“Đúng rồi. Đội chúng ta tiến hành khảo thí thế nào?” Lăng Vân chợt nhớ tới chính sự, “Ta nói là nói đến đợt kiểm tra đầu vào ấy.”
Hoắc Ân Tư ở một bên xen vào: “Chúng ta đã thông qua . Hoàng Chinh và Tuyết Nhi hình như còn chưa được thông qua. Hoàng Chinh thì không được chứng nhận, còn Tuyết Nhi thì không đạt tiêu chuẩn.”
“Hoàng Chinh và Tuyết Nhi thất bại?” Lăng Vân có chút không thể tưởng tượng nổi. “Làm sao có thể!”
“Ta là bỏ cuộc.” Hoàng Chinh thời điểm nói đang cầm hai thanh đại kiếm đi tới. “Tự mình bỏ cuộc .”
“Ta đoán đối thủ nhất định là một cô nàng. Hơn nữa khẳng định là rất xinh đẹp, ăn mặc hở hang, còn nhét cho ngươi một tờ giấy.” Hoắc Ân Tư ác độc phỏng đoán sự tình của Hoàng Chinh.
“Ngươi, cái tên Địa tinh này!” Hoàng Chinh nổi giận, rút kiếm hướng Hoắc Ân Tư chém tới, “Ngươi tuyệt đối là một tên Địa tinh! Ta là bại bởi Cổ Đức đại nhân !”
Hoắc Ân Tư nhìn thanh đại kiếm mang theo kiếm phong chém tới phía hắn, tuyệt không run sợ giơ búa lên đỡ đòn. Hai người lập tức thì ngươi mắng ta Địa Tinh, ta chửi ngươi tiện nhân, đánh nhau loạn tùng xoèng lên.
“Có chút ý tứ.” Lăng Vân cười cười. “Tuyết Nhi kia? Ta không phải đã sai Hỏa Kỳ Lân làm ma thú của nàng ta sao?”
Lăng Vân lúc trước khi khảo thí đã xem xét qua thực lực của mạo hiểm đội, cũng không kém lắm, đạt được kết quả cao cũng không khó . Duy nhất có một ngoại lệ chính là tiểu mục sư ôn nhu hiền lành, nói chuyện cũng nhẹ nhàng nhỏ nhẹ Tuyết Nhi này.
Cứ như vậy thì đừng có nói là khảo thí, cho đi cãi nhau cũng chả cãi được ai ah. Hơn nữa với tư cách là mục sư, đi khảo thí cũng không có một cái phương pháp tiêu chuẩn nào để kiểm tra cả. Năng lực của mục sư chủ yếu là trị liệu và chúc phúc, không có lí do đặc biệt nào có ai dám đem người bị chém gần chết đi làm bài kiểm tra không? Nếu có bài kiểm tra ấy thật, không chỉ người bị chém không đáp ứng, mà các mục sư cũng không đáp ứng.
Mục sư là trên phiến đại lục này đứng đầu về khoản yêu quý sinh mệnh và hòa bình. Bọn hắn cự tuyệt tất cả hành vi gây thương tổn người khác. Huống hồ, lần kiểm tra này chỉ là kiểm tra hai vấn đề là ma pháp và võ thuật, cứ như vậy để cho Tuyết Nhi đi lên, không nghi ngờ gì thì nàng sẽ làm bia ngắm cho đối thủ mà thôi.
Lăng Vân là ai? Được xưng là vô sỉ hạ lưu đệ nhất Thiên giới, lưu manh thiên tiên. Từ lúc hắn đọc trong tờ báo danh có chức nghiệp “Triệu hoán sư” xong, liền híp hướng sừng Hỏa Kỳ Lân, da kỳ lân và đuôi kỳ lân nhìn lại, khiến cho hỏa kỳ lân bắt gặp anh mắt ấy mà toàn thân run hết cả lên.
