Lưu Manh Lão Sư

Chương 630: Chương 630: Mỹ Cầm






Mẹ kiếp, nói lão tử la hoa hoa công tử, nếu như không phải ngươi cứu ta, ta thật muốn đánh cho ngươi một trận. Trần Thiên Minh trừng mắt nhìn Tiết Phương một cái thầm nghĩ.

Tiết phương thấy Trần Thiên Minh trừng mắt nhìn mình, hắn cũng không khách khí mà trừng mắt nhìn lại.

"Tiểu Phương, ta so với cậu còn lớn hơn, ta biết ta đang làm cái gì, mời cậu sau này không cần nói như vậy nữa." Đình tỷ cũng không phải không biết Trần Thiên Minh đã có mấy người phụ nữ, nhưng nữ nhân chính là như thế, rõ ràng biết không thể, nhưng vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đặc biệt khi nhìn thấy Trần Thiên Minh cùng mấy nữ nhân cùng nhau sống một chỗ, điều này làm cho bản thân lại càng thêm có hy vọng nào đó.

Tiết Phương hung hăng trừng mắt liếc nhìn Trần Thiên Minh một cái, sau đó ngồi bên trái Đình tỷ, Trần Thiên Minh ngồi ở bên phải Đình tỷ. "Đình tỳ, em cũng không biết tại sao, chị lại muốn cùng người này giả làm vợ chồng đi Phiên quốc, chị có thể tìm em giả trang mà."

Trần Thiên Minh nghe xong thiếu chút nữa té xỉu, trời ạ, Đình tỷ muốn cùng ta đóng giả vợ chồng đi Phiên quốc, ta thật sự là may mắn quá đi. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh hiện tại cũng có chút thông cảm cho Tiết Phương đang phát điên, hắn trước kia thường xuyên cùng Đình tỷ đóng giả làm vợ chồng có thể không kiếm được chỗ tốt nào, hiện tại thấy mình cùng Đình tỷ đóng giả làm vơ chồng nên vô cùng đố kỵ cũng là chuyện bình thường.

"Tiết Phương đồng chí, mời anh chú ý lời nói một chút, Trần Thiên Minh ta mặc dù không thể nói là người đứng đắn nhất thành thị M, nhưng tuyệt đối cũng không phải là người cuối cùng." Trần Thiên Minh vỗ ngực tự tin nói. Xem Đình tỷ cùng bộ dáng thân mật như vậy, khẳng đĩnh là thích mình không thích tên đầu gỗ Tiết Phương kia.

"Trần Thiên Minh, nếu như ngươi là người đứng đắn, vậy sẽ không có nhiều bạn gái như vậy, lại còn ở cùng một chỗ, ngươi nói đó là cái gì!" Tiết Phương làm cho Trần Thiên Minh không biết nói gì hết.

Đình tỷ thấy hai người lại ầm ỉ lên, vội vàng khuyên nhủ:" Thiên Minh, tiểu Phương, hai người các ngươi nói ít đi một câu có được hay không? Tiểu phương, bởi vì em quen thuộc Phiên quốc nhất, đương nhiên là ở bên ngoài dò la, Thiên Minh cùng ta đóng giả vợ chồng là lệnh của cấp trên." Đình tỷ đặt tay lên vai Tiết Phương, làm cho Trần Thiên Minh tức giận đến thiếu chút nữa muốn đánh Tiết Phương một trận.

"Hừ!" Tiết Phương không nói gì nữa.

Mẹ kiếp, được chiếm tiện nghi còn còn ra vẻ, chờ lần sau còn lại ngươi và ta, ta liền hảo hảo lý luận với ngươi một phen. Trần Thiên Minh cũng không muốn cùng Tiết Phương làm ầm ỉ. "Đình tỷ, chị nói một chút về chuyến đi lần này của chúng ta đi." Trần Thiên Minh nói với Đình tỷ.

"Thiên Minh, kỳ thật nhiều chuyện là đại sứ quán giúp chúng ta, chúng ta chủ yếu là không nên tiết lộ thân phận ra ngoài, đến lúc đó thông qua quan hệ của đại sứ quán tìm ra Lạp Đạt ở nơi nào, chúng ta liền đi bắt người là được." Đình tỷ đối với Trần Thiên Minh mỉm cười.

Trần Thiên Minh tiếp tục hỏi Đình tỷ:" Chúng ta áp giải Lạp Đạt trở về như thế nào? Nếu như Phiên quốc phát hiện không tìm thấy Lạp Đạt nhất định sẽ giới nghiêm xung quanh."

