Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 209: Chương 209: Hành động ám sát






Lãnh Huyết Thất và Lãnh Huyết Ngũ lúc này đang quan sát hoàn cảnh, chuẩn bị tốt chuyện ám sát Long Cát công chúa.

Các nàng đã buông tha cho Diệp Lãng, biết hắn hoàn toàn không còn trợ giúp gì với chuyện ám sát này nữa rồi, bất quá, vận khí của hắn cũng không phải sai, trực tiếp đưa các nàng đến được đây, đây cũng là chuyện mà Lãnh Huyết Tổ cũng không ngờ đến.

Dựa theo suy nghĩ của Lãnh Huyết Tổ, đây là một nan đề thật lớn, không ngờ lại đơn giản như vậy.

Nhưng cho dù buông tha cho Diệp Lãng, các nàng không ngờ sau đó trên người Diệp Lãng đã xảy ra một chuyện làm không ai có thể tưởng tượng được.

Lúc đó, Lãnh Huyết Ngũ quan sát hoàn cảnh xong liền chuẩn bị tranh bị chính mình, kết quả lại nhìn thấy Diệp Lãng ở trong tay nải không nhúc nhích, trong tay còn cầm một miếng điểm tâm nho nhỏ.

Lúc đầu nàng còn tưởng rằng Diệp Lãng đã ngủ cho nên bay tới muốn đá tỉnh hắn, nghĩ muốn nhắc nhở hắn lúc này đừng có ngủ, đừng thả lỏng như vậy.

Kết quả nàng đá như thế nào cũng không tỉnh, Diệp Lãng vẫn nằm im không nhúc nhích.

"Tiểu đầu đất, ngươi làm sao vậy?" Lãnh Huyết Ngũ có điểm kỳ quái, dựa theo trạng thái trước kia, tuy Diệp Lãng ngủ thật sâu, ít nhất cũng sẽ có điểm phản ứng, mà bây giờ lại không hề phản ứng.

"Tiểu đầu đất, sao mặt ngươi đỏ như vậy, ngươi uống rượu?" Lãnh Huyết Ngũ đột nhiên phát hiện Diệp Lãng có trạng thái say rượu, nhưng vấn đề là nàng không có thấy Diệp Lãng lấy rượu, hơn nữa Diệp Lãng lại chưa bao giờ đụng vào rượu.

"Điểm tâm? Đây là túy tâm cao... Tiểu đầu đất nhà ngươi, có mỗi vậy cũng có thể say?" Lãnh Huyết Ngũ phát hiện miếng điểm tâm trong tay Diệp Lãng chính là một loại điểm tâm có pha vào ít rượu, bất quá lượng rượu cũng rất rất ít.

Tựa hồ Diệp Lãng uống rượu liền say, đây là chuyện rất nhiều người biết!

Lãnh Huyết Ngũ nghe Diệp Lãng nói qua mình không thể uống rượu, vừa đụng vào miệng sẽ say, có điều nàng không nghĩ tới sẽ đến mức như vậy, ngay cả thứ này cũng say.

Bây giờ làm sao đây?

"Lãnh Huyết Thất, chúng ta gặp phiền toái rồi..." Lãnh Huyết Ngũ nhô đầu ra, nhẹ giọng hô với Lãnh Huyết Thất, "ngươi có thuốc giã rượu không?"

"Lãm sao vậy? phiền toái gì? Ngươi cần thuốc giã rượu làm gì?" Lãnh Huyết Thất có chút nghi hoặc hỏi.

"Tiểu đầu đất say rồi, gọi thế nào cũng không tỉnh!" Lãnh Huyết Ngũ có điểm bất lực trả lời.

"Say? Ngươi đang đùa à? Ở đây làm gì có rượu?" Lãnh Huyết Thất nghi hoặc nói, kế bên này không có rượu, mà nàng cũng không thấy khôi lỗi thiếu nữ đụng vào rượu.

"Cái này... hắn ăn túy tâm cao, chỉ một miếng nhỏ như vậy..." Lãnh Huyết Ngũ nói.

"Túy tâm cao? Còn một miếng nhỏ? Như vậy mà cũng say? Có phải ngươi đang gạt ta không?" Lãnh Huyết Thất hoài nghi, chuyện này quả thật làm người ta khó có thể tưởng tượng được.

"Ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi sao!" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.

"Sẽ không... có điều cái này quả thật bất khả tư nghị!" Lãnh Huyết Thất nói, nàng tin lấy tính cách của Lãnh Huyết Thất, bình thường sẽ không gạt người chứ đừng nói là lúc này!

"Ta nghe hắn nói qua, mà không ngờ chỉ ăn có một chút như vậy đã say rồi! Ngươi có thuốc giã rượu không?" Lãnh Huyết Ngũ tiếp tục hỏi.

"Không có, ai mà có thứ này, nếu có thì chắc chắn tiểu bất điểm sẽ có!" Lãnh Huyết Thất nói.

