-Mẹ khiếp, thì ra ngươi đã đặt nhiều đồ vật như vậy trong bản thiết kế, thế tại sao không nói ra, hiện tại lão Thất đã biến thành tội nhân rồi! Ngươi còn đặt đồ vật gì trên bản thiết kế nữa không, nói một lần luôn đi.
Tam ca có chút nóng nảy, hắn thật sự muốn tiến hành giáo dục Diệp Lãng một lần, giáo dục Diệp Lãng sau này có chuyện gì cũng phải nói lại cho rõ ràng, đừng có kiểu nói chuyện này thì quên đi chuyện khác.
-Còn có một chút cơ quan nhỏ, vào thời điểm khẩn cấp có thể sử dụng, đến lúc đó ta sẽ xử lý, chỉ cần Thất ca dựa theo bản vẽ làm là được.
Diệp Lãng ngơ ngác trả lời, mà hắn cũng không trả lời hết cho mọi người biết, trong đó còn thêm những thứ khác hay không.
Ai, nếu lão Thất biết rõ vấn đề này, nhất định sẽ đi tìm Diệp Lãng liều mạng với hắn!
-Chuyện ở đây có lẽ không sao cả, còn về chuyện Triệu Nhã Nhu, các ngươi chú ý là được, mà cũng không cần lo lắng! Cho dù nàng có thực lực đó, thế lực đầu tiên mà nàng đối phó chính là Chu Tước hoặc là Ella, thời điểm đến chúng ta, có lẽ đại lục đã nằm trong tay của nàng, cho dù chúng ta có làm gì, cũng không thể thay đổi được sự thật.
Diệp Lãng nói.
-Còn nữa, tuy nàng là nữ nhân biến thái, nhưng nàng là một hoàng đế tốt, điểm này các ngươi không cần phủ nhận, nàng đã cai trị con dân của nàng được an cư lạc nghiệp. Cuối cùng, chúng ta là thành thị trung lập!
Lời nói của Diệp Lãng đã làm cho mọi người ở đây nghĩ đến những chuyện trước đây không nghĩ qua, mà câu cuối cùng Diệp Lãng nói, đã làm cho mọi người khó hiểu, nhưng trong nhất thời bọn họ không nghĩ ra, nhưng đã có chút thay đổi trong cách nghĩ.
Rất nhiều năm sau, bọn họ mới hiểu được ý tứ của lời này, trung lập phải bao hàm rất nhiều thứ! Mà điểm trọng yếu nhất, muốn làm được trung lập, dù là khi nào, phải giữ vững lập trường, đó là công bằng.
Mà Diệp gia bây giờ, vẫn còn địch ý với Triệu Nhã Nhu, mà điều này đã làm cho lập trường của bọn họ bị lệch đi.
-Lão sư!
Lúc này, một thiếu nữ xinh đẹp khả ái xuất hiện trước mặt Diệp Lãng, nàng khom người hành lễ với Diệp Lãng, sau đó gọi một câu lão sư.
Thiếu nữ này không cần phải nói chính là Tiểu Linh, mà người ở đây ai cũng biết, thì ra người đệ tử mà Diệp Lãng chính là thiếu nữ này, tiểu tử này tuyển đệ tử cũng là một thiếu nữ mỹ lệ đáng yêu, đúng là diễm phúc sâu a.
Chỉ tiếc, những diễm phúc này, hắn lại không biết hưởng thụ.
-Tiểu linh đến đúng lúc lắm, cùng ta rời đi!
Diệp Lãng ném lại một câu, sao đó mang theo thiếu nữ rời đi.
Sau khi Diệp Lãng rời đi, những người còn lại trầm mặc, bọn họ đang suy nghĩ chuyện vừa rồi.
-Ngũ Ca, nhi tử này của ngươi, đối với chuyện của gia tộc, cũng không quá để tâm.
Một trung niên nhân nhìn Diệp Thành Thiên nói ra, những lời Diệp Lãng vừa mới nói, đã làm cho một ít người có cảm giác như vậy.
-Đúng vậy, Tiểu Thập Tam này, lại giúp đỡ ngoại nhân nhiều hơn chúng ta, chẳng lẽ hắn quên, mình là tử tôn của Diệp gia! Vì Diệp gia, cho dù hi sinh bản thân thì thế nào chứ?
Một trưởng lão nói ra.
Hai người này đều là người ủng hộ gia tộc, đặt lợi ích của gia tộc lên cao nhất, dù bọn họ có ý kiến với Diệp Lãng, nhưng tuyệt đối trung thành với Diệp gia.
...
Diệp Dực và Diệp Thành Thiên đều trầm mặc một hồi, bọn họ đang nghĩ làm thế nào để nói rõ chuyện này.
-Chuyện gia tộc sau này, không nên cho hắn biết, quyền lực cũng phải hạn chế một chút!
Rất nhiều người ở đây, đều cảm thấy Diệp Lãng không có điểm đáng để bụng, cảm thấy chuyện gia tộc sau này không nên giao cho Diệp Lãng, điều này chẳng khác nào đá Diệp Lãng ra khỏi hạch tâm của Diệp gia.
Hình như bọn họ quên một việc, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng giao cho Diệp Lãng làm cái gì cả, cũng không cho Diệp Lãng đặc quyền gì.
-Cửu thúc, Tam thúc công, các người không biết về Thập Tam, vừa rồi có một chuyện mà hắn không nói!
Vào lúc này Tam ca lên tiếng, thần sắc rất trầm ổn.
-Chuyện hắn không nói, cho nên ta phải nói ra cách nghĩ trong lòng của mình.
