Triệu Thanh Minh
ngẩng đầu lên , trong mũi hừ một tiếng " Nếu đem hoa ra so sánh , mấy
người thôn phu lên núi lấy ra một gốc kỳ hoa là sẽ có thứ hạng sao ?
Ngắm hoa hội là một sự kiện tao nhã , điểm này thôn phu còn phải học hỏi thêm ."
Giang Lăng không có tinh thần cùng khí
lực vì nhà nông bần cùng mà biện bác , lúc này nàng đang nhíu mày trầm
tư . Nàng vất vả mới lôi kéo bán được hai mươi cái thực đơn cho Lưu
chưởng quỹ được hai xâu tiền , tức là hai lượng bạc . Nếu nàng có thể
lợi dụng không gian trồng ra được một ít kỳ hoa , đoạt được đầu bảng ,
chẳng phải là sẽ kiếm được một trăm lượng bạc tiền thưởng sao ?
Hoặc là chính mình không tham gia ngắm hoa hội , mà đem hoa đó bán cho
những người dự thi thì cũng có thể kiếm hơn mười lượng bạc đi ?
Nghĩ đến đây , nàng thực là hưng phấn ,lại hỏi Triệu Thanh Minh : " Năm rồi kỳ hoa dị thảo gì đoạt được giải quán quân ? "
" Dị thảo thì không được ." Triệu Thanh Minh nở nụ cười , miệng cười cực
kỳ tuấn mỹ , nhìn xem tỷ muội Giang Ninh Nhi cùng Tần Tâm đều đang ngây
dại , " Đây là ngắm hoa hội , nên phải là kỳ hoa , hơn nữa ở thời điểm
dự thi đóa hoa còn phải nở rộ .
Nếu ngươi có
một chậu hoa cúc tím vô cùng tốt , nhưng nếu mùa xuân mà nó lại không nở hoa , cũng không hữu dụng . Năm rồi
được các thứ hạng cao nhất chính là hoa lan .
Các loại hoa lan biến dị , đều có hơ hội cực cao đoạt giải quán quân . Bất
quá cũng có một ít là giống khác . Thí dụ như năm trước có một gốc cây
đỗ quyên biến sắc , trong quá trình nở hoa , lại biến ra màu sắc bất
đồng , thật là kỳ lạ ; Còn có một năm kia , có một người ra một số tiền
lớn mua một gốc cây mẫu đơn quý báo từ Lạc Dương đem về , cuối cùng cũng đoạt hạng nhất ."
Giang Lăng gật gật đầu . Hoa
đỗ quyên biến sắc thì nàng biết . Đó là hoa đặc chủng ở trên núi huyện
Kim Tú ở Quảng Tây . Trên núi kia có vạn mẫu rừng là hoa đỗ quyên cả
trăm năm .
Biến sắc đỗ quyên khi còn nụ hoa là
màu hồng phấn , lúc mới nở thì màu hồng đậm , đến lúc nở to thì màu phấn trắng , phía dưới có màu tím , cuối cùng lại chuyển sang màu vàng mà
héo tàn , cực kỳ kì diệu .
Linh Lăng Thành này
cách Quảng Tây không xa , vì một trăm lượng bạc , phái người lên núi hái biến sắc đỗ quyên thì cũng đáng giá.
" Này ,
đừng có nói nhiều như vậy , chúng ta vẫn là làm thơ đi ." Tần Tâm từ lúc Triệu Thanh Minh cười giờ đã tỉnh táo lại , giờ thấy Giang Lăng hấp dẫn được sự chú ý của Triệu Thanh Minh thì cực kỳ bất mãn .
Triệu Thanh Minh cũng không để ý đến nàng ta , đối với Giang Lăng lại nói : " Nếu Giang
Lăng cô nương có hứng thú , thì đến ngày ngắm hoa hội khai mạc ta liền phái người thông báo cho cô nương ? "
" Tốt " Giang Lăng cao hứng gật gật đầu , đang muốn hỏi hắn tham gia trận đấu thì phải làm những thủ tục gì , có phải hay không phải giao nộp một số tiền nhất định , chợt nghe một nha hoàn đến bẩm báo : " Lục phu nhân tới , phu nhân nhà chúng ta thỉnh các vị công tử , cô nương đi đến bên
kia ."
