Lưu Manh Lão Sư

Chương 479: Chương 479: Thật là nguy hiểm






“Bỏ đi, không cần nhắc tới nữa, bọn họ cũng không làm hỏng việc, với lại khi chúng ta vào thang máy mới báo cho họ, họ cũng không kịp thời gian chuẩn bị cũng là bình thường” Hoàng Na khoát khoát tay nói với Số Một, những tài xế này đã theo nàng từ lâu, nhà họ lại có chuyện, chỉ cần không làm hỏng chuyện của mình thì cũng không cần truy cứu đến cùng.

Số Một thấy Hoàng Na nói vậy cũng không tiện truy cứu thêm nữa, Trần Thiên Minh chờ mọi người lên hết xe mới tiến đến cái xe ở giữa, ngồi vào vị trí phụ lái. Lúc nãy cũng không phải việc của hắn nên hắn cũng không tiện tham gia, dù sao A Cơ cũng không làm lỡ hành trình.

Đoàn xe rất nhanh chóng hòa vào quốc lộ, Trần Thiên Minh vừa quan sát xung quanh, vừa suy nghĩ, không hiểu sao bọn Tá Đằng Mộc mấy hôm nay lại yên tĩnh thế, chẳng lẽ bọn chúng đã thực sự buông tay, không phải vậy chứ.

Đột nhiên, Trần Thiên Minh chợt thấy máy động tâm cơ khi phát hiện thấy chiếc xe phía sau trong đoàn xe của mình dường như cách xa xe của hắn hơn so với những ngày khác.

Theo như quy ước, các xe trong đoàn phải duy trì tốc độ 60km/h trên đường quốc lộ này, mỗi xe cách nhau 15 mét, nhưng hiện tại cái xe kia phải cách xe của mình đến hai ba chục mét, chẳng lẽ trong nhà A Cơ thực sự có chuyện, ảnh hưởng đến tâm tình của hắn nên không thể duy trì khoảng cách như bình thường.

Nhưng quả thật chiếc xe đó vẫn giữ tốc độ đều đặn, chỉ là khoảng cách được duy trì khá xa thôi, nhất định có vấn đề, không có lý do gì mà vẫn duy trì được tốc độ đều như vậy nhưng lại dãn cách xe của mình xa thế. Trần Thiên Minh càng nghĩ càng cảm thấy hoài nghi, lại nghĩ đến lúc hắn thấy Hoàng Na xuống, vội vã đến mức gần té sấp, thật là có vấn đề.

Này, Anh X (tên thằng cha này không biết dịch là gì, tạm thời đặt cho nó là X vậy), lúc nãy Cơ ca nói gì với anh vậy?” Trần Thiên Minh hỏi người tài xế bên cạnh.

“Hắn nói trong nhà có chuyện, hỏi vay tôi một ít tiền, nhưng lúc sau lại nói thôi không phiền đến tôi nữa, thật là có nói cũng như không” X vừa lái xe vừa trả lời.

“Hắn có nói là chuyện gì không” Trần Thiên Minh hỏi tiếp

“Không hề nói rõ, chỉ nói là có việc gấp, sáng hôm nay hắn còn xin đi đâu đó một lúc”, đúng ra A Cơ đã định xin nghỉ ngày hôm nay, tuy nhiên hắn cũng không nói ra

“Lúc hắn trở về, có phải sắc mặt hắn rất không bình thường” Trần Thiên Minh trong lòng máy động hỏi tiếp

“Đúng vậy, hình như là có tâm sự” X gật đầu

“Vừa rồi A Cơ nói chuyện với anh, có đề cập đến chuyện gì đặc biệt không?” Trần Thiên Minh hỏi

“Chỉ là tâm sự, bất quá bình thường A Cơ khá trầm ổn, không có việc gì chứ, Trần tiên sinh?” X cười cười hỏi lại, dù sao có Hoàng Na ở phía sau, hắn cũng không tiện nói nhiều.

