" Ức Nhi ! " Tần tướng quân cao giọng quát lên một tiếng , hướng về
Tần Ức trừng mắt . " Lại nói bậy , xem ta đánh ngươi hay không đánh ."
Phỏng chừng vị tướng quân này tin tưởng đòn roi sẽ tạo ra được hiếu tử , nên đối với nhi tử nhà mình thường xuyên quyền cước mà đánh tới .
Tần phu nhân cũng kéo con một phen : " Ức Nhi , đừng có nói lung tung ."
Lí Thanh Hà chính là
một người rất dễ mềm lòng , người khác nói ra hai ba câu nói hay , mặt
nàng liền kéo cũng không xuống được . Lúc này thấy Tần tướng quân nói
như thế , Tần Ức coi như là đã nhún nhường . Sắc mặt nàng hòa dịu một
chút , thở dài một hơi nói :
" Tần tướng quân , ta xem nhà này cũng không cần chuyển , việc hôn nhân này cũng nên bàn
bạc kỹ hơn đi . Nếu lệnh công tử quả thật chướng mắt Lăng Nhi nhà chúng
ta , chúng ta tự biết sẽ không trèo cao . Đợi qua hai ngày các ngươi dàn xếp tốt rồi , chúng ta lúc đó cũng bình tâm tĩnh khí lại , thì lại tiếp tục thương nghị việc hôn nhân này ."
Tần tướng quân nghe xong lời này liền nóng nảy : " Giang phu nhân , bây giờ đừng
nói trèo cao hay không trèo cao . Hôn sự này nhưng là ... ....nhưng là
phụ thân của Lăng Nhi khi còn tại thế đã đính xuống , nếu lúc này từ hôn , ngươi là bảo ta thất tín với Giang huynh sao ? Hai cái hài tử này ,
bất quá là có chút hiểu lầm , này đã giải thích qua rồi , từ từ sẽ tốt
lên thôi ."
Lí Thanh Hà không muốn nhiều lời ,
đứng lên nói : " Tướng quân cùng phu nhân mới từ biên quan trở về , lặn
lội đường xa , đi đường mệt nhọc , còn thỉnh trở về nghỉ ngơi trước đi . Sau này các ngươi còn ở lại Linh Lăng Thành , thời gian còn nhiều , còn rất nhiều lúc ở chung cùng nhau , việc này trước nhất vẫn là như vậy đi , về sau lại bàn tiếp ."
Tần tướng quân bản
thân còn nghĩ nói tiếp , gặp Lí Thanh Hà hạ lệnh đuổi khách , chỉ phải
đứng lên , chắp tay , cùng Tần phu nhân cùng nhau nói vài câu khách sáo , để lại một xe lễ vật , liền mang theo Tần Ức cáo từ .
" Nương , chúng ta không cần gì đó của bọn họ đâu ." Giang Lăng thấy
tùy tùng chuyển một đống lớn này nọ đến , kéo kéo tay áo của Lí Thanh Hà , nhỏ giọng nói .
Lí Thanh Hà lại không
chịu để ý đến nàng , một đường đưa thẳng cả nhà Tần tướng quân ra đến
cửa viện , lúc này mới trở về , phụng phịu ngồi ở giữa phòng , nhìn
Giang Lăng , trầm giọng nói : " Xem ra ta bình thường thật sự đã đem
ngươi làm hư , đều không biết cấp bậc lễ nghĩa tiến thoái . Hôm nay là
xảy ra chuyện gì , ngươi nói rõ ràng cho ta nghe ."
Giang Lăng chu chu miệng : " Phía sau Vị Hương Cư chính là Xuân Hương viện ,
ngày đó ta chính mắt nhìn vị Tần công tử kia chuộc hoa khôi , còn vì giá tiền cùng người ta gây gổ . Ta đương nhiên sẽ không nguyện ý cửa hôn
nhân này . Một nam nhân dạo kỹ viện , dưỡng hoa khôi , ta mới không cần
gả cho hắn đâu ."
" Lúc nãy không phải hắn
đã giải thích rõ ràng rồi sao ? " Lí Thanh Hà trừng mắt nhìn Giang Lăng
liếc một cái ." Tửu lâu kia , không cho ngươi đi lại nữa , một nơi loạn
thất bát tao . Miệng đầy kỹ viện , hoa khôi , ngươi nói mà không e lệ
chút nào sao ? Bộ dáng của ngươi có điểm nào giống tiểu thư khuê các ?