Sau một hồi hai bên hữu hảo hiệp đàm, hỏa kỳ lân đã thành ma sủng tạm thời của Tuyết Nhi. Cho nên thời điểm nàng khảo thí, hắn mới có thể phi thường an tâm.
Hỏa kỳ lân là cái dạng thần thú gì chứ? Đó là Lăng Vân trải qua bị đuổi đánh tới vừa đánh vừa chạy, đến đánh nhau trực tiếp rồi đến đuổi đánh Hỏa Kỳ Lân, trải qua bốn đại trình tự này mới thành công thu phục được, mang theo nó mà còn có thể thua được sao?
“Tuyết Nhi tại sao lại thua ? đem Hỏa Kỳ Lân lên đài thì làm sao lại có thể thua được.” Lăng Vân đảo mắt tìm bóng dáng hỏa kỳ lân xung quanh, bằng vào thực lực của nó, cho dù cự long đến cũng phải để lại nửa hàm răng rồi mới nói chuyện cơ mà.
“Cùng Tuyết Nhi thi đấu cũng là mục sư, tiểu tử kia rất ương ngạnh, bị hỏa kỳ lân đánh mấy lần đều cố gắng bò dậy, phỏng chừng xương cốt cũng sắp vỡ vụn rồi, vậy mà vẫn còn kiên trì thi đấu, Tuyết Nhi nhìn dáng vẻ của hắn nên mềm lòng, xin thua.” viện trưởng William chen lời, làm ra bộ dáng thở dài.
“Ta cho rằng nàng làm như thế là đúng.” Felix Elisa nhẹ gật đầu, lộ ra một tia mỉm cười. “Mục sư cần phải có tinh thần như vậy.”
“Được rồi được rồi, cô lại còn đi khích lệ nàng nữa.” Lăng Vân gãi gãi cằm của mình, cười hắc hắc: “Mà ở đây cũng có một tên gia hỏa suýt tí nữa bị đào thải, cô cũng cảm thấy đau lòng đó chứ?”
“Ngươi nghĩ như vậy sao?” Felix Elisa tuyệt mỹ trong nụ cười còn có thêm chút ý tứ hàm xúc.
Lăng Vân chăm chú nhìn nữ ma pháp nư trước đây mặc áo choàng rộng thùng thình này, vốn bởi vì áo choàng che khuất tóc cùng hơn phân nửa khuôn mặt, lúc nàng bỏ áo choàng ra, thật không ngờ lão thái bà trong tưởng tượng của hắn không xuất hiện, người xuất hiện rõ ràng lại là một cô nàng phi thường xinh đẹp, một mỹ nữ lồi lõm điển hình nữa chứ.
Felix Elisa không giống với Tuyết Nhi và Vi Tiên, Vi Tiên thuộc về loại hình nóng bỏng, nóng bỏng từ dáng người đến tính cách, i sì mấy thiếu nữ ngang tàng bạo ngược ở thế kỷ hai mốt mà. Tuyết Nhi thì có khuôn mặt vô cùng tươi ngon mọng nước, thập phần xinh đẹp, có hơi chút xanh xao, dáng người cũng bởi vì việc trường kỳ ăn chay, dinh dưỡng không đầy đủ mà trông rất trẻ trung. Tuy nhiên vẫn còn chưa có phát dục hoàn toàn, nhưng vẫn tuyệt đối có thể xếp vào loại hại nước hại dân mà.
Felix Elisa rõ ràng cùng hai nàng kia bất đồng, nàng có bộ tóc dài màu hỏa hồng xinh đẹp tuyệt trần, đại đa số ma pháp sư bởi vì không rèn thể lực khiến cho thân thể gầy yếu, sắc mặt không tốt. Tuy hiện giờ đã thay bộ ma pháp bào, nhưng ngực vẫn còn đeo huy chương Đại ma pháp sư bằng bạc cổ xưa. Tính cách như cơn sóng nhẹ nhàng, thần sắc bình tĩnh đoan trang, dáng người tương đối phập phồng. Điển hình cho một mỹ nữ cao sang, quý phái.