Trần Thiên Minh khẳng định A Cơ chắc chắn có vấn đề, nếu không cũng sẽ không như vậy. Vì thế hắn bóp tai nghe nói lớn tiếng nói “A Cơ, tại sao anh lại làm như vậy với Hoàng đổng, tại sao lại đặt bom trong xe của nàng?” Trần Thiên Minh thực ra cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng thấy A Cơ không dám lái xe gần xe của mình, khẳng định là sợ ảnh hưởng bởi vụ nổ, vì thế nên hắn bắt nõn A Cơ.

“Ta, ta….” trong tai nghe truyền đến giọng nói lúng túng của A Cơ.

“X ca, dừng xe, trong xe có bom” Trần Thiên Minh vừa nói vừa đẩy ngả cái ghế đang ngồi xuống, nhảy xuống băng sau ôm lấy Hoàng Na rồi mở cửa xe phóng ra ngoài. Lúc này hắn cũng vận chân khí bao xung quanh cả hai, tránh cả hai bị thương khi tiếp đất.

Trần Thiên Minh ôm chặt Hoàng Na lăn ra ven đường, cố gắng tránh xa chiếc xe.

“Két” X cũng dừng ngay xe lại, nhưng ngay khi hắn phanh gấp thì cái xe phát nổ, X vẫn chưa kịp thoát ra khỏi xe.

Hiện tại, Trần Thiên Minh vẫn đang đè lên người Hoàng Na, mặc dù hắn không có việc gì nhưng vẫn hỏi “Hoàng đổng, chị có bị sao không?”

“Tôi, tôi không sao” Hoàng Na liếc mắt nhìn hắn trả lời, vừa rồi nàng chưa kịp phản ứng thì Trần Thiên Minh đã ôm chặt lấy nàng lao ra khỏi xe, hiện giờ lại còn đè cả thân hình cường tráng lên người nàng, vì thế trong lòng nàng không khỏi rung động, tim đập thình thịch.

Trần Thiên Minh cũng cảm nhận được nhịp tim đập mạnh của Hoàng Na, lại thấy rõ ràng mình đang đè chặt lên bộ ngực mềm mại của nàng, thật mềm, thật sảng khoái, thân thể của nàng cũng thật là nhu nhuyễn. Nghĩ đến đây, tiểu JJ của hắn không khỏi dần cương lên, vừa vặn lại đụng trúng bụng dưới của nàng.

Hoàng Na rõ ràng cảm nhận được phản ứng của hắn trước cơ thể mình, vì vậy không khỏi đỏ mặt, nói nhỏ “Cậu, cậu đứng lên được không, cậu đang đè lên tôi” nói xong nàng cố gắng di chuyển cơ thể một chút nhưng không được, vẫn bị đè chặt dưới thân Trần Thiên Minh.

Nghe Hoàng Na nói thế, Trần Thiên Minh cũng tỏ vẻ áy náy, vội vã buông nàng ra rồi đứng lên, nhìn chiếc xa, hắn phát hiện giờ nó đã bị nổ bung bét, không còn hình dáng gì nữa. Cũng may mình kịp thời thoát khỏi xe, không biết X ca đã kịp ra ngoài chưa.

“lão đại, đã bắt được A Cơ” Ngô Tổ Kiệt túm tóc A Cơ đang tái mét mặt kéo đến trước mặt Trần Thiên Minh nói.

“A Cơ, ngươi nói ngay, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra” Trần Thiên Minh lớn tiếng hỏi A Cơ.

“Mọi người giết tôi đi, tôi xin lỗi Hoàng đổng, xin lỗi X ca” A cơ đột nhiên quỳ xuống trước mặt mọi người, vừa khóc vừa nói. Hắn ở phía sau đã thấy X chưa kịp thoát ra ngoài, như vậy là chết chắc rồi, dù có không chết vì bom nổ thì cũng bị lửa thiêu cháy.

“Ngươi nói cho rõ ràng một chút, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra” Trần Thiên Minh đứng bên cạnh Hoàng Na lạnh lùng hỏi, hiện tại nàng cũng đã biết vụ đánh bom vừa rồi là có liên quan tới A Cơ.

