Luyện Cổ Chí Tôn

Chương 18: Chương 18: Truyền Nhân?




Trên đời này nếu có linh cảm cao nhất sinh linh, Thử Đại sẽ không thua bất kì hạng người nào, hắn đối với linh cảm nhất mực sùng bái.

Bởi vì đối với linh cảm mấy chuyện này, hắn thường thường rất đúng, đến nỗi trở thành hắn tu luyện cơ sở căn cơ.

Năm đó, truy đuổi tàn dư Ma tộc thất bại chi nhục tổn hao trăm nghìn binh sĩ, cũng là hắn trước khi đi có linh cảm không lành, nhưng thân đang tòng mệnh, sao có thể không cắn răng đi theo.

Bởi vì ban xuống lệnh là từ chư vị Yêu Vương quyết định, còn là Tỳ Sa Hoàng mệnh lệnh, hắn lúc kia chỉ là một vị mới nổi cường giả làm gì có tiếng nói trong đó.

Nhưng bây giờ, hắn dù sao cũng là nửa bước Yêu Vương cấp bậc tồn tại!

Người mà có thể đặt ngang hàng cùng Hắc Thanh, Tôn Tẫn đám người kia, từ bao giờ bị một tên tiểu bối vô thanh vô tức kề thân.

Nói như vậy, hắn quá sơ suất, nếu thanh niên này một đao giết chết hắn liệu hắn có hay không chịu nổi?

Đương nhiên, phần lớn cũng do huyễn cảnh tác động lên hắn, nhưng cho dù như vậy Nhất Dạ Thiên Thu dạng này Yêu Thú tu vi cũng không thể nhẹ nhõm chạm vào hắn nửa phần vai trái.

“Không đúng, người trẻ tuổi này làm sao có thể là Dược Vương Nhất Dạ, lão gia hỏa kia một lòng hướng theo Đan Đạo, không phải ta bất kính, nhưng làm sao Huyễn đạo là do lão gây ra, càng không thể cao thâm như vậy!”

“Nhưng cái kia câu vè, không phải lão gia hỏa đó thì ai biết được?”

Thử Đại trong lòng thầm nói, ánh mắt chằm chằm nhìn Nhất Dạ Thiên Thu thanh niên trẻ tuổi này.

Sở hữu Đạo mộc lệnh bài, lại hiểu về bí ẩn năm đó, xem ra trên người hắn có đại bí mật.

Nhất Dạ Thiên Thu bình tĩnh: “Thử Đại Tế Ti thứ lỗi vãn bối mạo phạm, vãn bối đây không phải Nhất Dạ Dược Vương, nhưng cùng lão nhân gia ông ta cũng có không ít quan hệ, đây là đồ vật ta nhận được từ một chỗ bí địa.”

Hắn từ trong ống tay áo lấy ra một mảnh vải trắng, cùng một miếng lệnh bài đưa cho Thử Đại.

Thử Đại giật mình, lập tức nhận lấy nói: “Không có khả năng, đây là tinh thần lực tạo kén một mảnh vải, còn đây là Đạo mộc lệnh bài. Đúng a, phía trên còn nhiễm lấy vị đó khí uẩn, không thể lầm được.”

Thử Đại nhìn về Nhất Dạ Thiên Thu lần nữa, muốn nói cái gì.

Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười nói: “Vãn bối không dám giấu diếm, đây là thật lâu về trước tại một chỗ bí địa, ngẫu nhiên nhận được chút ít đồ vật, sở dĩ vãn bối biết được của ai nguyên nhân, chính là vì lão nhân gia ông ta để lại chút ít tinh thần lực truyền thừa.”

Thử Đại hai đầu lông mày xoắn lại, chuyện này quá mức khó tin, Dược Vương Nhất Dạ không phải bỏ mình tại Vô Danh vực sao? Hiện tại lại nói bí địa một nơi nào đó?

Thử Đại tiếp tục truy hỏi: “Bí địa đó hiện tại ở đâu?”

Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười nói: “Cách đây một tháng thời gian, ta từng bị người hãm hại rơi xuống Vô Danh tiểu vực, may mắn gặp phải lão nhân gia ông ta một sợi tinh thần lực sót lại, cứu ta thoát khỏi tử kiếp. Thuận theo tinh thần lực này, lại gặp sương mù dày đặc địa phương, đi vào trong sương mù ta cũng không nhớ gì nữa, mở mắt tỉnh lại đã là thấy một đống đồ vật trước mặt.”

Thử Đại trầm tư, cảm thấy Nhất Dạ Thiên Thu không bịa đặt, nói:: “Xem ra ngươi là cách hệ đệ tử của lão, như vậy ngươi cùng bản quân cũng xem như cũng có một chút lương duyên. Như vậy đi, sau này khó khăn đến Thử tộc tìm ta.”

Nói, Thử Đại ném cho Nhất Dạ Thiên Thu một đạo lệnh bài, trên đó lại có một chữ Thử.

Thử lệnh, là chí cao đồ vật của Thử tộc, phàm là Thử tộc tu sĩ thấy được đồ vật này liền phải khom mình hành lễ.

Thử tộc bên trong, người có thể ban bố Thử lệnh, chỉ có Thử Đại cùng Thử Cơ.

