Đêm nay, các đại thần đều bị người ta đánh thức từ trong chăn, có người còn đang ôm mỹ nhân ôn nhu mềm mại bên người, lúc tỉnh lại bọn họ còn chửi ầm lên, nhưng khi nghe tới đó là ý chỉ của Triệu Nhã Nhu, bọn họ nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, ngồi xe ngựa chạy thẳng vào Hoàng thành.
Lý gia.
- Phụ thân? Người cũng muốn đi sao?
Lý Thiên Quân nhìn thấy phụ thân của mình cũng lên xe ngựa, hắn có chút kỳ quái nên hỏi thăm.
Địa vị của Lý Đại Nguyên Soái hiện giờ rất siêu nhiên, những chuyện bình thường không cần hắn tham gia, nhưng nếu có hắn tham dự, vậy chuyện này chắc chắn phải là đại sự của đế quốc.
- Ừ, xem ra đã có chuyện lớn xảy ra!
Lý Đại Nguyên Soái gật đầu.
Trong đại điện hoàng cung, thời điểm có một đại thần tiến vào, hắn phát hiện Triệu Nhã Nhu đã ngồi trên vương tọa chờ đợi, hắn hiểu được chuyện này nhất định không nhỏ, đến cả hoàng thượng cũng phải chờ đợi.
Hắn đứng yên tại vị trí của mình, không phát ra chút âm thanh nào, vào lúc đó, nhất định sẽ có người mới tiến vào.
Rất nhanh, thời gian không tới nửa nén hương, trên cơ bản mọi người đã tới đông đủ, về cơ bản thì họ ở gần đây, một người đến, thì người khác sẽ nhanh chóng đến thôi.
Bọn họ không dám chần chờ, bởi vì nếu để Triệu Nhã Nhu đợi lâu, hậu quả rất nghiêm trọng!
Vào lúc đó, nhìn thấy Lý Đại Nguyên Soái và Quân Cơ đại thần đều tới, bọn họ liền hiểu ra ván đề này nhất định có liên quan đến quân sự, chẳng lẽ, chúng ta sắp đánh quốc gia khác sao?
Hoặc là nói, có người đánh đế quốc của chúng ta sao, cho nên mới phải gọi đến khẩn cấp như vậy!
- Đúng, nhất định là vậy.
- Tốt, tất cả mọi người đến đã đông đủ! Ta sẽ nói ra chuyện mà ta gọi các ngươi tới!
Triệu Nhã Nhu quét mắt một vòng qua các vị đại thần.
- Chúng ta sẽ phái binh đi tiếp thu phía bắc đế quốc! Đại Nguyên Soái, chuyện này giao cho ngươi làm, cần phải trong thời gian ngắn nhất tiếp thu khu vực phía bắc.
- Cái gì?
Lập tức, cả đại điện đều xôn xao, bọn họ không ai có thể nghĩ tới chuyện mà Triệu Nhã Nhu nói chính là vấn đề này.
- Hoàng thượng, tuy ta cũng muốn tiếp thu khu vực phía bắc của đế quốc, nhưng ở nơi này có Tham Lang quân đoàn đóng quân, các quân đoàn khác không thể nào nhúng tay vào, hiện tại đi đến đó sẽ tạo ra hỗn loạn cho đê quốc, thời cơ vẫn chưa tới!
Lý Đại Nguyên Soái tiến lên khuyên bảo.
Nếu là lúc trước, những lời này của hắn Triệu Nhã Nhu sẽ đồng ý, nhưng hiện tại nàng sẽ không!
- Đại Nguyên Soái, thời cơ đã tới, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất!
Triệu Nhã Nhu mỉm cười.
- Tỷ phu tương lai của ta đã giúp chúng ta có được thời cơ này.
- Tỷ phu tương lai? Ah, ngươi nói là Thập Tam sao, hắn thế nào?
Lý Đại Nguyên Soái biết rõ tỷ phu tương lại trong miệng của Triệu Nhã Nhu là ai, hiện tại chỉ có hai, một là Diệp gia lão Thất, một... còn lại là Diệp gia Thập Tam, nhưng có thể làm cho Triệu Nhã Nhu quan tâm cũng chỉ Diệp gia Thập Tam công tử Diệp Lãng.
Đương nhiên, mọi người sẽ không cảm thấy Triệu Nhã Nhu nói tới tỷ phu tương lai Diệp Lãng là thân cận, thời điểm này nàng cười nói gọi là tỷ phu, nhưng nếu có thể sẽ bắt Diệp Lãng lại hoặc giết chết.
