Sau khi Vân Ma bị Trí Thâm đánh bay ra ngoài, hắn đã được đệ tử Ma Môn dìu vào một chỗ nghỉ ngơi, Diệp Đại Vĩ cúi đầu xem xét thương thế của Vân Ma bây giờ có nhiều người ở đây dù Diệp Đại Vĩ hắn vốn không muốn quan tâm tới Vân Ma thì hắn cũng phải giả bộ quan tâm chữa thương cho Vân Ma để lấy lòng các đệ tử Ma Môn khác.
Trí Thâm lại nhẹ nhàng dùng khinh công quay trở lại chỗ ngồi của Huyền Môn. Ông ta cao hứng nói với mọi người: "Ha, ha, vừa rồi đánh một trận rất thoải mái. Tôi chỉ muốn cho mọi người thấy cao thủ Huyền Môn của chúng ta nhiều như mây, tuyệt đối không thể để người khác khi dễ chúng ta" Nói xong ông ta lại cười ầm.
Bàng Chí Dũng lập tức vuốt đuôi Trí Thâm: "Sư phụ, mới rồi người thật sự rất lợi hại. Gã Vân Ma đó đã bị người đánh cho tới tả, xem ra sau này Ma Môn không dám làm càn rỡ nữa".
Nghe Bàng Chí Dũng tâng bốc bản thân mình, Trí Thâm vui vẻ nói: "Đúng vậy, rốt cuộc anh đã vãn hồi thế cuộc quân bình. Trận đấu tiếp theo hoàn toàn dựa vào em, em nhất định phải đánh bại Ma Vương, không thể để Ma Môn làm Long Đầu võ lâm" Trí Thâm nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Em sẽ cố hết sức" Trần Thiên Minh nói to. Lúc nãy từ võ công của Diệp Đại Vĩ có thể thấy Ma vương nhất định là một cao thủ vì vậy Trần Thiên Minh hắn không dám coi thường.
Bạch Mi đạo trưởng nói: "Trận thứ tư Huyền Môn thắng. Trận thứ năm xin mười bên Huyền Môn và Ma Môn cử ra cao thủ xuất trận" Nói xong ông ta lui xuống chăm chú quan sát. Xem ra ông ta cũng rất nóng lòng được xem trận tỷ thí cuối cùng vô cùng đặc sắc này.
Trần Thiên Minh nghe nói trận đấu thứ năm bắt đầu hắn liền đứng dậy chậm rãi đi ra giữa sân. Trần Thiên Minh vừa xuất trận người võ lâm xung quanh đã ồ ồ thất vọng. Bọn họ cứ tưởng lần này Huyền Môn sẽ xuất ra một cao thủ, võ công còn cao hơn cả Trí Thâm nhưng không ngờ lại cử một thanh niên trẻ tuổi.
"Tại sao lần này Huyền Môn lại cử người thế này xuất trận?" Có ai đó bên ngoài giận dữ nói. "Bọn họ không phải rất muốn làm Long Đầu chưởng quản võ lâm sao? Cho dù chưởng môn của bọn họ không xuất trận thì cũng phải cử ra một người võ công cao cường, phái ra một chàng trai làm gì, có ý gì vậy?" Bọn họ không quan tâm tới ai làm Long Đầu chưởng quản võ lâm. Điều bọn họ quan tâm nhất chính là trận đấu đó có đặc sắc hay không? Dù ai làm Long Đầu cũng không có vấn đề gì, cũng không ảnh hưởng tới túi tiền của bọn họ.
Người bên ngoài xôn xao bàn tán nhưng bản thân người Ma Môn lại không nghĩ như vậy bởi vì bọn họ biết võ công của Trần Thiên Minh cao cường nhất trong số người của Huyền Môn ở đây, bọn họ cảm thấy hơi lo lắng cho Ma Vương. Dù Ma Vương vô cùng tự tin nhưng ông ta chưa từng động thủ cùng Trần Thiên Minh, nên những người khác vẫn cảm thấy không yên lòng.
Lúc này Ma Vương thấy Trần Thiên Minh xuất trận, ông ta cười một tràng dài rồi đi vào sân luận võ. Mọi người vừa thấy người bên Ma Môn xuất trận lần này là Ma Vương, chưởng môn Ma Môn ai cũng nghĩ Trần Thiên Minh nhất định sẽ thất bại. Một chàng trai miẹng còn hôi sữa đánh với chưởng môn của Ma Môn khác nào lấy trứng chọi đá.