“Ta nghĩ như thế nào? Ta cảm thấy hỏa kỳ lân kia hàng họ kém quá rồi. Gần như sắp bị người ta đào thải.” Lăng Vân nhếch miệng.
“Ta *! Trời ạ! Các ngươi mau đến mà xem Tuyết Nhi!” Vốn Hoắc Ân Tư đang cùng Hoàng Chinh hỗn chiến đồng thời ngừng thủ hạ, ngón tay cùng một chỗ chỉ phía đông nam, đem ánh mắt mọi người đều dẫn dụ qua.
WTF! Tất cả mọi người ở đây, kể cả Lăng Vân ở bên trong, ngay khi tận mắt nhìn thấy, thiếu chút nữa đã ngất xỉu. Tất cả mọi người nghĩ đến một chuyện, Hồng y đại giáo chủ giả trong nội tâm đang không ngừng chiến đấu không ngừng với sức mạnh của ái tình kia.
Tiểu mục sư hiện giờ đang chìm đăm trong ánh nắng mặt trời, ỷ ôi trong lồng ngực một bạch y mục sư nào đó. Bạch y mục sư tóc màu đen, thân hình phi thường mảnh khảnh. Cái này cũng không làm ảnh hưởng đến phong độ của hắn. Một đôi Kim Đồng Ngọc Lữ này đã đại khai nhãn giới của tất cả mọi người quanh đó.
“Đê ma ma, lỗ nặng rồi!” Lăng Vân vô cùng đau đớn. “Lão tử đã biết sẽ có thể như vậy mà.”
Felix Elisa nhịn cười vỗ vỗ bả vai Lăng Vân, nói:“Hôn nhân là tự nguyện, yêu đương là tự do.”
“Lão tử cũng biết mình bị lừa dối mà, khó trách có Hỏa Kỳ Lân mà cũng bị loại. Hóa ra tiểu tử này dùng mỹ nam kế.” Lăng Vân nói xong cúi đầu nhìn xem chính mình, “Các ngươi thấy ta có chỗ nào không bằng hắn chứ?”
Elisa hướng bạch y mục sư đánh giá qua, trong mắt lập tức xuất hiện một tia tiếu ý, trực giác của nữ nhân so với nam nhân thì chuẩn hơn nhiều. Nàng hướng ngực bạch y mục sư chỉ chỉ, Lăng Vân theo phương hướng ngón tay Elisa nhìn sang, hắn mặc bộ mục sư bào rõ ràng cũng không lớn hơn bộ của Tuyết Nhi nhiều lắm, bộ ngực nở nang săn chắc, phối hợp thêm với dung mạo trông như nữ nhân, điển hình của mấy tên tiểu bạch kiểm đây mà.
“Cái này thì có cái gì là đẹp mắt chứ.” Lăng Vân thấp giọng nói thầm một câu, “Đê mờ nhà ngươi tiểu bạch kiểm. Chỉ giỏi bám gót nữ nhân thôi chứ có hơn ta được cái ếk gì đâu.”
Elisa nhìn bộ dáng dị thường phiền muộn của Lăng Vân, nhịn không vạch trần bí mật nữa, trên mặt lộ ra nét vui vẻ.
Ngay tại thời điểm mọi người đang nói thầm với nhau, tiểu bạch kiểm và Tuyết Nhi đã đi đến trước mặt mọi người. Tiểu mục sư vẻ mặt hạnh phúc rúc vào trong lồng ngực của tiểu bạch kiểm , Hỏa Kỳ Lân đi theo sau không ngừng hướng Lăng Vân nháy mắt ra dấu.
“Ách. Xưng hô như thế nào đây?” Lăng Vân duỗi một tay ra. “Ta là đại ca của Tuyết Nhi .”