"Vậy bây giờ làm sao đây? Tuy chúng ta không cần dựa vào khôi lỗi này nữa, nhưng nhiều ít cũng cần che dấu một chút, còn có, như vậy sẽ làm người khác chú ý, nói không chừng sẽ bị người ta nhìn thấu. Tiểu đầu đất này sao lúc nào cũng xuất hiện trạng huống mạc danh kỳ diệu như vậy!" Cảm giác bất lực trong lòng Lãnh Huyết Ngũ lại bay lên một đỉnh cao mới, vừa bực mình vừa buồn cười với Diệp Lãng.

"Quên đi, tạm thời để hắn ở trong này, chúng ta che dấu một chút, đến lúc đó Long Cát công chúa phải dựa vào chúng ta đối phó, chỉ cần ta không bại lộ, kỳ thật hắn cũng sẽ không có việc gì, không ai sẽ chú ý tới nàng!" Lãnh Huyết Thất nói.

Nếu Lãnh Huyết Ngũ ám sát thành công thì dù nàng có bị phát hiện cũng không ai hoài nghi người ở trong này có vấn đề gì, vì người lùn như thế này tự nhiên sẽ rất dễ dàng trà trộn vào.

Nếu như không có phát hiện, khôi lỗi thiếu nữ luôn luôn ngồi im không nhúc nhích đằng kia, hơn nữa trường hợp hỗn loạn không ai chú ý tới nàng, hơn nữa càng không hoài nghi đến nàng!

"Cũng chỉ có thể như vậy! Tiểu đầu đất này..." Lãnh Huyết Ngũ nói, tức giận đánh Diệp Lãng một cái, mà Diệp Lãng vẫn không hề phản ứng.

Diệp Lãng cứ như vậy mà say, ngủ thật sâu, giống như chuyện ở bên ngoài không có quan hệ gì với hắn vậy.

Đương nhiên, thế giới bên ngoài vẫn tiếp tục phát triển, khách tham dự hoàng gia yến hội cơ hồ đã đến đông đủ, ở đây tập trung tất cả nhân vật trung tâm của Chu Tước đế quốc ngoại trừ một ít người ở cương vị không thể rời đi và một ít người có nguyên nhân đặc thù ra.

Mà trong thời gian này Long Cát công chúa tựa hồ vẫn chưa tới, cho dù hoàng đế Chu Tước và hoàng thái hậu đã nói chuyện với dân xong, cho dù toàn thành đã bắt đầu thọ yến rồi, nàng vẫn chưa tới.

Tình huống này, đối với hoàng tộc, với quan viên đều rất bình thường, bởi vì đây cũng không phải là lần đầu tiên.

Mà cũng có một phần nhỏ biết nguyên nhân đến trễ của Long Cát công chúa, kỳ thật không phải vẻn vẹn là vì chuyện của nàng nhiều, cho dù nhiều hơn nữa thì cũng chỉ cần an bài một chút cũng được.

Có điều Long Cát công chúa phải đến muộn một chút đơn giản là vì nàng không muốn nói chuyện với đám hoàng tử, càng không muốn để người khác nhìn thấy sự bất hòa của huynh đệ tỷ muội.

Trước kia, mỗi một năm đến đây tham gia thọ yến hay tham dự một ít sự kiện lớn, chỉ cần có cơ hội, những người khác sẽ lại đây làm phiền nàng, các hoàng tử cũng sẽ gây chuyện với nàng, nàng chán ghét loại chuyện này nên rõ ràng chọn đi muộn.

Long Cát côgn chúa cũng là một người tùy tiện, có đôi khi nàng sẽ không để ý cái nhìn của người khác, chỉ cần mình thích là được, đương nhiên điều này không ảnh hưởng đến toàn cục.

Mà nàng có thực lực tùy tiện, người bình thường không dám nói nàng không có thực lực, mà người có thể nói cũng sẽ không vì điểm việc nhỏ này mà nói.

Bất quá, muộn cũng không phải là không đến, nên sớm muộn gì nàng cũng đến!

"Long Cát công chúa đến.."

Không bao lâu sau, Long Cát công chúa đi ra, so với những gì mọi người biết, nàng đến có chút sớm.

Mà Long Cát công chúa xuất hiện cũng làm tất cả ánh mắt của mọi người tập trung lên người nàng. giống như bình thường vậy, ánh mắt bị nàng hấp dẫn một chút, sau đó mới lưu luyến rời đi.

"Long Cát công chúa thật sự giống như lời đồn, đẹp đến mức làm người ta đố kỵ!" Lãnh Huyết Thất một bên nhẹ nhàng nói, một bên đánh giá khôi lỗi thiếu nữ, không tự giác so sánh với nhau.

Khôi lỗi thiếu nữ hoàn mỹ, trình độ hoàn mỹ thậm chí đã siêu việt Long Cát công chúa , nhưng trên người Long Cát công chúa lại mang một loại khí chất độc đáo, điểm này lại thắng khôi lỗi thiếu nữ.

Mà điểm này cũng làm mọi người cảm thấy kỳ quái, Lãnh Huyết Thất lại cảm thấy rất bình thường vì khôi lỗi thiếu nữ là một con rối, trên người nàng sẽ không có cái loại khí chất mà người bình thường ít nhiều cũng có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.