Lý Văn cười đáp một tiếng, cũng không hỏi nhiều, nhận lấy cối đá cầm chày gỗ lên bắt đầu giã thuốc.
Sau khi Lý Noãn đứng dậy ra khỏi phòng, trực tiếp đi phòng bếp, chỉ chốc lát sau đã lấy một chậu nhỏ sạch sẽ ra ngoài múc tuyết, sau đó trở lại phòng bếp bắt đầu nặn đủ loại quả cầu tuyết lớn nhỏ, nặn được một quả, để lại vào trong tuyết, ước chừng nặn bốn mươi năm mươi viên, mới để ở bên ngoài cửa bếp để phòng tan ra..
Trở lại trong phòng, Lý Văn đã giã thuốc xong, Lý Noãn xử lý thêm chút hai đống dược liệu đã giã xong, biến thành bốn bọc nhỏ, cùng đi phòng bếp với Lý Văn.
Quá trình nấu chín cũng như trước đây, đều căn cứ vào đặc tính khác biệt của dược liệu mà định ra, chỉ là khi nấu chín một bọc, trong lúc bình nước thuốc đang sôi Lý Noãn bỏ vào một quả cầu tuyết rồi mới bỏ thêm hai bọc thuốc, cách mỗi nửa phút, thì sẽ bỏ thêm một quả cầu tuyết, phòng ngừa nước quá nóng làm hỏng dược tính.
Cả quá trình nấu chín, cũng bởi vì từng bọc dược liệu khác biệt nhau, Lý Noãn gần như không nghỉ ngơi, tinh thần vẫn ở trạng thái tập trung, cố gắng đạt tới hiệu quả như có sự trợ giúp của công nghệ cao ở hiện đại, cũng cố gắng điều chế thuốc một cách hoàn mỹ nhất, chính bởi vì suy nghĩ này, đợi đến khi nước thuốc thành công nấu chín, Lý Noãn cũng mệt mỏi đến ngất ngư.
Khi đặt ấm sắc thuốc lên bàn, Lý Noãn liền nói: “Đại ca, chuyện còn lại giao cho huynh, muội trở về phòng nằm một lát.”
“Đi đi, đến cơm trưa sẽ gọi muội, đã nói để cho huynh làm rồi không chịu, muội cứ tự làm, bây giờ biết mệt mỏi rồi?” Lý Văn có chút trách cứ nói, nhìn thấy sắc mặt Lý Noãn có chút chột dạ, giữa hai lông mày không khỏi lộ ra mấy phần yêu thương, đưa tay xoa tóc Lý Noãn, giọng nói càng thêm dịu dàng, “Lần sau những chuyện này đều giao cho huynh làm là được rồi, muội mang thai còn chưa khỏe, không thể phí công, cũng không tốt cho đứa nhỏ trong bụng, đã sắp làm mẹ rồi mà vẫn không thể làm cho người ta bớt lo.”
“Yên tâm đi đại ca, muội cũng không phải đứa bé, còn không biết chăm sóc cho mình sao?” Lý Noãn nở nụ cười, đưa tay xoa tay Lý Văn, nói: “Đại ca, huynh có phát hiện hay không, huynh càng lúc càng giống lão thái bà, cẩn thận dài dòng như vậy nữa, sau này không lấy được vợ.”
Hai người đang nói chuyện, Tô thị và Tương thị đã đi tới phòng bếp, nghe được lời nói của Lý Noãn, Tô thị liền cười mắng: “Nha đầu con đấy, càng ngày càng không biết lớn nhỏ, nào có ai nói đại ca như vậy.”
Lý Noãn nghe tiếng, vì không để cho Tô thị và Tương thị lo lắng, vội lên tinh thần, thu hồi suy yếu trên mặt, thức thời gật đầu nhận sai: “Vâng vâng vâng, mẹ, con biết rõ con sai rồi, đúng rồi mẹ, buổi trưa hôm nay ăn gì?”