“Là tôi không tốt, có kẻ bắt giữ người nhà của tôi, nếu tôi không nghe lời bọn chúng thì bọn chúng sẽ giết cả nhà tôi. Nếu nghe lời, việc thành công thì bọn chúng không những thả người mà còn cho tôi 100 vạn. Tôi, tôi thực sự không có cách nào khác” A Cơ vừa khóc vừa nói

“Bọn chúng bảo ngươi làm như thế nào” Trần Thiên Minh hỏi

“Lúc chuẩn bị xe cho mọi người trở về thì đặt bom vào xe của Hoàng đổng” A cơ trả lời

“Ngươi làm thế nào đặt bom vào xe” Trần Thiên Minh hỏi tiếp

“Tôi mượn cớ trong nhà có chuyện, đi theo X ca hỏi vay tiền, thừa dịp X ca không để ý, tôi đã thả bom và băng ghế sau ở trong xe” A Cơ trả lời.

“Chị nói, xử lý hắn thế nào bây giờ” Trần Thiên Minh hỏi Hoàng Na.

Hoàng Na suy nghĩ một chút nói “Giao hắn cho cảnh sát đi, dù sao X ca cũng vì hắn mà chết”

Trần Thiên Minh gật đầu đồng ý với ý kiến của Hoàng Na.

Không lâu sau, xe của cảnh sát cũng tới, Trần Thiên Minh liền giao A Cơ cho cảnh sát, sau đó cùng bọn Hoàng Na đi về biệt thự.

Trở lại biệt thự, Hoàng Na cảm kích nhìn hắn nói “Trần Thiên Minh cậu lại cứu tôi một mạng nữa”

Hiện tại nàng rất mâu thuẫn, nàng biết Trần Thiên Minh bảo vệ bên mình sẽ an toàn hơn rất nhiều so với bọn Lâm Quốc, tuy nhiên nàng cũng muốn hắn duy trì quan hệ tốt với Hoàng Lăng, không muốn hắn qua lại công ty của mình để câu dẫn gái.

“Chị không cần phải khách sáo, đây là công việc của chúng tôi, không cần phải nói cảm ơn hay không, dù sao cũng là chúng tôi nhận tiền của chị, phải lo bảo vệ an toàn cho chị” Trần Thiên Minh mỉm cười nói.

“Bất quá, sau sự việc ngày hôm nay, chúng ta phải chú ý hơn, nếu hôm nay không phải do A Cơ biểu hiện bất thường, lại không giữ khoảng cách xa với xe của chúng ta, tôi cũng không thể nghi ngờ. Trong vài ngày tới, tạm thời không sử dụng tài xế của chị nữa, cũng may là trong công ty tôi còn có vài người, tôi bảo họ tạm gác lại các công việc khác để sang đây hỗ trợ”

“Vậy thật tốt quá, tôi sẽ tăng thù lao cho các cậu” Hoàng Na vui vẻ cười nói. Chuyện vừa rồi cũng thật là đáng sợ, ngày hôm nay tài xế này bị ép buộc, biết đâu ngày sau lại có người khác bị mua chuộc, tốt nhất là để người của Trần Thiên Minh lo trọn gói, như vậy càng tiện.

“Tốt lắm, tối nay tôi sẽ gọi họ đến, như vậy là hiện nay, cả công ty tôi đều là phục vụ cho chị đó” Trần Thiên Minh trêu chọc Hoàng Na.

“Cậu muốn chết sau, dám giỡn tôi” Hoàng Na dường như cũng bỏ đi thân phận thường ngày, nàng kiều mị liếc mắt nhìn hắn, tỏ vẻ hung dữ nói

“Mẹ, thầy, hai người không bị sao chứ” Hoàng Lăng vừa nghe bọn Lâm Quốc nói chuyện, vội vàng tìm Hoàng Na hỏi

“Không việc gì, cũng may có Trần tiên sinh cứu” Hoàng Na thấy Hoàng Lăng chạy đến vội vàng nghiêm sắc mặt, quay lại Hoàng Lăng nói

Nàng thật sự không có dũng cảm để Hoàng Lăng biết tình cảm của bản thân.

