Lưu Manh Lão Sư

Chương 307: Chương 307: Có tinh thần yêu nghề không ?






"Tôi không có rảnh," Vẻ mặt Phương Thúy Ngọc tức giận đáp lại.

"Sư tỷ , mọi người đều thích đi dạo mà, tỷ sao phải tự bó buộc mình như vậy ?'' Thái Đông Phong vừa nói vừa nhìn chằm chằm đỉnh song phong cao vút của nàng, híp mắt cười dâm.

Phương Thúy Ngọc thấy hắn nhìn chằm chằm bộ ngực của mình lại còn híp mắt cười dâm đãng, khí nóng của nàng đã bốc cao ba trượng nói :

"Thái Đông Phong, tôi cũng không thích cùng anh đi uống rượu, tôi không thích loại đàn ông như vậy, chỉ biết dựa vào cha anh mình để trêu đùa phụ nữ, đúng là không có bản lĩnh gì."

Phương Thúy Ngọc khinh thường nhìn Thái Đông Phong, tâm cao khí ngạo như nàng khinh thường nhất là loại đàn ông này ,

"Hơn nữa, ta chỉ thích phụ nữ, không thích bọn đàn ông, vì vậy, Thái Đông Phong, anh cút cho tôi!" Phương Thúy Ngọc chỉ thẳng vào mặt hắn, nói.

Thái Đông Phong bị Phương Thúy Ngọc mỉa mai chửi rủa, sắc mặt một hồi xanh một hồi trắng. Hắn bình thường phong lưu trêu đùa đàn bà không ít, không nghĩ tới hôm nay lại bị Phương Thúy Ngọc mắng một trận, trong lòng tức giận đến như muốn nổ tung!

Nếu như không phải thấy võ công của nàng lợi hại hơn mình, hắn thực sự muốn đem nàng làm luôn trên mặt đất. Phương Thúy Ngọc trừng mắt nhìn Thái Đông Phong , sau đó lên xe, rời đi.

"Tao đ... mẹ cô,"

Thái Đông Phong thấy Phương Thúy Ngọc rời đi mới dám mắng ra một câu. Vóc người ma quỷ kia lại càng khiến hắn tức hơn.

Ôm một bụng tức giận Thái Đông Phong cẩn thận đi tới kho hàng. Chỗ này do Thái Đông Phong thuê để gửi hàng nhưng đăng kí thì dùng tên công ty

của người khác.

"Tiểu Thái , ngươi làm sao vậy ?Ai giám đắc tội với ngươi ?" Vừa vào trong kho hàng, Lôi Ma khó hiểu hỏi.

Thái Đông Phong từ lúc bước vào kho hàng , sắc mặt hắn vẫn luôn cau có, hình như muốn ăn thịt người không bằng.

"Lôi sư thúc, con vừa bị phụ nữ chọc tức , mẹ nó, thật muốn chơi chết nàng." Thái Đông Phong oán hận chửi thề. Nghĩ mình vừa bị Phương Thúy Ngọc mắng chửi, trong bụng hắn lại muốn phát hỏa.

"Đối với phụ nữ cách tốt nhất trừng trị chính là chơi ả, là ai, ngươi nói cho sư thúc, sư thúc giúp ngươi bắt , để cho ngươi chơi chết ả." Lôi Ma dâm đãng nói.

Nếu như không phải Ma Vương để hắn trông coi ở chỗ này, ma túy là mặt hàng quan trọng hắn cũng không có ý kiến . Nếu không hắn thật muốn đi ra ngoài tìm một vị tiểu thư sung sướng mà chơi, chơi chết nàng.

`

Thái Đông Phong nghe Lôi Ma nói như vậy, hắn nào dám nói là Phương Thúy Ngọc , bởi vì nguyên nhân do Ma Vương, Lôi Ma cũng không dám rước lấy quả bom Phương Thúy Ngọc. Vì vậy hắn vội vàng lắc đầu, nói :

"Không có gì đâu, bỏ qua đi. Sư thúc , người ở đây mãi không thấy buồn sao? Có muốn con tìm một vị tiểu thư cho người vui đùa một chút không?"