Tô thị cười nói: “Mẹ đang muốn nói chuyện này đấy, đang mùa đông, cũng sắp lạnh cóng rồi, đám thợ làm kia cũng làm việc lao lực, mẹ thấy bọn họ cũng rất dụng tâm, nghĩ tới đúng lúc chúng ta còn chút thịt dê, mẹ và Tương bà bà thương lượng có nên hầm cách thủy chút thịt dê củ cải nóng cho mọi người ăn ấm ruột hay không, các con thấy thế nào?”
“Rất tốt, rất tốt, mẹ, những chuyện này mẹ và Tương bà bà quyết định là được, chỉ cần là mẹ và Tương bà bà làm, chúng con đều thích ăn.” Giọng điệu Lý Noãn hơi có vẻ nũng nịu, đứng dậy nói, “Mẹ, Tương bà bà, ngày hôm qua con còn chưa tính toán rõ ràng sổ sách, con trở về phòng đây ạ.”
“Nha đầu nhà con ấy, luôn bận rộn như thế.” Tô thị cười mắng một câu, lập tức xoay người bắt đầu chuẩn bị thức ăn.
“Đúng vậy, nha đầu nhà khác cũng không thể so sánh được với Noãn Nhi nha đầu nhà ta.” Tương thị cười nói, lưu loát lấy chậu chuẩn bị nhào bột mì.
Lý Noãn cũng không cãi lại gì, nghe vậy cười cười, vội chạy ra khỏi phòng bếp trở về phòng nghỉ, đợi đến khi ăn cơm trưa, thì nghe được Dương Tam báo một tin chính xác, nói là còn mười ngày nữa phòng dưới đất có thể làm xong, có thể bắt đầu chuẩn bị trang hoàng.
Sau một đoạn thời gian, từng nhà cũng bắt đầu chuẩn bị cho năm mới, mặc kệ là nhà cũ hay thôn trưởng Vương Đông, đều đang trong giai đoạn yên tĩnh, tất nhiên người một nhà Lý Noãn cũng không ngoại lệ.
Người một nhà thu dọn trong nhà sạch sẽ, lại thừa dịp thời gian họp chợ, sắm đầy đủ đồ tết, đi trên trấn xé vải, may cho mỗi người trong nhà bộ đồ mới, vớ giày mới, hơn nữa Tô thị còn đặc biệt vì Lý Đức chuẩn bị một bộ trang phục mới, dĩ nhiên, tại sao Tô thị chịu vì Lý Đức chuẩn bị bộ đồ mới giày mới, trong này tất nhiên là có chút nguyên do.
Kể từ sau khi Lý Đức tỉnh táo lại, gần như mỗi ngày đều nói vợ Lý Nghĩa tặng đồ cho Tô thị, xinh đẹp đa dạng, bông tai, đồ trang sức, hoặc một ít hộp son phấn nữ nhân thích, cuối cùng cũng làm cho Tô thị nở nụ cười lần nữa, đây đối với cuộc sống luôn yên ổn bình lặng trong suốt ba mấy năm qua của hai vợ chồng, hôm nay lại như trở lại giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt khi mười bảy mười tám tuổi.
Đối với tình huống này, dĩ nhiên Lý Noãn thích nghe ngóng rồi, chỉ là hiện tại nàng cũng không thể quá vui vẻ, đứa bé đã sắp sáu tháng rồi, bụng ngày càng to ngày càng nặng làm cho nàng không thể không ở nhà, chỉ là nàng vẫn kiên trì mỗi ngày tỉ mỉ thử điều chế thuốc, thỉnh thoảng xuống phòng dưới đất xem, trợ giúp Lý Văn, ngược lại làm ra được không ít cách điều chế thuốc viên.
Về phần Lý An, Lý Nhạc, Chu Nguyên, đều đang nỗ lực học chữ, tranh thủ đến đầu mùa xuân có thể viết được chữ, “dụ dỗ” phu tử Lý Noãn chọn trúng tới đây.
Lý Noãn xem kỹ thông tin của những phu tử kia, cuối cùng chọn ra một phu tử họ Tăng, chỉ là tuy tính tình của vị phu tử này tốt, cũng thích học trò thông minh lanh lợi, nghịch ngợm cũng không sao, nhưng nếu tư chất học trò không tốt, vị phu tử này rất có thể bãi công không làm, sau khi ba đứa bé Lý An biết được tin tức này, tất nhiên cũng cố gắng bắt đầu học tập gấp bội.
