Cách hai trăm lý phía tây Hồ Lô sơn cốc có một ngọn núi nhỏ không tên, quái thạch tồn tại rất nhiều, cỏ cây thì không thể sinh trưởng, rất hoang vu. Bình thường rất có ít vật sống ở đây, nhưng mà hôm nay lái có một đám Quang Minh bạch vũ điêu xé trời bay đến, dùng nơi đây làm chỗ tạm nghỉ.
Quang Minh bạch vũ điêu, quang hệ lục giai ma thú, thân dài hai thước, hai cánh rộng một thước rưỡi, lông vũ toàn thân một màu trắng như tuyết, mỏ thì màu vàng, móng vuốt sắc bén như cái mỏ đồng sắc. Nó là ác điểu trong nhóm lục giai ma thú, có khả năng phóng ra quang hệ lục giai ma pháp.
Quang Minh bạch vũ vương, là một biến chủng của bạch vũ điêu, hình dạng tương tự như bạch vũ điêu, chỉ có hai móng và mỏ đều màu vàng là điểm bất đồng với những con còn lại. Nhưng nó có thể phát ra quang hệ thất giai ma pháp. Vả lại tỷ lệ sinh sản không cao lắm, trong một trăm trứng bạch vũ điêu thì mới có một con bạch vũ vương thôi.
Ma thú tại quang minh đại lục, trong tình trạng bình thường, gồm hai trăm sống tập trung, thì đều có một con vương giả biến chủng. Truyền thuyết đó là sự ân tứ của ma thú chi thần.
Màn đêm phủ xuống, trên trời không một ngôi sao, tất cả đều một màu đen. Quang Minh bạch vũ vương dẫn đầu hai trăm hai mươi Quang Minh bạch vũ điêu đáp xuống tại ngọn núi này mà nghỉ ngơi. Diệp Phong cùng thành viên của bốn trung đội Tư Lược đoàn lặng lẽ bao vây bọn chúng ngoài bốn mưới thước. Nấp dưới loạn thạch, quan sát hình dáng đang ngủ của bọn điêu, trên mặt hắn lộ ra nụ cười tham lam!
Để tránh bị phát hiện, toàn bộ Liệt Diễm kỵ sĩ đều bỏ ngựa cách đó năm dặm, rồi đi bộ tới. Hiện tại Liệt Diễm kỵ sĩ, linh ngưu chiến sĩ, bạch lang chiến sĩ đã phân toán ra bảo vệ đám tinh linh xạ thủ cùng vây quanh bọn điêu tại trung tâm, chờ lệnh tấn công của đoàn trưởng!
Tốc độ bay của Quang Minh bạch vũ điêu rất nhanh, nếu một khi bọn chúng bừng tỉnh rồi cất cánh lên không, thì việc bắt chúng là điều vọng tưởng. Cho nên Diệp Phong lần này phải núp trong bóng tối, để tinh linh xạ thụ vây quanh bọn chúng, rồi bắt cho một phần bị thương không thể cất cánh, và xông đến bắt lấy chúng. Như vậy thì thế nào cũng gây ra tử vong, nhưng mà cũng không còn biện pháp nào hơn, chỉ cần có được một nửa số đó là coi như thành công!
“Đát đát…đát đát…”
Diệp Phong quan sát bọn điêu, vừa muốn ra lệnh tinh linh xạ thủ bắn tên, thì phương bắc đột nhiên có một tràng âm thanh vang lên. Hắn sợ cái đó làm kinh hãi bọn gia hỏa này, liền lập tức đứng lên quát to “ bắn tên”
Cái âm thanh kia đã làm bọn điêu tỉnh lại. Tinh linh xạ thủ nghe cái âm thanh kia cũng có cảm giác không tốt. Vừa nghe đoàn trưởng ra lệnh bắn tên, thì bọn họ đã lập tức nhắm vào cánh của bọn điêu mà bắn!
"Dát … dát …"
Tiếng vó ngựa cùng tiếng phá không của cung tên đã làm cho bọn điêu giật mình. Một nửa số lượng đã bị bắn trúng đôi cánh. Bọn chúng phát ra những tiếng kêu rất thê lương. Âm thanh tựa như vang đến cả một ngọn núi gần!
“Nhanh, bắt bọn chúng lại cho lão tử!”
Diệp Phong lo lắng bọn điêu còn lại tìm cách tránh tên, cũng đang nghi hoặc về cái âm thanh đột nhiên truyền đến kia. Thấy có không ít bạch vũ điêu bị trúng tên, thì hắn lập tức quát to, cầm Quang Minh chi kiếm trong tay, nhanh chóng phóng tới bọn điêu!