Ngươi cũng đừng kỳ quái nhà người ta Tần công tử chướng mắt ngươi. Nói
thật , nếu ta là Tần phu nhân cùng Tần công tử , cũng giống nhau chướng
mắt ngươi ."
Vươn ngón tay ra chỉ về phía Giang Lăng nói : " Ngươi xem ngươi một thân
trang điểm cái gì ? Ngươi nhìn lại ngươi hôm nay , nói những lời này
thật sự vô lý , càn quấy phải không ? Cho dù là nhà ai cũng không nguyện ý lấy một nàng dâu như vậy ."
Giang Lăng từ lúc
xuyên đến nơi này , Lí Thanh Hà đối với nàng chỉ có nồng đậm yêu thương , còn chưa bao giờ nói với nàng một lời nói nặng . Lúc này thấy nàng nói
ra từng câu từng chữ sắc bén , cũng biết là bản thân hôm nay làm ra
những việc này , ở thời đại này thì xem ra thật là khác người . Chỉ phải chu chu cái miệng , đứng nơi đó không nói chuyện .
Thấy Giang Lăng không nói chuyện nữa , Lí Thanh Hà tâm liền mềm lại ,
hạ giọng ôn nhu nói : " Nếu Tần công tử thật sự không nên thân , nương
tuyệt đối sẽ không gả ngươi cho hắn ; cho dù là ngươi nguyện ý , nương
cũng không nguyện ý .Nhưng hiện tại , cái gì cũng không thấy rõ , chỉ
bằng một hai vấn đề , ngươi lại cho hắn không phải là vị hôn phu tốt .
Phụ thân hắn đối với ngươi như con gái sinh ra , rất khó có được ở người khác , so với nương yêu thương ngươi cũng không kém hơn . Chính là mẫu
thân hắn , năm đó nương ở cùng nàng không phải một hai năm , biết nàng
cũng là một người thông tình đạt lý , là người tâm địa vô cùng tốt .
Chính là biểu hiện của ngươi hôm nay là ra ngoài dự kiến của nàng , cho nên
đối với ngươi có cái nhìn khác . Đợi sau này ở chung lâu dài , biết
ngươi là một cái hài tử tốt , tự nhiên sẽ đối xử với ngươi tốt lên . Lúc nãy sở dĩ ta làm vẻ mặt đó với bọn họ , có như vậy lúc ngươi đến nhà
bọn họ , công công , bà bà sẽ đối với ngươi tốt hơn , tất sẽ không bị ủy khúc , nương sẽ an tâm hơn .
Cho nên , cửa
hôn sự này trước hết hãy thả lỏng đi , nhìn xem Tần công tử kia như thế
nào . Nếu hắn thực sự không nên thân , chúng ta lại từ hôn cũng không
muộn . Dù sao ngươi cũng còn nhỏ , còn năm tháng nữa ngươi mới cập kê .
Thời gian năm tháng này , người như thế nào cũng đều biết rõ ."
Giang Lăng nhìn chằm chằm mặt đất , chớp chớp ánh mắt , cũng không lên
tiếng. Dù sao đi nữa , bản thân nàng sẽ tự tìm một nam nhân , đối xử tốt với nàng , đau nàng cả đời.
Nhưng mà trước hết phải
tạo dựng nền tảng kinh tế vững chắc , bần cùng sẽ lạc hậu , lạc hậu sẽ
bị đạp đổ . Nàng nếu muốn nói chuyện kiên cường , thì phải độc lập kinh
tế , phải tạo cho chính mình trở thành một cường nhân . Năm tháng à ?
Vậy thì năm tháng đi ! Năm tháng sau ai ghét bỏ ai , ai nịnh bợ ai cũng
còn chưa biết được ! Hừ ! Hừ !
Lí Thanh Hà không
biết lúc này trong lòng Giang Lăng còn có tính toán khác . Thấy nàng
không nói chuyện , còn tưởng là bản thân mình đã thuyết phục được nàng , thở dài nhẹ nhõm một hơi : " Ngươi hiện tại chạy nhanh đến tửu lâu xin
thôi việc đi , nếu để Tần tướng quân biết được ngươi đến tửu lâu làm
tiểu nhị , nương cũng không chịu nổi lửa giận của hắn đâu ."
