Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 145: Chương 145: Hổ Kình chiến sĩ, Mỹ Nhân Ngư công chúa




“Đoàn trưởng, chúng ta bị Hổ Kình chiến sĩ bao vây rồi!!” Cự giải chiến sĩ đang bảo vệ xung quanh, phát hiện dị trạng trong biển, lập tức hô lớn nhắc nhở đoàn trưởng đại nhân.

Tiếng hô của bọn họ vừa thốt ra xong, thì bên ngoài tiểu hình chiến hạm khoảng hai mươi thước đột nhiên bạo khởi những ngọn sóng lớn, hơn trăm tên Hổ Kình chiến sĩ cường tráng, trong tay cầm cự hình tam xoa kích phủ đầy rỉ đồng, từ dưới biển trồi lên, bao vây tiểu hình chiến hạm. Không tính đến nửa người còn đang chìm trong nước thì thân trên của chúng đã cao đến hơn năm thước!

“Hổ Kình chiến sĩ? Bà nội ơi, lũ hỗn đản này đến thật là đúng lúc!”

Bên trong khoang thuyền, Diệp Phong chính là đang tiêu hồn cưỡi trên người của dực nhân thục nữ, nghe được chiến hạm bị Hổ Kình chiến sĩ tối cường của hải tộc bao vây, bực bội phàn nàn, lưu luyến không muốn rời khỏi thân thể mềm mại mê người của Á Sắt Lâm.

Cục diện tiêu hồn đang có khí thế cực đỉnh thì bị làm loạn, Đế Na, Phỉ Phỉ, Á Sắt Lâm tam nữ đều nhíu mày bất mãn, nhanh chóng mặc quần áo, hầu hạ tình nhân mặc y phục chỉnh tề rồi cùng hắn đi ra khỏi khoang thuyền.

Hổ Kình chiến sĩ, cao cấp sinh vật của hải tộc, mình người đầu cá voi, lưng đen nhánh. Trên lưng có vậy, sau vây có những vệt trắng xám hình yên ngựa, sau hai mắt có vệt trắng hình thoi, bụng trắng như tuyết. Bởi vì tính tình hung hãn, nên còn được gọi là ác kình chiến sĩ, sát kình chiến sĩ, hay nghịch kích kình chiến sĩ. Khi trưởng thành thân cao mười thước, cường tráng cực độ, là chiến sĩ tối cường của Hải tộc, có thể so sánh với Bát giai cường giả trên lục địa!

“Cự giải, ta là Tát Tư hải quốc, Hổ Kình đoàn đoàn trưởng Tạp Nặc – Ba Lợi. các ngươi ngang nhiên dám phản bội chủng tộc của chính mình, nương nhờ dị tộc trên lục địa, lập tức theo chúng ta về để nhận chế tài của Hải vương!!”

Một gã giống như thủ lĩnh, nhìn bốn người Diệp Phong đi ra khỏi khoang thuyền, cùng với tiểu đội ải nhân trên giáp bản, trong mắt tràn đầy thần sắc khinh thường, quay đầu trừng mắt hướng về Lạc Kì và Cự giải chiến sĩ, trầm giọng quát khẽ.

“Tạp Nặc – Ba Lợi” Lạc Kì và Cự giải chiến sĩ nghe vậy knih ngạc nhìn Tạp Nặc, hừ nhẹ lên tiếng phản bác: “Tạp Nặc đoàn trưởng, chúng ta theo Lôi Ân đại nhân được ăn ngon uống ngon, cũng không đùn đẩy việc gì liên quan đén hải vương, dựa vào cái gì theo các ngươi về chịu chế tài?”

Lạc Kì cùng Cự giải chiến sĩ, trước đã từng nghe qua Hổ Kình tối cường chiến sĩ Tạp Nặc. Nếu là trước kia họ gặp Tạp Nặc cùng với gần một trung đội Hổ Kình chiến sĩ thế này, khẳng định là ngoan ngoãn nghe lệnh. Nhưng bây giờ đã khác, bọn họ đã tự coi mình là một phần của Mạt La Hoàng Gia tư lược đoàn, có Lôi Ân đoàn trưởng cường đại là chỗ dựa, Hải vương và Hổ Kình chiến sĩ mặc dù đáng ngại nhưng bọn họ vẫn không chút sợ hãi. Dù sao nếu có đánh không thắng thì vẫn có thể bỏ chạy thông qua Truyền tống trận!