Đình tỷ nói:" Vấn đề này sẽ để cho đại sứ quán an bào, nếu thật sự không được, chúng ta sẽ hành quyết Lạp Đạt tại chỗ."

"Đình tỷ, hiện tại em nên làm cái gì?" Tiết Phương hỏi.

"Em hiện tại giúp chúng ta làm giải quyết chuyện hộ chiếu, ta, em, Thiên Minh, Lâm Quốc, Trương Ngạn Thanh, tiểu Tô sáu người, ngươi báo cho cấp trên làm tốt chuyện này cho chúng ta, ta cùng với Thiên Minh lấy lí do tân hôn đi du lịch, các ngươi bốn người đi Phiên quốc tìm bằng hữu, như vậy mục tiêu của chúng ta sẽ không lớn." Đình tỷ nói. Nàng an bài như vậy chủ yếu là nàng cùng Tiết Phương biết Phiên ngữ, hai người có thể vì bọn họ phiên dịch. Muốn cùng huynh đệ khác thảo luận về truyện này vào Thủy Đình Kiếm Luận: http://luongson/forum/forumdisplay.php?f=127

"Hảo, em biết rồi." Tiết phương gật đầu nói.

Đình tỷ nói:" Ngài mai nhất định phải chuẩn bị xong, sáng sớm ngày mốt chúng ta xuất phát, chúng ta lên máy bay khác nhau, mà thời gian đến Phiên quốc cũng không giống, ta đi trước, đến lúc đó sẽ liên lạc với các ngươi."

Tiết Phương hướng Đình tỷ nói lời tạm biệt, không thèm để ý đến Trần Thiên Minh mà rời đi.

"Thiên Minh, cậu không cần để ý đến, sư đệ này của ta tính tình từ nhỏ chính là như vậy, hắn không thích ai thì sẽ không để ý đến người đó." Đình tỷ xấu hổ nói với Trần Thiên Minh.

"Không có việc gì." Trần Thiên Minh khoát tay nói, hắn cười dâm đãng với Đình tỷ nói:" Đình tỷ, chúng ta đóng giả làm vợ chống có phải là sống cùng nhau không."

"Trên lý luận là như vậy." Đình tỷ gật đầu nói.

Trần Thiên Minh hưng phấn nói:" Vậy chúng ta phải hiểu về rõ nhau một chút, chị cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu, số đo ba vòng bao nhiêu?" Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn bộ ngực đầy đặn của Đình tỷ.

Đình tỷ nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, tức giận mà nói:" Trần Thiên Minh, ngươi không nên nghĩ bậy, đến lúc đó phòng của chúng ta rất lớn, ngươi ngủ trên ghế salon ta ngủ trên giường, ngươi nếu như buổi tối có dũng khí dám làm bậy, ta, ta liền...."

Có phải là đem ta tiền dâm hậu sát, hay là trước sát sau gian, gian xong lại gia? Trần Thiên Minh rất muốn nói những lời này, nhưng nhìn thấy Đình tỷ có vẻ tức giận nên không dám nói ra. Kéo cái ghế đến bên cạnh Đình tỷ nói:" Đình tỷ, chị không cần phải tức giận, tôi vừa rồi nghe nói chúng ta là vợ chồng cho nên cao hứng mà thôi, cho nên nói chuyện có chút hiểu lầm."

"Ngươi phải hiểu, ta cùng với ngươi là đóng giả vợ chồng, không phải vợ chồng thật." Đình tỷ sửa lại lời của Trần Thiên Minh.

"Ta biết, làm đóng giả cái này đúng là loại..." Trần Thiên Minh muốn nói nhưng lại không nói ra.

"Trần Thiên Minh." Đình tỷ hình như lại bắt đầu tức giận. lại

Trần Thiên Minh vội vàng cười nói:" Đình tỷ, chị hiểu lầm ý tôi rồi, ý của tôi là đúng ta đóng giả nhất định phải giống, giống như là thật vậy."

"Ứng biến rất nhanh, trách không được cậu kua được không ít nữ nhân." Đình tỷ dùng súc kéo lỗ tai của Trần Thiên Minh nói.

Trần Thiên Minh nhe răng kêu lên:" Đình tỷ, ta đau quá, chị có thể nhẹ tay một chút hay không? Tốt xấu gì hiện tại chúng ta cũng là vợ chồng." Nói xong Trần Thiên Minh cố ý đau đến muốn chết đi té xỉu trong lòng Đình tỷ, hắn ngửi thấy được một mùi thơm đặc thù của bộ ngực sữa, phía dưới có chút cứng lên.

