Lưu Manh Lão Sư

Chương 474: Chương 474: Lực lượng cân bằng






Sau đó Tiểu Tô ngầm vận nội lực vọt tới sát tên thượng nhẫn mà đánh, mỗi đòn của hắn đều có sức mạnh ngàn cân, hiện tại trong bóng tối, bóng của Tiểu Tô thoắt ẩn thoắt hiện xoay xung quanh tên thượng nhẫn.

Tên thượng nhẫn cũng tỏ ra không kém thế, hắn sử dụng thân pháp cùng những chiêu thức quỷ dị đối kháng lại. võ công của ninja nói chung đều xuất phát từ mục đích làm thế nào để giết người, vì thế nên mỗi chiêu của tên thượng nhẫn đều thực sự rất nguy hiểm.

Ỷ vào thân pháp và võ công quỷ dị, tên thượng nhẫn biết rằng mình cũng không dễ dàng bị thua, tuy nhiên hắn thực sự cảm thấy áp lực từ phía Tiểu Tô ngày càng tăng, võ công của đối phương so với hắn quả thực cao hơn không ít.

Sau một hồi giao chiến, mặc dù võ công và thân pháp của tên thượng nhẫn khá kỳ dị nhưng Tiểu Tô cũng đã tìm được biện pháp khắc phục.

“Tên chó Mộc Nhật, tiếp chiêu của ta đây” Tiểu Tô sau một hồi thăm dò, lợi dụng lúc tên thượng nhẫn chưa kịp thu hồi thế thủ liền lao về phía hắn, song chưởng nhằm ngực hắn đẩy tới.

Gặp chiêu có tốc độ quá nhanh, lại có sức mạnh dời non lấp biển này, tên thượng nhẫn phỏng chừng không thể tránh được đành nghiến răng vung hai tay chống lại.

“Thịch, thịch” Tiểu Tô cùng tên thượng nhẫn đã giao chưởng, tên thượng nhẫn vì nội lực không thâm hậu bằng Tiểu Tô nên bị chấn lùi lại 2 bước, không khí xung quanh cũng bị súc ép tỏa ra bốn phía, nếu không phải khăn bịt mặt của tên thượng nhẫn được buộc chặt thì cũng sớm bị thổi bay rồi.

“ha ha, lại đây tiếp ta một chưởng nữa” Tiểu Tô đắc chí cười.

Trong ba người Lâm Quốc, Ngạn Thanh, Tiểu Tô thì chỉ có hắn là có vẻ nhẹ nhàng nhất, hiện tại hắn đang chiếm được thượng phong, vì vậy hắn vừa đánh vừa chế giễu khiến tên thượng nhẫn càng thêm tức giận đến nỗi rối loạn cả trận pháp.

Tiểu Tô nói xong, động chân hướng tới tên thượng nhẫn đánh tiếp một chiêu thiên địa hỗn chưởng, nhất thời, trước mặt tên thượng nhẫn xuất hiện đầy chưởng ảnh của Tiểu Tô làm cho hắn không biết Tiểu Tô hiện đang ở chỗ nào.

Tên thượng nhẫn hít một hơi thật sâu, thò tay vào trong bọc móc ra ba thanh phi đao rồi hướng thân ảnh phía trước ném ra. Rốt cuộc hắn cũng không phán đoán được Tiểu Tô đang ở đâu, đành phải đánh liều một phen.

Nhìn ba đạo bạch quang hình chữ phẩm bay tới, Tiểu Tô chỉ đành có cách thu chiêu, phóng người lên không tránh đòn. Lúc này Tiểu Tô cũng không dám đùa giỡn nữa, không ngờ bọn ninja Mộc Nhật này lại có lắm trò cổ quái đến như vậy, nếu bản thân mình không nhanh chóng tránh được, vậy thì nguy to rồi.

Tên thượng nhẫn thấy Tiểu Tô tránh được ám khí liền rút thanh đao sau lưng ra, xông tới Tiểu Tô xuất chiêu. Bình thường hắn rất ít khi sử dụng đao, lúc này hắn đã biết võ công của mình không bằng Tiểu Tô, vì thế đành dùng lợi thế vũ khí để có thể duy trì sự cân bằng.

