Lưu Manh Lão Sư

Chương 734: Chương 734: trang viên (2)




- Phía trước có mai phục.

Tá Đằng ninja ở phía trước phát hiện có mai phục, lại nghe thấy có tiếng lướt gió, giống như âm thanh tập kích. Bọn họ lập tức tránh né loạt đạn bắn tới. Phía trước phát hiện có đạn bắn tới nhưng phía sau lại không biết được điều đó, bọn chúng chỉ thấy người phía trước nhảy tránh qua một bên, chính mình còn chưa cảm thấy gì thì đã trúng đạn rồi.

Tá Đằng Dương Nhất phất tay lên, Tá Đằng Anh Vũ cùng Tá Đằng Tú Vũ lập tức mang theo hai mươi mấy tên ninja tiến lên. Nhưng bọn Trần Thiên Minh sau khi bắn một loạt đạn xong thì lập tức rút lui khỏi đó.

Tá Đằng Anh Vũ vốn định tiếp tục đuổi theo nhưng Tá Đằng Dương Nhất đã gọi bọn họ quay lại:

- Không nên, cẩn thận có cạm bẫy.

Thương vong hơn hai mươi mấy ngươi, Tá Đằng Dương Nhất trong lòng cảm thấy tức giận. Bản thân đang trong đêm mà đánh úp, hiện tại lại biến thành người ta trong tối, mình ngoài sáng, còn ám toán không ít người của mình, thật sự khiến hắn hận đến nỗi không nói nên lời.

- Chia làm 3 tổ, khoảng cách không nên quá xa cũng không nên quá gần. Tá Đằng Anh Vũ, các ngươi đi phái trước mở đường.

Tá Đằng Dương Nhất không nghĩ xuất hiện thêm thương vong, sau khi tổn thất hai mươi mấy người, bọn chúng đã không còn được bao nhiêu người.

Nhận được mệnh lệnh của Tá Đằng Dương Nhất, đám Tá Đằng ninja lập tức tách ra, không còn tập trung một chỗ nữa, như vậy thì bọn Trần Thiên Minh muốn bắn lén cũng trở nên khó khăn. Bởi vì bọn chúng đều biết võ công, nếu như bọn chúng đã chú ý, vậy sẽ khó mà bắn trúng được. Vừa rồi là bởi vì tập trung một chỗ nên người cảu Trần Thiên Minh mới có thể đánh lén thành công.

- Lão đại, hắn thật sự là một tên cáo già a!

Lâm Quốc nhìn tình cảnh phía trước nói. Bọn họ cũng không có đi quá xa, thấy Tá Đằng Anh Vũ không đuổi theo, đám người Trần Thiên Minh lập tức quay trở lại nơi Tá Đằng ninja đang đứng.

- Tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Ngô Tổ Kiệt hỏi.

Trần Thiên Minh nhìn tình hình phía trước nói:

- Xem ra chúng ta phải cùng bọn chúng quyết chiến chính diện rồi. Hy vọng bọn chúng không quá lợi hại so với Tỉnh Điền Đại Lang.

Trần Thiên Minh biết đich nhân tuy đã tổn thất không ít, nhưng muốn đánh bại bên mình cũng không phải là không có khả năng. Hiện tại Tá Đằng Dương Nhất cố ý để những cao thủ như Tá Đằng Anh Vũ đi trước chính là sợ Trần Thiên Minh đánh lén. Bất quá, phía trước không được thì đánh phía sau.

Bởi vì Tá Đằng Dương Nhất cũng dẫn theo một đám cao thủ ở phía sau, nếu Trần Thiên Minh đánh vào phía sau bọn chúng thì cũng sẽ bị đám ninja Tá Đằng cuốn lấy. Hiện tại, chuyện mà Tá Đằng Dương Nhất muốn làm nhất là cùng người của Liễu Sinh gia tộc chính diện giao phong, đây mới là ưu thế của bọn hắn, nhưng bọn Trần Thiên Minh cũng như thế.

