Lưu Manh Lão Sư

Chương 287: Chương 287: Chiến Đấu Mãnh Liệt






Trần Thiên Minh thấy Trương Lệ Linh không lên tiếng, muốn cùng mình cứng đối cứng. Vì vậy, tay hắn gia tăng động tác, đặc biệt là ở phía dưới, hắn muốn cho Trương Lệ Linh phải cầu xin hắn tha thứ.

Từ từ, Trần Thiên Minh cảm thấy cái tiểu khố vốn khô ráo của Trương Lệ Linh đã trở thành ẩm ướt. Mặc dù chưa ướt toàn bộ, nhưng tiếp tục thiêu đậu vào bộ vị quan trọng sẽ ẩm ướt toàn bộ. Trần Thiên Minh biết, giờ đây Trương Lệ Linh đã muốn làm chuyện kia.

“Đừng…” Trương Lệ Linh sau khi rên nhẹ một tiếng, liền ngậm chặt miệng

lại, giống như âm thanh vừa rồi không phải do nàng phát ra.

Trần Thiên Minh cởi áo của Trương Lệ Linh, sau đó lột nịt ngực của nàng ra, làm lộ đôi thỏ trắng đang nhảy múa cực kỳ động lòng người. Nhìn đôi thỏ trắng này Trần Thiên Minh không nhịn được mà chụp tới, sau đó dùng sức vân vê, cái cảm giác sảng khoái này lập tức truyền tới đại não của hắn.

Hắn nhìn chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn của Trương Lệ Linh, không nhịn được mà hôn tới.

Lúc này sau khi bị Trần Thiên Minh hôn vài lần, nàng liền mở miệng mình ra, để cho lưỡi Trần Thiên Minh tiến vào, cũng dùng đầu lưỡi của nàng cùng hắn xoắn xuýt giao chiến.

Trần Thiên Minh cũng dùng sức diên cuồng phối hợp cùng Trương Lệ Linh,

bàn tay ở bên dưới cũng rút về đưa lên trên, nhẹ nhàng vuốt ve đôi thỏ mũm mĩm. Trương Lệ Linh bị vừa hôn vừa làm như vậy, cảm giác hưng phấn truyền lên não, sau đó là một trận mơ hồ. Bây giờ, nàng cảm thấy mình như đang ở trong mộng.

Hôn một lúc, Trần Thiên Minh từ từ rà xuống, đặc biệt khi tới hạt anh đào trên song phong, hắn dùng đầu lưỡi của mình nhẹ nhàng đưa đẩy, khi thì dùng môi ngậm vào, có khi lại môi dưới nhẹ nhàng cọ xát, đến mức Trương Lệ Linh vì bị kích thích mà hai chân run rẩy, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh rên rỉ câu hồn đoạt phách.

Tiếp theo, Trần Thiên Minh lại từ từ đi xuống thân dưới, tới bụng, sau đó nhè nhẹ hôn lên rốn, mà thì thì tiếp tục đưa xuống phía dưới vuốt ve. Hắn cảm thấy quần lót Trương Lệ Linh so với lúc nãy đã ẩm ướt hơn nhiều, điều này làm cho quả chuối bên dưới của hắn nảy lên vài cái.

Sau đó, Trần Thiên Minh ngẩn đầu, nhẹ nhàng kéo quần nhỏ của Trương Lệ

Linh xuống, làm cho bãi cỏ như vừa trải qua mưa vun gió cuốn lộ ra, ướt sũng, làm cho yết hầu Trần Thiên Minh như bị vật gì chặn lại, khô khốc muốn nuốt nước miếng cũng không được. Hắn vội vàng lột sạch quần áo của mình, sau đó từ từ đùa giỡn Trương Lệ Linh.

“Lệ Linh, em có muốn không?”

Trần Thiên Minh dùng vật cứng rắn của mình nhè nhẹ cọ xát bãi cỏ ướt đẫm của Trương Lệ Linh, hắn Trương Lệ Linh hoàn toàn thuần phục dưới khố hắn.

“Ân…” Trương Lệ Linh nhẹ nhàng gật đầu, xem như thay câu trả lời.

“Vậy em nói lớn là em rất muốn đi”.

Trần Thiên Minh tiếp tục khiêu gợi hai bên nơi thần bí của Trương Lệ Linh, hắn chưa trùng kích vào, muốn làm cho Trương Lệ Linh mở miệng kêu lớn.