Nhất thời, xung quanh Tiểu Tô xuất hiện vô số đao ảnh, xem ra tên thượng nhẫn đã sử dụng toàn bộ bản lãnh ra đối phó với Tiểu Tô. Bây giờ đây hắn tay phải cầm đao, tay trái vung chưởng, cùng lúc sử dụng hai loại võ công mà đánh, người ngoài nếu nhìn vào cũng phải lắc đầu khâm phục.

Tiểu Tô thấy tên thượng nhẫn liều mạng tấn công mà trong tay mình lại không có vũ khí, vì thế đành phải vận toàn bộ công lực vào song chưởng mà tiếp đón. Vì thế nên hiện tại Tiểu Tô cũng không còn vẻ nhàn nhã như lúc trước nữa. Mặc dù hắn vẫn chiếm thế thượng phong nhưng nhất thời cũng không thể dứt điểm ngay tên thượng nhẫn kia được.

Bọn Diệp Đại Vĩ, ba người len lén chuồn vào tới phòng khách đã thấy Trần Thiên Minh lạnh lùng đứng dưới cầu thang chờ sẵn.

Không cần nói cũng hiểu, bọn chúng chỉ cần vượt qua Trần Thiên Minh là có thể lên phía trên hạ thủ Hoàng Na, vì thế nên Diệp Đại Vĩ trầm giọng nói “Lên, chúng ta giết hắn”. Hắn cũng không muốn Trần Thiên Minh có thể nhận ra mình nên đã cố ý biến đổi âm thanh khi nói.

Nghe vậy, Tá Đằng Mộc và Phong Ma lập tức phi thân lại gần Trần Thiên Minh, còn chưa tiếp đất, cả hai tên đều vung tay phải đánh về Trần Thiên Minh một chưởng, đã từng giao thủ với Trần Thiên Minh, bọn chúng đều biết võ công của hắn rất lợi hại, vì thế cũng đã hợp sức lại tạo nên đòn đánh mạnh về phía Trần Thiên Minh.

“Ha ha, đến đây, xem bọn ngươi có bao nhiêu năng lực” Trần Thiên Minh nói thì như vậy nhưng trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, nếu thực sự bọn Ma Môn liên kết cùng Tá Đằng Mộc, vậy thì bọn tứ ma kia cũng sẽ kéo đến, vậy hắn không thể chủ quan khinh địch. Do đó hắn vận lực vào song chưởng đẩy về phía Tá Đằng Mộc và Phong Ma.

“Thình Thịch” vang lên hai tiếng, Tá Đằng Mộc cùng Phong Ma đã giao chưởng với Trần Thiên Minh, cả hai đều rúng động thân mình, lại do mất đà nên phải rơi xuống, cũng may bọn chúng có võ công khá nên khi tiếp đất hầu như không tổn hại gì.

Trần Thiên Minh thấy bên cạnh bọn chúng có Diệp Đại Vĩ nên cũng không lao lên tấn công nữa.

“Chúng ta cùng lên” Tá Đằng Mộc lớn tiếng hô rồi lại vung tay xông tới tấn công tiếp.

Diệp Đại Vĩ và Phong Ma thấy Tá Đằng Mộc vội vàng như vậy cũng không muốn hắn xảy ra chuyện, nếu hắn thực sự bị hạ sớm thì hai người còn lại cũng không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh, vì thế nên cả hai đều vận nội lực nhằm Trần Thiên Minh lao tới.

Trần Thiên Minh thấy cả ba tên cùng xông lên cũng vận bốn loại chân khí gồm thiên khí, địa khí, Huyết khí (khí lực do Huyết Nghĩ Hoàng sinh ra), Hương khí tập trung một chỗ chuẩn bị tiếp ứng. Hiện tại hắn đang chiếm được lợi thế về địa hình, phía sau hắn chính là cầu thang, vì vậy nên ba tên kia không thể hình thành thế bao vây hắn mà đánh được. Hắn cũng chỉ cần giữ vững vị trí này thì đối phương cũng không thể lên lầu trên mà hạ thủ mẹ con Hoàng Na được.

Vì thế nên khi cả 3 tên đến gần, hắn liền phối hợp cả bốn loại chân khí rồi chia thành ba phần bằng nhau công tới mỗi tên một đạo.