Lôi Ma vừa nghe Thái Đông Phong nói như vậy, con mắt lập tức sáng lên, thế nhưng hắn nghĩ Ma Vương đã giao cho mình trông coi ở đây, liền

không dám nữa :

"Ài , không được rồi, Ma Vương đã giao việc, không thể phát sinh sự tình gì, nếu có biến cố thì phải làm sao ?!"

Lôi Ma nhẹ thở ra một hơi, thực ra hắn cũng đang muốn nữ nhân.

"Sư thúc không phải sợ, đám ma túy này ở phòng bên trong, nếu có người đến cướp, cũng phải đi qua đây. Hơn nữa thủ hạ của con vẫn ở bên ngoài

canh giữ, nếu có chuyện gì bọn họ lập tức sẽ thông báo đến chúng ta."Thái Đông Phong vừa cười vừa nói.

Bởi vì hắn cùng Lôi Ma canh ở gian phòng này, bên trong còn có một gian nhỏ, mà ma tuý được đặt trong phong nhỏ đó, người khác nếu muốn cướp hàng nhất định phải đi qua đây.

"Tốt, chúng ta ở đây cũng nên giải trí một chút, mẹ nó, nếu không vui đùa một chút với đàn bà, vật kia cũng mau chóng rỉ sét mất ."

Lôi Ma nghĩ đến chuyện chơi đùa đang bà, trong lòng lại vui vẻ vô cùng.

"Sư thúc, người chờ một lát, con lập tức kêu thủ hạ đi làm." Thái Đông Phong cười cầu tài :

"Thế nhưng thưa sư thúc, con đối với người tốt như vậy, nên lúc nào rảnh rỗi người dạy con một tuyệt chiêu của Ma Môn, có được không ?"

Thái Đông Phong nói ra mục đích của mình. Chỉ cần công lực bản thân lợi hại, sẽ không sợ Phương Thúy Ngọc nữa.

"Được, cái này có gì mà khó, không chỉ nói một chiêu , bốn chiêu ta cũng có thể dạy ngươi ."

Lôi Ma vừa nói vừa nhìn tiểu đệ đệ phía dưới,

''Thái Đông Phong, con mẹ nó ! Lúc nào không nói, lại chọn ngày bây giờ nói muốn tìm tiểu thư cho mình, phía dưới lại cứng rồi ''.

"Tốt quá! Cảm ơn Tạ sư thúc, con lập tức đi phân phó." Thái Đông Phong vội vàng lao ra khỏi phòng.

Bên ngoài là một không gian rất lớn, thủ hạ của hắn đang ở bên ngoài nằm ngả xuống đất nghỉ ngơi, bởi vì kho hàng này ngoại trừ Lôi Ma cùng Thái Đông Phong ra, không ai được phép tiến vào.

Thái Đông Phong nhìn thủ hạ liếc mắt, sau đó kêu lên :"Phong Hải Nhai, mày tới đây một lát."

"Thái ca, anh có việc tìm em sao?"

Phong Hải Nhai thấy Thái Đông Phong gọi mình, vội vàng chạy đến trước mặt hắn xu nịnh.

"Mày dẫn theo hai người huynh đệ đi giúp anh kiếm hai tiểu thư xinh đẹp đến đây, nhớ kỹ nhất định phải bịt mắt mấy ả lại, đừng cho bọn họ thấy đường." Thái Đông Phong dặn dò.

"Đi ngay bây giờ sao ?" Phong Hải Nhai nhỏ giọng nói.

Ngày hôm nay thấy đại ca tâm tình không tốt, nhưng hắn vẫn hỏi rõ ràng một chút mới được. Lần trước bởi vì chuyện bản fax, hắn còn bị Thái Đông Phong mắng cho một trận, thế nhưng do Tiểu Trữ là học muội của Thái Đông Phong đồng thời Thái Đông Phong cho rằng Tiểu Trữ chỉ là học Trung văn cũng không am hiểu kế toán, nhìn thấy những số liệu đó cũng không hiểu, mới không có xử hắn. Vì vậy lần này hắn nên cẩn thận một chút vẫn hơn.