"Mi chính là Trần Thiên Minh?" Ma Vương đi tới đứng đối diện với Trần Thiên Minh và hỏi hắn.
"Ông chính là Ma Vương?" Trần Thiên Minh cũng không chịu yếu thế hỏi.
Ngày này sang năm chính là ngày giỗ của mi" Ma Vương khinh thường nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Ai thua vẫn còn chưa biết" Trần Thiên Minh lạnh lùng nói.
"Mi giết nhiều người của ta như vậy, hôm nay nhất định ta sẽ giết mi" Ma Vương nói xong, ông ta đánh tới Trần Thiên Minh. Một đạo chân khí từ bàn tay ầm ầm bay tới chỗ Trần Thiên Minh.
Thân hình Trần Thiên Minh khẽ loé lên, né tránh chân khí của Ma Vương. Lòng Trần Thiên Minh trầm xuống. Chỉ dựa vào đòn công kích vừa rồi của Ma Vương cũng đủ thấy công lực của Ma Vương hiếm thấy trong thiên hạ. Từ sau khi hắn học thành võ công tới giờ đây là lần đầu tiên hắn gặp phải người mạnh mẽ như thế.
"Không tệ, cũng có chút khả năng thế nhưng hôm nay mi sẽ không thắng được ta" Nói xong Ma Vương tiến lên một bước, nội lực xuất ra một đạo chân khí mạnh mẽ hướng Trần Thiên Minh bắn tới. Đạo chân khí này ít nhất cũng mạnh hơn một nửa so với đạo chân khí trước làm Trần Thiên Minh nhất thời bị chân khí của Ma Vương bao phủ.
Thấy Ma Vương đã ra chiêu, Trần Thiên Minh cũng không dám chủ quan, hắn di chuyển bộ pháp, cùng lúc vận nội lực bản thân, hữu chưởng đánh ra. Một đạo Thiên khí, Địa khí hợp cùng với chân khí phát ra từ người Trần Thiên Minh bắn tới. "Bùng" chân khí của Trần Thiên Minh và Ma Vương va chạm vào nhau.
Trần Thiên Minh cùng Ma Vương cùng một lúc phát ra nội lực đấu nhau khiến đất, đá bay mù mịt, trong khi đó chân khí mạnh mẽ của cả hai cũng bắn ra ngoài sân đấu, ngay cả những cây cổ thụ ở rừng cây bên cạnh cũng bị chấn động. Người võ lâm ở bên ngoài có võ công yếu kém cũng xuất chút nữa bị chân khí đẩy lui.
Bây giờ những người lúc trước xem thường Trần Thiên Minh đều kinh hãi. Bọn họ vốn tưởng Trần Thiên Minh chỉ là một người trẻ tuổi, võ công không cao cường lắm. Chỉ khi xem Trần Thiên Minh đối đầu với Ma Vương bọn họ mới biết võ công của Trần Thiên Minh thực sự rất cao cường, so với một cao thủ như Ma Vương cũng không thua sút bao nhiêu.
"Ha, ha, Trần Thiên Minh, hãy tiếp một chưởng của ta" Ma Vương cười to, hữu chưởng của ông ta ruỗi ra rồi co lại cuối cùng thì đánh ra. Chưởng phong so với lần công kích lần trước còn đáng sợ hơn. Lần này Ma Vương dùng tới mười thành công lực đối phó với Trần Thiên Minh chứng tỏ ông ta muốn Trần Thiên Minh nếm thư sợ lợi hại của mình.
Trần Thiên Minh khẽ cắn răng khi hắn nhìn thấy chưởng phong mạnh mẽ hơn đang đánh tới. Hắn hợp toàn bộ bốn đạo chân khí đánh ra. Lúc này trong thân thể hắn bốn đạo chân khí hợp thành làm một. Nội lực mạnh mẽ của hắn phát ra chạm với nội lực của Ma Vương. Một tiếng nổ vang lên. Thân hình Trần Thiên Minh và Ma Vương chỉ khẽ lung lay nhưng hai người không bị đẩy lui lại phía sau.
