ, anh nhẩm tính trong lòng mấy nhân tố ảnh hưởng này.

Tô Phương cùng Tô Hiển cũng chú ý tới động thái của tàu hỏa, lòng bọn họ đều nhảy vọt lên cổ họng.

“Làm sao bây giờ đây Tô Hiển. Nếu đụng vào, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải chết ở chỗ này sao...” Tô Phương bị hù dọa nổi da gà đầy tay.

Nhiều Zombie như thế, quả thực họ chưa bao giờ thấy!

“Chăm sóc tốt trước mắt, rồi sẽ có biện pháp! Phải tin tưởng Lệ ca!” Cũng là lúc Tô Hiển vừa dứt lời, cửa sổ xe đã bị hai con Zombie hệ thủy hỏa bắn vỡ, một con trực tiếp đem đầu duỗi vào!

Tô Hiển chờ chính là khoảnh khắc này, cây kéo trong tay trực tiếp quét ra ngoài. Con Zombie kia kông kịp tránh. Phịch mộttiếng bị Tô Hiển đập xuống xe lửa.

Xe lửa còn đang gào thét đi tới, mặc dù muốn thay đổi quỹ đạo nhưng mà Lệ Sâm ngay cả một động tác cũng không có.

Nếu như không thành công... Bọn họ sẽ trực tiếp đụng vào cái tàu hỏa bị vứt bỏ kia. Chắc chắn không sống được!

Đầu này sốt ruột, đầu kia lửa cũng cháy đến nơi rồi, dù sao chút ít Zombie này đều mơ tưởng muốn từ chỗ vỡ vụn của cửa sổ chui vào!

Tô Hiển là dị năng hệ thủy cũng giúp được trong thời điểm gấp rút, cậu vừa mới học được của con Zombie kia, tạo ra cột nước thẳng tắp phóng tới Zombie ngoài cửa sổ!

Mặc dù có thể tạo được một chút ngăn cản hiệu quả, nhưng mà cậu biết rõ dị năng của mình căn bản nhịn không được thời gian dài.

Tô Phương vừa mới bị dọa sợ đến ngốc, một khắc nady mới giống như là bừng tỉnh.

cô không thể để cho Tô Hiển chết! Đây là ý tưởng duy nhất trong nội tâm.

Cho nên rõ ràng rất sợ hãi cô vẫn vọt lên, cùng Tô Hiển cùng nhau ngưng kết thành cột nước.

Nam Ca treo lủng lẳng ở mui xe, thiết ý thức được cái dạng này cơ bản là không thành công rồi.

Lại trông sang những chỗ khác, cô vẫn còn chưa thấy Zombie biến dị đang công kích!

Trong tay bọn họ là cái gì vậy? Kim loại? Hỏng bét, mấy thứ này so với nước lửa đều cứng rắn hơn, không cần vài lần đập là có thể đem cửa sổ xe đập ra!

Nam Ca cũng bất chấp không nghĩ nhiều nữa, sau khi cân nhắc qua, cô lập tức buông lỏng tay ra sau đó thân thể hướng qua bên cạnh. Vài con Zombie vốn còn đang cùng cô giằng co. Bởi vì động tác của cô trực tiếp liền kéo cái cửa sổ kia ra, hướng phía sau tầng tầng ngã.

Tàu hỏa này vốn ngắn nên chúng lắc lư vài cái cũng không có, trực tiếp rơi xuống tàu luôn!

Mặc dù Vài con Zombie này được giải quyết, nhưng mà cửa sổ ở mái tàu cũng không còn nha! Cửa sổ còn bị vỡ một cái, hai chị em kia căn bản là đánh không lại được!

Nam Ca cũng không do dự, mang theo thanh đao theo cửa sổ ở mái tàu nhảy ra ngoài. vững vàng đứng ở đỉnh tàu.

Zombie ở bốn phía đều chú ý tới cô, thậm chí cô còn cảm giác được đám Zombie trong tàu hỏa gần đấy chăm chú nhìn qua đây đầy thèm thuồng, không ít Zombie đều lao đến bên này!