" Nương , ý của ngài là , bởi vì Tần tướng quân bọn họ đã trở lại , chúng ta có Tần gia nuôi sống , bản thân không cần kiếm tiền ? " Giang Lăng
ngẩng đầu , nhìn chằm chằm Lí Thanh Hà hỏi . Không có biện pháp , lời
này có chút sắc bén , nhưng Lí Thanh Hà cùng nàng khác biệt quá lớn ,
không dùng lời nói nặng kích thích , nàng sẽ không thanh tỉnh được .
Tần Ức nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , hừ một tiếng , không nói nữa .
" Giang phu nhân , đứa nhỏ này nói bậy , ngươi đừng để ý ." Tần phu
nhân nhìn Lí Thanh Hà ngồi một bên , sắc mặt trầm xuống , có vẻ thật mất hứng , vội vàng giải thích .
" Xin lỗi ! ." Tần tướng quân đá Tần Ức một cước . " Chạy nhanh đến xin lỗi Giang cô nương ! "
Tần Ức đứng ở nơi đó , cũng không dám tránh né , từ lúc sinh ra đến giờ bị
cha hắn đá đã thành quen , nên một cước này không tính là cái gì .
Nhưng mà nghĩ đến phải đi xin lỗi nha đầu kia , sắc mặt của hắn muốn bao
nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi . Hắn nhìn đến phụ thân đứng kế
bên hung tợn trừng mắt , đành phải không tình nguyện đứng chắp tay đối
với Giang Lăng : " Giang cô nương , thực xin lỗi ."
Giang Lăng chiến đấu trên sân nhà , tính đến giai đoạn này xem như đã thắng lợi .
Lúc này hận không thể đem việc này náo lớn một chút , đến khi đạt được
mục đích từ hôn thì tốt . Nhưng thấy đối phương đã cờ yên trống lặng ,
nếu bây giờ lại đánh rắn giập đầu thì có vẻ Giang gia có chút không phúc hậu , Lí Thanh Hà có sủng , có yêu thương nàng nhưng sợ nàng cũng không tha thứ .
Tiếc hận liếc nhìn Tần Ức một cái : " Không thành ý ! "
Tần Ức biến sắc , lại nghĩ phát tác cơn khủng bố , nhưng lại bị phụ thân
hắn mạnh mẽ đạp thêm một cước , đành phải ngậm miệng lại không nói
chuyện .
"... ...". Lí
Thanh Hà nghẹn ở cổ một chút , trong ánh mắt vừa xấu hổ , vừa tức giận , một câu nói phản bác lại cũng không nói nên lời .
Hơn nửa ngày , mới nói : " Nương có thể thêu mấy cái bức tranh nuôi sống
các ngươi , ngươi không cần lại xuất đầu lộ diện ." Khi nàng nói những
lời này , chính nàng cũng không có lo lắng gì .
Dựa vào nàng bán bức tranh thêu , tiền này chỉ có thể sống cuộc sống
nghèo khó qua ngày , còn muốn mua cho Giang Lăng hai bộ quần áo mới thì
là hi vọng xa vời . Tần tướng quân nếu biết , tuyệt đối sẽ nhét tiền vào trong tay nàng . Mà đã như vậy , cùng Tần gia nuôi sống có cái gì khác
nhau ?
" Vậy năm tháng sau , đồ cưới của nữ nhi
đâu ? Hay là nghĩ làm cho Tần gia dùng một cổ kiệu nhỏ đem nữ nhi đưa
vào phủ đi ? "
Lời này hỏi ra , Lí Thanh Hà á
khẩu không trả lời được . Nàng thật đúng là không đồng ý Tần phủ đưa lễ
hỏi phong phú lại , còn phải tiếp tục đưa đồ cưới qua đây . Nhưng mà nhà nghèo vô lực , không có tiền làm đồ cưới . Liền cho là người nhà Tần
gia không tính toán , nhưng Giang Lăng sẽ bị hạ nhân của Tần phủ cười
nhạo , đây chính là cả đời khuất nhục .
Giang Lăng gặp Lí Thanh Hà đã nói không ra lời , bèn rèn sắt khi còn
nóng : " Ta cũng không nhất định ở tửu lâu mà ngây ngốc . Chờ ta mấy
ngày sau bàn xong chuyện đồ ăn với Lưu chưởng quỹ , ta sẽ không đến đó
nữa . Đến lúc đó chúng ta mỗi ngày bán nguyên liệu cho bọn hắn . Chờ đến khi nào có đủ vốn , sẽ chọn người thích hợp , mở ra một tiệm cơm nhỏ
nhỏ , còn có tiền lời ổn định , không cần phụ thuộc , dựa vào sự bố thí
của người ta mà sống qua ngày ."
