Đại Tỷ hét lên với Diệp Lãng, nàng sớm đã muốn bạo phát, vốn dĩ không muốn phát tác bây giờ, nhưng không ngờ Diệp Lãng lại nói nàng như vậy, mặc dù Diệp Lãng là không biết tình hình.
Diệp Lãng phớt lờ, nói:
- Bổn thiếu gia không rảnh, nàng tìm ai đó của nàng đi! Ê, ai là cô dâu của năm không năm không, mau đừng ra đây, để ta nhìn mặt cái nào!
Hắn hét lên với đám cô dâu, muốn mau chóng tìm ra câu dâu đối ứng với mình.
Cô dâu của năm không năm không, nghe sao mà kì cục đến thế.
Ý, vậy càng tốt, chúng ta cũng tranh thủ luôn.
- Này, ai là cô dâu của ta, ra là một bốn bảy tám...
- Còn cô dâu của ta, ta...
Một lúc sau, toàn tràng bắt đầu trở nên hỗn loạn, đám chú đều đang tranh thủ cơ hội, mặc dù có người muốn phản bác, nhưng cách nói này hình như chẳng có vấn đề gì, thực sự không thể tìm ra sơ hở.
Cũng chính vì nguyên nhân này, sau lần hoạt động này, xuất hiện thêm mấy đôi nam nữ quan hệ mập mờ, họ cuối cùng ở bên nhau thật, và đều cảm thấy cảm kích Diệp Lãng, nếu như không có câu nói này của Diệp Lãng, đã không xảy ra từng ấy chuyện.
Cái này Diệp Lãng không nghĩ đến, mọi người bây giờ không chưa nghĩ đến, hiện tại, họ đều đang tập trung cho hoạt động trước mắt, kẻ tham dự thì tham dự, kẻ đứng xem thì đứng xem...
- Không phải chứ, cô dâu của ta là nàng?
Diệp Lãng cuối cùng cũng biết "cô dâu" của mình là Đại Tỷ, chuyện này, hắn có chút không dám tin.
- Đồ khốn, ai là cô dâu của ngươi, còn lâu nhé!!
Đại Tỷ lập tức phản đối.
- Ờ, nói sai, cô dâu mà ta phải cướp là nàng? Cũng không đúng, ta phải cướp hết toàn bộ các nàng, nhưng nàng thì đặc biệt hơn, là người quan trọng nhất.
Diệp Lãng nhìn Đại Tỷ, nỗ lực chính lý, nhưng càng chỉnh thì lại càng giống như giữa họ có một mối quan hệ đặc thù.
Mối quan hệ mập mờ đó, xem ra trước khi hoạt động kết thúc, chưa thể kết thúc được.
- Hừ, ngươi cẩn thận đấy, đến lúc đó đừng có đứng sát vào ta, không lại bị người khác tiêu diệt đấy.
Đại Tỷ hừ nói, nàng nhắc nhở không phải vì tốt bụng, mà vì nàng thực sự hi vọng chuyện đó xảy ra, để Diệp Lãng không thể lại gần mình, để mình không bị Diệp Lãng "cướp đi".
- Yên tâm, chí ít ta vẫn có thể cướp được nàng, những người khác thì còn phải xem tâm trạng, nhưng ta nói trước, đây chỉ là một trò chơi, cho dù ta cướp được nàng, nàng cũng không được có ý gì với ta đâu, đừng có đòi làm cô dâu của ta!!
Diệp Lãng nghiêm túc nói.
-...
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
- Ngươi nằm mơ!! Câu này phải ta nói mới đúng, ngươi đừng có tưởng thật!!
Đại Tỷ quát khẽ, nàng vốn định nói như vậy, ai ngờ Diệp Lãng lại cướp lời trước.
- Vậy thì được, nếu không ta sẽ đi ngay.
Diệp Lãng thở phào nhẹ nhõm, thái độ này của hắn kích thích không ít cô dâu gần đó, thậm chí còn kích thích hơn cả Đại Tỷ.
- Hừ! Ta tệ vậy sao, cho dù phải làm cô dâu của ngươi, cũng là vinh hạnh cho ngươi!
Đại Tỷ rất thẳng thắn, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
- Vinh hạnh con khỉ, là xui mới đúng!
