Thấy Lý Nguyệt chẳng những không bất hòa cùng Diệp Lãng, ngược lại còn nói giúp Diệp Lãng, những người theo đuổi nàng đều ngân người ra, đồng thời những người khác cũng vậy, đều cảm thấy chuyện này có chút quái dị.
Cũng không thể nói Lý Nguyệt sai được, chuyện này nàng cũng không sai, có điều dường như lập trường của nàng có điểm không đúng, nàng lại là người của Lý gia, là muội muội Lý Ngạn a.
Chẳng lẽ đây là nữ đại bất trung lưu sao?
"Cho dù ta có sai thì cũng đã bị phạt nhưng cũng không có nghía là chuyện hắn làm sẽ được quên đi, hắn dựa vào cái gì mà đánh ta, dựa vào cái gì mà đuôi ta ra khỏi Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, chỗ đấy cũng không phải nhà hắn." Lý Ngạn cũng quản thái độ của Lý Nguyệt, hắn chỉ vào Diệp Lãng, sau đó gào thét với Lý Nguyệt.
Hành vi của Diệp Lãng cũng không sai nhưng mọi người cũng thấy giống như lời Lý Ngạn vậy, bọn họ cảm thấy Diệp Lãng quản quá rộng, hắn có tư cách gì mà nhúng tay?
Bọn họ cũng không biết kỳ thật Diệp Lãng mới là người có tư cách quản việc này nhất, chỉ cần bọn họ biết thân phận thật của Diệp Lãng...
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn Diệp Lãng, muốn xem hắn nói gì về việc này, mà trong óc họ cũng dự đoán không ít cách nói nhưng không một vị tài ba nào có thể đoán được cách nói của hắn.
"Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ là bổn phận của ta, ngươi không cần cảm kích đâu." Diệp Lãng chắp tay nói với Lý Ngạn.
N ít
Tất cả mọi người trầm mặc, không phát ra âm thanh gì, hiện tại cho dù là một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể rõ ràng rơi vào tai mọi người.
Thiếu niên Hồ tộc này rất có ý tứ, cách nói này cũng quá khó đỡ a, hơn nữa hắn còn bảo Lý Ngạn không cần cảm kích hắn nữa, ta thấy Lý Ngạn chỉ muốn giết ngươi a.
"Ta kháo, ai con mẹ cảm kích ngươi, ngươi là ai, rõ ràng lão từ đang muốn đánh ngươi, ngươi nhìn thế *** nào mà ra cảm kích?" Lý Ngạn bạo phát, chỉ vào Diệp Lãng chùi ầm lên.
Mà lúc này Lý Ngạn cũng không tiếp tục cố kỵ hình tượng của mình nữa, cho dù hiện tại có rất nhiều khách quý cũng không thể ngăn cản hắn bão nổi.
"Ngươi không cảm kích ta còn muốn đánh ta là ngươi sai rồi, chưa nói ngươi không biết
hối cải, sao ngươi có thể đối đãi với khách nhân của ngươi như vậy? Đây là đạo đãi khách của Lý gia các ngươi sao?" Diệp Lãng nhìn Lý Ngạn nói.
"Lý gia chúng ta không chào đón ngươi, không có khách nhân như ngươi!" Lý Ngạn chỉ vào Diệp Lãng nói.
"Đại ca, mời ngươi tôn trọng khách nhân của ta, ta mặc kệ ngươi có điều gì không hài lòng với hắn đều để sau cho ta." Lý Nguyệt lạnh lùng nói.
"Lý Nguyệt, ngươi... ngươi thật sự rất kỳ cục, có muội muội nào chống đối đại ca như ngươi không? Ta thấy ngươi đã bị ma quỷ ám ảnh rồi, ngươi đừng bị hồ ly tiểu tử này lừa, hắn không phải ngươi tốt, hắn đi cái loại địa phương như Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu đấy!" Lý Ngạn quát với Lý Nguyệt.
Lý Nguyệt lãnh đạm nói: "Ta không muốn chống đối ngươi, ta chỉ muốn ngươi tôn trọng khách nhân của ta một chút, tôn trọng ta một chút, chuyện của ngươi nói sau đi."
"Sau này rồi nói, đến lúc đó ngươi đã bị tiểu tử này..." Lý Ngạn quát.
"Đều câm mồm cho ta, các ngươi cãi nhau trước mặt bao nhiêu khách nhân như vậy thì còn ra cái thể thống gì nữa!" Lý Thiên Quân không nhịn được, mặc kệ là Lý Ngạn hay Lý Nguyệt đều làm hắn cảm thấy rất tức giận.