Lí Thanh Hà đối với lời này đã không còn biện pháp mà phản bác , chỉ phải thở dài , vô
lực mà phất phất tay : " Được rồi . Tùy ngươi đi . Dù sao mấy ngày hôm
trước ta đã nói ta đem nhà này giao cho ngươi , ngươi định đoạt đi ."
Nha ! Giang Lăng giơ hai ngón tay hình chữ V - dấu hiệu chiến thắng , quơ
quơ phía sau lưng nàng . Nàng có lòng tin , nhất định sẽ đem Lí Thanh Hà về cùng chiến tuyến với mình cùng nhau đi lên .
Tuy rằng không có từ hôn , nhưng sự tình cũng giải quyết coi như tương đối viên mãn .
Lúc này còn chưa tới giữa trưa , Giang Lăng nghĩ nghĩ , quyết định trước
không đi tửu lâu . Đã muốn bán nguyên liệu nấu ăn , thì cũng làm phải
làm cho có bộ dáng . Đem vườn rau trong viện thu thập một chút ,làm cho
đồ ăn trong không gian và trong viện cũng giống nhau , như vậy mới tránh được tai mắt của mọi người .
Hai ngày này hái rau
diếp ăn cũng không ít , nên chỉ còn chưa đến một khối nhỏ . Còn trong
không gian cải trắng trưởng thành rất nhiều . Lúc trước vì trồng xuống
san sát nhau , chúng chen chúc nhau mà sống ,hiện tại không có không
gian để sinh trưởng .
Giang Lăng đến phòng bếp
tìm một cái cuốc , đem đất trống cuốc cho sạch cỏ , tơi xốp , rồi đem
cải trắng trong không gian rút ra trồng ở đây một ít . Lại lấy nước từ
không gian tưới qua bãi đất trống này một lần .
Kỳ thực khối đất này tuy ở trong sân viện , nhưng mỗi ngày đều được tưới
nước trong không gian , nên cây trồng sinh trưởng so với nơi khác lại
nhanh hơn , cũng tươi tốt hơn .
Khi vừa mới chuyển
nhà đến đây , Vương đại nương đã nói cây đậu nành phải qua tháng mới ra
hoa. Bây giờ Giang Lăng nhìn nó , tựa hồ đã ra những nụ hoa nhỏ nhỏ ,
phỏng chừng thêm vài ngày nữa sẽ nở hoa. Mấy cây hẹ hôm trước bị cắt
ngang , hôm nay lại mọc lên thật nhiều , càng xanh mượt hơn .
Lí Thanh Hà còn nói cho Giang Lăng biết , lúc nàng không có ở nhà ,
Vương đại nương thường ghé qua nhà chơi . Nàng nhìn rau cải trong viện
sinh trưởng mà kinh ngạc , nói Giang gia phải chăng có bí quyết gì trồng rau , họ dọn qua nhà cũ của Giang gia cũng ăn được rau rất ngon so với
những nơi khác .
Mà lúc này đối diện nàng là rau
cải sinh trưởng dị thường , Giang Lăng cũng không nghĩ là muốn che dấu . Nàng chuẩn bị đem lý do đã nói với Lưu chưởng quỹ nói lại với hàng xóm , là do tổ tiên truyền lại bí quyết .Về phần Lí Thanh Hà - lại càng đơn
giản hơn , tất cả đều nói trước kia ở trong phòng Giang Văn Họa nhìn
thấy được . Dù sao Giang Văn Họa cũng không còn trên thế gian , văn thư
thì cũng đã bán hết . Nàng nói dối hoàn toàn không sợ bị chọc thủng .
Đem rau cải trồng tốt , Giang Lăng nhìn thực vật xanh xanh trước mắt ,
ngửi mùi rau xanh cùng mùi bùn đất , tươi xanh , ướt át , những tâm tình phiền chán lúc nãy cũng không còn . Ở cùng người và ở cùng thiên nhiên , nàng tình nguyện ở cùng cỏ cây hoa lá . Thực vật chỉ cần tưới một chút
nước nó liền sinh trưởng , cấp cho nó chút ánh nắng mặt trời nó liền xán lạn . Nàng hi vọng cuộc sống của nàng
, cũng như thực vật trước mắt một loại , như thế đơn giản thản nhiên , như thế bồng bột hướng về phía trước , như thế vui sướng hướng về vinh quang .