"Không như vậy quên đi thì còn muốn gì? Đây bất quá chỉ là một cái ngoài ý muốn mà thôi.” Phong Hành nhíu mày, có điểm kỳ quái hỏi hắn cũng không rõ những người này có ý gì, mình đã nói là ngoài ý muốn rồi thì họ còn truy cứu cái gì?
"Sao lại ngoài ý muốn? Rõ ràng là hắn tạo nên.” Có người chỉ vào Diệp Lãng nói.
"Công tử nói là ngoài ý muốn!" Ngữ khí Phong Hành rất khẳng định, tựa như không cho phép bất cứ ai có dị nghị gì với điều này.
Có điều có người cũng không nghe được mùi vị này, hơn nữa còn tiếp tục chất ván, mà tựa hồ người này là Ái Đức Hoa, chỉ thấy hắn nói: "Phong Hành đại nhân, vừa rồi không phải ngài nói nếu tất cả mọi người đều nói như vậy thì là một chuyện thực không thể phủ nhận sao? Nếu đành vậy thì vì sao lại tin tưởng một cách phiến diện như vậy?"
Phong Hành nhìn thoáng qua Ái Đức Hoa, có điểm không kiên nhẫn, đồng thời cũng có điểm khinh thường hồi đáp: "Lời những người khác thì chúng ta còn có thể lo lắng xem lời hắn có đúng hay không, nhưng nếu là công tử nói thì căn bản không cần suy nghĩ, hắn sẽ không nói dối cũng không cần phải làm vậy!
"Vì sao sẽ không?" Ái Đức Hoa hỏi hắn rất kỳ quái vì sao Phong Hành lại nói như vậy, cái này dường như có điều không phù hợp với Quang Minh Kỵ Sĩ.
Tôn chỉ của Quang Minh Kỵ Sĩ là công bình công chính công nghĩa, nếu công bình thì sao có thể mù quáng tin một người, thiên vị một người?
"Bởi hắn là công tử, hắn sẽ không nói dối! Hắn không cần phải làm vậy vì dù là hắn tạo thành, hắn cố ý làm thì chúng ta cũng sẽ không truy cứu hắn!" Phong Hành lãnh đạm trả lời.
"Vì sao?" Đám người Ái Đức Hoa không rõ,
"Chỉ bằng hắn là công tử, vậy là đủ rồi!" Phong Hành gằn từng tiếng nói mà khi hắn nói thì nhưng thành viên khác của Thánh Thành cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý lời hắn.
"?" Lần này làm đám người Ái Đức Hoa càng không rõ.
"Vì sao đồ lưu manh này lại có đãi ngộ như vậy? Chỉ bằng hắn là Diệp gia Thập Tam công tử sao?" Thiếu nữ cũng cảm thấy không thể hiểu được, thì thào nói.
"Các ngươi làm vậy cũng quá thiên vị, thử hỏi nói vậy sao chúng ta có thể tin phục.” Đám người Ái Đức Hoa không chịu buông tha, tiếp tục dây dưa.
"Các ngươi tin phục hay không thì sao? Đây là Thánh Thành! Hơn nữa, ta tin rằng sẽ có những người khác tin!" Phong Hành nhíu mày, có điểm phản cảm nhìn Ái Đức Hoa, cũng nói rõ rằng đây là Thánh Thành, là nơi của bọn hắn, không phải của đám người Ái Đức Hoa.
"Tin tưởng?! Ta tin rằng ở đây trừ các ngươi ra không ai sẽ tin hắn!" Tựa hồ Ái Đức Hoa không chú ý đến lời Phong Hành, vẫn tiếp tục trào phúng.
Có điều chuyện làm hắn không thể tường tượng được là khi hắn vừa nói xong đã có liên tiếp thanh âm vang lên...
"Ta tin tưởng!"
"Ta tin tưởng!"
"Ta cũng tin tưởng!"
Ở trận doanh Hoàng Gia Học Viện, còn có Diệp Gia Học Viện nơi nơi đều là âm thanh "ta tin tưởng". Tình huống này cơ hồ làm tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.
"À..." Đám người Ái Đức Hoa há to miệng, có điểm không thể tin được nhìn những người này.
"Vì sao lại như vậy, sao các ngươi cũng tin lời hắn?"
"Bởi hắn là Diệp gia Thập Tam công tử..." Đây cơ hồ là đáp án của tất cả mọi người, một đáp án làm người ta khó hiểu.
Đây cũng không khác lời Phong Hành lắm, kiểu như vì hắn là công tử, bên này thì vì hắn là Diệp gia Thập Tam công tử, đáp án cơ hồ giống nhau làm người ta cảm thấy khó hiểu.