Tần Tâm không có cơ hội ở trước mặt
Triệu Thanh Minh trổ ra tài làm thơ , tự nhiên lại mất đi cơ hội được
thơ và họa của hắn , không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Giang Lăng một cái . Vốn định thừa dịp thời điểm bọn người Triệu Thanh Minh không
để ý , cảnh cáo Giang Lăng một chút , cũng không nghĩ đến Triệu Thanh
Minh đứng lên giơ tay thủ thế : " Giang Lăng cô nương , mời ."
Ý bảo nàng đi trước , hoặc cùng hắn sóng vai mà đi . Hành động này của
hắn làm cho mấy vị cô nương ở đây nhìn muốn lòi tròng mắt ra , còn sinh
ra nồng đậm ghen ghét với Giang Lăng .
Đang ở
trong trạng thái tràn ngập hưng phấn , Giang Lăng cũng không nghĩ nhiều
như vậy , gật gật đầu liền dẫn đầu đi ra ngoài .
Cái loại hành động nhường nàng đi trước này , ở kiếp trước chỉ là một
hành động rất đỗi bình thường . Nếu một ngày nào đó nàng biến thành một
cái đuôi đi theo người ta , đó mới chính là hành động không bình thường .
Thấy Giang Lăng dẫn đầu đi trước , Triệu Thanh Minh bước nhanh , cùng
Giang Lăng sóng vai mà đi . Giang Lăng liếc nhìn hắn một cái , lại nhìn
xa xa thấy Tần phu nhân các nàng, đành nuốt xuống lời muốn hỏi , dưới
chân cố ý đi tốc độ chậm lại , cùng Triệu Thanh Minh tạo ra chút khoảng
cách .
" Triệu công tử ,
thỉnh sang bên kia ." Tần Tâm bước nhanh đi đến bên người Triệu Thanh
Minh , chiếm cứ vị trí vừa rồi của Giang Lăng , dẫn đường Triệu Thanh
Minh hướng một cái sân mà đi đến .
Triệu Thanh Minh quay đầu nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , cặp mày xinh đẹp nhíu nhíu lại .
" Giang Lăng cô nương ." Triệu Vi Vũ đi đến bên người Giang Lăng , thật
thân thiết nắm lấy cánh tay của nàng . " Ta năm nay mười lăm tuổi ,
ngươi thì sao ? Chúng ta hai người ai lớn hơn ? "
Giang Lăng nhìn nàng một cái , mỉm cười nói : " Ta đây nên gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ ."
" A ! Ta đang muốn có một người muội muội đây ." Triệu Vi Vũ cao hứng
cười rộ lên , " Giang Lăng muội muội ngày thường hay làm cái gì ? Có
rảnh hay không để ta cho người đón ngươi đến phủ thứ sử du ngoạn a ? "
" Ách " Trên mặt Giang Lăng lộ ra tươi cười có chút cổ quái . Nếu để
cho vị Triệu cô nương này biết nàng cả ngày trồng rau , bắt cá , không
biết bộ mặt tinh xảo của nàng sẽ lộ ra bộ dạng biểu cảm như thế nào đây .
Hôm nay hai huynh muội Triệu gia biểu hiện thật là kỳ quái. Vô duyên vô cớ
đối với nàng cảm thấy hứng thú , vô duyên vô cớ đối với nàng thân thiết , cái này thật là làm cho người ta phải phí tâm cân nhắc . Vô sự hiến ân
cần , không phải gian thì cũng là trộm cắp . Giang Lăng luôn luôn suy
nghĩ cẩn thận , nhà của nàng một nghèo , hai trắng tay , có cái gì có
thể làm cho Triệu công tử cùng Triệu tiểu thư mưu đồ đây ?
Hay là , Triệu Thanh Minh này nghĩ hy sinh bản thân , muốn thành toàn cho
hôn sự của Triệu cô nương cùng Tần Ức ? Giang Lăng nhíu mày , bị suy
nghĩ của bản thân cuốn lấy nàng một chút .
Vào
một cái sân cách đại sảnh không xa , Giang Lăng nhìn xuyên qua bóng dáng của Triệu Thanh Minh và Tần Tâm đi phía trước , nhìn thấy trong đại
sảnh các cửa đều rộng mở , bên trong xiêm áo ngồi tròn một cái bàn lớn . Nha hoàn như nước chảy từng nhóm mang thức ăn lên .
Mà ở sảnh bên trái ghế thái sư , Lí Thanh Hà cùng một vài vị phu nhân
bồi ở bên người một vị thái thái khoảng sáu , bảy mươi tuổi . Lúc này
thấy các nàng tiến vào , Tần phu nhân vội đứng lên , đi đến bên cạnh cửa cười nói : " Bọn nhỏ đến , chạy nhanh đi rửa tay , ăn cơm ."