-Cách nghĩ gì? Hắn nói sẽ không giúp Diệp gia đối phó Lãnh Huyết Tổ, nhưng hắn có nói sẽ giúp Lãnh Huyết Tổ đối phó Diệp gia sao? Còn nữa, hắn phải bảo vệ bằng hữu xuất nhập sinh tử của mình, điều này có vấn đề gì sao?
Tam ca tiếp tục nói:
-Vấn đề duy nhất của hắn là không biết dùng lời lẽ để giải thích vấn đề! Đổi lại là lão Thất, làm việc giống như vậy, hắn sẽ giải thích tốt để chúng ta không hoài nghi về lập trường của hắn, hắn sẽ trung thành với Diệp gia.
-Nhưng mà, trên thực tế hắn...
Tam ca ngắt lời, nói:
-Trên thực tế cái gì? Thập Tam đã giúp cho gia tộc bao nhiêu việc rồi! Là hắn đã cứu tất cả chúng ta rời khỏi Tường Không, là hắn thắng được nơi này, hắn cho chúng ta nơi an thân, còn nữa, hắn cho lão Thất bao nhiêu sản nghiệp của hắn, các ngươi biết không? Chỉ cần tính kim phiếu, hắn đã bị lão Thất lấy đi cũng đã vượt qua hai trăm vạn!
-Hai trăm vạn?
Vào lúc này, tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ, bọn họ còn không biết vừa rồi Diệp Lãng đã cho Thất ca hơn một trăm bảy mươi vạn, cộng thêm trước kia, đã vượt qua hai trăm vạn.
Mà hai trăm vạn kim tệ, đây là con số lớn cỡ nào, đây là con số thiên văn sổ tự, có thể làm rất nhiều chuyện, dù là một siêu cấp đại gia tộc, cũng là một số tiền không nhỏ.
Đây là chỉ tính đến kim tệ, không tính sản nghiệp!
-Mà gia tộc đã cho Diệp Lãng cái gì? Không có, hắn làm đều là vì phụ mẫu của mình, là Ngũ thúc của ta, không có quan hệ đến gia tộc! Còn nữa, các ngươi nói hạn chế quyền lực của Thập Tam? Xin hỏi một chút, Thập Tam đã dùng quyền lực của gia tộc lúc nào? Hắn đã vận dụng quyền lực gia tộc lần nào chưa? Không có, hoàn toàn không có!
Tam ca nói xong những lời này, hình như vẫn còn chưa bộc phát xong, chính thức vẫn còn ở phía sau, hắn tiếp tục nói:
-Một điều cuối cùng, cũng là điều trọng yếu nhất! Không phải gia tộc giao việc cho hắn làm, mà là gia tộc cầu hắn làm, hắn giúp gia tộc làm việc, mà những việc đó người khác có thể hoàn thành sao? Nếu hắn không phải là người Diệp gia, hắn sẽ làm sao?
...
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, không có một tiếng động nào phát ra, bọn họ đang trầm tư, trầm tư thật sâu.
Những lời Tam ca nói giống như tiếng chuông cảnh tỉnh, làm cho bọn họ đang chìm trong mờ màng tỉnh lại, hiện tại bọn họ đã phát hiện, Diệp Lãng có tác dụng với Diệp gia, tác dụng không người nào có thể so sánh, cũng không người nào có thể thay thế!
Thật sự là buồn cười, vừa rồi còn nghĩ cách xử lý hắn, còn muốn hạn chế quyền lực của hắn, kết quả tất cả chỉ là trò cười.
Bọn họ rất bất ngờ, không chỉ ngoài ý muốn biết tác dụng của Diệp Lãng, đồng thời càng ngoài ý muốn phát hiện Diệp Lãng có địa vị rất trọng yếu trong lòng tam ca, đó là chuyện tuyệt đối không ai ngờ tới.
Khi những tiểu bối này cãi nhau ầm ĩ không đứng đắn, nhưng ánh mắt nhìn mọi việc không thua bất kỳ trưởng bối nào ở đây, mà năng lực của bọn họ lại rõ như ban ngày, đều là nhân vật có thể đảm đương một phía, đều là nhân trung chi long.
Nếu như có lão Thất ở đây, chắc chắn hắn sẽ đứng về phía Thập Tam, hơn nữa nói chuyện cũng không nhẹ hơn lão Tam, thậm chí còn làm mọi người cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Xem ra, chúng ta phải cân nhắc một chút, đem một ít quyền lực trao vào tay của những tiểu bối này, đây là chuyện phải làm.
Diệp Thành Thiên và Diệp Dực càng phiền muộn, con mình cháu trai của mình, lại để cho người khác đứng ra phản bác giúp, xuất đầu thay, ai, thật sự là già rồi, làm việc không còn bốc đồng như trước, băn khoăn quá nhiều.
Cũng bởi vì vấn đề này, làm cho thái độ của mọi người đối với Diệp Lãng càng thêm chắc chắn, địa vị của Diệp Lãng lúc này càng ngày càng siêu nhiên.
Trong đại sảnh im ắng, không có ai đánh vỡ sự trầm tĩnh này.
Mà không giống trong này, trong sân nhỏ Diệp Lãng rất náo nhiệt.
-Diệp Lãng, tiểu cô nương này chính là Tiểu Linh sao?
Thất công chúa nhìn Tiểu Linh sau lưng Diệp Lãng, nàng từ miệng của Diệp Lam Vũ biết được sự tồn tại của Tiểu Linh, nhưng vẫn chưa gặp qua.
-Đúng vậy!
Diệp Lãng gật đầu.
-Nàng rất cẩn thận, là một luyện kim thuật sĩ không tệ, có một số việc giao cho nàng, ta cũng yên tâm một chút.