Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 710: Chương 710: Tính kế (1)






- Không có việc gì, đệ đệ sẽ không ngồi cùng một chỗ với Long Cát biểu tỷ đâu.

Thời điểm này Diệp Lam Vũ vừa cười vừa nói, có lẽ, nàng để cho Diệp Lãng đi, cũng là vì biết trước.

- Tại sao? Chẳng lẽ phụ thân không cho phép sao?

Long Ái hỏi.

Thất công chúa cười cười, nói ra:

- Không phải phụ hoàng của ngươi không cho phép, mà là Diệp Lãng muốn ngồi cùng người khác, nàng cũng có vị trí của mình.

- Ai?

Long Ái nghi hoặc nên hỏi.

...

- Ah, biểu tỷ, đột nhiên ta nhớ đến một chuyện, ta có vị trí của mình!

Đột nhiên Diệp Lãng lại nhớ đến một chuyện.

- Vị trí gì? Ta không có an bài chỗ cho ngươi, là ta cố ý.

Long Cát công chúa nói ra, vấn đề này là do nàng an bài, vốn Diệp Lãng cũng có vị trí, nhưng thì thân phận của Diệp Lãng đặc thù, cho nên chỉ có một mình.

Chỉ có điều, Long Cát công chúa nhớ đến bên cạnh của mình cũng không có người, dứt khoát cho Diệp Lãng ngồi cùng mình, như vậy cũng có thể ngăn cản một ít hành vi khó hiểu của Diệp Lãng.

- Chính là vị trí của Carine, ngươi quên rồi sao?

Diệp Lãng chỉ vào chỗ bên cạnh tiểu công chúa, với tư cách là tiểu công chúa của Ella đế quốc, đương nhiên phải an bài cho nàng một chỗ, mà tình huống bây giờ của tiểu công chúa, nhất định sẽ ngồi cùng Diệp Lãng.

...

Long Cát công chúa ngẩn ngơ, nàng cũng không ngờ.

- Biểu tỷ, ngươi nên tìm một nam tử bầu bạn đi, ở đây có nhiều người đẹp trai lắm, ngươi nhanh tìm đi, sớm gả ra ngoài một chút.

Vào lúc này Diệp Lãng nhìn mọi người xung quanh, hắn nhìn thấy có rất nhiều công tử đẹp trai.

- Cút!

Long Cát công chúa dùng chân đá Diệp Lãng văng ra, không nhìn thấy hắn thì tâm sẽ không phiền, dù sao hắn cũng không muốn ngồi cùng mình.

- Ta cút!

Diệp Lãng lưu lại một câu, sau đó đi đến bàn của tiểu công chúa rồi ngồi xuống, lúc hắn ngồi xuống, có rất nhiều người cảm thấy kỳ quái.

Tại sao hắn lại ngồi ở vị trí của tiểu công chúa Ella đế quốc? Chẳng lẽ, lúc này hắn đang đại biểu cho Ella đế quốc sao?

Tuy nhiên không dám khẳng định Diệp Lãng ngồi xuống có tính chất gì, nhưng có thể khẳng định, Diệp Lãng và Ella đế quốc chắc chắn có quan hệ, bởi vì hắn có thể mang tiểu công chúa đi khắp nơi, không có vấn đề gì mới là lạ.

Nói như vậy, thế lực có dính dấp với Diệp Lãng có đã nhiều hơn một, hơn nữa còn là một trong ba đại đế quốc.

Bề ngoài, ba đại đế quốc đều có quan hệ với Diệp Lãng, nhưng chỉ có Tường Không đế quốc là không hữu hảo mà thôi, còn hai đế quốc khác thì rất ủng hộ.

- Đừng nhìn ta, ta và Ella đế quốc chẳng có gì cả!

- Cái gì? Ta muốn trở thành phò mã của tiểu công chúa Ella đế quốc? Ngươi nhìn Carine xem, ngươi cảm thấy có thể sao? Qua vài chục năm nữa hãy nói.

Sau khi Diệp Lãng ngồi xuống vị trí, đã phải ứng phó rất nhiều câu hỏi của người bên cạnh, hắn trả lời rất dứt khoát, toàn bộ đều là lời nói thật, nhưng mà, có đôi khi người ta không tin.

Ai sẽ tin tưởng Diệp Lãng và Ella đế quốc không có vấn đề gì chứ? Không có ai! Trừ chính Diệp Lãng ra.

Diệp Lãng vừa nói, thì sân khấu đã được mở ra, dù nói chỉ được dàng dựng trong thời gian ngắn, nhưng hiệu quả và chất lượng thì không cần phải bàn, bối cảnh trên sân khấu phi thương ưu mỹ.