Đình tỷ vội vàng thúc đầu Trần Thiên Minh nói:" Thiên Minh, cậu đứng lên đi, cái đầu của cậu làm ta khó chịu." Kỳ thật khó chịu ở đây là tâm lý khó chịu, cái đầu của Trần Thiên Minh vừa động, một mục nhích tới nhích lui vào bộ ngực sữa của Đình tỷ, làm cho xuân tình của nàng có chút nhộn nhạo.

"Đình tỷ, nơi này của chị thật sự thoải mái, ta rất thích." Đầu của Trần Thiên Minh bắt đầu đi lên, bàn tay cũng chậm rãi vuốt ve, Trần Thiên Minh muốn đưa tay luồn vào bên trong Đình tỷ, nhưng không biết cái chốt của Đình tỷ nằm ở chỗ nào, cho nên vẫn không làm được gì.

"Không được, cậu sờ mó như vậy làm cho ta rất khó chịu, buông tay ra nhanh lên đi." Đình tỷ mắng, đúng là một tên oan gia hại người, hắn không biết làm như vậy chính là khiêu khích lửa tình của mình sao?

Trần Thiên Minh nếu như nghe lời, hắn sẽ không còn là Trần Thiên Minh. Hắn dứt khoát kéo Đình tỷ lại, để cho nàng ngồi lên trên đùi mình, tiếp theo đó hai tay tiếp tục vuốt ve bộ ngực của Đình tỷ. Thật là sảng khoái, nếu như mỗi ngày có thể vuốt ve bộ ngực to lớn này của Đình tỷ thật sự là không muốn làm chuyện gì khác.

Đình tỷ bị Trần Thiên Minh sờ mó làm cho thần trí mơ hồ, nàng khẽ cắn môi đẩy Trần Thiên Minh ra đứng lên nói:" Thiên Minh, cậu không nên làm như vậy, chúng ta còn phải chấp hành nhiệm vụ, cậu trở về chuần bị cho tốt đi, ngày mót chúng ta sẽ xuất phát."

Trần Thiên Minh thấy đình bộ dáng kiên quyết như vậy của Đình tỷ, biết bản thân không thể hạ thủ tiếp, không thể làm gì khác hơn là lén hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Đình tỷ một cái rồi rời đi.

"Tên gia hỏa hại người." Đình tỷ vuốt vuốt trái tim đang nhảy liên hồi của mình, vừa nhìn thân ảnh Trần Thiên Minh rời đi thầm mắng.

Trần Thiên Minh sau khi về đến nhà, lập tức cho người dọn dẹp phòng sạch sẽ thêu nhiều người làm, hắn từ mình đến huyện Joseph đón Lưu Mỹ Cầm. Minh mụ sợ Lưu Mỹ Cầm không chăm sóc được hài tử, vì vậy cũng đi theo một đoạn thời gian. Vì vậy, Trần Thiên Minh liền mang ba người phụ nữ về thành thị M.

Khi bọn họ trở lại thành thị M, đương nhiên là được hoan nghênh nhiệt liệt. Minh mụ thấy chúng mỹ nữ, đưa tặng nào là tổ yến, quần áo, là cho Minh mụ vui vẻ không thôi. Trần Thiên Minh cũng muốn đặt tên cho con gái, bởi vì là Lưu Mỹ Cầm sinh, liền đơn giản gọi là Trần Tư Cầm, đặc biệt lúc Trần Thiên Minh gọi "Tư Cầm Tư Cầm", làm cho Lưu Mỹ Cẩm vui vẻ không thôi.

Bất quá, Hà Đào nghe vậy, nàng nói:" Thiên Minh, Tư Cầm còn dễ nghe một chút, sau khi em sinh hài tử có thể không gọi là Tư Đào không rất khó nghe."

Trương Lệ Linh cũng nói chen vào:" Hà Đào, nếu không gọi là Thâu Đào đi."

"Thâu cái đầu của ngươi." Hà Đào tức giận đuổi theo Trương Lệ Linh. Hà Đào bởi vì học võ công, Trương Lệ Linh không có chạy xa được liền bị Hà Đào chọc léc làm cho cười khanh khách không ngừng.