"Mẹ nó ! , nếu như không phải bây giờ, anh lại yêu cầu mày đến gấp vậy sao? Nhanh lên một chút , đầu to vậy mà không biết suy nghĩ à? Chỉ dùng

để nghĩ đến đàn bà thôi sao?"

Thái Đông Phong đem toàn bộ tức giận dồn nén trong lòng phát tiết trên người Phong Hải Nhai, ngón tay hắn chỉ vào trán Phong Hải Nhai mà mắng.

"Là, là, em, em sẽ đi ngay bây giờ."

Phong Hải Nhai vội vàng quay đầu bỏ chạy, chọn hai tên đứng gần, sau đó đá hai tên kia vài cái rồi mang theo bọn chúng chạy đi.

Qua nửa giờ, Phong Hải Nhai vui vẻ dẫn về hai ả che mặt, "Thái ca, em đã trở về ."

"Mày trở về liên quan gì tới anh, anh yêu cầu chính là hai con đàn bà kia, mày đem mấy ả ra đây, cho anh xem." Thái Đông Phong vẻ mặt tức giận nói.

Phong Hải Nhai vội vàng đem vội vàng đem hai ả đàn bà lôi xuống , để Thái Đông Phong xem. Hắn nhìn một chút, hai ả này, một người đẫy đà, một người thon thả, mấy điểm quan trọng đều được cả, cũng không tệ lắm, xem ra Phong Hải Nhai cũng có chút bản lĩnh.

"Không tồi, hai ả này tạm được." Thái Đông Phong khen ngợi.

"Thái ca, anh cứ chậm rãi mà thưởng thức."

Phong Hải Nhai vừa nghe Thái Đông Phong khích lệ mình, trong lòng lại cao hưng không thôi.

Hai vị tiểu thư này đang khó hiểu vì sao bọn họ phải thần bí che mặt mình lại, đến khi khăn che mặt được tháo ra, lại thấy Thái Đông Phong đẹp trai như vậy, trong lòng rất vui vẻ, nghĩ không ra đêm nay hai chị em bọn họ lại cùng nhau hầu hạ nam nhân cao to này.

"Hai cô theo tôi đến đây." Thái Đông Phong nói với hai cô gái..

Hai người này nghe hắn gọi mình, vội vàng đi theo phía sau Thái Đông Phong, tiến vào gian phòng.

"Tiểu Thái, ngươi đã trở về."

Lôi Ma vừa nhìn thấy hai ả phía sau Thái Đông Phong, trong lòng vui mừng, nghĩ không ra hai người này lại đẹp như vậy, hắn nhất thời cũng không biết chọn ai.

"Vâng thưa sư thúc, người chọn lựa một chút đi, chúng ta mỗi người một em, sung sướng mà chơi cho đã." Thái Đông Phong dâm đãng nói.

Lôi Ma nhìn một lúc, chỉ vào cô gái đẫy đà nói :"Ta chọn nàng, đầy đặn như vậy chơi mới sảng khoái."

Nói xong hắn vọt tới ôm lấy cô gái đi tới bên giường, sau đó đem ả ném xuống .

"A!" Cô gái đẫy đà bị Lôi Ma ném lên trên giường, hoảng sợ kêu lên một tiếng. Tuy rằng không phải rất đau nhưng thấy Lôi Ma thô bạo như vậy khiến nàng có chút giật mình.

" Mau đem quần áo của cô cởi ra, nếu như để ta làm quần áo của cô đảm bảo sẽ không còn nguyên lành đâu." Lôi Ma lớn tiếng nói.

Cô gái vừa nghe Lôi Ma nói như vậy, sợ hãi Lôi Ma xấu xa kia xé y phục của mình. vội vã nói :

"Đại gia, tôi tự làm, ông cũng nên cởi quần áo của mình ra đi, để cho tôi thấy sự lợi hại của ông. "

Cô gái có phần thất vọng, ả tưởng được cùng vị tỷ tỷ kia làm với Thái Đông Phong, cuối cùng lại là một lão già.

