Thời gian tiếp theo, Võ Thiện Nhân dành hai ngày đi đến Tàng Thư Viện để tìm hiểu thêm một số thông tin cần thiết. Mặt khác, hắn tranh thủ ghé qua Nội Các giao trả nhiệm vụ tiêu diệt Tiểu Hắc Cẩu. Tuy chuyến đi vào Tây Nguyên chỉ thu thập được khoảng một trăm đầu Tiểu Hắc Cẩu, nhưng quy đổi ra cũng được gần hai trăm điểm cống hiến, dù ít dù nhiều thì đây đều là công sức cực khổ của mình, hắn cảm thấy không thể hoang phí.
Có một chuyện không thể không kể đến, chính là sự việc Trần Mông muốn thông qua Thảo Linh đường chủ để hoá giải ân oán đôi bên.
Nghĩ kỹ thì đúng là có chút kỳ lạ, từ ngày đó đến nay, Trần Công Minh bặt vô âm tín, không hề thấy xuất hiện. Đột nhiên, đại ca của hắn là Trần Mông lại chủ động đứng ra hoàn trả kiện linh bảo trung đẳng Bích Thuỷ Thủ Trạc. Chẳng lẽ trong đầu huynh đệ nhà này đang âm mưu chuyện gì?
Nhớ lại sự việc trong Tây Nguyên và trận đánh trên Thông Thương Phong, Võ Thiện Nhân nuốt không trôi được cục tức: “Huynh đệ cẩu tặc, khiến ta gần chết mà nói là hiểu lầm sao?”
Huống chi Võ Thiện Nhân tuyệt đối không tin những gì Trần Mông thể hiện. Nếu thực sự có thành ý thì Trần Mông đã chủ động đến tìm mình. Đằng này, Trần Mông lại muốn Thảo Linh đường chủ truyền tin, chẳng phải coi hắn không ra gì hay sao?
Dù không biết quỷ kế của Trần Mông là gì nhưng Võ Thiện Nhân là loại người có thù tất báo, bảo hắn bỏ qua dễ dàng như vậy à, còn khuya nhé!
Lại nói, mỗi lần nhớ đến thân thể tuyệt mỹ của Thảo Linh là Võ Thiện Nhân cảm thấy tiếc hùi hụi. Miếng ngon dâng đến tận miệng vẫn không thể ăn, quả thực rất khó chịu. Cơ mà biết làm sao được, tu vi của nàng cao hơn mình, hắn không thể không nhẫn nhịn.
Võ Thiện Nhân thầm hạ quyết tâm tu luyện, sớm ngày đột phá Vương Cấp cảnh giới, đến khi đó, hắn sẽ hiên ngang quay trở lại động phủ, bế nàng ta đặt lên giường, lột sạch đồ ra, cùng nhau chơi trò tập đánh vần ba ngày ba đêm, vậy chẳng phải là kích thích lắm sao?
Về việc Bích Thuỷ Thủ Trạc bị Thảo Linh thu hồi, Võ Thiện Nhân cũng không biết phải làm sao. Theo hắn thấy thì có lẽ khi đó tâm trạng của nàng không được tốt nên mới làm vậy, mai này sẽ tìm cơ hội lấy lại sau.
Tạm gác những chuyện đó qua một bên, hiện nay, còn một vấn đề khiến Võ Thiện Nhân vô cùng đau đầu.
Sau nhiều đêm thức trắng, giằng xé, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, rốt cuộc, Võ Thiện Nhân đành phải nhắn gọi Chu Bạch Cẩu đến, kêu hắn đem trả lại số quà cáp đã nhận từ tay đám môn sinh dạo trước.
Trong lòng Võ Thiện Nhân như có dao cứa vào, cố nén nỗi đau, nói: “Ngươi hãy mang trả hết đi, nói với bọn họ rằng sau này ta sẽ không nhận bất kỳ thứ nào hết. Đều là huynh đệ đồng môn, ta không muốn mọi người có suy nghĩ lệch lạc về ta.”
Hành động và lời nói lẫm liệt chính khí của Võ Thiện Nhân khiến Chu Bạch Cẩu cực kỳ kinh ngạc, liền cho rằng mọi người thực sự đã hiểu lầm thần tượng của mình.
Vậy là, chỉ mấy ngày sau, Chu Bạch Cẩu mang chuyện này lan truyền hết Hưng Yên Phong. Ô, thế mà lại hay nha, cũng nhờ đó, hình ảnh của Võ Thiện Nhân trong mắt mọi người bỗng có chiều hướng thay đổi tích cực. Không ít người còn cảm thấy có lỗi vì trước đó đã nghĩ oan cho hắn.
“Võ Thiện Nhân sư huynh đúng là đại nhân đại lượng, không trách chúng ta mà còn đem trả lại toàn bộ số quà cáp đã nhận.”
“Con mẹ nó! Là ai nói rằng Thiện Nhân sư huynh tham tiền tài hơn mạng chứ? Thật láo toét!”
