Lưu Manh Lão Sư

Chương 717: Chương 717: Cơ quan






"Đây mới là bắt đầu sao?" Trần Thiên Minh không nói gì nữa. Người ta là nữ nhân nước Nhật đó. Thật là lợi hại a. Mới vừa rồi mình cũng bị các nàng làm cho thoải mái vô cùng. Các nàng còn nói mới là bắt đầu thôi. Phía sau còn có rất nhiều đặc sắc. Xem ra chính mình muốn hưởng thụ cũng phải chuẩn bị tâm lý cho tốt a.

"Đúng" Liễu Sanh Lương Tử vừa nói vừa vuốt cái kia của Trần Thiên Minh. Tiếp theo nàng đem khóa quần của Trần Thiên Minh quần kéo từ từ xuống.

"A cẩn thận, không nên kéo trúng nơi đó của anh." Trần Thiên Minh cảm giác được Liễu Sanh Lương Tử kéo khóa, thật giống như muốn kéo đến nơi đó của mình nữa. Cho nên hắn có chút lo lắng. Hiện tại cái kia của chính mình đang thẳng đứng không phải là cường hãn ưỡn ngực bình thường mà bây giờ đã nhất trụ kình thiên.

Liễu Sanh Lương Tử khẽ mỉm cười không nói gì. Hiện tại tay của nàng nhẹ nhàng mà đè ép cái kia của Trần Thiên Minh, nhưng nàng cũng không có ép mạnh tới mà lại rất khéo léo kéo khóa quần tới nơi đó. Chẳng qua là Trần Thiên Minh cảm giác được cái kia của mình không bị đả thương.

Vào lúc kéo quần xuống, Liễu Sanh Lương Tử làm như thế vì nàng muốn cái kia của Trần Thiên Minh bị ma sát từng chút một. Phía dưới Trần Thiên Minh cảm thấy hưng phấn tột độ khi Liễu Sanh Lương Tử sờ như vậy. Đây chính là kỹ thuật a. Trong lòng Trần Thiên Minh âm thầm nói. Khó trách người ta đạt được cái thành tích ưu tú, thì ra công phu của nàng thật sự đáo để.

"A…." Liễu Sanh Lương Tử cũng nhẹ nhàng mà rên rỉ một tiếng. Thì ra lúc này quần Trần Thiên Minh đã bị nàng kéo xuống, cái kia của hắn ưỡn ngực lên làm cho Liễu Sanh Lương Tử không khỏi âm thầm hoan hô.

Phía trên Trinh Tử cũng đem áo Trần Thiên Minh cỡi xuống. Nàng đem áo Trần Thiên Minh ném qua một bên, sau đó hôn lồng ngực của hắn. Khi nàng hôn lên trên lồng ngực làm cho Trần Thiên Minh cảm thấy nơi đó phát ra một trận hưng phấn.

Trời ạ, kỹ thuật hôn của Trinh Tử lợi hại như thế sao? Vừa rồi Liễu Sanh Lương Tử nói Trinh Tử còn chưa hầu hạ qua nam nhân nào. Những kỹ thuật này trong trường học làm sao luyện được?

"A…!" Trần Thiên Minh quát to một tiếng. Thì ra là Liễu Sanh Lương Tử đã hôn lên cái kia của hắn. Nàng một hồi hút một hồi mút một hồi dùng đầu lưỡi chuyển động lên đó. Trần Thiên Minh kìm lòng không được mà kêu lên. Lợi hại a, mới vừa rồi đúng là chỉ mới bắt đầu. Hiện tại chính mình bị Liễu Sanh Lương Tử hôn làm mình thật sảng khoái a!

Trần Thiên Minh đang muốn tiếp tục rên rỉ thì cái miệng nhỏ nhắn của Trinh Tử đã hôn lên miệng của hắn, nàng dùng đầu lưỡi quay cuồng ở trong miệng hắn. Hiện tại Trần Thiên Minh đang bị Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử trên hôn dưới mút. Trong lòng hắn phát ra một trận vọng động. Mình thật sự là quá hạnh phúc, hai cực phẩm nữ nhân này đều thuộc về mình. Sau này mình có cơ hội thì phải qua nước Nhật gặp các nàng mới được.