Những tên Liệt Diễm kỵ sĩ đi bộ, cùng với linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ vừa nghe đoàn trưởng ra lệnh, đã lập tức xung phong lên. Tinh linh xạ thủ thì vẫn giữ nguyên vị trí, tiếp tục xạ kích những con điêu bay lên không.
"Dát! Dát!"
Quang Minh bạch vũ vương đang bay tại không trung cũng không ngừng phát ra những tiếng điêu, rồi phóng ra một quang hệ thất giai ma pháp “ Quang Minh tí hộ”, tạo thành một kết giới hình tròn màu trắng, bao lấy bảo vệ thân thể nó.
Những Quang Minh bạch vũ điêu không bị thương còn lại cũng phóng ta tam giai quang hệ ma pháp “ Quang Minh thần tốc” để tăng tốc độ bay, rồi theo Quang Minh bạch vũ vương tấn công về phía bọn người đã tập kích chúng. Đồng thời chúng cũng phóng ra quang hệ nhị giai ma pháp “ Quang Minh khôi phục” để chữa trị cho những đồng bọn bị thương ở trên mặt đất!
Diệp Phong thấy Quang Minh bạch vũ vương không có dẫn bọn điêu chạy trốn, nhất thời tỏ ra cao hứng. Rồi hắn cho tinh linh xạ thủ nhắm vào những “Quang Minh không phục” của bạch vũ điêu mà bắn, lệnh cho bọn người Khải Đặc mau bắt lấy những con bạch vũ điêu bị thương nằm trên mặt đất.
Nếu là hai trăm lục giai ma thú hệ khác, Diệp Phong tuyệt đối không dám liều lĩnh như vậy. Nhưng vì quang hệ có đều có điểm bất đồng. Bởi thế trừ bát giai quang hệ ma pháp tác chiến từ hình thành nguyên tố của Quang Minh cự long, tất cả còn lại chỉ là ma pháp phụ trợ, có thể nói là không có tính công kích nào!
Quang Minh bạch vũ vương thấy địch nhân đả thương bộ hạ của nó, lệnh cho bọn chúng khôi phục lại nhưng cũng không thể phi hành để phản kích. Nó rất tức giận, kêu “dát dát” liên tục, rồi bắn thẳng về hướng Diệp Phong, người vừa ra lệnh tấn công bọn chúng.
Những con Quang Minh bạch vũ điêu còn lại thì như biến thành mưa tên, công kích tinh linh xạ thủ. Đáng tiếc là bọn tinh linh Kiệt Nã Tư đã dùng Liễu thần tiến tam thức “ Tiến như vũ hạ”, vì thế bọn chúng căn bản không thể thoát khỏi trận tên như mưa, ngược lại liên tiếp còn bị trúng những mũi tên đó, dẫn đến bị thương rơi xuống mặt đất.
Hắc hắc, tên gia hỏa này cũng có chút anh hùng. Tình huống bất lợi như thế mà vẫn không trốn, thật sự đúng là “ sỏa điểu” ( chim ngu ngốc). Diệp Phong thấy Quang Minh bạch vũ vương nhằm về hướng của hắn bay tới, cùng lúc thì cái âm thanh từ phương bắc đó càng ngày càng gần. Hắn liền muốn nhanh chóng xử lý hết đám điêu này, rồi lập tức vận hành chánh khí, hai tay cầm kiếm xuất “Thiêm Kiếm Quyết” thức thứ hai, “ Phong Mang ngạo thế”, tạo thành một kiếm khí dài khoảng mười thước, mang theo kình phong mạnh mẽ, và giơ lên nhằm về phía Quang Minh bạch vũ vương mà chém xuống!
Đối mặt với kiếm khí mạnh mẽ này, Quang Minh bạch vũ vương mặc dù là ma thú, nhưng cũng không ngu đến nổi đối đầu trực tiếp. Nó tiếp tục kêu “ dát dát”, quạt hai cánh rồi bay quanh Diệp Phong, để tấn công hắn.
Mẹ, tên sỏa điểu này tốc độ nhanh thật. Diệp Phong múa kiếm khí liên tục mà không tài nào trúng Quang Minh bạch vũ vương. Trong lòng không vui liền quát lớn, tay phải phóng ra Toàn Long chỉ chân khí. Đáng tiếc, tốc độ của Quang Minh bạch vũ vương quá nhanh, hơn nữa đang bay trên không, Diệp Phong hiện tại không có biện pháp nào để đối phó.
So sánh thế trận giằng co của Diệp Phong và Quang Minh bạch vũ vương, trận chiến giữa các thành viên Tư Lược đoàn và Quang Minh bạch vũ điêu đã kết thúc. Dưới sự công kích của hàng loạt mũi tên do tinh linh xạ thủ bắn ra, Quang Minh bạch vũ điêu đa số bị giết chết, chỉ còn lại một số ít bị thương mà rơi xuống đất, lập tức bị bọn người Khải Đặc thuốc cho mê đi!
