Mà sóng trùng kích cũng không phải chỉ ảnh hưởng đến phi thuyền khắp mặt trời kia, mặt đất cũng cảm thụ được, quân đội Tường Không ở Diệp thành bị cát bụi trên mặt đất vây lấy, toàn bộ bị thổi bay, bay rất xa rất xa mới rơi xuống.
Tại một khắc này, độ chênh lệch của thực lực đã bị cuốn đi.
Thật… Thật kinh khủng.
Khi cát bụi tan rã, tất cả mọi người ngơ ngẩn nhìn hoàn cảnh bên ngoài, nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không tin, có người cư nhiên có thể dùng lực một người, đơn giản hủy diệt quốc lực của một đế quốc cực mạnh trên đại lục, mà còn trong nháy mắt.
Đồng thời, nếu như không phải Diệp thành đã triển khai phòng ngự, phỏng chừng sẽ bị phá hủy toàn bộ, ngẫm lại cũng làm người cảm thấy lông tóc dựng đứng.
Loại Luyện Kim trận kia thực chỉ lợi dụng không khí thôi sao? Vấn đề này quanh quẩn đầu óc mọi người, càng làm Luyện Kim thuật sĩ Sa Lan si mê.
Luyện Kim thuật Diệp Lãng vừa mới thi triển, uy lực hủy thiên diệt địa, hiện tại ai còn dám nói, thực lực Luyện Kim thuật sĩ yếu chứ?
- Diệp Lãng đâu?
Lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện, cây cột lớn lúc trước cũng bị sống trùng kích khủng bố kia đánh bay, bản thân Diệp Lãng không biết tung tích.
- Tiểu hỗn đản này…
Một đám nữ hài thiên cấp nhanh chóng dùng tốc độ thiểm điện nhắm đến chỗ Diệp Lãng, tính toán phạm vi cự ly sóng trùng kích, tìm nơi Diệp Lãng hạ lạc.
Lúc này, quân đội Diệp thành cũng xuất động, vừa tìm Diệp Lãng, vừa xử lý chiến trường, có thể cứu liền cứu…
- Diệp Lãng…
- Đệ đệ…
- Thiếu gia…
- Tỷ phu…
…
Các nữ hài vừa kêu to, vừa lo lắng tìm kiếm…
- Khụ khụ… Ta ở chỗ này. Đều do Sở Cửu này, không có gì ôm ta làm chi, hại ta phản ứng muộn một điểm, bị thổi đến nơi này.
Diệp Lãng đầy bụi đất xuất hiện trước mặt mọi người, bên cạnh còn có một người thẹn thùng, Sở Cửu.
…
Các nữ hài trầm mặc một hồi, sau đó liền cùng có động tác, chạy lại ôm Diệp Lãng, mà Diệp Lãng diện tích có hạn, chỉ có thể ôm một hai người, cũng không thể cố nhiều như vậy, các nữ hài ôm chòng lấy Diệp Lãng, mọi người cùng ôm nhau.
Chịu không nổi Diệp Lãng té xuống mặt đất, sau đó liền xuất hiện tình huống chồng người.
Cảnh này thực sự làm người phún máu, một đám nữ nhân tuyệt mỹ ôm Diệp Lãng, nữ nhân ở đây đều là tồn tại xinh đẹp nhất trên đại lục.
…
- Kết thúc được rồi, hiện tại đại lục hẳn đã hòa bình, ta lại có thể du ngoạn khắp nơi.
Diệp Lãng nghĩ, Tường Không đã không còn lực lượng, kết quả rất rõ, không phải bị ăn tươi thì cũng giam giữ, đại lục lại khôi phục hòa bình vốn có.
Mà đến lúc này, vốn sự tình đã xong xuôi, thế nhưng, bởi vì một người, lại làm sự tình này xuất hiện một đoạn kéo dài, tạo kết cục hoàn toàn mới, kết cục phi thường có ý tứ.
…
- Kháo, ta mặc kệ, chuyện như vậy các ngươi để ngươi khác làm đi, biểu tỷ, ngươi có thể đó, còn Triệu Nhã Nhu nữa, ngươi cũng có thể, mà ngươi đã làm rồi.
