Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 638: Chương 638: Một mình chiến đấu (2)






Đại Tỷ ngồi trên trường kỉ, cằm tựa lên bàn, bộ dạng chán ngán.

- Muội nói mau đi, đừng chỉ im lặng như một con cá chết...

Hề Nhi tức giận đẩy đẩy Đại Tỷ.

- Muội không biết phải nói thế nào, hắn kéo muội nhảy qua tường, thân pháp của hắn rất đẹp, cũng rất nhanh, người thường căn bản không thể đuổi được.

Đại Tỷ đến tận bây giờ vẫn có chút mơ hồ, hắn không biết Diệp Lãng vào đó bằng cách nào, không biết bây giờ Diệp Lãng đang làm gì.

- Thì ra là vậy, chẳng trách hắn có thể đưa muội đi ngay trước mặt Đại hoàng tử, thì ra là hắn thân pháp tốt, trong trò chơi, thân pháp thường rất quan trọng!

Hề Nhi giải thích.

Nàng không tin một mình Diệp Lãng có thể đối với được với bọn Đại hoàng tử, nhưng nếu như chỉ dựa vào thân pháp mà đưa được Đại Tỷ đi thì nàng tin.

Dù sao chỉ là trò chơi, chỉ cần hoàn thành các bước trò chơi là được!

- Vậy bây giờ hắn đâu?

Hề Nhi lại hỏi, chuyện này mới là quan trọng, những gì Diệp Lãng chuẩn bị làm sẽ ảnh hưởng đến cả hoạt động.

Ai bảo đội xanh chỉ còn một mình hắn...

- Không biết, có thể đi cứu Tam công chúa, vốn dĩ định đến đây, nhưng sau đó hành tung bị người khác phát hiện, nên hắn chạy mất.

Đại Tỷ nói.

- Muội nói hắn đến đây, ta có nên phản kháng một chút không?

Hề Nhi nghĩ ra, cô dâu thù có quyền được phản kháng, để phối hợp với kế hoạch của đội đỏ.

- Tốt hơn là đừng, hắn sẽ trực tiếp đánh ngất tỷ đấy... á...

Đại Tỷ đang nói thì đột nhiên phát hiện bên cạnh Hề Nhi có thêm một người, người này trực tiếp dùng tay đánh ngất Hề Nhi.

Người này không ai khác, chính là Diệp Lãng mà các nàng vừa nhắc đến!

- Diệp Lãng, sao ngươi lại đánh ngất Hề Nhi tỷ tỷ!!

Đại Tỷ lo lắng hét lên, lúc này, nàng chẳng còn quan tâm tại sao Diệp Lãng lại đột nhiên xuất hiện, tại sao có thể im lặng xuất hiện ngay trước mắt họ.

Nàng và Hề Nhi đều là những võ giả thực lực không yếu, nhưng không ngờ, lại bị Diệp Lãng tiếp cận mà không hề hay biết, nếu Diệp Lãng muốn lấy mạng họ, thì hậu quả đúng là rất nghiêm trọng.

- Nàng ấy nói mình sẽ phản kháng, cách này là trực tiếp nhất!

Diệp Lãng trực tiếp nói.

-...

Đại Tỷ chẳng biết nói gì, lúc này Hề Nhi chỉ mới hỏi chứ chưa nói sẽ phản kháng, đúng là đáng thương.

Sau khi Hề Nhi tỉnh dậy, biết được chuyện, buồn bực đến chết...

- Ngải Tỷ, nàng muốn ta cướp nàng một lần nữa sao?

Diệp Lãng nhấc Hề Nhi lên, nhìn Đại Tỷ hỏi, hắn không hiểu quy tắc hoạt động, thấy Đại Tỷ vừa hay cũng ở đây, không thể không hỏi lại.

- Không cần, ta đã không còn trong phạm vi tích...hứ, sao ngươi không nghe ta nói nốt.

Đại Tỷ mới nói xong hai chữ đầu tiên, Diệp Lãng đã bay người rời đi, hoàn toàn không để ý đến nàng.

Đại Tỷ lắc lắc đầu, nhảy lên, chạy theo Diệp Lãng, nhưng tư thế nho nhã đó, đi trên mái nhà nhà như trên đất bằng đó, nàng học thế nào cũng không học được.

Rất nhanh, Đại Tỷ ra khỏi cứ điểm, tìm thấy Hề Nhi đang hôn mê bên đường, Diệp Lãng thì không biết đã đi đâu, lúc này, bên cạnh Hề Nhi có thêm mấy người nữa, họ đều là nhân viên của hoạt động.

