"Chỉ là tỷ lệ rất lớn?" Dường như Đại Giáo Chủ không hài lòng lắm với cách nói này.
"Đại Giáo Chủ đại nhân à, Y Sư chúng ta không bao giờ có cách nói trăm phần trăm thành công, tỷ lệ rất lớn cũng đã là tốt nhất rồi!" Quang Minh Y Sư nói.
"?" Đám Đại Giáo Chủ có điểm khó hiểu, bọn họ nhớ mang máng trước kia Y Sư đều sẽ nói kiểu như nhất định sẽ thành công linh tinh.
Điểm này cũng vì Diệp Lãng, hắn từng nói qua bất cứ Y thuật gì cũng có thể sẽ xuất hiện sai lầm bởi cơ thề người quả thật quá phức tạp, đến bây giờ cũng không ai dám nói biết rõ.
Mà đồng thời, tình trạng thân thể của mỗi người cũng khác nhau nên người khác nhau sẽ có phản ứng khác nhau.
Sau khi họ cẩn thận nghĩ lại liền phát hiện trước kia có một ít tình huống đặc thù, có lẽ cũng vì họ không để ý nên mới xuất hiện tình huống như vậy.
Vì vậy hiện tại họ trở nên khiêm tốn, không hề nói mình có thể trăm phần trăm chữa khỏi bất cứ loại bệnh nào, nhất là loại nghiêm trọng phức tạp như vậy!
Về tình huống của Thánh Nữ thì nhưng Quang Minh Y Sư này lại biết rất rõ ràng bởi đây là chuyện mà hằng năm họ vẫn cố gắng, bọn họ tìm cách làm cho Thánh Nữ có thể sống lại!
Quang Minh Y Sư đi rồi, bất quá vẫn để lại một người ở lại, cũng sợ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, đề phòng vạn nhất!
Thời gian trôi qua từng ngày một, Diệp Lãng vẫn không đi ra ngoài từ ngoài nhìn vào thoạt nhìn thật bình tĩnh, giống như không có gì phát sinh vậy.
Mà nếu có người ở trong này thì nhất định sẽ giật mình, không, là khiếp sợ, hơn nữa làm thần kinh của họ chết lặng!
Lúc đầu Diệp Lãng cũng không phải làm cho Băng Tinh hoàn toàn tan rã mà hắn chỉ lợi dụng tính đặc thù của Băng Tinh, dùng một loại thủ pháp thực đặc thù để khối băng tan rã từng chút một theo ý của hắn!
Đầu tiên hắn làm lộ ra bộ vị bị thương của Thánh Nữ, sau đó lại tiến hành chữa trị, mà những bộ vị khác thì để sau, như vậy có thể làm cho Thánh Nữ vẫn bị vây ở trạng thái đóng băng, nhưng vẫn có thể nhận được trị liệu.
Mà kỳ thật điềm này mới là điểm mấu chốt, nếu Quang Minh Y Sư có thể nắm được điềm này thì họ cũng có thể chậm rãi khôi phục thân thề của Thánh Nữ, chẳng qua ngoài Diệp Lãng ra thì không ai có thể làm được.
Mà từ đầu đến cuối Diệp Lãng vẫn không tan rã băng ở vị trí trái tim bởi đây là mấu chốt để bảo trì trạng thái đóng băng, một khi mất đi thì Thánh Nữ có thể sẽ chậm rãi tỉnh lại, mà tình trạng như vậy thì chắc chắn nàng không thể kiên trì được lâu.
Có lẽ ngay khi nàng chưa thức tỉnh cũng đã không kiên trì được!
Về phần vì sao Diệp Lãng lại ở trong đó lâu như vậy mà chưa hoàn toàn giải phong Thánh Nữ để trị liệu khôi phục trái tim của nàng và những vết thương khác là vì Diệp Lãng cần phải hoàn thành một chuyện, chuyện này là chuyện phiền toái nhất trên người Thánh Nữ, nếu không phải vì chuyện này Thì Diệp Lãng cũng đã hoàn thành công tác rồi, lấy Y thuật của hắn, trị liệu nhưng vết thương khác còn không phải dễ như trở bàn tay sao, cần gì phải làm nhiều chuyện như vậy?
Chuyện phiền phức này cũng chính là mấu chốt của vấn đề, cho dù là nắm giữ phương pháp tan rã Băng Tinh thì Quang Minh Y Sư cũng phải đi giải quyết chuyện này, đó là chuyện một bên bụng của Thánh Nữ bị đánh nát.
Cơ quan chỗ này tuy ít nhưng cũng không thế thiểu được, nếu không khôi phục được chỗ này thì dù chữa hết nhưng chỗ khác Thánh Nữ cũng không sống được bao lâu.
