Luyện Đan Luận Hội là trăm năm diễn ra một lần thịnh hội của Yêu tộc luyện dược sư, mục đích tìm kiếm tuổi trẻ thiên tài bồi dưỡng, tìm kiếm mầm non kế đạo.
Đến đây dự hội thông thường đều là quyền cao chức trọng người, trong đó không thiếu Yêu tộc danh tiếng lừng lẫy luyện dược sư.
Mà chủ trì người, chính là Cổ Họa luyện dược tông sư, Thanh Lộc tộc lão tổ Lộc Hứa Tiên.
Thanh Lộc thành diện tích không nhỏ, muốn báo danh phải đến Luyện Dược Sư Công Hội để đăng ký, sau đó lại chờ đến sáng hôm sau bắt đầu công bố đại hội bắt đầu.
Sắc trời đã ngã chiều, thời gian báo danh cũng không còn nhiều.
Nhất Dạ Thiên Thu trước mắt là một tòa mang quy mô hoành tráng Luyện Dược Sư Công Hội, nơi này là Cổ Họa toàn bộ luyện dược sư cộng chung ở lại nơi, nguyên nhân rất đơn giản, vì có Lộc Hứa Tiên.
Cho nên đối với Yêu tộc luyện dược sư giới, Thanh Lộc thành giống như luyện đan thánh địa, có thể ở lại đây thậm chí đến được đây tham gia lần này Luyện Dược Luận Hội người, đều tự có một cỗ ngạo khí.
Mặc dù sắp đến thời hạn kết thúc báo danh, thế nhưng tại Luyện Dược Công Hội phía trước vẫn xếp hàng một đám lão quái luyện dược sư Yêu tộc.
Có nhân hình đầu thú Yêu Tinh, cũng có chừa đôi chỗ thú dạng như Yêu Quái, thậm chí còn thấy Yêu Thú dạng này tu vi xếp hàng bên trong.
Đương nhiên, tại Yêu tộc cổ lão truyền thừa xuống tới, có một số cách khiến cho tại Yêu Thú cũng khả năng bán bộ hóa hình tựa như Yêu Quái.
Nhất Dạ Thiên Thu chính là một ví dụ, cái khác Yêu tộc sinh linh tu sĩ sẽ thấy hắn mang Yêu Thú tu vi nhưng lại hóa hình như Yêu Quái.
Thú có nhiều loại, muôn hình vạn trạng để so sánh.
Trong đó Trùng tộc lại phần lớn tai cụt đuôi ngắn, cho nên Nhất Dạ Thiên Thu mang Trùng mạch dạng này không thấy tai nhỏ trên đầu, cũng không khiến người ta nghi ngờ.
Nói thì chậm, mọi thứ diễn ra rất nhanh.
Nhất Dạ Thiên Thu đã trà trộn đi vào hàng dài người báo danh, đối với luyện dược chuyện này, hắn hiển nhiên rất ưa thích.
Đồng thời, tại đời trước của mình hắn từng hi vọng bản thân chính là Yêu tộc luyện dược sư, ở Yêu tộc hắn có nhiều bằng hữu hơn Nhân tộc.
Thân là tam đại Dược Vương Nhân tộc, lại bị Nhân tộc cường giả hại chết. Đối với Nhân tộc hắn không còn hi vọng.
“Kế tiếp!”
Đứng trước Nhất Dạ Thiên Thu là một tên Yêu Thú hình khỉ dáng dấp, chắc chắn thuộc về Hầu tộc.
Đạo Mộc Yêu Vương tọa hạ bảy mươi hai Yêu Quân, chia làm bảy mươi hai tộc lớn nhỏ, bao quát phía bắc máu lạnh Hắc Ngạc tộc cùng phía nam hung hãn Hầu tộc.
Tính luôn Đạo Mộc Yêu Vương Mộc tộc gồm hết thảy bảy mươi ba tộc tính đến bây giờ.
Thế nhưng hai nghìn năm về trước, Cổ Họa ra đời tôn thứ hai Yêu Vương, mà còn là tuyệt thế Yêu Vương, chính là Hầu tộc tên Thần vị kia.
Làm bằng hữu lâu năm, Đạo Mộc Yêu Vương kiên quyết để Thần tự lập môn hộ, khuyên can hắn thoát ly khỏi bảy mươi hai tộc bên trong tự thành đại tộc.
Hiện tại, Hầu tộc vẫn nằm tại Cổ Họa Nam vực Vô Danh Sơn nhưng trong một chiều không gian khác, mặc dù thoát ly Đạo Mộc Yêu Vương tọa hạ phụ thuộc, nhưng Thần cùng Đạo Mộc Yêu Vương đều có một loại vi diệu thân thiết quan hệ.
Hầu tộc tôn tử tu sĩ lần nữa hiện thân tại Cổ Họa đại sâm lâm, cũng không tính việc lạ, ngược lại đưa đến không ít chú ý.
Bởi vì dám đi ra khỏi Hầu tộc thế giới, liền nói rõ người đó thuộc về hai loại, thứ nhất bị trục xuất lưu đày, thứ hai thì là thiên kiêu chi tử đi lịch luyện tứ hải.
Nhìn trước mắt đầu này Yêu Thú thuộc về Hầu tộc, hầu như tất cả mọi người đều tin tưởng thuộc về thứ nhất trường hợp.
Bị trục xuất!
Dạng gì thiên kiêu chi tử lại tại Yêu Thú rời đi lịch luyện?
Thiên kiêu phải được trong tộc vun đắp, là báu vật của tộc, làm sao lại nỡ bỏ rơi?
