Luyện Cổ Chí Tôn

Chương 62: Chương 62: Kim Giới




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kim Thiên Môn bên trong.

Ở đây, một màu kim sắc thế giới, từ thiên khung cho đến đại địa, dòng sông, dãy núi đều là kim sắc, ngay cả từng ngọn gió đều hóa thành kim sắc, hiển hiện màu sắc đều có thể thấy được.

Nơi này là Kim Giới!

Nhất Dạ Thiên Thu bước qua đại môn, phía trước chính là một tòa kim sơn, kim sơn trên đỉnh có một tổ chim rất lớn, so với kim sơn đều to hơn gấp đôi.

“Quả nhiên không sai, Kim Giới bí ẩn nhất địa phương là ở đây a, năm đó ta nghi ngờ hoàn toàn chính xác.” Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu nói.

Nếu như Đại Cái Yêu Vương ở đây, người từng gặp qua mẫu thân của Tàng Thiên lão vương chủ, sẽ lập tức nhận ra thứ này.

“Kim Hậu từng vô địch một thời đại, nếu như không có Nhân Đế bá đạo quật khởi, e rằng hiện tại Khấp Huyết Giới đã lấy nàng vi tôn a.”

“Kim Sào quả nhiên tồn tại, năm đó còn là tuổi trẻ thiên kiêu, chưa từng đến qua, bây giờ lại tái hiện trước mắt a.”

Trong Yêu Các có vô số tàng thư dị điển, nhưng chưa từng đề cập qua Kim Sào cùng Kim Hậu.

Tại thời đại kia của hắn, ước chừng hơn chín nghìn năm trước, hắn từng biết qua, Kim Tước đến Hoang Thổ tại Yêu tộc làm tổ.

Từ mục nát hoá thần kỳ, dựng dục Kim Sơn, tạo ra Kim Sào, gầy dựng Tàng Thiên đại sâm lâm.

Đây là Kim Tước thủ đoạn, nàng được tôn làm Kim Hậu.

“Hậu” danh xưng này, không phải dành cho Hoàng cấp tu vi, mà là Đế cấp tu vi. Vì sao nàng lại được tôn làm “Hậu” trong khi tu vi không phải Đế cấp?

Đây là vì nàng chứng minh được thực lực cường tuyệt của mình, có thể đọ chiêu cùng Nhân Đế.

Một vị Hoàng cấp, lại có thể đối đầu được Đế cấp, đây là dạng gì tồn tại?

Xưng nàng là “Hậu”, là cộng chung Yêu tộc thừa nhận, mà nàng sau khi tạo hoá trở về thiên địa, Kim Sơn cùng Kim Sào cũng rơi vào hư vô, biến mất khỏi thế gian.

Năm đó, Nhất Dạ Thiên Thu bằng Dược Vương thân phận có lần sử dụng đoạt thiên tạo hoá thủ đoạn, trốn né được Kim Thiên Môn dò xét, tiến vào bên trong.

Có lẽ, chỉ có hắn dạng này đỉnh tiêm tinh thần lực tông sư mới có thể làm được, Vu Hoàng lúc kia còn chưa hiện thế đây. Hắn tại trong Kim Giới phát hiện một chút đầu mối, tốn hao một ngày một đêm thời gian, mới có thể tìm ra.

Một ngày tại ngoại giới, trong Kim Giới đã là ba ngày, tỉ lệ chênh lệch một ba, Kim Thiên Môn bí cảnh này có thời gian độ chảy khác biệt.

Nên nhớ, thời gian có thể tham gia tìm kiếm cơ duyên trong Kim Thiên Môn, chỉ có một ngày một đêm, là ba ngày ba đêm trong Kim Giới.

Nhất Dạ Thiên Thu đi đường khác biệt người khác, Hạo Ninh đám người kia đi qua Kim Thiên Môn là màn sáng màu bạc. Mà hắn, đi qua là màn chắn màu vàng, đến thẳng đến Kim Sào.

Kim Sào này, là truyền thừa của Kim Hậu để lại, theo hắn là vậy.

Năm đó Kim Sơn cùng Kim Sào của Kim Hậu đã biến mất, rời đi thế gian này.

Hiện tại Tàng Thiên đại sâm lâm Kim Sơn cùng kim sắc đại thụ ở trung tâm kia, chính là do Tàng Thiên lão vương chủ gầy dựng lên.

Khắp Khấp Huyết Giới này, ngoại trừ Nhất Dạ Thiên Thu, e rằng không một ai biết tồn tại của Kim Sào tại Kim Giới.

Ngay cả Tàng Thiên lão vương chủ, Thần lão tổ hay là Tỳ Sa Hoàng đều không làm được.

Bởi vì bọn hắn đều không tu tinh thần lực đến cao thâm trình độ.

Nếu có, có lẽ chỉ duy nhất Vu Hoàng vị này đứng đầu tinh thần lực, dùng tinh thần lực có thể che đậy thiên cơ, lừa gạt Kim Thiên Môn qui tắc đi vào bên trong.