Diệp Lãng đối với kết cục này cực kỳ phản đối, hắn không muốn tiếp thụ việc này, không muốn tiếp thụ kết quả mọi người thương nghị.
- Ta thì có thể rồi, nhưng người khác sẽ không phục, chỉ có ngươi hợp nhất.
Long Cát công chúa mỉm cười nói.
Triệu Nhã Nhu tiếp lời:
- Ta đã làm, ta có thể giúp ngươi xử lý, nhưng chỗ này vẫn là do ngươi mới tốt, người khác cũng sẽ không phục ta.
- Lẽ nào ta ngồi, người khác đều phục sao?
Diệp Lãng nhíu mày nói.
- Đúng, ngươi là người duy nhất được đồng thuận, chỉ có ngươi mới không làm ai dị nghị.
Mọi người đồng thời nói.
Mọi người muốn Diệp Lãng ngồi vị trí gì?
Vị trí hoàng đế, hoàng đế toàn bộ đại lục nhân tộc.
Đây là chuyện mọi thế lực thương lượng, mọi người nghĩ người hợp duy nhất chính là Diệp Lãng, bởi vì mỗi một phương bọn họ đều ủng hộ Diệp Lãng. Vốn có thể để tự khôi phục lại, nhưng vấn đề sẽ như cũ, có khả năng tiếp tục bạo phát chiến tranh.
Nhiều năm chiến tranh như vậy, làm phương diện Chu Tước Ngả Lạp đều dung hợp một phương, hiện tại nếu như muốn phân ra, nhất định phải có một phen tranh đấu, chuyện này làm cho mọi người buồn cười, rõ ràng hợp cùng một phương không việc gì, nhưng phân ra lại bắt đầu tranh cãi ầm ĩ.
Kỳ thực chuyện này giống với một số người chia gia sản, phân sao cho đồng đều, mà đồng đều thì bên nào cũng có tiêu chuẩn của mình, lại bắt đầu tranh cãi ầm ĩ.
Đối với chuyện này, vốn không ai chú ý tới, bất quá có người đưa ra thuyết pháp, mà người này chính là Sở Cửu.
Sở Cửu không những vạch ra điểm này, còn vạch ra quốc gia bị Tường Không khống chế nhiều năm đã biến mất, quốc gia này thuộc về ai, cũng là một vấn đề, mà Tường Không hiện tại không có thực lực gì, khó bảo toàn những người khác nhìn thèm thuồng.
Diệp Lãng diệt trừ quá mức triệt để, tuy rằng giải quyết phiền phức Diệp thành, nhưng lại mang đến phiền phức cho đại lục, một quốc gia không bố trí phòng vệ, tất bị các quốc gia khác tranh đoạt.
Nói cách khác, thiên hạ này không thể thái bình, mà sẽ tiếp tục bạo phát chiến tranh.
Mà biện pháp duy nhất chính là, biến toàn bộ thiên hạ thành một đế quốc, coi như là Tường Không bị Chu Tước và Ngả Lạp liên hợp chiếm đoạt, hiện tại nên tuyển ra một hoàng đế, có thể là Chu Tước hoàng để, là Ngả Lạp hoàng đế, hay những người khác.
Vấn đề này mọi người tranh luận thật lâu, đề cử rất nhiều người, nhưng cuối cùng cũng có người không phục.
Ai cũng không phục ai, thảo luận như vậy liền không có ý nghĩa, đến lúc đó vẫn bạo phát chiến tranh, không bằng phân trở lại lãnh địa, đến lúc đó rồi nói tiếp.
Mà đúng lúc này, có người đột nhiên nhớ tới Diệp Lãng, mà tên Diệp Lãng vừa ra, liền không có ai phản đối, bởi vì vốn bọn họ đều ủng hộ Diệp Lãng, hơn nữa, nếu như không phục Diệp Lãng, thì một thân Luyện Kim Thuật của Diệp Lãng, ngươi không muốn cũng phải ủng hộ.