Lý Ngạn là không ra gì, mà Lý Nguyệt lại giúp đỡ ngoại nhản, điều này làm một phụ thân như hắn rất tức giận.
"Tiểu đầu đất, xem ra lần này ngươi rất thất bại rồi, chẳng những không xúc tiến được quan hệ mà ngược lại còn xuất hiện thân chướng ngại." Lãnh Huyết Ngũ thấy vậy, cảm thấy đêm nay rất thất bại, còn không bằng không đến.
"Đây chỉ là một cái ngoài ý muốn, ai biết Lý Ngạn là ca ca Lý Nguyệt, nếu không ta tuyệt đối sẽ không qua yến hội nhà họ, lén thu phục Lý Nguyệt là được." Diệp Lãng có điểm đồng cảm, cảm thấy đêm nay còn không bằng đừng đến.
"Ha ha, làm mọi người cười rồi, tiểu hài tử không hiểu chuyện ấy mà." Lý Thiên Quân cười nói với khách nhân, muốn hóa giải cục diện xấu hổ này.
"Lý đại nhản, nếu là tiểu hài tử cãi chơi thì cứ để bọn họ chơi tiếp đi, ta lại rất muốn nhìn xem bọn họ chơi tiếp đấy." Lúc này, một quan viên có thể lực tương đương Lý Thiên Quân nói, vô luận là ở chức vị hay thực lực đều không cần sợ Lý Thiên Quân, tất nhiên không có cố kỵ gì nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
"Đúng đúng, nếu đã vậy thì cứ để bọn hắn tiếp tục đi, cũng rất thú vị!" Lúc này một số người cũng ồn ào, đều muốn nhìn kết quả xem, cũng muốn cười nhạo Lý gia.
Đày là cơ hội hiếm thấy, sao có thể bỏ qua được? Nội tâm những người ấy đều có cùng ý tưởng.
Cũng vì mấy năm gần đây Lý gia phát triển quá nhanh làm cho rất nhiều người cảm thấy ghen tị, muốn nhìn chuyện xấu nhà họ.
"Này... Hôm nay chúng ta đến đây chủ yếu vì thảo luận sinh nhật yến hội của Nữ Hoàng bệ hạ, những chuyện khác nên bỏ qua một bên a." Trên mặt Lý Thiên Quân xuất hiện một tia hắc tuyến, hắn muốn trực tiếp đá bay những người này, bất quá rất rõ ràng là không thể.
về chuyện sinh nhật yến hội của Nữ Hoàng bệ hạ thì thật ra cái gì nên thảo luận cũng đã thảo luận rồi, bây giờ có bàn nữa cũng không có ý nghĩa gì." Vị đại nhân trước đấy nói, rất rõ ràng không muốn buông tha.
"Còn chưa xong mà, chúng ta còn chưa thảo luận nên đưa cái gì cho Nữ Hoàng bệ hạ, là đưa chung hay tách ra đưa?" Lý Thiên Quân lập tức nói.
"Tách ra đi!"
“Ừ, ta cũng biết tách ra thì tốt hơn, chúng ta nên đưa cái gì cho nàng bây giờ? Đưa vài thứ quý trọng lại không có nhiều ý nghĩa hay đưa thứ hữu dụng mà không quỳ trọng?" Lý Thiên Quân hỏi.
Tin rằng vấn đề này rất nhiều người đều muốn thảo luận, lấy sự hiểu biết của họ với Triệu Nhã Nhu thì họ cảm thấy nàng là một người chỉ cầu ích lợi thực tế, đưa thứ hữu dụng sẽ tốt hơn nhiều.
Có điều dù sao nàng cũng là Hoàng Đế, nếu đưa vật phẩm có ý nghĩa lại không quý trọng thì có thể làm cho nàng cảm thấy rất không có mặt mũi không?
Vốn nếu trước Triệu Nhã Nhu có tổ chức sinh nhật thì ít nhiều bọn họ cũng có điểm căn cứ, có điều đáng tiếc là chưa từng có, ít nhất là bọn họ đều chưa từng tham gia.
Mà lần này Triệu Nhã Nhu nói tổ chức sinh nhật cũng rất đột nhiên, quyết định ngay vào vài ngày trước, bảo mọi người chuẩn bị một chút.
Nếu đám người này biết một vài chuyện thì họ sẽ hiểu được lần sinh nhật yến hội này là tổ chức vì Diệp Lãng, điều này sẽ làm cho bọn họ cảm thấy càng kỳ quái hơn.
Mà nói gì thì nói, sinh nhật của Triệu Nhã Nhu làm tất cả đại thần trong triều đều khó xứ, không biết nên làm sao cho tốt, mà ngay cả đưa lễ vật gì cũng không dám chắc nữa là.