Trong con mắt của mọi người dự khán bên ngoài với thế trận của Trần Thiên Minh và Ma Vương, bọn họ thấy võ công của hai người không hơn kém nhau bao nhiêu, xem ra vẫn còn một hồi đánh nhau kịch liệt nữa. Hơn nữa ai cũng thầm tự hỏi xem chàng trai này là ai? Tại sao tuổi còn trẻ như vậy mà võ công không sút kém Ma Vương là mấy. Huyền Môn làm thế nào mà bồi dưỡng ra một nhóm cao thủ trẻ tuổi như thế. Lúc trước tất cả đã được chứng kiến võ công cao cường của Ngải Tiểu Ny, của mấy người Lâm Quốc.
"Xem ra bản thân mình phải dùng tuyệt chiêu" Ma Vương tự nhủ. Quản nhiên không nằm ngaòi dự liệu của ông ta, võ công trước kia của ông ta không thắng được Trần Thiên Minh. Xem ra bản thân ông ta phải sử dụng Âm Dương công. Vì vậy song chưởng của Ma vương bắt vào nhau, ông ta đẩy ra hai luồng khí tương hỗ với nhau. Một lát sau hai luồng khí biến thành đen và trắng giống như màu tóc của Ma Vương.
"A" Ma Vương quát to một tiếng, hai luồng nội lực một đen, một trắng nhằm Trần Thiên Minh đánh tới. Hai luông chân khí một đen, một trắng đó mang theo những âm thành ùng oàng làm cho người khác nghe thấy kinh hồn bạt vía.
"Âm Dương công. Đây chính là Âm Dương công đã thất truyền của Ma Môn" Có ai đó kinh hãi kêu lên. Đối với Âm Dương công này, hiểu biết của mọi người không giống nhau. Có người nói đó là môn võ công lợi hại nhất của Ma Môn, có người nói người Ma Môn không thể luyện thành môn võ công này. Thế nhưng điều ai cũng biết đó là môn võ công này vô cùng độc ác. Đặc biệt khi luỵên tập phải giết hại đồng nam.
Thế nhưng lúc này không ai chỉ trích môn võ công này. Điều bọn họ muốn thấy là Trần Thiên Minh sẽ ứng phó thế nào trước võ công này. Người ta nói môn võ công này đáng sợ cũng đúng, những thứ khác không nói, chỉ cần nhìn thấy một luồng khí trắng, một luồng đen cũng đủ sợ hãi rồi.
Nhìn thấy nội lực kỳ quái của Ma Vương đánh tới mình, Trần Thiên Minh không còn cách nào khác là hợp bốn đạo chân khí trong cơ thể mình thành hai đạo. Một đạo Thiên khí và Địa khí. Một đạo Huyết khí cùng Hương khí sau đó đánh ra chặn đánh Âm Dương công của Ma Vương. Luồng âm dương chân khí đó càng lúc càng lớn, dường như muốn chặn tất cả đường lui của Trần Thiên Minh nên hắn không còn cách nào khác là liều mạng cùng Ma Vương.
Khi chân khí của Trần Thiên Minh và chân khí của Ma Vương va chạm với nhau, dĩ nhiên Trần Thiên Minh bị Âm Dương công của Ma Vương bức thối lui mấy bước. Trần Thiên Minh kinh hãi, Âm Dương công này thật sự đáng sợ, một âm, một dương, một cương, một nhu. Bản thân hắn đã xuất toàn bộ chân khí bản thân ngăn cản mà vẫn bị đánh lui. Nếu không phải trước đó hắn đã làm Ma Vương hao tổn không ít nội lực thì hắn đã bị nội thương.
Nghĩ tới đó lòng Trần Thiên Minh nóng như lửa đốt. Cứ như vậy đánh tiếp, việc hắn bị thương chỉ là chuyện nhỏ, Long Đầu võ lâm mới là chuyện lớn. Âm Dương công của Ma Vương quá lợi hại, bản thân hắn không tìm ra sơ hở nào. Chân khí của hắn đã mạnh mẽ, Âm Dương công còn mạnh mẽ hơn. Hơn nữa âm, dương, cương, nhu hỗ trợ với nhau còn mạnh mẽ hơn bốn đạo chân khí của hắn rất nhiều.