Đây là một kết quả rất ngoài ý muốn, cũng là kết quả làm mở rộng tầm mắt.
Bọn họ không cảm thấy Diệp Lãng sẽ là một hoàng đế tốt, chỉ là hiện tại lại thích hợp nhất, chỉ cần Diệp Lãng có làm hoàng đế, thì sẽ mang đến hàng loạt chuyện hoãn lại, có thể duy trì hòa bình.
Mà bọn họ sẽ phân đế quốc làm ba khu lớn, Tường Không, Chu Tước, Ngả Lạp, ba địa phương này vẫn do thế lực lúc đầu quản lý, duy nhất chính là không có danh xưng hoàng đế, chỉ có danh xưng Tường Không vương, Chu Tước vương, Ngả Lạp vương.
Mặc dù giống như không có biến hóa, nhưng ít ra lại áp chế đại lục xung đột, đây là một kết quả hay nhất.
Sau đó, bọn họ liền thuyết phục Diệp Lãng, để Diệp Lãng làm hoàng đế này.
Rất rõ ràng, Diệp Lãng khẳng định sẽ không chịu làm, hắn cũng không muốn mang phiền phức…
Chỉ là, lúc nghe mọi người giải thích xong, lại đồng ý Diệp Lãng không cần xử lý chuyện phiền toái, chỉ cần làm hoàng đế trên danh nghĩa, còn chuyện khác, bọn họ sẽ xử lý.
Diệp Lãng mới cố đáp ứng cho xong, điều này làm cho rất nhiều người có cảm giác xúc động muốn đánh người.
…
Diệp thành nghênh đón vị truyền kỳ từ sáng đến tối, Diệp Lãng cử hành điển lễ đăng cơ ở chỗ này, trở thành hoàng đế duy nhất của đại lục nhân tộc, hắn cũng là hoàng đế nhất thống thiên hạ trên danh nghĩa trong lịch sử.
Tuy nhiên, đây là kết quả của một tràng hí kịch, nhưng vẫn là sự thật.
Ngày này, Diệp thành chìm đắm trong hân hoan, người các nơi trên đại lục tề tụ đến, đến để chứng kiến thời khắc lịch sử này.
- Hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. .
…
- Hoàng thượng đệ đệ, ngươi thực sự là nhi tử của nữ thần may mắn sao, vì sao chuyện tốt như vậy đều để lên người ngươi.
Đối với Diệp Lãng hoàng đế này, Diệp Lam Vũ có rất nhiều xúc cảm, đã biết đệ đệ cả đời tựa hồ đều may mắn như vậy, chỉ là, chuyện này cũng là chuyện này thích nhất.
Mà Diệp Lam Vũ hồi tưởng, Diệp Lãng đúng thật may mắn, nếu như không phải khi còn bé nói đùa, Triệu Nhã Nhu sẽ không phát động chiến tranh như vậy, mà nếu như không phải hắn biến mất cùng Triệu Nhã Nhu mười năm, làm tình hình đại lục trở nên phức tạp, thì đại lục này sớm đã là Tường Không, hắn càng không thể làm hoàng đế.
Mà nếu như không phải Tường Không hoàng đế có dã tâm như vậy, nhất định phải thống nhất thiên hạ, chuyện tình này cũng sẽ không biến thành như vậy.
Nếu như không phải….
Ở giữa có rất nhiều nếu như, rất nhiều sự trùng hợp, mà tất cả kết quả này tạo nên sự may măn tới cực điểm của Diệp Lãng hoàng đế…
Hắn không chỉ là hoàng đế thống nhất thiên hạ, mà còn là hoàng đế tiêu dao nhất, hắn suốt đời cùng nữ nhân bên người sinh sống hạnh phúc chơi đùa trong thiên hạ, không lo không nghĩ.
….
- Tỷ phu hoàng thượng của ta, ngươi hiện tại muốn làm chuyện gì nhất.
Triệu Nhã Nhu tại lúc Diệp Lãng đăng cơ hỏi một câu.
- Nếu ta làm hoàng đế, vậy ta muốn thành lập hậu cung, phải có ba nghìn…