Diệp Lãng trực tiếp đưa Hề Nhi ra khỏi cứ điểm, sau khi kiếm được một điểm, hắn dứt khoát bỏ lại người, sau đó rời đi, trọng tài và những người đứng xem gần đó không khỏi toát mồ hôi lạnh, tên tiểu tử này sao chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Đây là một trong tứ đại mỹ nhân đế quốc Hề Nhi tiểu thư, vậy mà vào tay hắn chẳng khác gì rác rưởi, tiện tay là ném!

- Chuyện gì vậy? Sao ta lại ở đây?

Hề Nhi sau khi tỉnh dậy, mặt đầy vẻ ngỡ ngàng, nhin Đại Tỷ hỏi.

- Chuyện này... tỷ đã bị Diệp Lãng cướp thành công, lúc nãy hắn đánh ngất tỷ...

-...

- Đi thôi, muội đoán hắn sẽ đi sang chỗ Tam công chúa...

- Ừm, đi mau!

...

- Cái gì? Tên tiểu tử đó lại cướp được Hề Nhi tiểu thư?

- Tin mới nhất, vừa rồi lại có thêm mấy người bị cướp, theo lộ tuyến này, hắn sẽ đến chỗ Tam công chúa!

- Không phải chứ, không ngờ hắn lại lợi hại đến vậy...

- Ngươi có biết Hề Nhi tiểu thư bị cướp thế nào không, là bị hắn trực tiếp đánh ngất, sau khi cướp xong thì ném như ném rác bên đường, một mình bỏ đi trước...

-...

...

Ngải La chi thành, mọi người vốn dĩ đều cảm thấy hoạt động chẳng còn gì đáng xem, bây giờ đột nhiên thay đổi hoàn toàn, biến thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người, trung tâm tâm điểm đó chính là tiểu tử thần kì Diệp Lãng.

Gần cứ điểm cô dâu người mỗi lúc một nhiều, mọi người đều đang đợi Diệp Lãng xuất hiện, hi vọng có thể nhìn thấy cảnh tượng cướp cô dâu của hắn.

Lúc này, họ đều cảm thấy Diệp Lãng rất có khả năng thay đổi hoàn toàn cục diện, đương nhiên, khả năng ấy vẫn là rất thấp, dù sao hắn chỉ có một mình, mà phải đối phó với hơn bốn ngàn người.

Lúc này, bốn người người đều đang tụ lại với nhau, hắn cho dù có bản lĩnh thông thiên, cũng vẫn không thể đi tiếp.

Nhưng, họ vẫn đi theo để xem trò vui, một cô dâu bị Diệp Lãng cướp đi, đội xanh sẽ có thêm một điểm.

...

- Diệp Lãng này, không ngờ lại có bản lĩnh như vậy, không biết bao giờ hắn đến cướp ta, sao ta lại có chút chờ mong nhỉ!!

Tam công chúa sau khi nhận được tin, bắt đầu cười, nàng phát hiện Diệp Lãng thú vị hơn nàng tưởng tượng.

- Không cần chờ mong nữa, ta đến rồi!

Giọng nói Diệp Lãng vang lên, sau đó là nhân ảnh xuất hiện.

- Ngươi đến rồi!

Tam công chúa cười nói, nàng hình như không có vẻ bất ngờ khi thấy Diệp Lãng xuất hiện, bởi vì nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, theo như tin tức nhận được, nàng biết Diệp lãng có năng lực xuất quỷ nhập thần.

- Ừm, ta đến rồi! Nàng muốn ta cõng nàng, hay là nàng tự đi?

Diệp Lãng hỏi.

- Ta tự đi!!

Tam công chúa lập tức nói, nàng biết Diệp Lãng bảo cõng là có ý gì, đó chính là hắn sẽ đánh ngất nàng, khiêng nàng ra ngoài rồi vứt nàng bên đường.

Bây giờ các cô dâu trên cơ bản đều đã nhận được tin này, họ đều không muốn phản kháng Diệp Lãng, trừ phi là mất cô dâu cường hãn, nếu không chẳng ai muốn bị đánh ngất.

- Vậy thì đi thôi!

Diệp Lãng kéo tay Tam công chúa, bay lên, không để ý thấy hai má Tam công chúa có chút hồng hồng.

- Được rồi, nhớ là nàng nợ ta một bữa cơm!

Diệp Lãng đưa Tam công chúa ra khỏi cứ điểm, chuẩn bị rời đi, hắn tựa hồ không để ý, lúc này bên ngoài đang có rất nhiều người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.