Tuy nhiên đám Zombie này cũng không có công kích Nam Ca trước, bởi vì chúng nó biết rõ đây là đồng loại.

Nhưng là đồng loại này, sao lại không giống bọn chúng đây? Khiến bọn chúng từ đáy lòng muốn thần phục.

Cuối cùng, Tô Phương với Tô Hiển cũng thật sự không ngăn được nữa, có con Zombie xông tới, một phen bắt được bả vai Tô Hiển, chuẩn bị cắn xuống đầu!

Vẫn là Tô Phương dưới tình thế cấp bách cầm trong tay cây chổi nhét vào trong miệng nó. Nếu không đầu Tô Hiển sẽ biến mất.

Vũ khí trong tay cũng bị cướp đi, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Zombie gào thét cố chui vào trong. Móng vuốt bén nhọn cùng răng nanh thật dài kia, so với con thú hung hãn nhất còn muốn khủng bố hơn!

Mây đen tràn qua đỉnh đầu, hai chị em một tiếng cũng kêu không được. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, bọn họ mượn ánh trăng chứng kiến cái đầu con Zombie kia vậy mà bị ném lên cao!

Hóa ra ánh sáng lạnh lúc nãy chợt lóe qua phía dưới, là do thanh đao của Nam Ca cắt đứt đầu con Zombie kia!

Nhưng cái đầu này không nghiêng không lệch lại rơi vào trong tàu, đã thế còn trực tiếp rơi vào trong tay Tô Phương! Tô Phương cảm giác được xúc cảm dính nhớp của cái đầu kia, trực tiếp nổi một thân da gà. Nâng cái đầu trong tay hét rầm lên: “A!”

Nam Ca không xem lại tình huống bên trong khoang hành khách, cô phải đối phó với mấy con Zombie phát động công kích này trước đã. Lúc này bọn Zombie đã coi cô là kẻ địch rồi. Quả nhiên, vài con Zombie vừa mới nãy còn vòng lại vây quanh cửa sổ đã cùng nhau đem đầu chuyển lại đây.

Thời điểm Nam Ca vung đao, đã đem mình áp vào đỉnh toa xe. Thân thể cô so với trước càng thêm linh hoạt, thậm chí hai tay vung vẩy cũng không cần lo lắng làm cho mình té xuống.

Nếu như từ mặt bên xem sẽ phát hiện không ít Zombie xung quanh toa tàu đang hướng tới chỗ Nam Ca bò tới, tốc độ nhanh như bay!

Nam Ca xoay người một cái nhảy lên, một lần nữa rơi ở đỉnh tàu. Những con Zombie kia thây ma lúc này mới vừa vặn lộ ra cái đầu.

cô đã tích lũy được kinh nghiệm chiến đấu nhất định, hiểu được phải tiên hạ thủ vi cường*.

*ra tay trước chiếm ưu thế hơn

Vì vậy không đợi vài con Zombie xông lên cô đã vung đao đi qua, tốc độ nhanh đến tận cùng, vài cái đầu lại bị chém bay ra ngoài!

Trong bóng đêm, cô đứng thẳng thân thể. Tóc đen bay múa trong gió lớn, quần áo cũng bay phất phới.

Những con Zombie kia đã nếm qua thiệt thòi, hiện giờ không dám đơn giản dựa vào gần Nam Ca. Tất cả đều vây xung quanh tàu hỏa, ngẩng lên bầu trời rú lên không ngừng.

Nam Ca biến sắc, cô biết rõ đám Zombie này đang kêu gọi đồng bạn.

Lại nói trong mấy con Zombie vây quanh ở bên trong này, Nam Ca đã nhìn thấy chúng biến bị khác hệ, thậm chí con con Zombie còn là song hệ băng hỏa!

Sau lưng cô chính là tàu hỏa bị bỏ hoang kia. không cần chính mắt nhìn, cô cũng có thể cảm giác được cự ly này có bao nhiêu gần.