Năm xưa, hắn chịu ân Dược Vương Nhất Dạ, không có cơ hội báo đáp liền nghe tin dữ của vị này, như vậy chăm lo một chút cho hắn truyền nhân, cũng coi như một loại hồi đáp.

Linh cảm hắn mách bảo, trước mắt vị này nam tử không đơn giản, sau này nói không chừng liền thành một đại nhân vật.

Một bên Nhất Dạ Thiên Thu trong lòng gật đầu hài lòng, xem như hắn không nhận lầm Thử Đại tính cách, năm đó hắn ngẫu nhiên gặp được một lần, liền biết người này đáng giá tín nhiệm.

“Vừa rồi ta trúng phải huyễn thuật là chuyện gì?” Thử Đại tự nói.

Nhất Dạ Thiên Thu nói: “Vãn bối cũng không rõ ràng, ta tại trong này rơi vào huyễn cảnh, thật lâu sau đó tỉnh lại liền thấy Đại Tế Ti đứng yên bất động.”

Thử Đại không tin Nhất Dạ Thiên Thu lời nói, đối với chuyện này ngờ vực không ít, nhưng thân là tiếng tăm lừng lẫy Thử tộc đệ nhất cường giả, hắn không muốn hạ thấp mình trước một cái tiểu bối.

Cho nên gật đầu một cái, lại rời đi nơi này.

Từ đầu đến cuối, trên lầu cao chư vị đại lão đều chú ý đến dưới này tình huống, bọn hắn làm sao không biết Thử Ti Hạp nội bộ xảy ra vấn đề, nếu không Thử Đại cũng không như vậy sốt ruột xông vào bên trong dò xét.

Tất cả bọn hắn không quan tâm Thử Đại có hay không gian lận, bởi vì bọn hắn tin tưởng Thử Đại không dám.

Trước khi bị cử đến đây, Thử Đại đã lập kinh thiên lời thề.

“Lấy Tỳ Sa Hoàng cùng Mạn Bà La Môn Thánh Linh danh nghĩa, nếu ta Thử Đại dám gian lận thi cử, sẽ bị trời tru đất diệt, vạn kiếp bất phục!”

Một vị nửa bước Yêu Vương tồn tại, hạ thấp mình nói ra lời này, đủ thấy hắn chân thành.

Một khi phá thệ, không những thiên đạo giết hắn, ngay cả Tỳ Sa Hoàng vị này Yêu tộc chi chủ cùng đáng sợ Mạn Bà La Môn Thánh Linh đều cảm ứng được, hắn cách cái chết cũng không xa.

Thử Đại trở lại lầu cao, ngồi vào đại tọa, Tôn Tẫn lên tiếng: “Đại Tế Ti gấp rút đi như vậy, không biết bên trong xảy ra chuyện gì?”

Thử Đại nghiêm nghị nói: “Bản Đại Tế Ti đối với Thử Ti Hạp bỗng nhiên mất đi quyền khống chế, tưởng rằng sinh biến lập tức tiến vào bên trong, không nghĩ tới lo lắng chỉ là vô ích, vốn dĩ cho rằng tiểu tử kia đã gặp nạn, không ngờ nghịch thiên tới mức phá vào bước thứ hai tâm cảnh.”

Lời này nói ra, lầu cao rung động!

“Tâm Như Chỉ Thủy?” Tôn Tẫn giật mình nói, hắn làm tộc trưởng Hầu tộc, nhưng tu đến bây giờ mới chỉ đạt đến loại này tâm cảnh.

Nếu đổi lại hắn trẻ như Nhất Dạ Thiên Thu, vô pháp làm được.

Hắc Thanh không nói, ánh mắt lấp lóe không biết suy nghĩ gì.

Lộc Hứa Tiên đối với Nhất Dạ Thiên Thu càng hứng thú, đối với tìm kiếm Dược Vương Nhất Dạ tung tích trên người hắn càng thấy có thêm cơ hội.

Nhất Dạ Thiên Thu từ trong Thử Ti Hạp đi ra, trải qua mười nén nhang, thành công đạt được một trăm điểm, trở thành người thứ nhất tại vòng hai đạt đến trăm điểm.

“Nhất Dạ Thiên Thu, tổng cộng hai vòng, một trăm sáu mươi điểm.”

Binh sĩ hô to, toàn trường kinh ngạc.

So với Hắc Thiên cao hơn mười điểm, nói như vậy, Nhất Dạ Thiên Thu có khả năng đạt hạng nhất.

“Vòng thứ hai, mời Tôn La.”

“Tôn La, tổng cộng hai vòng, một trăm điểm.”

“Vòng thứ hai, mời Hạo Thiên.”

“Hạo Thiên, tổng cộng hai vòng một trăm hai mươi điểm.”

“Vòng thứ hai, mời Thiên Mệnh.”

“Thiên Mệnh, tổng cộng hai vòng một trăm ba mươi điểm.”

...

____

Xin chào độc giả, ta là Lão Họa, mấy chương trước ta thấy lười viết chút ít cảm nghĩ dưới này, hôm nay lại muốn viết.

Xin cảm tạ độc giả nào quan tâm bộ này, mong rằng bạn hãy ủng hộ.

Nếu có thời gian, tác hứa sẽ viết chương kế.

Truyện do tác hoàn toàn tự nghĩ ra, không phải convert, nếu có từ ngữ khó hiểu hoặc không đúng, xin hãy góp ý tại bình luận, cảm ơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.