Binh sĩ báo danh thấy Hầu tộc tu sĩ đến, mắt lạnh nói: “Từ đâu đến Yêu Thú tiểu tử, biết nơi này là ở đâu không? Lập tức cho bản quan lăn đi.”
“Kế tiếp!”
Triệt để khinh bỉ!
Yêu thú Hầu tộc ánh mắt thất vọng, mắt nhìn đại địa dự định rời đi.
Một bàn tay giữ lại vai hắn, là Nhất Dạ Thiên Thu.
Hắn nói: “Huynh đệ, làm sao cứ như vậy bỏ đi, nhìn ta.”
Hắn lại nhìn về binh sĩ báo danh, nói: “Tiểu tử, ngươi tốt nhất giữ mồm giữ miệng, làm bản thái tử bằng hữu thất vọng, coi chừng cái mạng nhỏ của mình.”
Nói, hắn đem trên tay ngón trỏ không gian giới chỉ cố tình đưa tay cho người khác thấy.
Dạng gì người sở hữu được không gian giới chỉ?
Danh gia vọng tộc.
Bối cảnh lớn.
Binh sỉ báo danh đầu tiên giật mình, lại hóa giận đập bàn: “Hỗn trướng, ngươi biết đây là đâu sao? Là Luyện Dược Luận Hội chỗ báo danh, ngươi muốn quấy rối sao?”
Nhất Dạ Thiên Thu tại trong không gian giới chỉ tìm kiếm, lấy ra một khối mộc bài cầm trên tay, trên một bài khắc lấy chữ Đạo.
“Đạo lệnh!“. Truyện Trinh Thám
Binh sĩ báo danh tại lúc này hai mắt co rụt lại, làm sao cũng không thể tin đây là trong truyền thuyết Đạo lệnh.
Đạo lệnh, là của Đạo Mộc Yêu Vương đưa ta lệnh bài.
Có lệnh này người, thân phận tôn quý đến cực điểm, có thể cùng Đạo Mộc Yêu Vương bình khởi bình tọa.
Đạo Mộc Yêu Vương là ai chứ? Cổ Họa đại sâm lâm chi chủ, là Yêu tộc chi chủ Tỳ Sa Hoàng cánh tay trái a.
“Không biết thiếu gia lệnh tôn là ai!?” Binh sĩ báo danh đứng lên khom người chắp tay nói.
Đánh chết hắn cũng không tin trước mắt thanh niên Yêu Thú này là chủ sở hữu Đạo lệnh, hắn càng tin tưởng chủ nhân tấm mộc bài này là phụ thân của Nhất Dạ Thiên Thu.
Nhất Dạ Thiên Thu chẹp môi, nói: “Dạo này tinh thần sa sút, bản thái tử cũng đã quên mất.”
Binh sĩ báo danh biết dạng này gia thế quyền quý nhị thế tổ hạng người, không lại nói nhiều mà lấy lòng đối phương, đối với định bỏ đi Hầu tộc Yêu Thú nói:
“Tiểu huynh đệ, trước có chút hiểu lầm, đến a, ngươi tên gì để ta còn ghi vào danh sách?”
Hầu tộc tu sĩ kinh ngạc, nhìn sau lưng Nhất Dạ Thiên Thu chốc lát, lại quay đầu đọc ra thú ngữ:
“La.”
Cứ như vậy, Nhất Dạ Thiên Thu tham gia báo danh thành công thuận lợi, qua lượt hắn không bao nhiêu thời gian liền hết. Chấm dứt báo danh thời gian!
“Kéc..kéc”
“Tôn quý huynh đệ!”
Nhất Dạ Thiên Thu dự định trở về hắc điếm nghỉ ngơi, lại nghe sau lưng truyền đến thanh âm.
“Lần này thật sự đa tạ rồi, sau này nếu có thể ta sẽ trả ơn.”
Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười gật đầu, cũng không để ý, hắn giúp đỡ Hầu tộc tu sĩ trước mắt sự tình có nhiều nguyên nhân bên trong.
Thứ nhất, hắn cùng Hầu tộc lão tổ Tôn Thần là hảo bằng hữu.
Thứ hai, hắn chướng mắt dạng kia hỗn trướng binh sĩ báo danh, dám hỗn trướng như vậy?
Trên đời này trước mặt hắn đừng hỗn trướng, chỉ có hắn có thể hỗn trướng!
“Tiện tay mà thôi, đừng để ý.”
Hầu tộc Yêu Thú này, gọi là Tôn La, nói: “Luyện dược là ta yêu thích nhất trong đời sự tình, cho nên đối với ta nó thật có ý nghĩa. Chi bằng lần này để ta mời ngươi một lần rượu ngon, coi như đáp trả một chút ân tình.”
Nhất Dạ Thiên Thu cũng không nghĩ đến đối phương như vậy sảng khoái, cười nói: “Cũng được!”
Người ta nói: Rượu nào rượu lại say người. Bớ người say rượu, chớ cười rượu say.
Cái kia nhút nhát Tôn La say mềm lúc, như một người khác, khiến Nhất Dạ Thiên Thu tức cười không thôi. Bọn hắn hai cái cứ như vậy chè chén một đêm cho đến sáng hôm sau.
Thậm chí xém chút nữa quên luôn đại hội.
...
“Keng.”
“Tiểu tử, tiểu tử, ngươi không đi dự hội sao? Sắp bắt đầu rồi a!” Tam Phương lay lay nằm trên bàn cùng Tôn La người nói.
Người này, chính là say đến không biết trời đất Nhất Dạ Thiên Thu.
Tứ Thốn lắc đầu: “E rằng biết được khó, lại dùng rượu lấy lý do bỏ cuộc a.”
Nói, bọn hắn lắc đầu đi trước tham gia luận hội.