Mau thay đổi quỹ đạo đi này, đây là ý tưởng duy nhất trong lòng Nam Ca!

Vài con Zombie này, cô còn có thể cố gắng chống đỡ. một tàu hỏa Zombie, ai có thể giết được đây! Kỹ thuật súng của Lệ Sâm trước kia thật sự chuẩn xác. Nhưng bây giờ trên người anh không có vũ khí nha!

Tình thế giằng co trong nháy mắt, cũng không biết đến cùng là chỗ nào cử động trước. những con Zombie xung quanh đều thẳng tắp hướng về phía Nam Ca vọt tới.

Nam Ca nắm chặt thanh đao. Vốn trong lòng còn có chút sợ hãi, nhưng mà thời điểm thật sự cùng bọn chúng chống lại, lại cảm thấy không cần cố hết sức như trong tưởng tượng.

Đám Zombie này cao nhất mới là cấp hai, những động tác kia so với người bình thường thoạt nhìn thì rất nhanh, nhưng mà ở trong mắt Nam Ca lại giống như là bị phân giải, tất cả hành động thật là chậm.

Coi như là có mấy con dùng dị năng công kích mình, Nam Ca cũng có biện pháp ứng phó.

trên đỉnh tàu chiến đấu loại thành một đoàn, Tô Phương cùng Tô Hiển còn ngồi trong khoang tàu. Xuyên thấu qua một cái song của nhỏ cũng nhìn không thấy đầy đủ tình cảnh.

Nhưng bọn họ vẫn có thể nhìn thấy có Zombie vọt tới, bước chân Nam Ca vẫn luôn rất ổn. Đông đông đông, giống như là đạp ở trong lòng họ.

Đám Zombie này giết rất đơn giản nhưng không biết làm thế nào mà số lượng càng ngày càng tăng nhiều. Nam Ca chỉ có thể cắn răng, cái gì cũng không nghĩ lại tin tưởng Lệ Sâm một lần nữa.

Ba phút rất nhanh trôi qua, Lệ Sâm cũng đã chuẩn bị tốt.

Nhưng có con Zombie ở thời điểm cùng Nam Ca đánh nhau lại bị cô trực tiếp từ cửa sổ đạp tiến vào trong tàu.

Mà con Zombie này váng đầu chuyển não, liếc mắt liền thấy được Lệ Sâm trong phòng điều khiển.

Cảm giác của mùi này nói cho nó biết, đó là một con người! Lúc này con Zombie buông tha việc cùng Nam Ca dây dưa, phóng tới chỗ Lệ Sâm!

Bây giờ Lệ Sâm đang ở thời khắc quan trọng nhất, sao có thể bị quấy rầy? Tô Hiển cùng Tô Phương liếc nhau một cái, mặc dù sợ hãi vẫn từ trên mặt đất bò dậy.

Mắt thấy con Zombie kia sắp cắn được Lệ Sâm. Tô Phương cầm cái đầu trong tay trực tiếp hướng tới nó ném qua, lại còn kêu to khiêu khích: “Đối thủ của mày ở đây cơ mà!”

Dưới tình thế cấp bách, Tô Phương không nghĩ tới hai cái đầu Zombie thế nhưng lại không sai một ly nện vào nhau.

Zombie kia cũng rất là phẫn nộ. Thời điểm ở trên nóc tàu, nó đã bị Nam Ca đè xuống đánh, không nghĩ tới bây giờ vào trong tàu rồi vậy mà vẫn còn bị hai con người thấp kém khiêu khích. Nó nhạy cảm cảm giác thấy, năng lực của hai người kia đều rất yếu vì vậy nó quyết định giết bọn họ trước đã.

thật ra Lệ Sâm biết rõ động tác của Tô Phương cùng Tô Hiển, nhưng anh đang ở thời khắc cuối cùng cho nên chỉ kiên địnhnói: “Kiên trì mười giây thôi!”

Tô Phương cùng Tô Hiển như con thú bị vây khốn đỏ tròng mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.