"A...." Trinh Tử bắt đầu cũng rên rỉ theo mọi người. Trần Thiên Minh vuốt trên hai đỉnh tròn của nàng. Nơi đó chưa từng bị nam nhân sờ qua, Trinh Tử không khỏi run cả người. Lúc đầu, nàng không ngừng tự nói với mình, đây chỉ là một mệnh lệnh, mình phải duy trì đầu óc thanh tĩnh. Nhưng khi nàng hôn Trần Thiên Minh, nàng liền cảm giác đầu óc của mình từ từ trống rỗng.

Mà bây giờ tay Trần Thiên Minh vuốt ở chỗ mẫn cảm của nàng, vuốt trên đỉnh tròn làm cho nàng không khỏi rên rỉ. Nàng vốn cho là mình tìm không được người mình yêu, không nghĩ tới bây giờ người mình yêu lại chính là Trần Thiên Minh. Tên lưu manh này khi dễ tiểu thư là một xú nam nhân. Cho nên nàng hận không được đem hắn đánh một trận.

Nhưng mà võ công Trần Thiên Minh cao hơn nàng rất nhiều. Làm cho nàng không thể được như ý. Dưới loại tình huống này, ái hận đan xen nhau. Trinh Tử không nghĩ tới Liễu Sanh Lương Tử muốn nàng cùng hầu hạ chung một nam nhân, ý nghĩ như vậy làm cho nàng thất kinh. Thân phận của mình thấp kém, sao có thể cùng chung tiểu thư đây?

Nhưng bây giờ nàng không phải lo lắng nữa. Liễu Sanh Lương Tử dùng thân phận tông chủ ra lệnh nàng. Muốn cùng nàng hầu hạ Trần Thiên Minh. Cho nên hiện tại nàng triển khai thế võ toàn thân để hầu hạ Trần Thiên Minh.

Đột nhiên Liễu Sanh Lương Tử buông miệng ra nói:"Trinh Tử, chúng ta đổi lại." Nói xong nàng đứng lên, Trinh Tử ngồi xổm xuống, các nàng đổi vị trí cho nhau.

"A!" Trần Thiên Minh rên một tiếng. Thủ đoạn hôn của Trinh Tử không giống với Liễu Sanh Lương Tử, bất quá phong cách khác nhau nên Trần Thiên Minh cảm giác thoải mái dị thường.

"Thiên Minh, thoải mái sao?" Liễu Sanh Lương Tử cười hỏi Trần Thiên Minh. Nàng nhìn bộ dáng này của Trần Thiên Minh cũng biết các nàng hầu hạ rất tốt.

"Lương Tử, Trinh Tử, anh yêu các em đến chết mất." Trần Thiên Minh vừa nói xong, cái miệng của hắn lại bị Liễu Sanh Lương Tử hôn lên.

Qua một hồi lâu, Liễu Sanh Lương Tử khẽ đẩy Trần Thiên Minh, nhẹ nhàng nói "Chúng ta hảo hảo tắm rửa một chút đi!"

Ba người bọn họ đến thùng tắm rửa. Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử lập tức đứng dậy bắt đầu giúp Trần Thiên Minh rửa mình. Liễu Sanh Lương Tử rửa phía trên, Trinh Tử rửa phía dưới. Công phu các nàng làm cho Trần Thiên Minh mở rộng tầm mắt, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng lại có thể giúp hắn rửa sạch.

"Trinh Tử ở phía sau." Liễu Sanh Lương Tử kêu lên, nàng tới trước mặt Trần Thiên Minh nhẹ nắm phía dưới Trần Thiên Minh từ từ rửa. Mà Trinh Tử đỏ mặt đi tới sau Trần Thiên Minh giúp Trần Thiên Minh rửa sau lưng hắn.

"Wow, các em muốn khiêu khích anh hay là tắm rửa cho anh vậy?" Trần Thiên Minh phát hiện nơi đó của mình bị Liễu Sanh Lương Tử sờ đã cứng rắn vô cùng. Mà Trinh Tử ở phía sau mình sờ rửa địa phương sau lưng, làm cho hắn quả thực không tin mình còn ở nhân gian, hắn hoài nghi mình đã bay lên trời rồi.