Mười ba tháng chạp, phòng dưới đất đã hoàn thành, người một nhà Lý Noãn cố ý làm bữa cơm trưa phong phú thăm hỏi đám thợ, sau đó Lý Noãn thanh toán tiền công cho bọn họ, lúc ăn cơm tối, đưa cho Lý Văn ba trăm lượng bạc, cũng viết số tiền đó vào trong sổ sách, muốn hắn mua đồ lắp đặt thiết bị cho phòng dưới đất ở huyện về.
Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, lắp đặt thiết bị cho phòng dưới đất đã xong, người một nhà đều mang theo tò mò tiến vào phòng dưới đất không thắp đèn cũng sáng trưng như ban ngày.
Cầu thang đi xuống phòng dưới đất có hình chữ “chi”( 之), vây quanh trên bậc thang là tấm ván gỗ trơn, hai bên còn có tay vịn, giữa tay vịn và vách tường, lại có chừng nửa mét trang trí vườn hoa, nhưng trong “vườn hoa” này, cũng được khảm rất nhiều kính lưu ly đắt tiền.
Không chỉ là trong vườn hoa, bao gồm trên bậc thang này cũng có khảm kính lưu ly, trên trần nhà trong phòng dưới đất càng khảm hàng trăm kính lưu lý không đồng góc độ, những kính lưu ly này tồn tại không phải vì để đẹp mắt, mà là khúc xạ ánh sáng từ nhiều nguồn khác nhau truyền tới, hơn nữa trải qua Lý Noãn tính toán cẩn thận, ánh sáng kính lưu ly khúc xạ truyền đi trong phạm vi một mét đến gần trần nhà, cũng sẽ không khúc xạ làm chói mắt người, từ đó đạt tới chiếu sáng cả phòng dưới đất cũng không ảnh hưởng tầm nhìn.
Về phần nguồn gốc của những chùm tia sáng này, dĩ nhiên không phải ánh sáng tự phát, mà là nhờ có Lý Noãn thiết kế ở phía trên nóc cửa phòng dưới đất làm hai nguồn tụ ánh sáng.
Hai nguồn tụ ánh sáng này được cố định, trực tiếp tụ ánh sáng cũng định hướng bắn về phía ngay phía dưới lên kính lưu ly bên trong “vườn hoa”, mà cường độ tia sáng cũng trải qua nhiều lần khúc xạ phản xạ, vừa đúng có thể bảo đảm ánh sáng ở phòng dưới đất giống như bên ngoài, cho nên, chỉ cần ánh sáng không quá tối đến mức đưa tay nhưng không nhìn thấy năm ngón tay, thì có thể thấy được toàn bộ bên trong phòng dưới đất.
Mỗi gian phòng trong phòng dưới đất đều không giống nhau, sau khi xuống bậc thang, gian thứ nhất bày hai giá sách như phòng khách, gian thứ hai như thư phòng, gian thứ ba lại có chút giống phòng ngủ, sau đó vòng qua một hành lang dài ba bốn mét để đi qua tảng đá lớn, đối diện hành lang, là một gian cất giữ dược liệu và một gian tận cuối bên trong trữ tuyết.
Lý Nhạc chạy lui chạy tới trong phòng dưới đất vài vòng, từ gian thứ nhất đi tới gian thứ ba, lại xuyên qua hành lang dài ba bốn mét vượt qua tảng đá lớn, nhìn qua nhìn lại bên trong hai gian phòng cuối, cuối cùng mắt không chớp nhìn chằm chằm cái tương tự như giá sách giá thuốc trong gian phòng thứ hai, lôi kéo Lý Noãn thở dài nói: “Nhị tỷ, nơi này đẹp hơn thư phòng của chúng ta.”
Lý Noãn cười nói: “Nếu muội thích, sau này mùa hè hãy tới đây trong đọc sách, chỉ là hai gian phòng phía sau hành lang các muội không được phép đi vào, sau này trữ rất nhiều tuyết, sẽ rất lạnh.”
