Luyện Cổ Chí Tôn

Chương 38: Chương 38: Linh Tuyền Ao




Muốn che giấu được cường giả, thần không hay quỷ không biết mà trộm bảo, cần có không gian bảo vật trở lên, lệnh bài mà Tàng Nhâm giao cho Nhất Dạ Thiên Thu, chính là một loại không gian bảo vật, cũng có thể nói là phòng thủ bảo vật.

Giữ lệnh bài này, có thể dễ dàng kích hoạt kim sắc hộ thuẫn bảo vệ bản thân, nhưng một khi lộ ra con bài tẩy phòng thân này, liền lộ ra bản chất nó là một kiện không gian bảo vật.

Nói cách khác, nếu Nhất Dạ Thiên Thu rơi vào thế hiểm, kích hoạt lệnh bài đỡ được hộ trận Yêu Binh muốn diệt sát một kích, thì tiếp đó Tỳ Sa Hoàng một đạo linh hồn liền hiện ra giết hắn.

Đây là Tàng Nhâm ý đồ!

Chỉ cần Nhất Dạ Thiên Thu chết, hắn liền có thể bàn giao cùng Tiểu Thế Tôn Hạo Thiên.

Nhưng hắn không biết, Nhất Dạ Thiên Thu nắm trong tay không gian giới chỉ, là của Dược Vương Nhất Dạ từng sở hữu đồ vật, dù chỉ là Dược Vương Nhất Dạ sở hữu cấp thấp giới chỉ mà thôi, nhưng đối với người khác cũng gọi là khó lường bảo vật.

Bởi vì chỉ có hắn mới hiểu rõ, bản chất không gian giới chỉ này, cầm bản mệnh đại đạo Không gian trong tay, tu đến cao thâm cảnh giới, chế tạo một cái không gian giới chỉ thâm ảo có cái gì khó?

Dù cho Tỳ Sa Hoàng ở đây, cũng không chắc sẽ nhận ra không gian giới chỉ hắn mang có vấn đề, đây là nguyên nhân hắn dám thoải mái mang đi vào Yêu Binh.

Nói nó là phổ thông giới chỉ cũng đúng, là bảo vật không gian cũng đúng.

Chỉ là nếu rơi vào tay người khác, chắc chắn là phổ thông. Nhưng cái này là hắn chế tạo ra, rơi vào tay hắn người chủ này, tất nhiên là bảo vật.

Cho nên, không cần tấm lệnh bài của Tàng Nhâm, bằng vào không gian giới chỉ trên tay hắn liền có thể tùy ý lấy đi đồ vật hắn muốn ở đây.

Nhưng hắn dù rất ưa thích vô sỉ cùng trang bức, lại có một qui tắc riêng.

Đã hứa, liền làm đến cùng!

Hắn đã cam kết với Luyện Dược Sư Công Hội chư lão, sẽ không mang đến rắc rối cho bọn họ, cho nên sẽ chỉ lấy một món ở đây như cam kết.

Lại nói, một khi ở đây mất đi lượng lớn bảo vật, chịu liên lụy lớn nhất chắc chắn là Luyện Dược Sư Công Hội, mà không thể trối cãi trách nhiệm người, chính là hắn.

Đối với Tàng Nhâm “người tốt” này đưa cho hắn lệnh bài lúc, lấy hắn lịch duyệt liền biết lệnh bài bên trong có vấn đề, cho nên mới một bộ giả vờ gật đầu cho qua, sau này sẽ từ từ tính sổ.

Tầng thứ hai.

Nếu như nói tầng đầu là một không gian tao nhã với bốn bức tường bằng gỗ tinh tế, thì tầng thứ hai lại là một dạng tiểu trúc lâm.

Nói đúng hơn, ở đây có từng nhóm to nhỏ đoàn trúc san sát nhau dựng thành tường bọc một vòng tròn, mà vòng tròn bên trong là trống trải cùng thoáng đảng.