- Hắn đã giúp chúng ta giải quyết gần mười vạn quan của Tham Lang quân đoàn, hiện tại Tham Lang quân đoàn nhất định sẽ bị rung chuyển, đây là thời cơ tốt nhất của chúng ta, nếu không, đợi đến khi Tham Lang quân đoàn ổn định lại, nhất định sẽ phải chờ đợi rất lâu mới có cơ hội tiếp theo.
Triệu Nhã Nhu nói ra rất nhẹ nhàng.
- Giải quyết mười vạn? Hoàng thượng, không biết lời này là có ý gì?
Lý Đại Nguyên Soái có chút khó hiểu nên hỏi, kỳ thật hắn biết rõ ý tứ của lời nói, nhưng hắn không dám tin những lời này.
Làm sao hắn có thể tin tưởng, Diệp Lãng có thể giải quyết mười vạn người, nếu như vậy, còn cần quân đội làm gì nữa chứ.
Nếu hắn biết, Diệp Lãng giải quyết không chỉ mười vạn người này, mà là gấp đôi, khi đó, không biết hắn sẽ như thế nào?
Hiện tại Triệu Nhã Nhu chỉ nhận được tin tức Diệp Lãng nổ bay tám vạn người, giết hơn một vạn nhân, cộng thêm lúc trươc đó nữa, Diệp Lãng và Lý Nguyệt đã giải quyết hơn mười vạn người.
- Giải quyết chính là giết, hắn và Lý Nguyệt lợi dụng một tửu quán để kéo dài thời gian một ngày đêm, dùng quán rượu để giết hơn một vạn người của Tham Lang quân đoàn, sau đó, hắn dùng một đêm để chôn luyện kim tạc đạn và bẫy rập xuống đất, nổ bay cả người lẫn vật trong phương viên mười dặm.
Triệu Nhã Nhu giải thích nói.
!!!
Toàn trường khiếp sợ, chuyện này thật sự quá rung động, nếu như không phải Triệu Nhã Nhu nói ra, nhất định bọn họ sẽ cho rằng đang nói đùa, dù là Triệu Nhã Nhu đang nói, bọn họ vẫn không thể tin nổi.
- Xem ra thời điểm lúc trước hắn rời khỏi Tường Không, cũng không làm khó chúng ta, nếu không hắn cũng làm như vậy với chúng ta, toàn bộ chúng ta sẽ bị nổ bay.
Triệu Nhã Nhu nhớ lại chuyện ngày đó, kết hợp với chuyện này, nàng nghĩ đến mà sợ.
Nếu như lúc trước Diệp Lãng thật sự làm vậy, vị trí hôm nay của nàng sẽ khó giữ, tổn thất nhiều người như vậy, nhưng không làm gì được hắn, sau này làm sao trấn áp đây.
- Ân! Hắn là một hài tử không tệ, chắc chắn là Tham Lang quân đoàn làm chuyện quá phận, bằng không hắn sẽ không giết nhiều đến vậy.
Lý Đại Nguyên Soái gật đầu nói ra.
- Kỳ thật cũng không phải làm sai chuyện gì, từ trên tình báo thu được, từ đầu là do bọn chúng ham mê sắc đẹp của Lý Nguyệt, cho nên bị Lý Nguyệt giáo huấn, sau đó bọn chúng lại đi tìm chết, còn tiếp tục đùa giỡn, cho nên đã bị hai người bọn họ giết.
Triệu Nhã Nhu nói, chuyện này nàng đã cho điều tra rất rõ ràng, điều này nói rõ Tham Lang quân đoàn đáng buồn cỡ nào.
...
Phụ tử Lý Đại Nguyên Soái trầm mặc, bọn họ biết rõ Lý Nguyệt trêu chọc không ít người, nhưng không nghĩ tới nguyên nhân lại là vì nàng.
- Lý Nguyệt nhà của các ngươi không tệ! Chẳng những khơi mào chiến tranh với bọn họ, tạo ra cơ hội tốt cho chúng ta, đồng thời hiện tại nàng đã sắp đạt tới Thiên cấp.
Triệu Nhã Nhu nói, không biết lời này của nàng là cao hứng hay không thoải mái.
- Cái gì, không thể nào đâu!
Lập tức, chúng đại thần ở đây hoảng sợ, nhất là phụ tử Lý Đại Nguyên Soái, bọn họ rất rõ thực lực của Lý Nguyệt, Lý Nguyệt chỉ mới bước vào Địa cấp mà thôi, hiện tại mới bao lâu chứ, sắp đạt tới Thiên cấp rồi.
Đây là chuyện phải cần thời gian vài chục năm, có lẽ là cả đời, có một ít người dù có dùng cả đời chỉ sợ cũng không thể nào đạt tới, không cách nào chạm tới ngưỡng cửa Thiên cấp.