"Ta đến đây là vì lấy Thiên Cơ Giáp, trị liệu cho tộc trưởng Hổ tộc!" Diệp Lãng không có gì giấu diếm với mấy người Lãnh Huyết Ngũ, mình ở đây làm gì, vì cái gì đều trực tiếp nói ra.
Có lẽ vì hắn tin tưởng Lãnh Huyết Ngũ tam nữ, có lẽ vì hắn biết tổ chức như Lãnh Huyết Tổ hẳn sẽ không nói ra bí mật của mình.
"Tộc trưởng Hổ tộc? Thiên Cơ Giáp? Trị liệu? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Vài cái danh từ của Diệp Lãng làm Lãnh Huyết Thất cảm thấy khó hiểu liền mở miệng hỏi, còn Lãnh Huyết Ngũ lại lạnh lùng đứng một bên nhìn Diệp Lãng, nàng không có hứng thú biết những thứ này, nàng chỉ cần biết Diệp Lãng đến đây làm gì là được.
"Tộc trưởng Hổ tộc là phụ thân Hổ Nữ, bây giờ hắn đang bị thương, cần Thiên Cơ Giáp để trị liệu nên ta đến đây, hiểu chưa?" Diệp Lãng nói.
"Hiểu được một chút... Tóm lại là ngươi đến đây vì Thiên Cơ Giáp, vậy Thiên Cơ Giáp kia đang ở đâu? Ngươi chuẩn bị lấy thế nào?" Lãnh Huyết Thất gật gật đầu, nàng cũng đã tra qua chuyện liên quan đến Diệp Lãng, biết Hổ Nữ là ai. Có điều nàng không ngờ thân phận của Hổ Nữ lại cao quý đến vậy.
Có điều tựa hồ không liên quan đến nàng nên nàng cũng không tra cứu kỹ trên vấn đề
Từ lời Diệp Lãng nàng có thể thấy Thiên Cơ Giáp này nhất định không phải mặt hàng bình thường, nếu không lấy năng lực của Hồ tộc thì cần gì phải để Diệp Lãng đến chỗ nguy hiểm như vậy.
"Hiện tại Thiên Cơ Giáp đang ở hai nơi, một là phòng thí nghiệm của ta, bất quá bị bọn họ trông coi nghiêm mật, không thể tiến vào."
"..." Khi nghe Diệp Lãng nói về phòng thí nghiệm, trên mặt Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất xuất hiện một tia biểu tình kỳ quái, trên mặt có điểm xúc động.
"Ngươi nói là, trong phòng thí nghiệm của ngươi còn có một Thiên Cơ Giáp?" Lãnh Huyết Thất hỏi, những lời này nói lên nàng biết đến phòng thí nghiệm của Diệp Lãng.
“Ừ, là ta thu thập tài liệu chế tác, còn chưa hoàn thành, Thiên Cơ Giáp là một kiện luyện kim rất khá!" Diệp Lãng gật đầu trả lời, hắn cũng không để ý về việc Lãnh Huyết Thất biết phòng thí nghiệm, có lẽ vẫn còn chưa phát giác.
"Ngươi tiếp tục nói kiện Thiên Cơ Giáp còn lại! Lãnh Huyết Thất, không cần ngắt lời!" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.
"..." Lãnh Huyết Thất chậc chậc đầu lưỡi, rất khó chịu nhăn mặt với Lãnh Huyết Ngũ,
hiện tại nàng cũng chỉ có thể làm như vậy, dường như địa vị của Lãnh Huyết Ngũ lại cao lên rất nhiều.
Bởi vì lúc trước Lãnh Huyết Ngũ vẫn ở cùng một chỗ với Diệp Lãng, cũng vì tầng quan hệ này mà quan hệ của nàng cùng Long Cát công chúa cũng trở nên không sai, được Long Cát công chúa chiếu cố.
Đương nhiên những thứ này không ảnh hưởng đến Lãnh Huyết Ngũ chút nào, nàng vẫn giống trước kia, chỉ quan tâm giết người.
"Một kiện khác ở trong tay Lý gia, là một trong những truyền gia chỉ bảo quan trọng nhất của Lý gia, tuy rằng cũng rất khó nhưng dường như so sánh với kiện trước thì có điều đơn giản hơn! Đúng rồi, Lãnh Huyết Thất, ngươi nói ngươi là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp thì nói cho ta biết làm sao lừa một nữ hài tử?" Đột nhiên Diệp Lãng nhớ đến chức nghiệp của Lãnh Huyết Thất, nàng chuyên môn phụ trách cái loại hoạt động gạt người này, muốn gạt nữ hài tử thì hỏi nàng là thích hợp nhất.
"Đương nhiên là Lý Nguyệt, ta muốn theo đuối nàng lại, lừa gạt tình cảm của nàng để nàng ngoan ngoãn cời quần áo ra!" Diệp Lãng làm bộ như rất âm trầm, giống như cái loại gian kế thực hiện được vậy.
"Đi tìm chết!" Lãnh Huyết Ngũ một cước đá bay Diệp Lãng, mà tựa hồ Diệp Lãng cũng không muốn trốn, lộn một vòng xinh đẹp trên không trung, vững vàng đứng trên mặt đất.