Nhưng Vu Hoàng sẽ quan tâm Kim Thiên Môn sao? Vu Hoàng có trọng sinh sống lại lần nữa sao?

Cho nên, nói Nhất Dạ Thiên Thu là người duy nhất biết Kim Sào tồn tại, cũng không sai tí nào.

...

Kim Giới, ngày thứ hai.

Không giống Nhất Dạ Thiên Thu đi đến Kim Sào, Hạo Ninh đám người lại rơi vào vị trí khác, có là từng nhóm, cũng có đi riêng một mình, ngẫu nhiên triệu hồi vào địa phận khác nhau. Kim Giới bao la rộng lớn, muốn một hơi trong ba ngày ba đêm khám phá toàn bộ, Tiểu Yêu Cảnh mơ tưởng có thể làm được.

Kiếp trước Nhất Dạ Thiên Thu sử xuất đỉnh tiêm Vương cấp tinh thần lực, mới có thể may mắn xảo hợp cơ duyên phán đoán đi ra Kim Sào.

Nơi này là bí ẩn nhất địa phương tại Kim Giới, kẻ đi vào rất khó có thể bị ngẫu nhiên đưa đến đây, nhưng bây giờ ngoài Nhất Dạ Thiên Thu

Thình lình, Hắc Hùng Ly cùng Huyết Linh Lung rơi cùng một chỗ, Hạo Ninh cùng Hắc Hùng Hận lại chung một chỗ, chỉ có tiểu ni cô kia không rõ tung tích.

“Hận huynh cùng chung chỗ với ta, xem như có duyên, đúng là ý trời a. Ha ha.” Hạo Ninh cười nói.

“Luận bối phận, ta có thể xem như hàng thúc phụ của ngươi, tốt nhất nên giữ cẩn trọng ngữ nghĩa.” Hắc Hùng Hận không vui nói.

“Bối phận nào đây a? Hận huynh cùng ta lại không chung huyết mạch, tứ hải giai huynh đệ, thiên hạ làm bằng hữu không so tuổi tác, ngươi cứ như vậy cứng nhắc?” Hạo Ninh nói.

Hắc Hùng Hận hừ lạnh một tiếng, phủ tay áo rời đi, phía trước hắn là một mặt mênh mông sông lớn, màu nước là vàng, nước sâu không thấy đấy, bờ bên này không thấy bên kia. Mặt nước rất kì lạ, một mực trầm ổn không một gợn sóng, nhưng lại có xoáy ròng, xoáy nước rất lớn, nước xung quanh lại không bị động.

Chỉ thấy bọn hắn tại Kim Hải bên bờ chọn một vị trí ngồi xuống tĩnh tâm ngưng thần, giống như thổ nạp, lại như muốn ngộ.

...

Hắc Hùng Ly, con trai thứ hai của Ma thái tử, nghe nói so với thân huynh trưởng Hắc Hùng Ảnh của mình càng tốt, luận tâm trí hay tính cách đều thắng một bậc, thua cũng chỉ là niên kỉ cùng tu vi ở hiện tại.

Huyết Linh Lung cùng hắn đồng hành đi tại một sơn cốc, ở đây không có sự sống, chỉ có tiếng gió hiu quạnh bên tai. Nhưng bọn hắn thần sắc vô cùng nghiêm túc, ánh mắt hướng nhìn chằm chằm tại phía sâu trong cốc, bàn tay nắm chặt binh khí, tùy thời đều có thể hành động.

...

Nhất Dạ Thiên Thu từ đầu đến giờ vẫn một mực loay hoay quanh Kim Sơn, hắn không tìm thấy độ sơn chi lộ, lại cũng không rời đi nơi khác, bỏ đi rất nhiều thời gian quý báu mà đợi ở chỗ này.

Thẳng đến ngày thứ hai, hắn mới tìm thấy một chỗ cắm dùi, tại một gò đất thấp trong góc, tìm đến một khe hở. Khe hở này nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng lại không lừa gạt được kẻ từng là Dược Vương như hắn.

“Gió từ đây thổi ra luôn luôn không có màu, lại có mùi hương đặc thù, Kim Giới này không có sự sống, hẳn không phải là hang thú a. Kim Sơn nghe nói là một thể hoàn chỉnh, vì sao có dạng này khe hở đây?” Nhất Dạ Thiên Thu nói.

“Không sai, trong này hẳn là có thiên cơ khác, Kim Hậu năm đó là cỡ nào tồn tại, nàng gầy dựng lên Kim Sơn cùng Kim Sào là hoàn hảo vô khuyết. Nghe nói hai thứ này còn là bản mệnh chí bảo của nàng, dùng nó đi khắp thế gian, không có địch thủ. Chỉ tiếc, gặp phải Nhân Đế dạng này tồn tại, chỉ có thể ôm hận mà cầu đường lui a.”

Một thanh âm non nớt, giọng mềm mại cực kì vang lên phía sau hắn.

...

____

Cầu đề cử truyện, sóng gió sắp lên a.

Đã gần kề ngày đi nghĩa vụ, thật sự đau lòng.

Giá như... giá như có giá như!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.