Mà Triệu phu nhân cũng đi đến , nhỏ giọng nói với Triệu Thanh Minh : "
Minh Nhi , ngươi mau quay lại sảnh ngoài đi , ở trong này pha trộn , cẩn thận cha ngươi lại mắng ngươi ."
Giang Lăng vừa vặn đi ngang qua người bọn họ , lời này nghe được rành mạch , nhịn
không được hé miệng cười . Hay là vị Triệu Thanh Minh này cùng Giả Bảo
Ngọc không khác nhau mấy , thích nhất pha trộn trong này ?
" Đến đây , Lăng Nhi , chạy nhanh đi lại gặp qua Lục phu nhân ." Lí
Thanh Hà chính là đang tán gẫu hăng say cùng Lục phu nhân , vừa quay đầu lại thấy Giang Lăng đi đến , vội vẫy tay hướng Giang Lăng kêu lên .
Lục phu nhân là một lão thái thái hiền lành , nhưng mà nhìn qua thân mình
có chút gầy yếu , sắc mặt nhìn qua không được tốt lắm . Nàng nghe Lí
Thanh Hà nói lời này , cười tủm tỉm nhìn lại phía Giang Lăng . Liếc mắt
một cái liền mạnh mẽ giật mình , hơi hơi đứng lên , nhìn chằm chằm
Giang Lăng một lúc lâu sau , há miệng muốn nói , lại như là bỗng nhiên
tỉnh ngộ ra , im miệng lại nhìn Lí Thanh Hà .
Lí Thanh Hà nhìn đến Lục phu nhân thần thái như thế , trong lòng cả
kinh , lại thấy nàng nhìn qua mình , vội dò hỏi : " Lục phu nhân ngài
làm sao vậy ? Nhìn đến Lăng Nhi nhà ta bộ dáng giống như là gặp người
quen ? "
" Hắc , cũng không phải , là lão thân
hồ đồ thôi ." Lục phu nhân cười rộ lên , trên mặt đầy nếp nhăn . " Đây
là nữ nhi của ngươi ? Lớn lên thật giống một đứa cháu gái của ta , vừa
mới trông thấy , ta còn tưởng rằng nàng đã đến ."
Lí Thanh Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi , hướng Giang Lăng cười nói : " Lăng
Nhi , còn không hướng Lục phu nhân hành lễ ? "
" Giang Lăng thỉnh an Lục phu nhân ." Giang Lăng nghiêng người vén áo thi lễ .
" Ừ , ừ . Ngươi kêu là Giang Lăng ? " Lục phu nhân tinh tế đánh giá Giang Lăng , trong mắt lão bà ánh lên tia tinh quang không thấy rõ .
" Dạ " Giang Lăng đáp . Nhìn Triệu phu nhân cùng Triệu Vi Vũ đứng đó đã
lâu , vội lui về sau một bước , nhường cho các nàng tiến lên chào hỏi
Lục phu nhân . Tần phu nhân hôm nay là chủ , mời khách là Lục phu nhân
cùng Triệu phu nhân , nàng cũng không thể đoạt nổi bật của Triệu Vi Vũ .
" Tốt lắm , đều ngồi vào vị trí đi . Tần phu nhân đợi cho Triệu Vi Vũ và
mấy vị cô nương hành lễ với Lục phu nhân xong liền tiến lên nói , cũng
tự mình đến giúp Lục phu nhân đứng lên , đem nàng thỉnh ngồi vào ghế chỗ tôn kính .
Tần tướng quân cùng Triệu thứ sử tuy rằng là đại quan ở biên giới , nhưng so với Lục đại nhân từng làm qua
chức vị đế sư , lão nhân lai lịch lại thâm sâu mà nói , địa vị tự nhiên
được xác định rõ ràng . Cho nên Triệu phu nhân liền ngồi xuống cái ghế
khách vị trí thứ hai .
Lần này Giang Lăng cũng
chưa nhìn thấy Tần Ức ở trong đại sảnh , phỏng chừng hắn đã lưu lại ở
viện ngoài . Mà Triệu Thanh Minh cũng nhường Triệu phu nhân phái người
đưa hắn ra viện bên ngoài .
Lưu lại ở đây một nhà già trẻ lớn bé , phu nhân thì có năm người , lớn lớn nhỏ nhỏ cô nương
cũng có năm người , vừa vặn làm thành một bàn .