Tiểu mục sư giống như là giờ mới phát hiện ra mình đang ở trước mặt mọi người, nhảy dựng lên như là dẫm phải đuôi mèo, ngại ngùng đem mặt mình dấu vào trong lồng ngực tên tiểu bạch kiểm, không dám ngẩng đầu lên nữa.
“Tôn kính ngài Hồng y đại giáo chủ, ngài có thể gọi ta là Lăng Tiểu Vân.” Tiểu bạch kiểm khom người, nếu không phải nghe lời hắn giới thiệu, ai cũng không tin hắn dĩ nhiên lại là nam nhâm, “Ta đã nghe Tuyết Nhi nói qua về ngài, sử dụng Thục Hồn giống Hồng y đại giáo chủ ngài chính là mục tiêu cố gắng cả đời của ta.
Hồng y đại giáo chủ? Một đám người quay đầu lại nhìn Lăng Vân đang có bộ mặt bất mãn, người này lại có thể là một Hồng y đại giáo chủ thiện lương và khoan hậu trứ danh sao? Nói ra chỉ sợ không ai tin, biểu hiện của hắn so với ác ma từ trong địa huyệt thâm uyên ra, còn hung mãnh hơn.
“Ngươi tên là gì cơ? Lăng Tiểu Vân á?” Lăng Vân đôi mắt mở to như mắt trâu, “Lão tử không nghe lầm đấy chứ?!”
Tiểu mục sư hiện tại đang vùi đầu trong lồng ngựcTiểu Vân, càng làm tăng thêm vẻ thẹn thùng có chút không bình thường tý nào, thái độ của tên kia cũng rất chi là thân mật, để cho Lăng Vân một bên điên cuồng bĩu môi. Hắn đã thế nhưng mà còn có người còn ác liệt hơn cả hắ, Vi Tiên đồng học vẻ mặt tràn đầy niềm ghen ghét đố kỵ không hề che dấu, đôi mội đỏ mọng mềm mại vểnh lên hết cỡ.
“Tên nào dám trừng mắt nhìn ta, lão tử sẽ ghi nhớ.” Lăng Vân quét mắt một vòng những ánh mắt đang theo dõi hắn, kèm theo sự nguy hiểm không thể nghi ngờ.
“Lăng Vân đại nhân, ta nghĩ ta phải có trách nhiệm hỏi ngài một câu... Ngài... Đến cùng có phải là Hồng y đại giáo chủ hay không vậy?” Viện trưởng William người đầu tiên nhịn không được, nhìn như thế nào vị đại nhân này cũng không giống một Hồng y đại giáo chủ a.
“Ta là ông nội nhà ngươi.” Lăng Vân nãy giờ cắn răng giờ mở miệng như đại bác rời nòng, hung hắn bắn thẳng về phía lão William đang hoảng sợ. Khiến cho ma pháp sư vĩ đại này toàn thân run rẩy một hồi.
“Đại nhân, viện trưởng hỏi như vậy cũng không có ác ý gì, chỉ là muốn chứng minh một chút mà thôi.” Bạch y ma pháp sư có huy chương đồng ma pháp sư trên ngực nói: “Giống như cường gai đỉnh cao như ngài vậy, thế lực nào cũng muốn mời chào. Thần thánh giáo đình cũng không thuộc về Dallas đế quốc chúng ta, hơn nữa, quan hệ của chúng ta cũng không hòa hợp cho lắm...”
“Rống” Hỏa kỳ lân đi theo sau Tuyết Nhi cũng từ chối cho ý kiến, rống lên một tiếng.
“Nó nói là ngươi phóng thí.” Lăng Vân nhún vai.
“Rống rống!” Hỏa kỳ lân liền kêu ngay hai tiếng.
“Nó nói là ngươi đần độn.” Lăng Vân cùng hỏa kỳ lân đồng lòng, một người một thú cùng ra vẻ trêu tức.