“Tốt, rất tốt! các ngươi đã có gan nói những lời đại nghịch bất đạo như vậy, hôm nay ta đại biểu Hải Vương bệ hạ, đem các ngươi và đám dị tộc này toàn bộ xử tử!” Tạp Nặc nghe nói, lập tức bạo nộ, nhấc cự hình tam xoa kích dài mười thước, chỉ vào Lạc Kì và Cự Giải chiến sĩ, trầm giọng quát lớn.

“Hừ, nói khoác mà không biết xấu hổ! Cái đám đầu to cậy mạnh hoành hành vô lý các ngươi mà cũng đáng là chiến sĩ tối cường của Hải tộc?” Vì đang hoan ái thì bị quấy rầy, Diệp Phong trong lòng khó chịu, cùng đại, trung, tiểu ba vị tình phụ, đứng trên giáp bản nghe xong hai lần ngôn ngữ bá đạo của Hổ Kình chiến sĩ, cảm giác càng thêm bực bội, hai mắt tràn đầy sát khí nhìn sang Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc cười lạnh khinh bỉ.

“Nhân loại, ngươi ngang nhiên vũ nhục Hổ Kình chiến sĩ chúng ta, tìm chết!!” Hổ kình chiến sĩ đang vây quanh tiểu hình chưng khí chiến hạm, mắt thấy một tên nhân loại bé nhỏ lại dám khinh thường nghi ngờ tư chất của Hổ Kình cường đại chiến sĩ bọn chúng, lập tức tức giận hét lớn, vung lên cự hình tam xoa kích trong tay, muốn tiến lên đập nát chiếc thuyền sắt nhỏ không có buồm, lại có khói đen cổ quái bốc lên.

“Dừng tay! chẳng lẽ các ngươi muốn chứng thực cho bọn chúng thấy Hải tộc tối cường chiến sĩ chính là một lũ đại khối đầu man hoành vô lý hay sao?”

Một đạo thanh âm thanh thuý khẽ vang lên, phía sau Tạp Nặc, một mỹ nhân ngư tóc xanh đẹp đến mức khiến người khác khó có thể tin, vung vẩy chiếc đuôi cá xinh đẹp màu đỏ, tư thái ưu nhã bơi tới, đầu lông mày mang theo một tia uy nghiêm khiến Hổ Kình chiến sĩ không thể phản kháng!

Trời, trời, trời, trời, trời đất!!! Mỹ nhân ngư, mỹ nhân ngư a!!! Lão tử rốt cuộc thấy được mỹ nhân ngư chân chính, xinh đẹp, chánh điểm, thật con mẹ nó chánh điểm….! Diệp đại sắc ang trên chiến thuyền, hai mắt nhìn chằm chằm vào mỹ nhân ngư xinh đẹp, trong đầu cực độ hưng phấn xuất hiện ý dâm, vừa rồi dục hoả vẫn chưa được phát tiết, nhất thời làm cho tiểu hoà thượng của hắn xuất hiện phản ứng!

Tuyệt sắc mỹ nhân ngư tóc xanh phủ vai, thân trên hoàn mỹ trắng nõn thanh khiết, chỉ có hai chiếc vỏ sò nhỏ che phủ đôi anh đào hồng làm người khác mơ tưởng, eo thon ngực sữa, vai đẹp bụng nhỏ, toàn bộ loã thể lộ ra ngoài, cực kỳ hấp dẫn. Đừng nói đến loại đại sắc lang như Diệp Phong, ngay cả ải nhân đang lái chiến hạm, thấy được hình ảnh hương diễm này, cũng đều xuất hiện phản ứng nên xấu hổ dời ánh mắt đi chỗ khác.

“Đẹp quá a!” Phỉ Phỉ nhìn mỹ nhân ngư trong truyền thuyết, đôi mắt phượng xinh đẹp tràn đầy thần sắc kinh thán. Đế Na và Á Sắt Lâm ngay lúc mỹ nhân ngư vừa xuất hiện, tất cả đều hưng phấn quay đầu nhìn về phía tình nhân háo sắc, quả nhiên thấy hắn đang lộ ra hình dạng sắc mị mị, hơn nữa hạ thể còn có phản ứng, tất cả đều nhịn không được bật cười lên!