“Nhị tỷ, không phải đến mùa hè tuyết đều biến thành nước sao, sẽ không lạnh.” Lý Nhạc trừng mắt nhìn, không hiểu nói.
Lý An, Chu Nguyên, Tô thị, Tương thị cũng đều nghi ngờ nhìn về phía Lý Noãn, đối với chuyện phòng dưới đất có thể trữ tuyết cũng rất nghi ngờ, ngược lại Lý Văn cười cười, cũng không có một chút xíu hoài nghi.
“Được rồi Nhạc Nhạc, tam đệ, Nguyên Nhi, còn có mẹ, Tương bà bà, mọi người tạm tha cho chuyện trước mắt đã, chúng ta đi lấy mang tuyết vào, lấp một phòng đầy tuyết, sau đó con sẽ mang những chai bình tới, đến khi bên trong đã chứa đầy nước, đợi ngày mai mọi người sẽ tin tưởng con.” Lý Noãn cười nói, lại nhìn những thiết bị lắp đặt trong phòng dưới đất, hài lòng gật đầu cái, rồi cười đi ra ngoài.
Nhìn đám người Tô thị vẫn còn dáng vẻ đầu óc mơ hồ, Lý Văn cười nói: “Mẹ, gian phòng cuối cùng này chỉ cần đóng cửa lại, sẽ không tràn ra một chút khí lạnh nào, lại thêm phòng dưới đất này đông ấm hạ mát, chỉ cần chúng ta ít đi vào đi lại, mang theo khí nóng vào, để một mùa hè cũng không thành vấn đề.”
“Cũng là lý lẽ này, cũng không biết có được hay không, nếu không được, chẳng phải làm cho phòng dưới đất này ngập nước ư, làm đẹp như thế, nếu như bị nước ngâm, sợ là sẽ hỏng.” Tô thị còn có chút lo lắng nói.
Tương thị cười nói: “Liễu Nhi, Noãn Nhi nha đầu nhà chúng ta làm việc sẽ không có vấn đề, yên tâm đi, chúng ta nhanh đi lấy tuyết mang vào trong gian phòng cuối cùng cho nó, nó còn mang thai, bụng lớn, ngã sẽ không tốt.”
Buổi tối, một gian phòng tận cùng bên trong phòng dưới đất chừa lại lối đi chưa tới hai mét cuối cùng bị lấp đầy, vốn phòng dưới đất ấm hơn bên ngoài lập tức lạnh lẽo, mà Tô thị và Tương thị lo lắng cho thân thể Lý Noãn, một khắc cũng không để cho nàng nán lại, đợi đến khi tất cả đều xử lý thỏa đáng rồi, hai người cũng không quan tâm băng tuyết ở tầng hầm sẽ tan hay không, thúc giục Lý Noãn trở lại trong phòng cho ấm.
Ngồi ở trên kháng ấm áp, Lý Noãn cười nói: “Mẹ, Tương bà bà, hai người không cần lo lắng, con không sao.”
Nghe nói như thế, Tương thị luôn không biểu đạt ý kiến lại nghiêm túc, nói: “Noãn Nhi nha đầu, đừng không chú ý những thứ này, đừng nhìn hiện tại không có chuyện gì, nếu như chờ con nhiễm khí lạnh rồi, vấn đề này sẽ lớn chuyện. Noãn Nhi nha đầu, đừng trách lão bà tử này dài dòng, năm đó con dâu ta, cũng bởi vì lúc mang thai Nguyên Nhi không chú ý, bị nhiễm khí lạnh vẫn luôn không tốt, sau đó sinh Nguyên Nhi, thân thể nó vẫn luôn không được, cũng sẽ không thể đi sớm như vậy.”
Nhìn ra Tương thị ân cần và lo lắng, Lý Noãn cũng không phản bác nữa, khéo léo gật đầu nói: “Tương bà bà, mẹ, sau này con nhất định sẽ chú ý, phòng dưới đất con cũng sẽ ít đi, yên tâm rồi nhé.”
Tô thị cười nói: “Nha đầu con đấy, chỉ được cái đồng ý ngoài miệng là nhanh.”
