Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 403: Chương 403: Hợp thể ma pháp! (1)






- Có gì mà không công bình, rất nhiều Ma Pháp Sư cũng có thể bay, mà đây cũng là ưu thế của ta, bỏ đi không phải thực ngốc sao?

Mia cũng rất trực tiếp cự tuyệt lời đề nghị của Diệp Lãng, nàng cũng không muốn ở dưới ăn bom của Diệp Lãng.

Dù sao ở trên trời sẽ an toàn hơn dưới đất một chút!

- Nếu như vậy thì đừng trách ta dùng tuyệt chiêu!

Diệp Lãng lầm bầm nói, sau đó lấy ra một khẩu pháo, khiêng trên bả vai, nhắm ngay Mia…

- Ngươi ở trên không cũng được, mục tiêu càng rõ ràng! Ta bắt chim cũng không phải lần đầu!



- Bắt chim? Ngươi coi ta thành cái gì?

Mia nhìn thấy Diệp Lãng “lấy hàng” ra, lập tức kết xuất ma pháp, hắc ám ma pháp nguyên tố liền xuất hiện quanh người nàng, bao phủ nàng vào trong.

- Hắc Vũ Trụy Lạc!

Trên không trung đột chiên xuất hiện lông chim màu đen, một cái, hai cái…, ngày càng nhiều…

Mà chỉ vẻn vẹn trong chớp mắt, trên bầu trời hiện ra lông chim màu đen dày đặc, bất quá lông chim này cũng chỉ là nguyên tố hắc ám mà thôi, không phải là thật.

Diệp Lãng nhìn lông chim bay đầy trời, thầm nghĩ nếu toàn là Hắc Ngọc Chi Vũ thì phát đạt rồi!

- Công kích!

Hắc vũ bắt đầu rơi xuống, bây giờ Diệp Lãng không thể tránh thoát được, trừ phi hắn có thể trong nháy mắt rời khỏi phạm vi này, bất quá thoạt nhìn có điểm khó khăn.

Diệp Lãng cần trốn sao? Đương nhiên là không!

- Thủy Nguyệt Chi Kính!

Một cái luyện kim trận phòng ngự tuyệt đối, bắn ngược tất cả hắc vũ về.

Hắc vũ qua đi, ngoài nơi Diệp Lãng đứng ra, toàn bộ đều loang lổ gồ ghề làm cho mọi người hiểu được nếu bị ma pháp này đánh trúng sẽ có hậu quả như thế nào.

Nhưng hiện tại mạnh đến đâu cũng chịu bởi Diệp Lãng có Thủy Nguyệt Chi Kính, hết thảy ma pháp đều vô ích với hắn, ít nhất là viễn trình sẽ không có hiệu quả.

Nếu muốn đánh bại Diệp Lãng thì nhất định phải gần người, mà sau khi gần người thì rốt cuộc là đánh bại hay bị đánh bại, vấn đề này còn phải từ từ nghiên cứu…

Đương nhiên cũng có một biện pháp là dùng lực lượng tuyệt đối phá tan Thủy Nguyệt Chi Kính, có điều muốn làm được điều này thì ít nhất phải là Thiên Cấp trở lên, những người khác cũng chỉ có thể thành thành thật thật nghĩ biện pháp.

- Như Ảnh Tùy Hình!

Mia nghĩ thông suốt điểm này liền sử dụng ma pháp tới gần Diệp Lãng, nàng cận chiến cũng rất tốt, tin rằng mình có thể đánh ngã được Diệp Lãng.

Cứ như vậy, ma pháp của Mia hình thành một cái bóng, lấy tốc độ cực nhanh đến gần Diệp Lãng!

Bất quá để phòng ngừa Diệp Lãng tập kích, Mia biến đường đi thành một đường cong, phải nhiễu đến sau lưng Diệp Lãng.

Đó cũng là chỗ thần kỳ của ma pháp này, có thể dùng ý thức hình thành quỹ tích mà mình muốn, đương nhiên quỹ tích càng dài thì càng hao tinh lực, tình hình chung đều sử dụng quỹ tích ngắn nhất, chính là đường thẳng cả.

Có điều nàng làm như vậy thì Diệp Lãng không thể bắt được quỹ tích của nàng sao? Sai rồi, nàng rất nhanh liền hiểu được suy nghĩ của mình là sai lầm. Diệp Lãng căn bản không thể sử dụng lối nghĩ bình thường để tính toán được.

Ngay lúc đó, Diệp Lãng bắn một phát pháo vào giữa quỹ tích, bất quá một phát pháo này không giống như là ma pháp năng lượng mà là một cái lưới lớn.

Lúc đó cơ hồ không ai cho rằng Diệp Lãng có thể thành công bởi vì cho tới bây giờ còn không có một ai có thể bắt lấy người khi họ thi triển ma pháp Như Ảnh Tùy Hình này, cho dù là cao thủ mạnh đến đâu cũng vậy.