Diệp Lãng khó chịu, trước khi Đại Tỷ kịp nổi điên, hắn nói tiếp:
- Ta nói Ngải Tỷ, còn trình tự gì nữa không, bắt đầu đi thôi, đừng lãng phí thời gian quý báu của ta, ta vẫn còn chỗ khác để đi, nếu muộn, không biết và bà ngoại có truy sát ta không!
- Không còn trình tự gì nữa, tiếp sau là công bố chỗ ở của cô dâu, đến lúc đó sẽ có một tấm bản đồ, bên trên đánh dấu các địa điểm, có hai phút thời gian để các ngươi xem, bất luận ngươi dùng phương pháp gì ghi nhớ cũng được, nhưng sau hai phút, bản đồ sẽ được thu lại, đồng thời cũng không còn gợi ý gì nữa!
Đại Tỷ dừng lại một chút, sau đó nói tiếp:
- Cho nên, ngươi nhất định phải ghi nhớ vị trí của ta trong vòng hai phút! Không cần lo lắng, ta sẽ ở một chỗ cố định, không bỏ đi đâu trước khi hoạt động kết thúc! Sau khi tuyên bố địa điểm, sẽ là thời gian chuẩn bị, trong thời gian đội đỏ chuẩn bị, đội xanh không được đi cướp cô dâu, thời gian này hình như là một tiếng, sau đó các ngươi có thể bắt đầu!!
- Rắc rối vậy sao...
Diệp Lãng nhíu mày, hắn không ngờ trình tự hoạt động lại nhiều như vậy, đội xanh còn phải đợi một tiếng.
- Đó là đương nhiên, nếu đội đỏ chẳng chuẩn bị gì, không phải sẽ bị người ta đánh lén thành công sao.
Đại Tỷ giải thích.
- Cũng đúng, vậy thì đợi một tiếng, dù sao một tiếng cũng chẳng là gì!
Diệp Lãng thờ ơ nói, bộ dạng nhởn nhơ tự tại.
Lúc nãy, cách đó không xa có một cô dâu xinh đẹp, nàng đang dùng đôi mắt mỹ lệ của mình quan sát Diệp Lãng, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc, hình như đang nghĩ điều gì.
Trong nghi hoặc, cô dâu xinh đẹp đó bắt đầu tiến về phía Diệp Lãng, khiến tất cả mọi người đều phải chú ý đến nàng, kì thực, cô dâu xinh đẹp đó cũng là một nhân vật quan trọng.
- Hải Na công chúa...
Lúc cô dâu xinh đẹp đến gần Diệp Lãng, một số cô dâu bên cạnh đều hành lễ với nàng, đồng thời cũng báo luôn thân phận của nàng, nàng chính là một trong những công chúa của Ngải La đế quốc, Hải Na công chúa.
Những người bên cạnh Diệp Lãng cũng đều hành lễ với nàng, bao gồm cả tứ đại mỹ nhân Ngải La đế quốc, mặc dù họ là mỹ danh tại ngoại, gia thế cũng rất cường đại, nhưng dù sao họ vẫn không phải công chúa, thân phận thua kém nàng rất nhiều, họ vẫn phải cung cung kính kính chào hỏi Hải Na công chúa.
Nhưng, cũng có một người không lên tiếng chào nàng, đó chính là Diệp Lãng, hắn chẳng biết Hải Na công chúa là ai, trừ Diệp Lãng ra, còn có một thiếu nữ không hành lễ với Hải Na công chúa, đó là thiếu nữ muốn trước kia muốn trêu chọc Diệp Lãng.
Thiếu nữ đó không hành lễ với Hải Na công chúa vì nàng không cần, ngược lại, Hải Na công chúa còn phải hành lễ với nàng.
- Tam tỷ! Tỷ cũng ở đây?
Hải Na công chúa nói với thiếu nữ, không sai, thiếu nữ đó chính là tam công chúa đế quốc, là chị của Hải Na công chúa.
- Ừm, đang nói chuyện với bọn Hề Nhi, muội qua đây có chuyện gì không?
Tam công chúa hỏi, nàng không nghĩ Hải Na công chúa đến tìm họ nói chuyện, nàng không thuộc nhóm này.
Mặc dù cùng là giới quý tộc, nhưng trong cái vòng lớn đó vẫn còn rất nhiều vòng tròn nhỏ, Tam công chúa cả ngày ở cùng bọn Hề Nhi, nhưng không có nghĩa Hải Na công chúa cũng có quan hệ với họ.