Tựa hồ vì trước kia thường xuyên khi dễ Lãnh Huyết Ngũ bị nhỏ đi nên hắn cảm thấy chuyện này cũng thực bình thường, lúc đó hắn là đem Lãnh Huyết Ngũ ném tới ném lui, nghiêm trọng hơn này nhiều.
Đương nhiên hắn khi dễ Lãnh Huyết Ngũ cũng vì Lãnh Huyết Ngũ khi dễ hắn trước!
Dù sao hai người bọn họ là vậy, không phải hắn khi dễ nàng tức là nàng khi dễ hắn, hai người đã tập mãi thánh thói quen rồi...
"Vì sao lại đá ta, ta nói thật mà!" Diệp Lãng có điểm ngần người nói.
"Còn thật? Ngươi thật sự muốn đi lừa gạt nàng, cởi y phục của nàng?" Lãnh Huyết Ngũ tam nữ đều cảm thấy rất bất ngờ, các nàng vốn tưởng Diệp Lãng chỉ nói giỡn thôi, có điều thoạt nhìn rất giống thật.
"Là làm cho nàng cởi quần áo!" Diệp Lãng sửa sai, đồng thời cũng khẳng định chuyện
"Thế thì có khác gì đâu, ngươi đúng là một tiểu sắc quỳ, ngươi muốn cởi quần áo thì đến tìm ta này, dù sao ta cũng bị ngươi nhìn hết rồi, còn bị ngươi sờ qua..." Lãnh Huyết Thất
phong tình vạn chùng nhìn Diệp Lãng, ánh mắt này sẽ làm rất nhiều người lâm vào mê muội.
Tuy rằng hiện tại Lãnh Huyết Thất vẫn mang mặt nạ nhưng dáng người ngự tả của nàng rất mê người, nếu đôi thành người thường thì nhất định bị nàng hấp dẫn, hơn nữa buông tha ý tưởng trước đó của mình.
Có điều cũng chỉ người bình thường thôi chứ không phải Diệp Lãng, Diệp Lãng hắn không thân nhìn Lãnh Huyết Thất, trực tiếp hỏi: "Ta xem hết ngươi bao giờ, còn sờ qua ngươi?"
"Quên à? Ngươi đã từng đi vào trong quần áo của ta, ở chỗ này của ta..." Lãnh Huyết Thất lộ ra hai gò má đò rực, mà tay nàng chỉ vào bộ ngực của mình, chỉ vào hai cái điểm kia...
Lãnh Huyết Thất trở nên càng thêm mê người, xanh non ướt át, mặc cho người nhấm nháp...
"Lãnh Huyết Thất, thu hồi mị thuật của ngươi, ngươi muốn đối phó thì đối phó người khác, không được dùng với hắn!" Lãnh Huyết Ngũ phát ra một đạo sát khí làm cả căn phòng lạnh lên, lập tức đè ép cảnh xuân của Lãnh Huyết Thất xuống.
Đương nhiên hai loại biến hóa này Diệp Lãng cũng không cảm giác ra được, đối với hắn mà nói, vô luận là sự hấp dẫn của Lãnh Huyết Thất hay sát khí của Lãnh Huyết Ngũ đều cảm thấy rất bình thường, hoàn toản không đáng giá nhắc tới.
"Ngươi nói là lúc đó à, ta đâu biết vật ấy là gì đâu, thật giống như cái bánh bao..." Diệp Lãng hồi tưởng một chút, trong trí nhớ của hắn tuyệt đối không coi bộ ngực của Lãnh Huyết Thất là bộ ngực bởi thứ kia thật sự quá nhỏ.
"Ngươi mới là bánh bao!" Lãnh Huyết Thất trừng mắt nhìn Diệp Lãng, giơ tay thị uy.
Diệp Lãng nhìn lồng ngực của mình một lát, sau đó nói: "Ta là quảng trường..."
"..."
"Tốt lắm, không cần thảo luận vấn đề này nữa! Tiểu ngu ngốc, ngươi nói xem cởi quần áo Lý Nguyệt cùng với Lý Nguyệt cởi quần áo thì khác nhau cái gì?" Lãnh Huyết Ngũ tiệp tục hỏi, "Còn có, rốt cuộc vì sao phải cởi... Không, là làm nàng tự cởi quần áo?"
Lãnh Huyết Ngũ không tin rằng Diệp Lãng là cái loại háo sắc này, muốn đi cởi quần áo nữ hài tử, ít nhất sẽ không vì sắc dục mà đi lừa gạt một nữ hài tử.
"Cởi quần áo chính là tự cô ta nguyện ý cởi quần áo đưa cho ta, mà ta cởi của nàng tức là phi lễ!" Diệp Lãng nói, có điều cũng không phải rõ ràng lắm.
"??" Lãnh Huyết Ngũ cũng có chút khó hiểu, bất quá rất nhanh liền hiểu được.
"Ý ngươi là, ngươi để nàng cởi quần áo là để nàng giao ra một kiện đồ vật này nọ? Thứ này chăng lẽ chính là Thiên Cơ Giáp?" Lãnh Huyết Ngũ nghĩ vậy lập tức hỏi.