“Mẹ, con cũng nghi nhớ trong lòng mà.” Lý Noãn cười nói, còn đưa tay vỗ vỗ ngực, tỏ rõ thật sự đặt những dặn dò này ở trong lòng.
Đang lúc này, Lý Nhạc từ bên ngoài đẩy cửa ra đưa đầu vào nói: “Nhị tỷ, bên ngoài sân có người tìm tỷ.”
Lý Noãn khẽ nhíu lông mày, có chút nghi ngờ đứng dậy đi tới cửa hỏi: “Nhạc Nhạc, hỏi rõ ràng là người nào chưa?”
“Muội hỏi rồi, chỉ là đại tỷ tỷ kia không nói, còn nói chỉ cần nhị tỷ gặp sẽ biết.” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Nhạc cũng có chút dáng vẻ nghi hoặc, ánh mắt đen láy lộ ra cảm xúc rối rắm.
Lý Noãn ngẩng đầu nhìn ngoài cửa, không hề thấy người ngoài kia, nhưng trong lòng có loại cảm giác kỳ diệu, vừa suy nghĩ vừa đi ra ngoài sân, khi thấy rõ diện mạo người tới, trái tim nhất thời lộp bộp một tiếng, chợt giật mình, thiếu chút nữa nhảy tới cổ họng.
Người đến là một nữ tử cao quý tao nhã, mặc dù mặc quần màu sáng, khoác áo ấm màu trắng thật dày, toàn thân lại toát ra anh khí bức người, gió lạnh thổi bay mái tóc dài của nàng, nhất thời càng lộ vẻ hiên ngang mạnh mẽ, vừa nhìn là biết là một nữ tử thẳng thắn
Mà sau lưng nữ tử còn có một cỗ xe ngựa hoa lệ quý khí, hiển nhiên thân phận không tầm thường, mặc dù như vậy, Lý Noãn vẫn bị tướng mạo của nữ tử này làm hoảng sợ
Ngay từ đầu nữ tử kia không để ý đến Lý Noãn, đợi đến khi phát hiện vẻ mặt Lý Noãn có chút kỳ quái, không khỏi nhướng mày, không xác định chắc chắn hỏi: “Nữ nhân chết tiệt? Mẹ nó, lão đầu kia không lừa ta, sao cậu ở trong bộ dạng này?”
Ánh mắt Lý Noãn đờ đẫn thật lâu, mới miễn cưỡng phản ứng lại, trong lòng tràn đầy hoài nghi hỏi ngược lại: “Tình Tâm?”
“Thật sao, thật sự là cậu!” Vẻ mặt Long Tình Tâm không dám tin nhìn lên nhìn xuống đánh giá Lý Noãn, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên bụng đang nhô lên của nàng: “Nữ nhân chết tiệt, chỉ mới mấy tháng, sao đến đứa bé cũng có rồi! Nhanh, đi theo tớ, rất nhanh chúng ta có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này rồi.”
Long Tình Tâm, chính là người bạn thân của Lý Noãn – thiên kim của hai giới hắc bạch, lúc ấy Lý Noãn từ bên ngoài đến chỗ này, nàng ấy cũng đi theo, chỉ là so với Lý Noãn, nàng ấy may mắn không mượn xác hoàn hồn.
“Rời đi lúc này ư?” Lý Noãn kinh ngạc hiểu ra ý của mấy chữ kia, sau đó nàng quay đầu lại liếc mắt nhìn ngôi nhà đã sớm quen thuộc, trong lòng đột nhiên có cảm giác khó chịu không nói ra được, im lặng một lát sau, nàng mới lắc đầu, “Tình Tâm, ngôi nhà này cần tớ, tớ không thể đi.“.
“Nữ nhân chết tiệt, cậu không nhầm chứ, tại thời đại phong kiến lạc hậu này, có gì tốt để giữ cậu lại.” Long Tình Tâm không hiểu nhìn chằm chằm Lý Noãn.
Lý Nhạc u mê lắng tai nghe, mặc dù không biết hai người đang nói cái gì, lại mơ hồ cảm thấy tình huống có chút không đúng, không khỏi nắm chặt vạt áo Lý Noãn theo bản năng.