Luyện Cổ Chí Tôn

Chương 51: Chương 51: Tàng Nhâm Cúi Đầu




Đi theo Tàng Nhâm phó tổng quản, hai người bọn hắn dựa theo đường bộ thông thường đi đến Tàng Thiên đại sâm lâm, đoạn đường nói gần không gần, xa cũng không xa. Nhưng mọi thứ diễn ra khá thuận lợi, không gặp bất kì trở ngại nào.

Trên đường đi, Tàng Nhâm tỏ ra thiện ý vô cùng, trước sau cùng Nhất Dạ Thiên Thu bắt chuyện, nói tây lại đông không có điểm dừng.

Bọn hắn ngồi trên một khung xe do một đầu phổ thông Hoang Thú kéo, Hoang Thú dạng này trí tuệ rất thấp nhưng một thân lực lượng lại là không yếu. Chính vì vậy bị Yêu tộc bắt làm tọa kỵ, thay mã kéo xe.

Trong xe, chỉ có hai người, ngoài xe phía trước có xa phu đánh roi thúc dục Hoang Thú cước bộ. Nhất Dạ Thiên Thu cùng Tàng Nhâm hai người riêng mình có riêng mục đích, đều không cho đối phương hay biết.

Tàng Nhâm cười nói: “Nhất Dạ tiểu huynh đệ, ngươi đi vào Kim Thiên Môn lúc, nếu được còn mong chiếu cố nhà ta mấy cái tiểu bối tham dự, dù sao bọn hắn chỉ là hạng người tầm thường mà thôi.”

Nhất Dạ Thiên Thu nói: “Hạng người tầm thường lại dám tham gia Kim Thiên Môn bí cảnh, lại nói, ta cũng chỉ là một tên Tiểu Yêu, bản thân còn không vững lấy gì lo cho người khác đây?”

Tàng Nhâm lắc đầu: “Tiểu hữu ngươi quá khiêm tốn, có thể đoạt được quán quân Luyện Dược Luận Hội, đi đến Giao Địa lĩnh bảo thành công, thậm chí dẫn động Lôi phạt hạ xuống. Năm đó Ma Vương hiện thân, Thần lão tổ giá lâm tru sát nó, thức tỉnh Hắc Thiên cặp kia Tử Cực Ma Đồng. Mà ngươi, lại khiến lôi long hiện thân, Thần lão tổ lại vì ngươi thuần kỵ nó, ai biết được ngươi đạt đến được thứ gì đây?”

Nhất Dạ Thiên Thu bình tĩnh nói: “Như ngươi nói là đúng đi nữa, thì lại làm sao? Không phải một cái sinh ra trước, tu thành Yêu Quân cấp bậc lại khắp nơi tìm kiếm cách thức giết hại một cái Yêu Thú Tiểu Yêu Cảnh, ngươi nói có hài hước hay không?”

Tàng Nhâm biết đối phương nhắc đến Yêu Quân trong lời nói là mình, chỉ là xem nhẹ, cười nói: “Vì tương lai mưu toan một đầu sinh lộ, người không vì mình trời chu đất diệt, ngươi hiểu sao?”

Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu, ngón cái xoa xoa viên không gian giới chỉ tại ngón giữa, nói: “Không có khói, làm sao có lửa. Đến từ Tàng Thiên đại sâm lâm mấy người ta từng tiếp xúc qua, kẻ có thể không vừa mắt ta chỉ có một, là vị kia Tiểu Thế Tôn a.”

Tàng Nhâm trầm mặc không nói, lại nghe thanh niên trước mặt giảng:

“Ngươi thân phận cũng không thấp, nhưng so với Tiểu Thế Tôn danh phận kia lại không thể bằng. Ta hỏi ngươi, nhân phẩm của hắn như vậy, sẽ đối xử tốt với thuộc hạ của mình? Nhân phẩm như vậy, có thể trưởng thành bao nhiêu? Nói không chừng, một lúc nào đó lại đi gieo tai vạ gặp phải thế lực không thể đối địch, hại chết hắn, hại chết cả Tàng Thiên.”

Nhất Dạ Thiên Thu lời nói tuy nhẹ nhàng, nhưng như trọng trùy gõ vào tâm khảm Tàng Nhâm, không khỏi khiến vị này Yêu Quân hãi nhiên.

Đối phương là một tên thanh niên trẻ tuổi, chắc chắn tuổi tác chỉ khoảng mười sáu mười bảy, lịch duyệt không có bao nhiêu. Nhưng lời nói vừa nãy, là một tên Yêu Thú, một người trẻ tuổi nông cạn nên nói hay sao?

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Tàng Nhâm kinh hô.