“Ái Lệ Ti công chúa, ngài sao lại đến đây? Loại chuyện nhỏ như thế này giao cho Tạp Nặc là được rồi, ngài mau trở về đi!” Lập tức lo lắng mở miệng khuyên bảo.

“Bình tĩnh một chút, chẳng lẽ người và nhiều Hổ Kình chiến sĩ đến vậy mà không bảo vệ được ta an toàn sao?” Mỹ nhân ngư được xưng là Ái Lệ Ti công chúa, ngẩng đầu nhìn Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc cao lớn, nhàn nhạt nhắc nhở, quay đầu nhìn lướt qua Diệp Phong sắc mị mị, nhíu mày không vui, ôn nhu nói với Lạc Kì và Cự giải chiến sĩ: “Cự Giải, ta là Tát Tư hải quốc trưởng công chúa, Ái Lệ Ti – Tát Tư, hôm nay đái lĩnh Hổ Kình chiến sĩ tuần tra các lãnh địa, ngoài ý muốn gặp được các ngươi. Ta rất muốn biết tại sao các ngươi lại làm hộ vệ cho dị tộc, có thể cho ta biết nguyên nhân không?”

“Công chúa điện hạ tôn kính, Lôi Ân đại nhân có thể cung cấp cho chúng tôi nhu cầu vật chất tốt nhất, hơn nữa đối với chúng tôi như huynh đệ, cho nên chúng tôi mới nguyện làm hộ vệ cho hắn.” Lạc Kì và Cự Giải chiến sĩ trước sau mở miệng biểu thái.

Vật chất nhu cầu của đại lục……Ái Lệ Ti công chúa nghe vậy, ngoảnh mặt đi suy nghĩ, đôi mắt nhìn lướt qua tên lưu manh đoàn trưởng bộ dạng sắc mị mị, nói với Lạc Kì và Cự giải chiến sĩ: “Các ngươi nên biết, chúng ta là Hải tộc cao quý, từ trước đến nay không đảm đương nô phó hay hộ vệ cho dị tộc lục địa, các ngươi làm vậy là phá vỡ quy củ. Hôm nay sự việc đã rồi, sau này ta không muốn thấy các ngươi lại hộ vệ cho hạm thuyền của dị tộc xuất hiện trong lãnh địa của Hải tộc, hiểu rõ chưa?”

Có thể không gây ồn ào với Hải tộc hoàng thất, Lạc Kì và Cự Giải chiến sĩ dĩ nhiên thập phần vui mừng, nghe Ái Lệ Ti nói xong, vừa định mở miệng tỏ vể hiểu được, Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc lại nói với Ái Lệ Ti:

“Công chúa điện hạ, không thể dễ dàng cho bọn Cự Giải này phá lệ, nếu không sự việc truyền ra, sẽ có rất nhiều hải tộc chhiến sĩ bắt chước bọn họ, Hải vương sẽ khó làm việc, hơn nữa, tên nhân loại kia xâm nhập Hải vực của chúng ta, vũ nhục Hải tộc chiến sĩ, hơn nữa ánh mắt nhìn ngài cũng thập phần bất kính, nhất định phải bắt hắn trả một cái giá đắt!”

“Điều này…” Ái Lệ Tư nhíu mày nhìn Tạp Nặc cùng phần đông các Hổ Kình chiến sĩ đang tức giận, biết được nếu không cho bọn Hổ kình chiến sĩ vốn cao ngạo này dạy cho bọn dị tộc đã vũ nhục bọn họ một bài học, bọn họ khẳng định sẽ rất không thoải mái. Gật đầu: “Được rồi, nhưng dùng danh nghĩa của chiến sĩ, giảng dạy cho bọn họ một cái “thuyết pháp” a!”