“Không! Không nên… như …vậy… Nhanh… Nhanh cho em…”

Trương Lệ Linh nói đứt quãng. Bây giờ nàng cảm thấy toàn thân vô cùng ngứa ngáy kho chịu, đặc biệt là nơi phía dưới kia lại càng ngứa hơn, bây giờ nàng cực kỳ muốn Trần Thiên Minh vuốt ve, đặc biệt muốn hắn tiến vào.

Nhưng mà Trần Thiên Minh lại muốn làm cho nàng ham muốn hơn nữa nên chỉ cọ xát bên cạnh không có đi vào, , hơn nữa hắn còn muốn nàng kêu lớn, điều này làm cho nàng vừa tức vừa vội.

“Lệ Linh, em nói đi!”

Trần Thiên Minh mỉm cười với Trương Lệ Linh, hắn muốn xem quả ớt nhỏ này còn ngang ngược được nữa không, ở trên giường không phải nàng cũng phải ngoan ngoãn nghe lời mình sao.

“Em…Không…” Trương Lệ Linh nói lớn,

Sau đó nàng lập tức ngội dậy, đẩy Trần Thiên Minh nằm xuống, sau đó bước lên người Trần Thiên Minh, cầm lấy tiểu đệ đang biểu tình, sau đó nhắm vào đó ngồi xuống.

“A…” Trương Lệ Linh hưng phân rên lên, nàng đã cảm nhận được sự thỏa mãn, hưng phấn mà lên xuống liên tục, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ

của Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh vốn đang chờ Trương Lệ Linh mở miệng cầu xin tha thứ, giờ đây ngẩn ra, hắn không ngờ Trương Lệ Linh nắm lấy quyền chủ động, đẩy mình ngã xuống, sau đó giống như lần trước, nàng ở trên người mình, sung sướng mà hoạt động.

Ài, mình quá coi thường quả ớt nhỏ này rồi, tưởng rằng nàng sẽ không chịu nổi mà cầu xin mình tha thứ, nhưng không ngờ lại dẫn đến tình cảnh như vậy.

“A…”

Trần Thiên Minh cũng hét to một tiếng, động tác ở phía trên của Trương Lệ Linh làm cho hắn vô cùng sảng khoái, cảm giác chặt chẽ sung sướng làm cho Trần Thiên Minh không nhịn được mà hô lên. Bây giờ, hắn cũng không quản nhiều nữa, trực tiếp nắm lên đôi thỏ ngọc kia mà dùng sức chơi đùa.

Cứ như vậy, Trần Thiên Minh bị Trương Lệ Linh ở trên dùng động tác mạnh mẽ không biết thời gian bao lâu. Cuối cùng, chỉ nghe Trương Lệ Linh hét to một tiếng, sau đó ngã lên người Trần Thiên Minh mà thở phì phò.

Trần Thiên Minh ôn nhu giúp Trương Lệ Linh lau mồ hôi trên lưng, bây giờ nàng có thể dùng đến câu mồ hôi nóng đầm đìa để hình dung. Vừa rồi nàng hoạt động liều mạng như vậy, không chảy mồ hôi mới là lạ đó?

“Lệ Linh, em mệt sao?” Trần Thiên Minh nhẹ nhàng hỏi Trương Lệ Linh.

“Uh!” Trương Lệ Linh mệt mỏi gạt đầu, nàng không thể tiếp tục lên xuống nữa.

“Anh, anh còn chưa thỏa mãn mà!” Trần Thiên Minh dừng một chút, nhỏ giọng nói.

Trương Lệ Linh vừa nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, nàng trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, đỏ mặt nói:

“Anh chưa thỏa mãn liên quan gì đến em chứ?”

Nàng nhớ tới sự tình vừa rồi liền tức giận. Trần Thiên Minh rõ ràng là ăn hiếp mình, muốn mình nhận thua, hừ hắn không nghĩ lại, Trương Lệ Linh ta là ai! Trương Lệ Linh trong lòng âm thầm nói.

Trần Thiên Minh nghe Trương Lệ Linh nói như vậy, biết nàng đang báo thù

chuyện vừa rồi. Hắn nở nụ cười tà quái, em có thể chủ động, chẳng lẽ anh không thể hay sao?

Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh dùng sức lật Trương Lệ Linh xuống dưới, sau đó xoay người đặt thân thể ở phía trên Trương Lệ Linh, tiếp theo dùng tiểu đệ đệ đã sớm cương lên không thể nhìn đựng được nữa trực tiếp xông thẳng vào chốn đào nguyên.

“Anh…A…” Trương Lệ Linh vốn định mắng Trần Thiên Minh, nhưng sau đó bởi

vì Trần Thiên Minh trực tiếp trùng kích làm cho nàng sung sướng không

kìm được mà kêu lên một tiếng.