Những người cảm thấy khó hiểu đều là người không biết Diệp Lãng, người biết hắn đều có thể hiểu được đáp án này.
"Diệp gia Thập Tam công tử? Diệp gia nào?" Ái Đức Hoa có điểm hồ đồ, tựa hồ đến tận bây giờ hắn vẫn không biết thân phận thật của Diệp Lãng là gì.
"Tưởng Không Diệp gia... Không, hiện tại phải nói... đúng rồi, nên nói là gì nhỉ? Diệp Thành Diệp gia? Hình như cũng không đúng, dù sao là Diệp gia là được!" Có người muốn giải thích, nhưng phát hiện là không thể nào giải thích rõ Diệp gia tương ứng của Diệp Lãng nên thuộc thế lực gì.
"Diệp gia... Diệp Lãng, hóa ra hắn là Diệp Lãng kia..." Cuối cùng mọi người cũng hiểu được thân phận Diệp Lãng, nhưng đám người Ái Đức Hoa vẫn không thể lý giải vì sao nhưng người này lại tin tưởng lời Diệp Lãng.
Cũng có người hỏi ra vấn đề này, mà câu trả lời cũng làm người ta có điểm nghi hoặc, "Vì sao? Vì hắn chưa bao giờ nói dối!" Cơ hồ rất cả mọi người đều hồi đáp.
"Hắn chưa bao giờ nói dối? Làm sao có thể, trước kia hắn đã gạt người rồi còn gì..." Ái Đức Hoa lập tức nói lần đó Diệp Lãng lừa người mà, nhưng tựa hồ hắn quên mất lúc đó Diệp Lãng giúp hắn mới làm vậy.
"Gạt người là gạt người, nói dối là nói dối!" Có người nói.
Rốt cuộc đây là ý gì? Gạt người chẳng lẽ không phải nói dối sao? Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đám người kia bị sao vậy.
Loại ý tưởng đấy mâu thuẫn này làm rất nhiều người cảm thấy kỳ quái nhưng cũng có người cảm thấy thực bình thường, chuyện mâu thuẫn như vậy xuất hiện trên người Diệp Lãng cũng thực bình thường.
Bọn họ tin rằng Diệp Lãng sẽ gạt người, mà gạt người thì nhất định có lý do của hắn, nhưng bọn hắn lại không tin hắn sẽ nói dối với người khác! Mâu thuẫn như vậy đấy!
"Tốt lắm, không cần lại thảo luận chuyện này nữa, nói ngắn lại một câu, ta tin tưởng công tử! Toàn bộ Thánh Thành đều tin hắn!" Phong Hành cũng không muốn tiếp tục thảo luận nhiều ở chuvện này.
Lời này của hắn đã chặt đứt rất cả đường lui của mọi người, đã nâng cả Thánh Thành ra, trừ phi là kẻ ngốc, không biết Tốt xấu mới tiếp tục thảo luận chuyện này.
Mà điều này cũng gián tiếp tỏ thái độ của Thánh Thành, thái độ với Diệp Lãng!
"Không nghĩ tới lực ảnh hưởng của Diệp Lãng trong này lại lớn như vậy, hắn đã làm chuyện gì? Chẳng lẽ nói Mơ Hồ Thần Y trong truvền thuyết kia là hắn?"
Rất nhiều người hiểu biết Diệp Lãng đều bắt đầu đoán, có điều Mơ Hồ Thần Y ngang trời xuất thế đã làm người ta cảm thấy thực chấn kinh rồi, nếu hợp hắn và Diệp Lãng cùng một chỗ thì càng thêm khiếp sợ!
Bất quá, mặc kệ nói gì thì nói Diệp Lãng lại một lần mạc danh kỳ diệu có được sự duy trì của một phương thế lực, hơn nữa là một cỗ thế lực thực thần kỳ, thật sự là quá may mắn!
Nữ thần may mắn, người cũng quá bất công a!
"Diệp Lãng, trả lông chim lại cho ta!" Rốt cuộc thiếu nữ cánh đen và Nhị tỷ cũng xuất hiện, thiếu nữ cánh đen không cảm giác đến không khí quái dị của hiện trường, chỉ mở miệng đòi Diệp Lãng.
Thiếu nữ cánh đen xuất hiện làm không khí cũng thay đổi không còn khẩn trương như vậy nữa, bất quá vẫn có điểm quái dị, bản thân thiếu nữ cánh đen là một tồn tại thật quái dị rồi sao Diệp Lãng lại có quan hệ với nàng nữa.