Cả quãng đường, vất vả nhất chinh là trọng tài hoạt động, họ phải tới nhắc nhở những người bị Diệp Lãng quét qua giao nộp thẻ bài, bởi vì họ đã bị đào thải.
- Còn ngây ra đó làm gì! Mau đuổi theo!!
Đại hoàng tử nhìn thấy một số kẻ đang ngây ra, lập tức quát nói, bản thân hắn cũng chạy vào, lúc này, hắn hình như quên mất, mình không thể nói chuyện được nữa.
- Đại hoàng tử, xin hãy chú ý, người đã bị đào thải!
Trọng tài không quên công việc nhắc nhở.
- Ài...
Đại hoàng tử lúc này mới phản ứng lại, ngượng ngùng nói:
- Ta vào trong xem sao, không sao chứ.
- Vào xem thì không vấn đề gì, nhưng không được lên tiếng cap thiệp!
Trọng tài nói, hắn hoàn toàn làm theo quy tắc, mặc kệ đối phương là ai, cũng đều như vậy.
- Cái này ta biết, ta sẽ chú ý!
Đại hoàng tử gật đầu phụ hoạ, sau đó đi theo vào.
Lúc này, trừ thành viên đội đỏ ra, bọn Đại Tỷ cũng dùng bản lĩnh đi vào bên trong, đứng trên cao nhìn xuống, xem động tác của Diệp Lãng, xem đội đỏ định ngăn cản, đào thải Diệp Lãng kiểu gì.
- Bây giờ là vấn đề lớn nhất, để xem Diệp Lãng sẽ đánh bại nàng ta thế nào.
Bọn Tam công chúa cuối cùng cũng tìm được vị trí tốt, chính là đỉnh lầu bên cạnh viện tử của đại tiểu thư.
Đỉnh lầu này đối với những người đã từng luyện qua như họ, chỉ là chuyện nhỏ.
- Ta cảm thấy với kiếm thuật của Diệp Lãng có thể áp đảo được nàng ấy, kiếm thuật thực sự quá kì diệu.
Đại Tỷ nói ra suy nghĩ của mình, nàng rất có niềm tin với Diệp Lãng.
- Ta thấy hắn nhất định bị nàng ấy bóp chết, đừng quên, nàng ấy là đệ nhất thiên tài đế quốc, hoàn toàn khác biệt so với chúng ta.
Lúc nãy, Hải Na công chúa lại oán hận nói.
- Ta thấy hai bên đầu có cơ hội, nếu như hai người cùng bại, hình như người thắng vẫn là Diệp Lãng, hắn có một trăm điểm, còn đội đỏ có chín mươi chín điểm.
- Ngốc, Diệp Lãng bị hạ, không phải đối phương cũng có thêm một điểm sao.
- Vấn đề là, Diệp Lãng không phải bị đối phương hạ, mà bị cô dâu hạ, vậy thì làm sao tính toán như vậy được?
- Cái này thì ta không biết, nhưng cho dù là vậy thì hai bên vẫn hoà, thế cũng tốt, ai cũng vui.
Các cô dâu bắt đầu thảo luận, từng ấy cô dâu mặc váy trắng đừng trên đỉnh lầu, tuyệt đối là một cảnh tượng đẹp, không ít người nghĩ thế.
Có những người vì muốn góp vui, nhưng cảnh tượng trước mắt còn hấp dẫn hơn, đương nhiên thu hút rất nhiều nhãn cầu.
- Muốn lại vào trong đó, dẫm qua xác ta trước.
Diệp Lãng vừa đến gần căn phòng, một số người từ trong lao ra, chặn hắn lại.
- Ờ!
Diệp Lãng gật gật đầu, sau đó bay người, một chân dẫm lên ngươi họ.
Ê ê, ta chỉ là so sánh thôi mà, ai bảo ngươi dẫm thật, đúng là đáng ghét!!
Người bị dẫm khó chịu, hắn chỉ muốn ra vẻ một chút, kết quả cầu được ước thấy, may mà hắn không phải duy nhất, còn có mấy người đi cùng.
- Loại!
Trọng tài lại xuất hiện, loại bỏ mấy người xui xẻo vừa bị dẫm.
Diệp Lãng càng đến gần, mọi người thấy tràng diện càng thêm hấp dẫn, và màn hấp dẫn nhất chính là Diệp Lãng sống mái với cao thủ, sống mái cũng đại tiểu thư bên trong.
Cao thủ?
Không sai, trong viện tử, đã có sẵn người chờ đợi Diệp Lãng, mấy người họ đều là cao thủ bên cạnh Đại hoàng tử, đồng thời cũng là những thanh niên với thân phận rất cao quý.