"Lão công, anh muốn như thế nào thì làm như thế đó. Dù sao tỷ muội chúng ta khuya hôm nay cũng là của ngươi." Liễu Sanh Lương Tử nhẹ nhàng nói với Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh hưng phấn nói "Tốt, Lương Tử, Trinh Tử, khuya hôm nay anh sẽ đưa cho các em một phần lễ vật."

"Lễ vật gì?" Liễu Sanh Lương Tử hỏi. Trinh Tử kể từ khi phát ra thanh âm rên rỉ, sau đó nàng cũng chưa có lên tiếng. Một là nàng cảm thấy thân phận tiểu thư cao quý. Hai là nàng không có tâm trạng nói chuyện phiếm cùng Trần Thiên Minh. đặc biệt là hiện tại, thân thể tất cả mọi người đều trần truồng.

"Đến lúc đó các em sẽ biết. Trần Thiên Minh chưa bao giờ keo kiệt đối với nữ nhân của mình." Trần Thiên Minh vỗ lồng ngực nói.

“Lão công, hiện tại anh muốn chúng ta sao?" Liễu Sanh Lương Tử ôn nhu nói.

Trần Thiên Minh liều mạng gật đầu nói "Muốn, anh muốn, nếu như các em không cho, không bằng anh chết đi cho rồi ."

"Tốt lắm, làm Trinh Tử trước." Liễu Sanh Lương Tử vừa nói vừa ấn thùng nước xuống một cái. Trong thùng nước một khối gỗ hình vuông như tấm ván hiện lên, rất dễ dàng cho một người ngồi.

Trinh Tử đỏ mặt nói với Liễu Sanh Lương Tử "Tiểu thư trước đi!"

"Trinh Tử, ngươi sau này phải đổi giọng gọi ta là tỷ tỷ, tỷ tỷ gọi ngươi trước thì ngươi phải trước!" Nói xong kéo Trinh Tử tới bên thùng. Sau đó kéo Trinh Tử an vị trên tấm ván gỗ. Tấm ván gỗ kia chẳng qua là cho Trinh Tử ngồi để lộ ra cỏ thơm của nàng.

Trần Thiên Minh khẽ thở dài một hơi nói "Lương Tử, không nghĩ tới ngay cả thùng nước cũng có cơ quan?" Hắn vốn chỉ tùy tiện nói thôi nhưng không nghĩ tới người ta còn làm cơ quan cho thùng nước.

Liễu Sanh Lương Tử gật đầu nói "Đúng a, thùng nước này là định chế đặc thù cũng chỉ gia đình quý tộc của chúng ta mới có. Em cho là đời này cũng sẽ không dùng tới những công năng này, nhưng không nghĩ tới gặp gỡ được oan gia như anh. Mà Trinh Tử cũng thích anh, chuyện này có thể là ý trời a!"

"Tiểu…tiểu thư, vậy thì ngươi trước đi, ta sợ hắn không duy trì thời gian dài được." Trinh Tử thật là chu đáo với Liễu Sanh Lương Tử, nàng sợ Trần Thiên Minh không chịu được, nên mới nhường Liễu Sanh Lương Tử.

"Ha hả, Trinh Tử ngươi quá khinh thường người này, buổi sáng hôm nay ta bị hắn làm cho không chịu nổi. Hoàn hảo là ta dùng tới nội công điều tức nên mới khôi phục như cũ. Ngươi phải cẩn thận, hắn rất lợi hại a." Liễu Sanh Lương Tử cười nói.

Trần Thiên Minh vừa nghe đã muốn phát hỏa. Mình không có gì lợi hại chỉ có loại chuyện này là lợi hại. Nhưng Trinh Tử nói mình như vậy, mình sẽ làm cho nàng thấy được bản lãnh của mình. Cho nên Trần Thiên Minh đến gần Trinh Tử nói "Trinh Tử. lão công tới giúp ngươi tắm rửa" Hắn thanh tẩy trên đám cỏ của Trinh Tử.