Nhất Dạ Thiên Thu lúc này mới nhìn chằm chằm hai mắt hắn: “Là ai không quan trọng, có thể là một tên Yêu Thú, cũng có thể là một gã luyện dược sư. Nhưng nếu ngươi cần một chỗ dựa vững chắc sau này, ta có thể vì ngươi hứa hẹn. Tin tưởng, ta cùng Hạo Thiên tiềm năng, ngươi biết nên chọn ai.”

Tàng Nhâm hai mắt lấp loé, rơi vào trầm tư, không khí lần nữa rơi vào kìm nén, không gian lại trở nên yên tĩnh.

Chỉ còn tiếng thúc xe cùng Hoang Thú tiếng gầm gừ bên ngoài, Tàng Thiên đại sâm lâm cũng hiện ở phía trước.

Bỗng lúc này, phía trước xuất hiện một con đại mãng xà, từ bên đường cổ thụ đằng không nhảy xuống, gào thét dữ dội.

“Khè.”

Hoang Thú giật mình, hai chân run run đứng sựng lại, nó không dám di chuyển một bước. Xa phu cũng sợ hãi, thúc giục roi mây liên tục vào Hoang Thú, đại mãng xà lập tức phi tới muốn cắn nuốt Hoang Thú.

“Một cái Yêu Tướng tu vi Hoang Thú, cũng dám xằng bậy trước mặt ta?” Tàng Nhâm vốn dĩ đang không thoải mái, lập tức lấy đại mãng xà làm mục tiêu xả giận.

Tiếng quát này của hắn, tạo ra một màn chắn đẩy lùi đại mãng xà ra sau. Đại mãng xà biết trong xe có cao thủ, theo bản năng đánh giá lần nữa đối phương, rơi vào do dự.

Nhất Dạ Thiên Thu đưa tay ngăn lại Tàng Nhâm, nói: “Như ta có thể tự mình hạ nó, ngươi nên suy nghĩ lại đề nghị vừa rồi.”

Hắn lại không để ý Tàng Nhâm, bước ra khung xe, nhìn về đại mãng xà, lấy tinh thần lực sóng âm công kích về nó.

Vốn dĩ còn đang chờ đợi một bên Tàng Nhâm, thấy cảnh này tâm cũng tĩnh lại, vốn dĩ tâm động cũng không còn, bởi vì Nhất Dạ Thiên Thu chiêu này quá mức cơ bản, quá mức tầm thường.

Một con đại mãng xà cấp bậc Yêu Tướng, sẽ bị sóng âm tinh thần của một tên Yêu Thú, chỉ có cấp 3 tinh thần lực tổn hại?

Hoang Thú, linh trí không cao, nhưng nhục thân cùng sức mạnh lại rất cường đại!

Nhưng tiếp theo diễn biến, khiến Tàng Nhâm mở to mắt ra mà nhìn, bởi vì đại mãng xà lại kêu thảm, sau đó mấy chục trượng thân thể to lớn đập đùng đùng lăn lộn trên mặt đất, khói bay mù mịt.

Đây là chuyện gì?

Tàng Nhâm trong lòng nao nao, thủ đoạn này hắn chưa từng thấy, là ám khí? Là trận pháp? Là phù chú hay là nguyền rủa?

Chỉ trong vòng mười cái chớp mắt, đại mãng xà dần dần trở nên an tĩnh, thân thể lúc thì xích hồng sắc nóng như lửa đốt, lúc thì xanh tím âm hàn toả khí, hai mắt đại mãng xà cũng dần dần trở nên vô thần, mất đi sinh mệnh.

Đối với kết quả này, Nhất Dạ Thiên Thu rất mực hài lòng, nếu có người thấy thủ pháp của hắn, sẽ biết trong đợt sóng âm tinh thần khi nãy, có mang theo hai cái vũ khí bí mật.

Yêu Cổ, Băng Huyễn Cổ!

Tại tầng thứ hai Yêu Binh, Yêu Cổ trước khi nhảy xuống Linh Tuyền Ao đã có đả thương Yêu Tướng năng lực, sau đó trải qua từng đợt hiểm cảnh cùng Nhất Dạ Thiên Thu, lại cường đại một bậc.

Mà Băng Huyễn Cổ, so với Yêu Cổ càng bá đạo, nếu không phải có Nhất Dạ Thiên Thu đánh lạc hướng nó, Yêu Cổ cũng sẽ không đắc thủ được.

Vô Danh Kỳ Kinh Luyện Cổ chi pháp tự động hủ hoá ý thức Băng Huyễn Cổ, tại trong ý thức hải của hắn, thông qua Dược Vương Nhất Dạ thân ảnh vĩ ngạn kia truyền đạt cổ tự thuần hoá, đến bây giờ đã có thể cho hắn tuỳ ý sử dụng.