Khi đã ngồi vào bàn , Lục phu nhân nhìn Tần phu nhân đem Giang Lăng an bài
bên kia chủ toạ , ánh mắt liền nhìn sangTần phu nhân , mỉm cười hỏi : "
Tần phu nhân , mạo muội hỏi một câu , Giang Lăng cô nương là thân thích
gì của nhà các ngươi ? "
" A ! " Tần phu
nhân không nghĩ đến Lục phu nhân đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này , bất
quá nàng đáp cũng là khía cạnh bên ngoài , cười nói : " Là con dâu chưa
qua cửa của ta ."
Lời vừa nói ra , mẹ con
Triệu gia liền lắp bắp kinh hãi . Nhất là Triệu Vi Vũ , lúc này hận
không thể lập tức buông chiếc đũa , chạy đến viện ở ngoài nói cho ca ca
nghe tin tức này . Mà Tần Tâm cùng Giang Ninh Nhi đều nhẹ nhõm thở dài
một hơi --- chỉ cần Tần phu nhân đem thân phận của Giang Lăng vạch trần , Triệu Thanh Minh sẽ không đem lực chú ý đặt trên người của nàng , vậy
thì bản thân ... .....
Tần phu nhân nói xong ,
hướng về Triệu phu nhân gật gật đầu xin lỗi . Nàng lúc trước không nói
rõ , chủ yếu là bởi vì Giang Lăng không quá nguyện ý cùng nhà nàng kết
thân . Nếu thực sự có một ngày hai nhà từ hôn , thì không phải chỉ có
một nhà Giang gia mất mặt . Lúc này hai tiểu oan gia còn náo không rõ
ràng
phía trước , việc hôn nhân của hai nhà không thể thông báo ra
ngoài . Nhưng mà lúc này Lục phu nhân đã hỏi , tình huống này tự nhiên
không thể không nói .
Tần phủ hôm nay đã mời
một ít người đến , thức ăn tất nhiên là cực kỳ phong phú . Lí Thanh Hà
cùng Giang Lăng tuy là bình thường chỉ ăn cá và rau xanh , nhưng hương
vị này dù có tinh chế tỉ mỉ cũng không sánh bằng . Những thức ăn này
không gây cho Giang Lăng cảm giác thèm ăn . Giang Lăng đối với vị tinh
phía trước ngày càng có tin tưởng ----- nhìn cảnh hào môn nhà giàu mà
xem , nhất định nhu cầu đối với vị tinh cực kỳ lớn , nàng lúc này lại lo lắng vấn đề định giá cả . Năng lực sản xuất của nàng quá nhỏ , chỉ còn
cách là đề cao giá , vừa không mệt người mà lại còn kiếm thêm được nhiều tiền .
Cổ nhân ăn cơm có quy định là ăn
không nói , ngủ không nói .Một bữa ăn này đãi tiệc rất là phong phú ,
ngay tại lúc này trong đầu Giang Lăng đều là đại kế kiếm tiền , im lặng
tính toán mà trôi qua hết bữa ăn .
Ăn cơm xong chính là uống trà , Đường sơ Lục Vũ " Trà Kinh " còn chưa có xuất hiện , Đường triều lúc này người ta thịnh hành uống trà là pha trà pháp , tức
là đem hành , gừng , táo , vỏ quýt cùng bạc hà bỏ vào nấu chung với trà , còn cho thêm chút muối .
Giang Lăng ở kiếp
trước lão gia tử rất thích uống trà , đối với trà đạo cũng rất sâu
nghiên cứu , nơi nào uống qua trà đã bị Lục Vũ phê bình . Giang Lăng
uống lên hai hớp trà liền bỏ xuống , bị Tần Tâm dùng ánh mắt hèn mọn
nhìn thoáng qua .
Lúc uống trà nói chuyện
phiếm , Lục phu nhân lại cực kỳ hứng thú với Giang Lăng , lôi kéo nàng
ngồi kế bên mình , hỏi nàng rất nhiều về cuộc sống hằng ngày , yêu
thích cái gì ? Thích ăn món gì ? Cái gì tốt cho nhan sắc ? Hồi nhỏ có
bướng bỉnh hay không ? Có đi qua kinh thành hay chưa ....? Làm cho
Giang Lăng thật là buồn bực . Nếu bản thân nàng không phải xuyên không
ngàn năm về Đường triều , nàng thật hoài nghi lão thái thái này có phải
hay không chính là một fan cuồng , nàng đi vệ sinh thích như thế nào hay dùng giấy vệ sinh gì cũng đều muốn biết .