Minh mụ nhìn thấy tình cảnh náo nhiệt như vậy cao hưng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể nói con trai mình có bản lãnh mà thôi, thoáng cái đã có nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy. Minh mụ ảo tưởng không lâu trong tương lai, các nàng mỗi người xinh bảy tám đứa, vậy cả nhà liền náo nhiệt, sau này không có nhà nào dám khi dễ.

"Thiên Minh, anh cùng Cầm tỷ đi vào tâm sự đi, chúng em cùng tiểu Tư Cầm chơi đùa một chút." Lương Thi Mạn nhẹ nhàng đẩy cánh tay Trần Thiên Minh một cái. Mọi người thường xuyên cùng Trần Thiên Minh cùng một chỗ, mà Lưu Mỹ Cầm ở huyện J lại lại rất ít khi được cùng Trần Thiên Minh một chỗ, cho nên mọi người muốn tối hôm này cho hắn lưu lại bên cạnh Lưu Mỹ Cầm, nếu nàng muốn thì mọi người mới đi qua hỗ trợ.

Lưu Mỹ Cầm cùng Trần Thiên Minh đi vào phòng Trần Thiên Minh, nàng thấy Trần Thiên Minh đóng cửa lại, kích động ôm lấy Trần Thiên Minh nói:" Thiên Minh, em rất nhớ anh!"

"Mỹ Cầm, anh cũng vậy." Trần Thiên Minh hôn lên môi Lưu Mỹ Cầm, Lưu Mỹ Cầm hưng phấn mà run lên một chút, đã là người từng trải Trần Thiên Minh biết Lưu Mỹ Cầm muốn cái kia, bời vì hắn trong khoảng thời gian này bề bộn, đã hai ba tuần không có cùng với Lưu Mỹ Cầm.

Lưu Mỹ Cầm không nói gì, chỉ là gắt gao ôm Trần Thiên Minh biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Đi, chúng ta lên trên giường." Trần Thiên Minh ôm lấy Lưu Mỹ Cầm lên giường. Hắn đặt Lưu Mỹ Cầm ở trên giường, bắt đầu cởi quần áo của nàng.

Lưu Mỹ Cầm bắt lấy cánh tay của Trần Thiên Minh đỏ mặt nói:" Thiên Minh, chúng ta hiện tại làm cái kia, có thể bị các nàng cười hay không?"

Trần Thiên Minh lấy tay vuốt vuốt cái mũi của Lưu Mỹ Cầm vừa cười vừa nói:" Đồ ngốc, em vừa rồi không nghe Thi Mạn nói chúng ta đi vào hảo hảo tâm sự sao? Ý tứ của các nàng chính là bảo anh nhanh lên đi vào an ủi em, em đã không gặp anh một thời gian dài như vậy. Ngài mốt anh lại phải đi Phiên quốc làm việc, có thể nữa tháng mới có thể trở về."

"Vậy anh phải hảo hảo yêu em, yêu đến khi em không thể động đậy được mới thôi." Lưu Mỹ Cầm biết năng lực của Trần Thiên Minh, bản thân không có khả năng thảo mản hắn, nhưng nghĩ tới bản thân một thời gian dài như vậy không được Trần Thiên Minh âu yếm, cho nên muốn hắn đêm ài yêu mình thật nhiều.

"Điều này hoàn toàn không có vấn đề, anh nhất định sẽ làm cho em bảo dừng mới thôi." Trần Thiên Minh vừa nói vừa cởi quần áo của Lưu Mỹ Cầm ra. "Di! Mỹ Cầm em mua những nội ý tình thú này lúc nào vậy?" Trần Thiên Minh nhìn thấy cái áo ngực nhỏ màu đen của Lưu Mỹ Cầm Lưu kích động nói, cái áo ngực nhỏ này chỉ che lại một nữa bộ ngực của Lưu Mỹ Cầm mà thôi, một bộ phận lớn bộ ngực đều hiện ra bên ngoài, Lưu Mỹ Cầm nhắm mắt lại đỏ mặt nói:" Em nghe Yến tỷ các nàng nói anh thích nhìn, cho nên em lần trước đi mua, đây là bộ quấn áo đắt tiền nhất mà em mua, 1 khối, quần áo của em cũng không có mắc như vậy."

Nghe Lưu Mỹ Cầm nói như vậy Trần Thiên Minh đau lòng không thôi, lão bà Lưu Mỹ Cầm vì mình mà ở nhà chăm hài tử, nàng lại là một người tiết kiếm, nào dám bỏ tiền ra mua quần áo đắt tiền như vậy. Hiện tại vì làm cho mình cao hứng, mà mua nội y tình thú đắt tiền nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.