"A…không nên" Trinh Tử vốn cũng bị lửa tình thiêu đốt, hiện tại lại bị Trần Thiên Minh vuốt nơi đó. Nàng đã quên cái mệnh lệnh trước kia. Hiện tại nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, bị nam nhân mình yêu mến vuốt chỗ kia nên xấu hổ, lại sợ lửa dục xông lên đầu.

"Em nhìn em ướt hết rồi kìa." Trần Thiên Minh cười. Nơi đây tất cả đều là nước, làm sao không ướt đây?

Liễu Sanh Lương Tử cũng đi tới bên cạnh Trinh Tử, vuốt chấm hồng trên đỉnh tròn của Trinh Tử.

"A, tiểu thư….không…ngứa quá a!" Trinh Tử bị Trần Thiên Minh cùng Liễu Sanh Lương Tử trên dưới sờ soạng, không tự chủ được mà lớn tiếng rên rỉ lên.

Trần Thiên Minh xét thời cơ đã đến, hắn dùng sức vọt vào nơi đó.

"A…..đau!" Trinh Tử lại kêu một tiếng.

"Thiên Minh, Trinh Tử còn là lần đầu tiên. Anh phải ôn nhu một chút, không nên như lần trước làm em như vậy." Liễu Sanh Lương Tử nói với Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh thấy phía dưới dâng ra một luồng tia máu. Hắn biết Trinh Tử đã đem lần đầu tiên cho mình. Hắn khẽ gật đầu nói với Trinh Tử "Trinh Tử, cả đời này anh sẽ tốt với em."

"Anh nói rồi thì cần phải giữ lời." Trinh Tử nhẹ cắn môi thấp giọng nói. Có thể nghe được Trần Thiên Minh hứa hẹn, lòng của nàng cũng cao hứng. Nàng thân là một nữ Ninja của Liễu Sanh gia tộc, căn bản là không biết vận mệnh của mình như thế nào. Có thể sẽ được trao đổi vì lợi ích gia tộc cũng có thể phải táng thân ở trong một lần ám sát. Nhưng nàng bây giờ nghe Liễu Sanh Lương Tử nói như vậy, nàng chỉ biết vận mệnh của mình được vậy đã rất hạnh phúc rồi.

Ngày mai tập kích thắng hay thua đối với nàng đã không trọng yếu nữa, quan trọng là ... Hiện mình đã đem vật trân quý nhất cho người mình yêu. Cho nên nàng quyết định đời này kiếp này sẽ đi theo Liễu Sanh Lương Tử. Bất kể sinh tử cũng nghĩa vô phản cố.

"Dĩ nhiên, nếu như ai dám động đến nữ nhân của Trần Thiên Minh, anh nhất định đem đầu của hắn hái xuống làm ghế ngồi. Tỉnh Điền Đại Lang ngươi chờ xem ngày mai ta đùa chết ngươi!" Trần Thiên Minh tự tin nói.

Liễu Sanh Lương Tử thấy Trần Thiên Minh đã tiến vào thân thể Trinh Tử. Nàng đi tới phía sau Trần Thiên Minh nhẹ nhàng ôm Trần Thiên Minh, dùng đỉnh núi đầy đặn chà sát sau lựng Trần Thiên Minh. Mà nàng thỉnh thoảng còn dùng địa phương cỏ thơm của mình cọ xát lấy Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh mặc dù nơi đó ngừng lại, nhưng tay của hắn lại không có dừng lại. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực mềm mại của Trinh Tử, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn thơm ngát của nàng.

Hai tay Trinh Tử ôm lấy bụng Trần Thiên Minh, hạnh phúc mà rên rỉ. Từ từ nàng cảm giác nơi đó của mình đã không còn đau đớn như vừa rồi, mà có một trận mê người truyền ra. Trinh Tử kiến thức phong phú biết nơi đó của mình đã có thể thừa nhận vận động của Trần Thiên Minh.

"Anh….anh có thể nhẹ nhàng động." Trinh Tử đỏ mặt không dám nhìn Trần Thiên Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.