Sở dĩ Tá Đằng Dương Nhất mở rộng vòng vây, chính là để dụ cho đám Trần Thiên Minh tập kích, lúc đó Tá Đằng ninja sẽ lập tức vây quanh không cho bọn Trần Thiên Minh chạy thoát. Còn Trần Thiên Minh thì đang đợi chờ cơ hội, đợi lúc Tá Đằng Dương Nhất cùng người của Liễu Sinh Lương Tử chính diện giao phong thì hắn sẽ xuất lĩnh bọn Lâm Quốc tập kích quân của Tá Đằng.

- Người của Liễu Sinh gia tộc ở phía trước.

Một tên Tá Đằng ninja hướng về phía Tá Đằng Dương Nhất hội báo.

- Ta biết. Mọi người phải cẩn thận, không nên vội vàng tiến lên, cẩn thận có âm mưu.

Đã nhiều lần bị người mai phục, Tá Đằng Dương Nhất có chút lo sợ mình đang lọt vào tròng của đối phương, liền ra lệnh cho người của mình thận trọng, cẩn thận ứng phó.

Trần Thiên Minh vẫn luôn chú ý đến đội ngũ của Tá Đằng ninja, hắn đã để Ngô Tổ Kiệt và Chiêm Ỷ đi qua bên kia. Lúc sau, hắn sẽ cùng Lâm Quốc, Trương Ngạn Thanh, Tiểu Tô phụ trách đánh lensm sau đó ba người Lâm Quốc sẽ lui trước, một mình hắn đoạn hậu rồi chạy sau. Hắn không tin, hai bên hợp công cũng không thể khiến cho bọn Tá Đằng chỉ còn chừng năm trăm người.

- Tá Đằng Dương Nhất, chúng ta ở trong này, các ngươi có bản lãnh thì nhanh lại đây!

Liễu Sinh Lương Tử đã nhận được tin tức của Trần Thiên Minh, nàng liền cố ý lớn tiếng la lên.

- Cha, có muốn ta dẫn người qua đó đem nữ nhân kia xử lý hay không?

Tá Đằng Mộc nghe được Liễu Sinh Lương Tử dám nói chuyện với cha mình như vậy khiến hắn vô cùng tức giận.

- A Mộc, không nên vọng động, cẩn thận có cạm bẫy.

Tá Đằng Dương Nhất vỗ bả vai của Tá Đằng Mộc một cái, nói. Liễu Sinh Lương Tử cố ý nói như vậy, nơi đó có thể có cạm bẫy.

Liễu Sinh Lương Tử lại cười to, lớn tiếng nói:

- Làm sao thế, không nghĩ ra Tá Đằng Dương Nhất thiên toán vạn toán, muốn Liễu Sinh gia tộc chúng ta cùng Tỉnh Điền gia tộc đánh đến lưỡng bại câu thương, để cho các ngươi ngư ông đắc lợi, hiện tại có cơ hội đến rồi, sao lại không đến đây giết ta.

Tddm phẫn nộ nói:

- Liễu Sinh Lương Tử, tiện nữ nhân này, ngươi sử dụng những thủ đoạn tam lưu này để đối phó chúng ta, có bản lĩnh thì chúng ta quang minh chính đại mà quyết đấu.

- Chê cười. Đây là nhà của ta, là ngươi đến đánh lén chúng ta, không phải hiện tại ta đang ở chỗ này sao? Ngươi có bãn lĩnh thì tới đây.

Liễu Sinh Lương Tử lạnh lùng nói. Khi nàng nghe được Trần Thiên Minh đã đem hơn 400 người của Tá Đằng gia tộc giết chết, nàng cũng bớt lo lắng không ít, xem ra kế sách của Trần Thiên Minh rất hữu dụng, nếu không Liễu Sinh gia tộc đã sớm bị Tá Đằng gia tộc tiêu diệt rồi.

- Ta xem một hồi nữa ngươi còn có thể cười như bây giờ hay không?

Tá Đằng Dương Nhất là một lão hồ ly, hắn biết muốn tiêu diệt Liễu Sinh gia tộc thì không thể nóng vội nhất thời được, cẩn thận đề phòng mai phục, chậm rãi tiến tới mới là thượng sách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.