Không chỉ thời gian không kịp mà cả tốc độ cũng không kịp1

Nhưng kết quả lại ra ngoài ý liệu của mọi người.

- A…

Theo tiếng hét to này, cái bóng đột nhiên dừng lại, nhìn theo tiếng hét có thể nhìn thấy Mia đang bị lưới tóm lại.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Mia bị trói, nàng bị bắt thật.

- Ngươi… sao có thể như vậy được, sao ngươi có thể bắt được ta?

Mia có điểm không thể tin hỏi, cho dù bị lưới tóm lại nhưng nàng vẫn cảm thấy đây không phải là thật.

- Có gì khó đâu? Chỉ cần tính toàn chiều dài quỹ tích của ngươi, lại tính tốc độ của ngươi, sau đó tính ra lúc nào thì ngươi đến chỗ nào, lại tính thời gian lưới của ta bay tới là xong!

Diệp Lãng chầm chậm đi về phía Mia, không thèm để ý giải thích.



Mia trầm mặc, tuy Diệp Lãng nói một cách tùy ý như vậy nhưng những tính toán ở trong đó có thể hoàn thành trong nháy mắt sao?

Mia cảm thấy mình làm không được, nàng cũng tin rằng trên đại lục này không ai có thể làm được.

- Tốt lắm, ngươi đã bại, nhận thua a!

Diệp Lãng đi đến bên cạnh Mia, cười nói, lúc này ánh mắt của hắn cũng không phải nhìn vào khuôn mặt Mia mà là nhìn chỗ khác.

- ?

Mia có điểm khó hiểu, bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, nói:

- Ngươi cảm thấy cái lưới này của có thể trói ta được hay sao? Bây giờ ngươi đến gần ta cũng là lúc ngươi phải hối hận! Hắc Hỏa… Ý? Cái lưới này…

Mia muốn dùng ma pháp công kích Diệp Lãng, tuy bị tóm nhưng vẫn có thể sử dụng ma pháp, vẫn có thể đánh trúng Diệp Lãng đang đứng ở gần nàng.

Đấy là tình hình bình thường, nếu cái lưới này không có gì đặc thù thì quả thật là như vậy.

Sau khi Mia thi triển ma pháp liền khẳng định một chuyện là cái lưới này không phải bình thường bởi nàng không thi triển được ma pháp, ma lực như bị giam cầm vậy.

- Không cần thử, lưới này cấm ma, ngươi ngoan ngoãn nhận thua đi, nếu không ta sẽ vặt hết lông chim của ngươi!

Diệp Lãng duỗi tay về phía cánh của Mia.

- A… Tốt, ta nhận thua! Ngươi đừng đụng vào lông chim của ta! (thật là vãi hàng, thằng tác giả có vẻ khoái cái cụm từ “lông chim” quá.

Mia lập tức nhận thua, nàng cũng không muốn cho Diệp Lãng cái cớ vặt lông chim của mình.

Mà lúc sau Mia lại oán giận phát hiện mình vẫn không thoát được ma trảo của hắn.

- Được rồi, chúng ta đến đằng kia xem diễn đi…

Diệp Lãng nói, cũng thu hồi cái lưới lại, tốc độ thu hồi của hắn rất nhanh, chỉ trong nháy mắt mà thôi, không ai có thể nhìn thấy cái lưới này hình gì, càng không thể nhìn thấy vật phẩm mang nó theo.

- A? Hỗn đản, ngươi vẫn rút lông chim của ta!

Mia cả giận nói.

Đối với sự phẫn nộ của Mia, mọi người cảm thấy rất khó hiểu, vừa rồi dường như Diệp Lãng cũng đâu có làm gì, từ đầu đến cuối cũng không chạm đến cánh của nàng, sao nàng lại nói vậy?

- Ta kháo, sao ngươi phát hiện được, ta làm rất bí ẩn mà!

Diệp Lãng nhảy dựng lên, cũng cách Mia thật xa, giống như sợ Mia sẽ trả thù vậy.

- Nếu không phải ta có thể cảm giác được số lượng lông chim của mình thì ta cũng không biết khi nào bị ngươi vặt đi rồi, vừa rồi ngươi lại rút chín cái lông chim của ta!

Mia tức giận, đồng thời cũng cảm thấy mê hoặc, nàng cũng không rõ Diệp Lãng làm sao có thể vặt lông chim của mình được.

- Thời tiết hôm nay thật đẹp, ta nhớ hình như có hẹn uống trà với Hiên Viên Băng thì phải, ta đi trước!

Diệp Lãng nhìn bầu trời, giống như vừa rồi không phát sinh chuyện gì cả vậy.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.