“Có lẽ chúng ta đã hiểu lầm Thiện Nhân sư huynh.”
Nhưng cũng có một số người không hoàn toàn tin tưởng, lớn giọng phản bác: “Hừ! Ta thấy chưa chắc. Có khi đây chỉ là chiêu trò mới của hắn mà thôi.”
Trong khi mọi người không ngừng bàn luận trái chiều về mình thì Võ Thiện Nhân đã sớm quyết định đóng cửa bế quan. Hắn muốn nhân một tháng trước kỳ Tân Vương tấn nhập vào Hạ Đẳng Linh Bảo Sư. Quan trọng nhất là triệu hồi chân hoả, sau đó tập luyện ghép Huyền Tinh, như vậy thì tương lai mới không lo đến chuyện thiếu thốn linh thạch.
Muốn làm được tất cả những điều đó đồng nghĩa với việc hắn phải luyện chế thành công hạ đẳng linh bảo. Cụ thể, trong thời khắc linh bảo ngưng hình, chân linh khí trong cơ thể thông qua một phương thức đặc thù sẽ tiến hành thiêu đốt để triệu hồi chân hoả. Chỉ cần thành công một lần, chân hoả sẽ tồn tại mãi mãi trong cơ thể, hắn có thể tuỳ ý sử dụng.
Chân hoả bao gồm năm loại là Linh Hoả, Âm Hư Hoả, Dương Thực Hoả, Địa Hoả, Thiên Hoả tương ứng với năm cấp bậc linh bảo sư Hạ Đẳng Linh Bảo Sư, Trung Đẳng Linh Bảo Sư, Thượng Đẳng Linh Bảo Sư, Địa Tôn, Thiên Tôn. Có nghĩa, nếu Võ Thiện Nhân thành công thì bên trong cơ thể của hắn sẽ xuất hiện Linh Hoả.
Đầu tiên, muốn luyện chế linh bảo cần xác định công năng thuộc tính và hình khối của linh bảo.
Về công năng thuộc tính, linh bảo chia làm ba loại là linh bảo tấn công, linh bảo phòng ngự và linh bảo hỗ trợ.
Võ Thiện Nhân cảm thấy rất thắc mắc, không rõ kiện Ngũ Hành Giới Chỉ của mình suy cho cùng là thuộc loại nào, bởi vì hắn thấy vừa có thuộc tính phòng ngự, lại có khả năng hỗ trợ tu luyện. Thực ra, một số linh bảo có thể mang trên mình nhiều hơn một loại công năng, chỉ là tỉ lệ xuất hiện rất hiếm.
Về hình khối, linh bảo có thể tạo hình thành bất kỳ thứ gì. Tuy nhiên, phổ biến nhất, được ưa chuộng nhất vẫn là linh bảo tấn công, lấy nguyên mẫu của những loại vũ khí là đao, thương, kiếm, kích, phủ, việt, câu, soa, tiên, giản, chùy, đáng, côn, sóc, bổng, quải, lưu tinh, trảo…. Truyện Quân Sự
Võ Thiện Nhân đã sớm có quyết định, muốn tiến hành luyện chế một kiện linh bảo thuộc tính tấn công.
Hắn lấy từ trong Ngũ Hành Giới Chỉ ra một vật phẩm, chính là cuốn ngọc giản mua ở Kỳ Trân Các. Ngọc giản này trị giá đến ba vạn linh thạch, bên trong chứa đựng phương pháp chế tạo linh bảo hạ đẳng, có hình dạng bao tay, tên gọi Xuyên Vân Thủ.
Hiện nay, Võ Thiện Nhân đang tu luyện bộ quyền pháp Long Hổ Thần Quyền, nếu có thêm Xuyên Vân Thủ hỗ trợ thì nhất định sẽ gia tăng chí ít hai đến ba thành uy lực.
Trong Kỳ Trân Các, khi vừa nhìn thấy Xuyên Vân Thủ là Võ Thiện Nhân yêu thích ngay. Có điều, một kiện Xuyên Vân Thủ có giá trên trời, lên đến một trăm hai mươi vạn linh thạch. Vì vậy, Võ Thiện Nhân không có khả năng mua thành phẩm, liền quyết định sẽ thử chế tạo nó.
Về nguyên liệu chế tạo linh bảo, trong túi Võ Thiện Nhân đã có số lượng chín ngàn nhận từ tay Thảo Linh đường chủ. Theo hắn tính toán, nguyên liệu phù hợp với yêu cầu của ngọc giản chế luyện Xuyên Vân Thủ vừa vặn khoảng năm mươi lần.
Có năm mươi lần cơ hội, Võ Thiện Nhân lại không tin mình không thể thành công lấy một lần. Hắn vẫn luôn tự tin vào vận số của mình, trước nay đều luôn may mắn, nếu năm mươi lần đều thất bại cả thì đúng là đen còn hơn mõm chó.