"Ma Vương, ông hãy tiếp của tôi một chiêu" Nói xong Trần Thiên Minh mạnh mẽ tiến lên phía trước. Song chưởng đồng thưòi đánh ra chiêu Vạn Phật Chiêu Tông, mười thành công lực đánh tới Ma Vương. Bốn đạo chân khí hợp thể của Trần Thiên Minh đánh ra uy lực cũng vô cùng đáng sợ. Người xem bên ngoài cùng không ngừng tán thưởng võ công lợi hại của Trần Thiên Minh.
"Ha, ha. Mới rồi là Âm Dương đệ nhất thức. Bây giờ ta cho mi nếm thử Âm Dương đệ nhị thức lợi hại" Ma Vương vừa nói vừa giơ cao tay sau đó song chưởng nhắm người Trần Thiên Minh bổ tới. Lập tức hai luồng gió mạnh hướng Trần Thiên Minh đánh tới.
Trần Thiên Minh nhìn chưởng phong của Ma Vương như lốc xoáy vì vậy hắn nghiến răng song chưởng đánh mạnh về phía trước. "Bịch" nội lực của Trần Thiên Minh và Ma Vương lại chạm nhau nhưng bây giờ Ma Vương dùng Âm Dương đệ nhị thức còn lợi hại hơn trước, chưởng phong cường đại đánh Trần Thiên Minh bay ra ngoài.
Trần Thiên Minh bắn ra xa mấy thước sau đó té ngã xuống đất. "Đại ca" Mấy người Lâm Quốc nhìn thấy Trần Thiên Minh bị Ma Vương đánh bay đi sốt ruột kêu lên. Bọn họ vừa mới dìu Chung Hướng Lượng vừa điều tức xong vào chỗ nghỉ ngơi.
"Ha, ha, ha. Trần Thiên Minh võ công của mi cũng không có gì cả" Ma Vương cười điên cuồng. Từ khi ông ta luyện thành Âm Dương công, Trần Thiên Minh là đối thủ đầu tiên, không ngờ Huyền Môn lại có cao thủ lợi hại vậy nhưng vẫn đánh không lại Âm Dương công của mình, xem ra Âm Dương công của mình là thiên hạ vô địch. Nghĩ vậy Ma Vương cười sằng sặc. Còn có chuỵên gì vui mừng hơn chuyện võ công của mình độc bá thiên hạ đây?
Trần Thiên Minh oán hận nhìn Ma Vương chằm chằm. Hắn lau vết máu ở khoé miệng. Vừa rồi đấu nội lực cùng Ma Vương hắn đã bị Ma Vương đánh bị thương. Lúc này đây hắn không còn nghĩ tới việc gì nữa. Tay trái hắn nắm chặt tay phải, ngầm vận nội lực toàn thân của mình.
"Thiên Minh, không được" Chung Hướng Lượng đang quan sát trận đấu ở bên ngoài kêu to khi ông ta nhìn thấy cử động của Trần Thiên Minh. Ông ta biết một khi Trần Thiên Minh dùng biện pháp kích thích tiềm năng trong cơ thể này hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nhẹ thì tẩu hoả nhập ma, nặng thì tử vong.
"Sư huynh, vì Huyền Môn, em nhất định phải làm như vậy" Trần Thiên Minh hét to. Lần trước vì cứu Lương Thi Mạn, hắn đã dùng tới phương pháp này. Khi hắn bị tẩu hoả nhập ma, Lương Thi Mạn đã dùng phương pháp "đặc thù" cứu hắn bây giờ vì Huyền Môn hắn lại một lần nữa dùng phương pháp này đối phó với võ công kinh khủng của Ma Vương.
Sau khi Trần Thiên Minh kích thích khí hộ huyệt, thân thể của hắn lập tức tràn ngập chân khí, dường như còn mạnh mẽ hơn so với lúc trước khi bị thương. Luồng chân khí này lập tức vận chuyển khắp thân thể hắn, làm cho hắn vô cùng sung mãn. "Ma Vương, tôi liều mạng với ông" Trần Thiên Minh hét to. Năng lượng sinh ra do kích thích khi hộ huyệt không kéo dài vì vậy hắn muốn nhanh chóng đánh bại Ma Vương.