Hiện tại nơi vết thương chỗ bụng của Thánh Nữ phát sáng ra từng đạo hào quang luyện kim trận, Diệp Lãng phóng một đám luyện kim trận loại nhỏ vào nơi bị nghiền nát đề tạm thời bảo trì cơ năng thân thể của Thánh Nữ.
Hắn cẩn phải thanh lí hết những gì bị nghiền nát nhưng thứ này đã không thể khôi phục, có thể tạo nên tác dụng phụ gì đó nên hắn thanh lí hết thảy.
Quá trình này nếu bị người thường nhìn thấy sẽ cảm thấy thực ghê tởm, đó cũng là lý do Diệp Lãng bắt những người khác rời đi, hơn nữa cản trở tầm mắt mọi người.
Hắn là một Y Sư, không thể trốn tránh việc này, mà những người khác thì không giống, họ không phải làm như vậy!
Mà lúc này Diệp Lãng cũng không cảm thấy ghê tỏm gì vì hắn không có thời gian đi ghê tởm, chuyện hắn cần làm quả thật nhiều lắm, hắn phải quan sát tình huống, phải định ra đối sách, phải duy trì liên tục luyện kim trận...
Sau khi xác nhận một hồi Diệp Lãng lãnh đạm nói thầm một câu: "Xem ra phải dùng luyện kim trận trọng tố cơ quan của nàng!"
Nếu lúc này có luyện kim thuật sĩ nghe thấy lời Diệp Lãng nói nhất định sẽ rất giật mình bởi từ trước đến giờ họ vốn chưa tình thử nghiệm luyện kim ở mặt này.
Luyện kim nhân thể là một chuyện cấm kỵ !
Thứ nhất là không ai từng thành công, thứ hai là cần phải có người làm vật thí nghiệm, quả thật quá mức tàn nhẫn, không ai lại đi làm như vậy, cũng không ai cho phép.
Bất quá Diệp Lãng cũng không phải tiến hành luyện kim với cả người, vẻn vẹn chỉ dùng ở cơ quan thôi dường như chuyện này cũng có một ít bất đồng, có Y Sư cũng từng thử qua việc trọng tố một ít cơ quan cá biệt, như vậy sẽ làm cho người ta có được cơ hội.
Chẳng qua việc trọng tố cơ thể sống quả thật quá khó khăn, cho dù là vật chết cũng khó chứ đừng nói vạn vật chi linh - nhân thể.
Chuyện này Diệp Lãng cũng chưa từng làm, cũng là lần đầu, vì vậy nên mới mất nhiều thời gian như thế!
Cứ như vậy vài cái luyện kim trận kỳ dị xuất hiện nơi tổn thương của Thánh Nữ, trong một đám luyện kim trận này đều xuất hiện một ít hạt gì gì đó, những hạt này đang từ từ tạo thành một đám vật thể, mang theo máu tươi...
Những hạt này cũng không phải tự dưng xuất hiện, là Diệp Lãng lợi dụng một ít cơ quan tương tự trong cơ thể người, hơn nữa thêm vào một ít tài liệu mới hình thành.
Luyện kim thuật cũng không phải một cái ma pháp có thể tự dưng biến ra đồ vật này nọ, mà là trao đổi đồng giá, dùng đồ vật tương ứng cấu thành.
Luyện kim trận chính là tiến hành biến hóa về hình dạng, hình thái của những thứ này, một vài luyện kim trận cao cấp hơn một chút sẽ tiến hành phân giải, trọng tố!
Ánh sáng luyện kim trận vẫn tiếp tục sáng lên, số hạt trong luyện kim trận ngày càng ít, ngược lại, cơ quan mà hạt cấu thành lại ngày càng đầy đủ.
Tận lực phiêu phù cơ quan ở trên thận thể Thánh Nữ, sau đó tiến hành dung hợp, chuyện như vậy Diệp Lãng làm không chỉ một lần!
Đơn giản là chuyện này không phải lập tức có thế thành công, Diệp Lãng cũng phải phân ra làm từng đạt, luyện kim thành cơ quan có rất nhiều vấn đề, tạm thời không nói đến có thể không thích ứng với thân thể mà ngay cả công năng cơ bản nhất cũng không thể tiến hành thì quả thật là thất bại.
Cứ như vậy sau khi phân giải trọng tố, suy đi tính lại nhiều lần, sau khi thất bại vài lần, rốt cuộc hắn cũng hoàn thành, những cơ quan này đều vận tác một cách bình thường, ít nhất công năng hoạt động thông thường đều làm được.
Nếu sau này xuất hiện tình huống tương tự thì tin rằng Diệp Lãng có thể hoàn thành chỉ trong một ngày!