“Tạ công chúa điện hạ!” Tạp Nặc hưng phấn tạ ơn, nhìn Diệp Phong đang ở trên giáp bản, thần thái sắc mị mị nhìn chằm chằm vào Ái Lệ Ti công chúa, khinh bỉ cười lạnh một tiếng, chỉ vào Diệp Phong trầm giọng nói: “Nhân loại, ngươi dám phỉ báng Hổ Kình chiến sĩ chúng ta không xứng đáng là Hải tộc tối cường chiến sĩ, ta lấy danh nghĩa Hổ Kình tối cường chiến sĩ khiêu chiến ngươi. Nếu ta chiến bại sẽ tuỳ ngươi xử trí, nếu ngươi chiến bại sẽ vĩnh viễn táng thân tại phiến hải vực này!”

“Hừ, ngươi khiêu chiến ta?” Diệp Phong nghe vậy cười thầm trong lòng, ngoài mặt lại khẩn trương nhìn Tạp Nặc, trào phúng nói: “Ngươi đường đường là một Hổ Kình chiến sĩ cao mười thước, lại hướng về một nhân loại khiêu chiến, chẳng lẽ ngươi không thấy mất thể diện à?”

“Hừ, ngươi có thể khiến Cự giải chiến sĩ làm hộ vệ, đương nhiên không có khả năng là nhân loại bình thường. Chẳnglẽ ngươi dám vũ nhục Hổ Kình chiến sĩ chúng ta, bây giờ không dám nhận lời khiêu chiến của ta à?” Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc nhìn Diệp Phong khinh thường chất vấn.

“Ha ha, nói dường như rất có lý! Bổn đoàn trưởng dường nên nhận lời khiêu chiến của ngươi? Ân, quả thật là nên nhận!” Diệp Phong gật gật đầu thì thầm bỡn cợt, nhìn nhìn mỹ nhân ngư khuynh quốc khuynh thành, trong lòng ác ý cười thầm, quay sang nói với Tạp Nặc: “Ta có thể nhận lời khiêu chiến cùng ngươi, bất quá, khi chiến đấu với cường giả, ta luôn thích thêm vào cá cược. Như vậy đi, nếu trong vòng ba chiêu ta đánh bại ngươi, mỹ nhân ngư công chúa của ngươi sẽ làm tình phụ cho ta. Nếu trong ba chiêu ta không đánh ngã được ngươi, ta cùng với hộ vệ và nữ nhân của ta, để mặc cho các ngươi xử trí, tuyệt không phản kháng!”

“Cái gì? Ba chiêu?? tên nhân loại đáng hận, không những xem thường Hổ Kình chiến sĩ chúng ta, còn dám xúc phạm Ái Lệ Ti công chúa! Ta giết ngươi!” Bọn Hổ Kình chiến sĩ nghe vậy đều bạo nộ, cầm cự hình tam xoa kích , lao về phía tiểu hình chiến hạm.

“Dừng tay!” Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc nét mặt trần ngập giận dữ, quát bảo thuộc hạ ngăn lại hành động, nhấc kích hướng Diệp Phong căm giận nói: “Nhân loại, ngươi đối mặt với khiêu chiến của ta, chứ không phải Ái Lệ Ti công chúa, ngươi chưa phát giác ý muốn của ngươi là rất vô tri sao? Ta cho ngươi một cơ hội nữa, lập tức đường đường chính chính nhận khiêu chiến, nếu không Hổ Kình chiến sĩ chúng ta sẽ xé nát bọn dị tộc các ngươi, cùng bọn Cự Giải hộ vệ của ngươi!”

“Tạp Nặc, đừng buông bỏ vinh diệu của Hải tộc cao quý chúng ta! Nếu tên ngoại lai này dám khẩu xuất cuồng ngôn, ta nguyện ý làm phần thưởng để ngươi cược cùng hắn ta. Đến đánh bại hắn cho ta, để hắn vì sự vô tri của mình mà trả giá!!” Ái Lệ Ti nhìn Diệp Phong đang phát ra ánh mắt khiêu khích với nàng, nghĩ đến đề nghị ngông cuồng đánh bại Tạp Nặc trong vòng ba chiêu của hắn, không khỏi tức giận trầm giọng quát khẽ.

Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc, nghe được Ái Lệ Ti công chúa nguyện ý làm tiền đặt cược cho hắn cùng dị tộc quyết đấu, nhất thời cảm giác vô cùng quang vinh, hưng phấn ngẩng đầu gầm lên một tiếng, nhấc tam xoa kích lên, hướng về tiểu hình chưng khí chiến hạm tiến tới!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.