“Anh sao hả? Cái này gọi là có qua có lại mà!”

Trần Thiên Minh cao hứng cười nói. Bây giờ, hắn sẽ cho Trương Lệ Linh biết thế nào mới là nam nhân chân chính, lần đầu do mình sợ làm nàng bị thương cho nên không chưa thể hiện bản ra bản lĩnh thật sự. Nghĩ tới đây, động tác của Trần Thiên Minh càng trở nên mạnh mẽ.

“A…” Trương Lệ Linh lại hưng phấn rên lên. Vốn là nàng tưởng rằng sau khi qua đi cao trào, sẽ không dễ dàng lên đạt tới cao trào một lần nữa. Nhưng mà, sau khi trải qua một trận chạy nước mãnh liệt của Trần Thiên Minh, nàng lại bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.

Nghe được tiếng rên của Trương Lệ Linh, động tác của Trần Thiên Minh lại càng mạnh hơn. Bây giờ, hắn sẽ vui vẻ mà phát tiết dục tính của mình, hôm nay giữa trưa cùng Hà Đào ôm ấp, mà phía dưới của hắn cũng chưa được giải quyết. Giờ đây, sẽ mạnh mẽ mà trút một lượt lên người Trương Lệ Linh. Vì vậy, hắn vừa dùng sức mà trùng kích, vừa đếm:

1,2,3,4,5…….

“A…” Đưới những động tác điên cuồng của Trần Thiên Minh, Trương Lệ Linh không thể không tiếp tục hô lên một tiếng.

“…1000” Trần Thiên Minh đếm: “Thoải mái quá, anh tiếp tục tấn công lần

nữa đây”. Lời còn chưa dứt, Trần Thiên Minh lại một nữa phát động công

kích.

“A!...Em không xong rồi… Em lại tới nữa…” Trương Lệ Linh sau khi hô lên một tiếng, liền nhắm mắt lại.

“Lệ Linh”. Trần Thiên Minh nhẹ nhàng gọi Trương Lệ Linh.

Nhưng mà, Trương Lệ Linh đã hưng phấn đến hôn mê bất tỉnh làm sao mà nghe được lời hắn gọi. Không còn cách nào khác, Trần Thiên Minh không thể làm gì hơn là tiếp tục từ từ nhấp ra nhấp vào, bản thân mình tại sao lại mạnh

mẽ như vậy chứ, vẫn chưa giải quyết được.

Để không làm tổn hại tới tâm hồn ngây thơ của Trương Lệ Linh, Trần Thiên Minh đành phải nhẹ nhàng hoạt động trên người nàng.

“Anh, anh con chưa xong hả?” Trương Lệ Linh đỏ mặt, nhỏ giọng nói.

Lúc nàng tỉnh lại, thấy Trần Thiên Minh vẫn còn đang nhấp nhỏm trên người

mình, nàng không tự chủ được mà hỏi Trần Thiên Minh, nếu như vừa rồi vẫn còn chưa thỏa mãn được hẵn. Vậy thì… vậy thì hắn quả thật cũng mạnh mẽ quá đi.

“Anh, anh cũng không còn khác nào khác. Là…là huynh đệ của anh nó không

nghe lời”. Trần Thiên Minh cười khổ. Nhưng mà, hắn không bởi vì Trương Lệ Linh oán giận mà đình chỉ động tác của mình. Nếu làm như vậy, hắn đúng là quá vô trách nhiệm với bản thân.

Lần này, Trương Lệ Linh không nói gì nữa, chỉ là tiếp tục nhắm mắt lại, chậm rãi hưởng thụ những động tác của Trần Thiên Minh trên thân thể mình.

“A…” Không biết qua bao lâu Trương Lệ Linh rên lên một tiếng, đã hai lần lên cao trào, giờ đây nàng lại bắt đầu hưng phấn. Suy nghĩ lại, đều là do tên này hại mình, nếu không phải là do hắn đang khiêu khích mình, thì bản thân mình làm sao muốn một lần rồi một lần nữa, vốn hai chân của mình đã bủn rủn rồi, thế mà bây giờ lại muốn một lần nữa. Nếu như còn tiếp tục như vậy, nhất định ngày mai minh sẽ tứ chi vô lực mất.

“Em muốn sao? Lệ Linh”. Trần Thiên Minh nghe thấy thanh âm của Trương

Lệ Linh, biết nàng lại động tình rồi. Trần Thiên Minh nhanh chóng quyết định, lần này, mình sẽ đem toàn bộ mầm mống phát tiết vào Trương Lệ Linh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.