Nơi đó có một ao nhỏ xanh biếc, tinh khiết vô cùng, chỉ thấy ở trên mặt ao lại lơ lửng thẳng tắp đầy loại binh khí, đại đa số đều là thủy đạo thuộc tính.

Trong đó, có một ít dị loại phát quang hoặc hôn ám hoặc là vân lôi.

Ai mà nghĩ đến, tầng thứ hai lại có tràng cảnh như vậy!

Nhất Dạ Thiên Thu đạp trên bờ đất, đi một vòng quanh ao, một vòng lại một vòng như không biết nhàm chán, không biết bao lâu sau, hắn mới dừng lại, nói: “Dựa theo nơi này đặc thù địa phương, cùng xung quanh bát phương tám hướng trận đồ trúc lâm, cái này ao không lẽ là Linh Tuyền Ao?”

Nhất Dạ Thiên Thu ngồi xếp bằng xuống bên bờ đất, một tay đặt tại đan điền phần bụng, một tay điểm về mi tâm giữa trán, một đạo xích hồng quang mang từ đó chiếu thăng ra, nhìn kĩ mới thấy là một con Yêu Cổ.

Yêu Cổ so với ban đầu có thay đổi, vốn dĩ chỉ như sâu tằm một loại trơn nuột thân thể, bây giờ lại mọc lên từng cái nhọn hoắc sợi tơ đỏ, cũng không biết do nó thôn phệ Hắc Hùng Yêu Vương đạo tàn hồn kia, hay là do lúc trước hấp thụ linh lực của Xích Ngô đầu lĩnh dưới Vô Danh tiểu vực mà thành.

Nói chung, đây là thuế biến, giống như tăng lên một cấp độ cao hơn.

Nhất Dạ Thiên Thu tu vi hiện tại, chỉ là yếu nhất một loại Yêu Thú, còn là sơ kỳ Yêu Thú giai đoạn, yếu đến đáng thương. Nhưng hắn không vì chuyện này mà nản lòng, bởi vì hắn đang tìm kiếm một con đường đi rõ ràng.

Mà đường này, e rằng chỉ có hắn dám thử, tiếp đó thăm dò nếu như đúng, hắn liền muốn làm một phen.

“Tủm.”

Từ trên ngón tay Nhất Dạ Thiên Thu, Yêu Cổ nhảy thẳng xuống ao nhỏ trước mặt, mặc kệ trên ao nổi đầy dị tượng binh khí, cũng không ảnh hưởng đến nó. Con này Yêu Cổ lại giống như rất ưa thích, tham lam mà hấp thụ trong ao một loại nào đó lực lượng.

“Thật thú vị a, có thể coi như đời thứ hai Yêu Cổ, bằng con này Cổ liền có thể đắc thủ một cái Yêu Quái cũng không chừng a.”

Nhất Dạ Thiên Thu hai mắt sáng lên, quả nhiên không ngoài suy đoán của hắn, chính là Linh Tuyền Ao. Dạng này ao chính là thánh địa tu luyện, có chí mạng mê hoặc đối với mấy gã tu sĩ không có tài nguyên hoặc là bối cảnh như hắn.

Lại nói, nếu không có Yêu Cổ xung phong đi trước, hắn cũng không dám nhảy vào ao này, ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra, dù sao nơi này cũng là Yêu Binh nội bộ không gian, càn khôn biến hóa khôn lường.

Yêu Cổ, đối với linh lực hoặc năng lượng là nhất mẫn cảm, nó vô pháp kiềm chế dạng này mê hoặc, nhưng một khi cảm thấy đại nguy hiểm, nó liền không dám lỗ mãng như vậy. Bởi vì Luyện Cổ chi pháp, Nhất Dạ Thiên Thu linh hồn cùng một chỗ liên kết với Yêu Cổ, cho nên có thể cảm nhận rõ ràng an nguy trong ao.

Yêu Cổ dám xông ao, như vậy liền là an toàn, đây là lý do hắn mừng rỡ.