Yêu Cổ cùng Băng Huyễn Cổ sau khi thôn phệ tinh huyết, nuốt tinh thần, ăn sạch lục phủ ngủ tạng cùng nội đan đại mãng xà, cũng theo Nhất Dạ Thiên Thu triệu hoán trở về tinh thần hải.

Thần không hay, quỷ không biết!

Đây là lý do, Tàng Nhâm sợ hãi vô cùng, như trời tròng bất động, không biết nên làm gì.

Nhất Dạ Thiên Thu trở về, nhìn Tàng Nhâm cười nói: “Chúng ta có thể đi tiếp.”

Tàng Nhâm nghe thanh âm này, chợt giật mình, ngữ khí yếu nhược: “Thật sao?”

Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười không nói, Tàng Nhâm lại lên tiếng: “Nhưng trước tiên điều kiện, ngươi không thể để cho Tiểu Thế Tôn biết, bằng không ta sẽ không sống yên ổn được a.”

Lời này, hắn không dám nói ra thành lời, mà dùng truyền âm phương thức cho Nhất Dạ Thiên Thu, dù sao cũng đã bước vào Tàng Thiên đại sâm lâm lãnh địa, tai vách mạch rừng.

Nhất Dạ Thiên Thu cười nói, hoàn toàn không kiêng dè: “Ta cam đoan chuyện này!”

“Đương nhiên, ta còn cần ngươi vì ta làm việc, mà không phải hại chết ngươi.”

Nói, Nhất Dạ Thiên Thu lấy ra một viên xích hồng tiểu đan, đưa cho Tàng Nhâm, nói: “Viên này đan dược sẽ không gây hại cho ngươi, chỉ là một dạng cam đoan khiến ngươi là người giữ lời.”

Tàng Nhâm hiểu ý, xem ra thiếu niên trước mắt không tin tưởng hắn, như hắn muốn lấy được Nhất Dạ Thiên Thu tín nhiệm, được xem trọng trong tương lai, liền phải nhất định nuốt tiểu đan này.

Tàng Nhâm không lại do dự, nuốt suốt xích hồng tiểu đan, hắn nói: “Nhất Dạ công tử có thể cho ta biết được viên này tiểu đan là gì sao?”

Nhất Dạ Thiên Thu nói: “Không cần khách khí, cứ như cũ mà gọi. Về phần viên này tiểu đan, một khi ngươi làm trái với lời nói, phản bội ta lúc kia, vừa rồi cảnh tượng kia ngươi sẽ được nếm trải.”

Tàng Nhâm co rụt hai mắt, nhìn theo Nhất Dạ Thiên Thu ánh mắt hướng ra đại mãng xà thân thể ở ngoài, sóng lưng lạnh buốt.

Theo lẽ thường, đại mãng xà Hoang Thú này tu vi chỉ là Yêu Tướng, mà hắn là Yêu Quân cao hơn một cấp bậc, hắn không tin tưởng Nhất Dạ Thiên Thu có thể làm gì được hắn.

Tuy nhiên không hiểu vì sao, một loại cảm giác kiêng kị vô cùng hiện ra trong lòng, hắn không dám không tin.

Về phần Nhất Dạ Thiên Thu, chỉ có hắn biết tiểu đan xích hồng sắc này là gì, đó là Yêu Cổ độc tố luyện đi ra độc tính đan dược, trong đan còn có pha vào tinh huyết của hắn.

Một khi Tàng Nhâm phản bội, hắn có thể thông qua tinh huyết của mình, kích hoạt Yêu Cổ kịch độc thiêu đốt tâm can Tàng Nhâm, thậm chí thông qua tinh huyết, hắn còn có thể kích hoạt nguyền rủa.

Đối với nguyền rủa chi pháp loại này cổ xưa ấn pháp, hắn hay là có am hiểu qua.

Yêu Cổ kịch độc có thể giết Yêu Tướng sinh linh, nguyền rủa lực lượng có thể ăn mòn tất cả, hai thứ này cộng lại đủ giết chết một tên trung kỳ tu vi Yêu Quân.

Đương nhiên, muốn dùng được thủ đoạn này, trước cần đối phương nuốt lấy xích hồng tiểu đan, ai sẽ nguyện ý? E rằng lúc trước mắt, chỉ có muốn đi theo hắn Tàng Nhâm.

...

____

Chương này hao tâm tổn huyết, cầu đề cử truyện cùng tặng lễ cho ta!!!

Đùa đấy:D Đề cử truyện là vui rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.