Vốn dĩ, Đại hoàng tử cũng phải ở trong này, nhưng hắn quá xui xẻo, bị Diệp Lãng đào thải!!
- Soạt soạt...
Sau khi Diệp Lãng đi vào, cao thủ vẫn đang bày tư thế, họ đang chuẩn bị nói gì đó, ví dụ nói Diệp Lãng rất lợi hại, họ rất bội phục, nhưng muốn vào được bên trong thì không thể, họ muốn nói như vậy.
Chỉ là, họ phát hiện không có cơ hội đó!
Bởi vì Diệp Lãng vừa vào, đã trực tiếp rút kiếm công kích, căn bản không cho ai có cơ hội nói gì, sau mấy kiếm, các cao thủ đã như lụa treo trước cửa, cũng chính là nói bị đào thải!!
- Loại!
- Loại!
Trọng tài lại xuất hiện, không hiểu tại sao các cao thủ này lại bị loại!
- Diệp Lãng này đúng là rất thú vị, trực tiếp xuất thủ! Nhưng, cao thủ đối quyết, ai ra tay trước người đó thắng, những việc không cần thì không nên làm!!
Tam công chúa nhìn hành vi Diệp Lãng, không khỏi lên tiếng cảm thán.
Hôm nay, nàng cảm thấy học được rất nhiều thứ trên người Diệp Lãng, nàng tin, nàng sẽ không thể quên được hôm nay, và cũng không thể quên được con người Diệp Lãng.
Đương nhiên, không thể quên chỉ vì Diệp Lãng dạy đã dạy nàng một số đạo lý, những đạo lý mà đến hết đời này nàng vẫn có thể dùng được.
Lúc này, Đại hoàng tử cũng trầm tư, hắn tự hồ cũng đang nghĩ một số vấn đề, từ trên người Diệp Lãng, hắn lĩnh ngộ được một vài đạo lý, rất có lợi cho sự nghiệp của hắn sau này.
Rất nhiều năm sau, Đại hoàng tử cảm thấy ngày đó bái Diệp Lãng làm thầy, để học được nhiều thứ hơn từ hắn!!
Đương nhiên, lúc này, Đại hoàng tử không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ kì vọng được nhìn thấy màn biểu diễn cuối cùng, đó chính là tấm vương bài bên trong.
Hình như tất cả mọi người đều đã nhận được tin tức về cô dâu bên trong, họ đều biết, cô dâu này sẽ là phòng tuyến cuối cùng của đội đỏ, hơn nữa còn là phòng tuyến kiên cố nhất.
Họ tin, cho dù Diệp Lãng lợi hại thế nào, cũng không thể dễ dàng hạ được cô dâu bên trong, lúc đó chỉ cần có người giúp đỡ, Diệp Lãng khẳng định bị hạ.
Đương nhiên, chỉ cần đại tiểu thư bên trong đồng ý điều này, thông thường nàng không muốn ai giúp đỡ nàng, nàng thích chiến đấu với người ta, là hai người chiến đấu, không có người thứ ba.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi, chờ đợi đại tiểu thư đi ra, sau đó tiến hành trận chiến cuối cùng...
Cánh cửa bật mở, bên trong xuất hiện một thiếu nữ...
- Nàng chính là cô dâu đó sao, ta sẽ hạ nàng!
Diệp Lãng chỉ thiếu nữ nói.
Toàn tràng trầm mặc.
- Không phải, nàng ấy không phải, nàng ấy là thành viên của đội đỏ...
Đại hoàng tử lo lắng nói, hắn sợ Diệp Lãng sẽ đả thương thiếu nữ, bởi vì thiếu nữ đó chính là Hồ Mi.
- Hắc hắc, ngươi muốn hạ người bên trong, nhưng, tính khí của nàng ấy không tốt lắm đâu, ngươi phải cẩn thận.
Hồ Mi cười nói.
- Hồ Mi, ngươi nói gì, tính khí của ta không tốt chỗ nào!
Đại tiểu thư bước ra, làm mọi người không khỏi sáng mắt, bộ váy cưới trắng toát trên người không hề ảnh hưởng đến hành động của nàng, nếu như mặc vậy chiến đấu, hình ảnh sẽ rất mỹ diệu.
Lúc này, rất nhiều người đều lộ ánh mắt chờ đợi, họ dường như đã nhìn thấy cảnh tượng Diệp Lãng chiến đấu với đại tiểu thư, đương nhiên, phần lớn vẫn là hình ảnh của đại tiểu thư.
- Nàng chính là cô dâu cuối cùng...
- Ngươi chính là năm không năm không...
Diệp Lãng và đại tiểu thư gần như thốt lên cùng một lúc rồi cả hai đều khựng lại.
- Nàng...
- Ngươi...
Hai người lại cùng nói, ngây ra nhìn đối phương...