Diệp Phong vẫn không thể giải quyết được Quang Minh bạch vũ vương. Tâm trạng đang giận bừng bừng. Thấy bọn tinh linh Kiệt Nã Tử không còn làm gì, liền mở miệng hét to:” Tinh linh xạ thủ, mau bắn con xú điểu này thành heo cho lão tử!”
“Tuân lệnh” Bọn tinh linh xạ thủ Kiệt Nã Tư thấy thần sắc đoàn trưởng như vậy thần tình không đổi, toàn bộ đồng thanh lĩnh mệnh, thi triển “thần tiến tam thức” thức thứ nhất, “Tật tiến vô ảnh”, xả kích bạch vũ vương.
Mũi tên từ cung tên bắn ra cực nhanh, mang theo nhiều loại chân khí khác nhau, tốc độ như điện xẹt. Kết giới “ Quang Minh tí hộ” của Quang Minh bạch vũ vương liên tục bị công kích, hai cánh cùng chân trái của nó đều bị trúng tên, rồi rơi xuống đất. Tên gia hỏa này có tốc độ nhanh thật, nếu không thế nào cũng bị đám mũi tên kia biến thành heo rồi!
“Như vậy mà cũng có thể tránh né được.Tốc độ tên quái vật như ngươi quả không bình thường!” Diệp Phong nhìn con Quang Minh bạch vũ vương vừa rôi xuống đất, trên mặt lộ ra một nụ cười, rồi quát tinh linh xạ thủ:” Mau, cái thanh âm từ phương bắc đã đến gần chúng ta. Các ngươi còn không đem bọn bạch vũ điêu mà lập khế ước đi!”
Cái việc sở hữu ma sủng thì thật vô giá. Tinh linh xạ thủ tất cả đều không nghĩ rằng đoàn trưởng lại cấp toàn bộ ma thú này cho mình, nhất thời lộ ra thần sắc kinh hãi. Tên gia hỏa Kiệt Nã Tư này thì cười hì hì đến gần đoàn trưởng, mở miệng muốn thu bạch vũ vương làm ma sủng cho gã!
Diệp Phong nghĩ gã có một ma sủng cường mạnh thì cũng tốt, vì vậy liền gật đầu đồng ý yếu cầu của gã. Và để thành viên của ba trung đội còn lại, từ xác của đám bạch vũ điêu mà lấy ma tinh!
Kiệt Nã Tư cao hứng rồi tán dương đoàn trưởng vài câu. Gã rút mũi tên trên thân của bạch vũ vương ra, giống như đám tinh linh xạ thủ, cắt ngón tay của chính mình, để máu của gã nhỏ lên trán của bạch vũ vương, rồi niệm chú ngữ:” Sang thế thần vĩ đại, ta nguyện dùng máu của mình là vật dẫn, cùng Quang Minh bạch vũ vương ở đây lập khế ước. Ta là chủ, nó là phó, không chết không rời…”
Chú ngữ vừa đọc xong, máu Kiệt Nã Tư tại trán của bạch vũ vương lóe lên một đạo hồng quang. Bạch vũ vương đầu tiên thả ra một “quang minh khôi phục”, rồi biến hóa thành một đạo bạch mang, dung nhập vào thân thể của Kiệt Nã Tư.
Chủ phó khế ước là khế ước bá đạo. Người thụ ước thì tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của người đưa ra khế ước, trở thành ** phó trung thành, linh nhục tồn tại cùng nhau trong nội thể. Thức ăn là một lượng máu ít từ người lập khế ước, rồi chờ đợi sự sai khiến!
Ma sủng bị thương thì có thể hấp thu một ít máu của chủ nhân để hồi phục lại. Kiệt Nã Tư thấy khế ước đã hoàn thành, cũng muốn bạch vũ vương phóng ma pháp chữa trị, rồi tiến vào trong cơ thể gã mà nghỉ nơi. Vì thế bạch vũ vương mới có thể vào trong cơ thể của gã.
Tất cả tinh linh xạ luân phiên tiến hành lập khế ước, chữa thương cho bạch vũ điêu. Bọn tinh linh xạ thủ thử ra lệnh, thì tất cả đều tiến vào trong cơ thể họ.
Khải Đặc, La Phi, Kiệt Khắc cùng thàn viên của ba trung đội quan sát thấy bạch mang của ma sung liên tiếp nhập thể. Tất cả đều lộ vẻ si mê, cùng nhìn về phía mười con bạch vũ điêu còn chưa chết. Trong mắt họ hiện lên một thỉnh cẩu muốn đoàn trưởng cho phép họ lập thiêm ước.
Đáng tiếc vào lúc này, âm thanh phát ra từ phương bắc đã hiện ra. Tất cả mọi người giật mình nhìn một cảnh tượng khoa trương!