“Không việc gì là tốt rồi, làm con lo muốn chết” Hoàng Lăng vỗ vỗ ngực, thở phào nói

“Đi thôi, mẹ con mình lên lầu” Hoàng Na lôi Hoàng Lăng hướng cầu thang bước đi.

“Sư phụ, Hoàng Na lại thoát chết, con mẹ nó, lại bị Trần Thiên Minh phá hoại” Diệp Đại Vĩ ngồi trên ghế, oán hận nói với Ma Vương.

“Tên Trần Thiên Minh này cũng thật là lợi hại, hắn luôn phá hư hảo sự của chúng ta, Ài, xem ra huyền môn quả thật là nhân tài lớp lớp a” Ma Vương cố nén thở dài nói.

Ma Vương vì muốn mạnh hơn huyền môn nên không ngừng thu nhận đồ đệ nhưng kẻ có chân chính võ công cũng như mưu kế đa đoan cũng không nhiều, Thái Đông Phong chính là trong những người ấy nhưng cũng đã bị Trần Thiên Minh giết chết.

“Đúng vậy, nghe nói hắn suy đoán được tên A Cơ đặt bom trong xe, vì thế nên đã ôm Hoàng Na, tông cửa xe lao ra ngoài” Diệp Đại Vĩ gật đầu nói theo

“Xem ra chỉ còn trông cậy vào tiểu Ngọc. Tiểu Ngọc, con làm việc ở công ty của Hoàng Na ra sao?” Ma Vương hỏi Phương Thúy Ngọc đang ngồi bên cạnh.

“Ba, hiện tại con đã vào làm việc ở trong công ty của Hoàng Na, nhưng bảo vệ bên trong công ty cũng rất nghiêm ngặt, chỉ có trợ lý thân cận của nàng là tiểu Văn mới có thể vào phòng của Hoàng Na, hơn nữa mỗi khi vào liền có vệ sĩ đi kèm, muốn hạ thủ cũng rất khó. Mặt khác mấy tên vệ sĩ này võ công cũng rất cao, cho dù 2 người như con cũng không thể xông vào được. Phương Thúy Ngọc nhìn Ma Vương nói.

“Như vậy, tỷ cũng không có cách nào hạ thủ” Diệp Đại Vĩ lo lắng hỏi.

Phương Thúy Ngọc lắc đầu “Không phải thế, tôi đã tìm ra nhược điểm của Trần Thiên Minh, hắn chính là ham mê nữ sắc, tôi đã đóng giả thành một thiếu nữ thơ ngây, không dám tiếp cận hắn, nhưng hắn ngược lại càng quấn quýt bên tôi, còn muốn mời tôi đi ăn cơm. Hừ, đáng tiếc là lúc đó Hoàng Na lại muốn hồi gia, nếu không, ta và hắn đi ra ngoài ăn cơm lúc đó thì các ngươi cũng dễ dàng hành sự hơn”.

Thì ra, tiểu Mị trong công ty của Hoàng Na chính là Phương Thúy Ngọc, vẻ thất vọng của nàng khi Trần Thiên Minh phải hộ tống Hoàng Na trở về chính là vì đã không kéo được Trần Thiên Minh đi ăn cùng, để bọn Diệp Đại Vĩ có thể hành động dễ dàng hơn.

“Ha ha, vẫn là tỷ tỷ lợi hại, ngụy tạo thân phận không có chút sai sót, bọn họ cũng không thể nghi ngờ gì” Diệp Đại Vĩ vui vẻ cười nói

Nghe Diệp Đại Vĩ khích lệ, Phương Thúy Ngọc càng thêm hứng chí “Tôi đang nghiên cứu kỹ tư liệu về Trần Thiên Minh, về mặt này có vẻ dễ dàng hơn, tôi sẽ tìm cơ hội hạ thủ cả hắn và Hoàng Na. Hiện tại cao thủ bảo vệ quanh Hoàng Na rất nhiều, chúng ta chỉ có thể dùng trí thôi”

“Hừ, Trần Thiên Minh, ta nhất định sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta”. Phương Thúy Ngọc âm thầm cắn răng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.