Tiết mục thứ nhất đã bắt đầu trình diễn, không phải là ca khúc, cũng không phải hí kịch, mà là một ít xiếc ảo thuật!

Tiết mục diễn ra trong thời gian dài như vậy, không có khả năng chỉ có như vậy, chỉ cần là đồ vật đặc sắc, đều sẽ xuất hiện, trình độ của những người ở đây phi thường cao, nếu không cũng không xuất hiện ở nơi này.

Cứ như vậy, mọi người cứ xem tiết mục, nói chuyện, ăn và uống rượu, thời gian cứ thế trôi qua rất nhanh.

Thọ yến của hoàng thái hậu, thực đơn rất nhiều, tất cả đều là sơn hào hải vị, đối với chuyện này, Diệp Lãng rất cao hứng, hắn liều mạng ăn hết, tất cả chuyện khác đều quên đi.

Mà tiết mục Diệp Lãng được an bài vào cuối cùng, cho nên, hắn và Liễu Phi Yên cũng không quá để ý, ăn trước rồi xem cũng được, còn muốn chuẩn bị gì thì cứ đến lúc đó tiến hành cũng được.

Có lẽ, chờ hắn ăn xong, các tiết mục khác đã biểu diễn hết rồi!

Bởi vì đến tiết mục cuối cùng, mọi người đều đang ăn xong, lúc đó mới buông lỏng tâm tinh mà xem, cũng bởi vì như vậy, cho nên tiết mục sau cùng mới là trọng điểm.

- Ca ca, ta có cảm giác có người đang dùng ánh mắt không có hảo ý nhìn chúng ta.

Đột nhiên tiểu công chúa nói ra.

- Ừ, ngươi phát hiện lúc nào?

Diệp Lãng gật đầu, hắn đã biết vấn đề này từ sớm, mà cũng không chỉ có một người không hảo ý.

Dù không thèm chú ý, thì Diệp Lãng cũng có thể nghĩ ra, ở nơi này mình đã đắc tội không ít người, ví dụ như tứ đại thế gia thì đã đắc tội tam đại thế gia, còn có di nương và biểu ca biểu muội trên danh nghĩa, chính là mẫu tử Long An Hi.

Tuy Vô Kỵ là vương tử nên có ngạo mạn cũng không là gì, hắn đang ngồi cách Diệp Lãng rất xa, nhưng đang dùng ánh mắt oán hận nhìn Diệp Lãng, hắn đã bị Diệp Lãng bỏ qua không thèm nhìn.

Còn có một trung niên nhân dùng ánh mắt ác liệt nhìn hắn, đó chính là phụ thân của Tây Môn Khánh, hắn ngồi trong đám người của Tây Môn thế gia, ánh mắt đầy cừu hận, ánh mắt này làm cho người ta cảm thấy bất cứ chuyện gì hắn cũng dám làm.

- Hình như bọn họ muốn làm hại ca ca.

Tiểu công chúa nói.

- Đúng rồi, không tệ!

Diệp Lãng gật đầu nói.

- Bây giờ ca ca muốn làm gì, giết bọn họ không?

Tiểu công chúa hỏi, đối với người gây nguy hiểm cho mình, cách hành xử của hoàng tộc, đó chính là phải thanh trừ sạch sẽ.

- Có một ít người không cần để ý tới, bọn họ không đáng để chúng ta động thủ, đương nhiên, nếu bọn họ đến tìm chết, ta cũng không ngại thuận tay giải quyết.

Diệp Lãng trả lời rất lạnh nhạt.

Nếu những người muốn giết Diệp Lãng nghe được những lời này, chắc chắn sẽ nổi giận, bởi vì Diệp Lãng ngay cả việc nghĩ cách đối phó với bọn họ cũng chưa từng nghĩ qua.

- A!

Tiểu công chúa gật đầu, giống như nàng đã hiểu.

- Lão bản, chúng ta có nên bắt đầu chuẩn bị không?

Thời gian đã không sai biệt lắm, Liễu Phi Yên đi tới bảo Diệp Lãng chuẩn bị, sắp tới tiết mục của họ nên cũng phải chuẩn bị đôi chút, tuy thời gian còn lâu, nhưng chuẩn bị một chút cũng tốt.

Mà Liễu Phi Yên cũng biết, Diệp Lãng cũng không thích tiếp tục ở nơi này, nhìn bộ dạng hắn nói chuyện với tiểu công chúa là đủ hiểu, hắn sắp không ngồi yên được nữa.

- Được rồi, Carine, chúng ta đi thôi!

- Được!

Diệp Lãng và tiểu công chúa chuẩn bị cáo lui rời đi, lúc này, hoàng thái hậu cũng đồng ý, bởi vì nàng biết bọn Diệp Lãng muốn làm gì.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.