Hết cách, hắn dù không tầm thường nhưng tu vi quá thấp, xung quanh lại có trận đồ trúc lâm bao phủ, hắn chỉ có thể phụ thuộc Yêu Cổ dò đường.

Linh Tuyền Ao có nhiều cấp bậc, cũng chia Thiên Địa Huyền Hoàng bốn loại này, đối với hắn dạng này Yêu Thú tu vi Tiểu Yêu Cảnh thì Hoàng cấp Linh Tuyền Ao chính là thích hợp nhất sử dụng. Về phần Thiên Địa mấy cấp độ kia, nghĩ cũng đừng nghĩ, bởi vì năng lượng quá lớn, dễ khiến cho người ta tự bạo mà chết, vô cùng nguy hiểm.

Linh Tuyền Ao, trong đó Linh Tuyền hai chữ này chỉ chính là Linh khí, Linh khí là một trong các loại thiên địa lực lượng phổ biến nhất, là tu sĩ cần có để tu luyện. Linh khí càng dày đặc, tu luyện càng có lợi. Tại một số địa phương đặc thù, linh khí dày đặc đến mức cô đọng thành mưa, rơi xuống hóa thủy, gọi là Linh Tuyền.

Linh Tuyền Ao, là từ Linh Tuyền chảy thời gian dài tích tụ mà thành, trong đó có tồn tại một loại kết tinh thuần khiết của Linh khí, gọi là Linh Ngư. Linh Ngư mặc dù hình cá nhưng lại là khí, giống như có sinh mệnh nhưng lại yếu ớt, dễ bị nhằm vào, nuốt Linh Ngư cho tác dụng lớn nhất.

Nhất Dạ Thiên Thu trước mặt Linh Tuyền Ao này, thuộc về Huyền cấp bậc, thích hợp cho Thượng Yêu Cảnh sinh linh sử dụng. Tiểu Yêu Cảnh tham lam hấp thụ, rất dễ phát ách tự bạo mà chết. Nhưng Nhất Dạ Thiên Thu tu hiện tại là Đoạt Không Tạo Vật công pháp này, tầng thứ nhất đại thành cho hắn hai lần sức chứa, đủ để hắn man thiên quá hải hấp thụ Huyền cấp Linh Tuyền Ao.

“Ầm.”

Nhất Dạ Thiên Thu chọn một góc tương đối trống trải, gieo mình xuống dưới chậm rãi hấp thụ Linh khí, bỗng nhiên hắn hô lên: “Yêu, không được ăn Linh Ngư.”

Yêu, chính là gọi Yêu Cổ.

Yêu Cổ giống như hiểu được, vốn dĩ định ăn Linh Ngư lại buông bỏ, loay hoay một vòng xung quanh Linh Ngư tiếc nuối mới chịu bơi đi.

Linh Ngư đi theo đàn, tính lại nhu nhược nhút nhát, mỗi một đàn ở đây ước chừng mấy chục con, so với nơi khác Linh Tuyền Ao số lượng quá nhiều, khiến người ta đỏ mắt khó mà kiềm chế.

Nếu ở đây không phải là Yêu Binh, e rằng ao này Linh Tuyền đã bị người người đánh nhau giành giật, không chết không thôi.

“Yêu, ngươi phải biết ta ngươi hai cái mới là Tiểu Yêu Cảnh, một khi ăn Linh Ngư, đừng nói là hấp thụ, liền lập tức bạo thể mà chết a.”

Nhất Dạ Thiên Thu nâng lên Yêu Cổ, mỉm cười nói, Yêu Cổ trên thân phát ra xích hồng quang mang một cái rồi tắt, giống như đang trả lời, sau đó lại ngoan ngoãn ngâm mình một bên gần vị trí hắn.

Những chuyện kì quái này, hắn có thể nói chuyện cùng Yêu Cổ như một tên điên, chính là do Luyện Cổ chi pháp trong Vô Danh Kỳ Kinh.

...

____

Lâu ngày không viết, rảnh rỗi mới có thể viết, ta sẽ không drop.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.