Trong khoảng thời gian vừa qua, hắn nhận thấy bốn loại chân khí của hắn không đồng đều, không thể sử dụng để đối phó với địch nhân, vì vậy hắn đã suy nghĩ cách để có thể phối hợp 4 loại chân khí kia rồi thể phân phối đồng đều sức mạnh đánh tới nhiều đối thủ. Khi phát hiện điều này, hắn đã rất sung sướng, hiện tại nếu có 10 tên cùng lên, hắn cũng có thể chia đều thành 10 phần mà đối phó.

Hiện tại chính là như vậy, hắn chia nội lực thành ba đạo đánh tới đối phương, so với trước khi kết hợp, hiệu quả tốt hơn rất nhiều. Ba đạo chân khí như những con rồng hung mãnh tiếp xúc với chưởng của bọn Diệp Đại Vĩ.

“Phanh, Phanh, Phanh” liên tiếp ba tiếng nổ vang lên gần như đồng thời, không khí trong phòng khách bị sức ép làm cho bàn ghế nhất thời bị bay loạn xạ, nhất thời phòng khách của Hoàng Na trở thành một đống hỗn độn, cũng may phòng khách khá lớn, đủ không gian cho cả 4 giao thủ.

Trần Thiên Minh vẫn đứng trước cầu thang, không di chuyển, điều này làm cho bọn Diệp Đại Vĩ muốn xông lên cũng không được, hiện tại chỉ có một cách duy nhất là giết Trần Thiên Minh trước rồi xông lên hạ thủ mẹ con Hoàng Na sau.

Diệp Đại Vĩ giật mình, công lực hiện tại của Trần Thiên Minh tăng lên không ít so với lần giao thủ trước. Bản thân hắn thời gian vừa rồi rất nỗ lực luyện tập, nghĩ rằng có thể thu hẹp được khoảng cách với Trần Thiên Minh, thế nhưng qua lần giao thủ vừa rồi, hắn phát hiện ra võ công của Trần Thiên Minh cũng đề cao với tốc độ chóng mặt, trong lòng hắn không khỏi kinh sợ.

Hiện tại còn có sức ép về mặt thời gian, Diệp Đại Vĩ vội vàng vận khởi công lực theo tâm pháp của Quỳ Hoa công lên lên chuẩn bị tấn công tiếp.

Nghe Ma Vương nói, Quỳ Hoa thần công khi luyện đến tầng thứ 10 cũng không thua kém gì âm dương công mà Ma Vương đang luyện, hiện tại hắn đã luyện đến tầng thứ 6 rồi.

Tuy rằng, Ma Vương cũng chưa từng sử dụng Âm Dương công, nên Diệp Đại Vĩ cũng không biết uy lực thực sự của nó. Chỉ biết là Ma Vương nói khi luyện Âm Dương công đến mức tối cao chính là lúc đại công cáo thành, nhưng các võ công khác của Ma Vương cũng phi thường lợi hại, vì thế Diệp Đại Vĩ cũng biết Âm Dương công thực sự có uy lực.

Chỉ thấy Diệp Đại Vĩ bộ dáng như một nữ nhân phong tình lả lướt, tay phải sử dụng Lan Hoa Chỉ đánh ra, ngay lập tức một đạo nội kình âm nhu hướng tới Trần Thiên Minh. Đừng coi thường đạo chỉ phong này, nhìn bề ngoài chỉ tưởng như luồng gió nhưng bên trong lại ngầm chứa sát chiêu, chỉ cần Trần Thiên Minh bị trúng đòn, chắc chắn sẽ bị thương.

Đồng thời, Phong Ma cũng vận dụng toàn bộ nội lực vào hai tay, nhất thời một quả cầu khí cuồn cuộn xuất hiện, lấp lóe hồng quang, giống như một quả cầu lửa (ai đã từng đọc 7 viên ngọc rồng có thể hình dung nó giống nhu lúc vận chưởng Kame). Hắn nhanh chóng nhằm Trần Thiên Minh đẩy mạnh, quả cầu lồng lộn bay đi, càng bay càng lớn dần, lại tỏa ra sức nóng hừng hực. Đây chính là tuyệt chiêu Phong Hỏa cầu của Phong Ma, bên trong lại còn ẩn chứa vài chục năm công lực của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.