Nàng nhìn bộ dánh của Lôi Ma gấp gáp giống như con khỉ vậy, ả cho rằng lão sẽ cầm cự không được lâu, nhất định một hồi sẽ xong việc thôi, vì vậy ả cũng muốn nhanh lên một chút, dục lão đem quần áo cởi ra.

Nhìn cô giá đẫy đà trước mắt đã cởi sạch quần áo, Lôi Ma một bước vọt tới, một chiêu "Khỉ hái trộm đào" Đem bàn tay to phủ lên song phong của ả sau đó dụng lực xoa bóp.

"A... Đau..." Cô gái cau mày nói, song phong của mình bị lão già kia dùng lực mạnh như vậy mà bóp, cảm giác đau đớn từng đợt truyền tới đại não.

"Ha hả, cứ kêu to lên, ta đã lâu không có chơi đùa đàn bà." Lôi Ma cười dâm nói.

Hắn cũng đem quần áo của mình cởi sạch, lộ ra cơ thể rắn chắc cùng hắc côn đang cứng rắn ngẩn lên.

"Oa , cơ thể rắn chắc quá."

Cô gái cho rằng khi Lôi Ma cởi quần áo xuống sẽ khiến mình thất vọng, nhưng khi ả nhìn thấy cơ thể của lão không khỏi sợ hãi kêu lên, nghĩ không ra một lão già còn có cơ thể rắn chắc như vậy.

"Đến đây đi trước hết để cho ta bóp một lúc, sau đó sẽ sung sướng mà chơi cô, đêm nay mặc kệ cô kêu cha gọi mẹ , cũng sẽ phải cầu xin Lôi Ma ta!."

Lôi Ma chưa nói dứt lời, đã mò lên bộ ngực của cô gái, một hồi xoa nắn, sau đó lại một hồi cắn mút, giống như trẻ nhỏ bú sữa mẹ vậy.

Mà Thái Đông Phong bên kia cũng cùng cô gái thon thả trên giường của mình, không khí cũng nóng không kém. Thái Đông Phong không làm như Lôi Ma, hắn nhẹ nhàng giúp cô gái cởi quần áo, sau đó bảo ả giúp hắn chăm sóc tiểu đệ đệ ở phía dưới, còn hắn lại dùng hai tay nhẹ nhành vuốt ve song phong của ả.

" A... Thật là con mẹ nó sảng khoái quá..."

Lôi Ma rên lên, hắn mới xoa nắn bước đầu mà thấy Thái Đông Phong bên kia đang hưởng thụ người khác "Ăn kem que" của mình, trông bộ dạng Thái Đông Phong đang híp mắt giống như sảng khoái tới cực điểm vậy.

"Này, mỹ nữ, cô cũng giúp ta làm giống như ả kia nhé,"

Lôi Ma vừa nói vừa chỉ về phía cô gái thon thả đang hầu hạ Thái Đông Phong, ước ao nói.

"Tôi, tôi không thể, của ngài bẩn ..." Cô gái nghe Lôi Ma nói như vậy, liều mạng lắc đầu,

Nếu để cho ả liếm láp cái đồ vật phía dưới, ả cũng sẽ không từ chối. Thế nhưng, Lôi Ma vừa già vừa xấu, gậy gộc lại đen xì, quả thực giống như cây kem màu đen vậy, nàng sợ mình sẽ nhịn không được mà đem thức ăn đêm hôm này nôn ra hết.

"Bẩn cái L... mẹ ngươi, của ta mà bẩn à, cô xem xem, cô gái bên kia hăng hái như vậy, hình dạng vô cùng hưởng thụ, ta xem cô chẳng có tý tinh thần yêu nghề nào cả? Nếu cô không giúp ta chăm sóc phía dưới, ta một chưởng giết chết cô."

Lôi Ma vừa nói vừa giơ bàn tay lên, tức giận nói với ả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.