Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 168: Chương 168: Tuyển cử (3)






“Di, hôm nay có chuyện gì xảy ra mà có vẻ náo nhiệt vậy?” Sau khi đi ra ngoài, Diệp Lãng liền phát hiện tình huống này, đại viện đều là người qua kẻ lại, bình thường rất ít khi người của Lãnh Huyết Tổ đi lại vào ban ngày, bây giờ nơi nơi đều có.

“Chuyện gì thế?” Lãnh Huyết Ngũ nhìn nhìn, trực tiếp hỏi, chẳng qua không phải hỏi Diệp Lãng mà là hỏi một thành viên Lãnh Huyết Tổ.

“Ngũ đại nhân, hôm nay là ngày diễn ra giải dấu tuyển cử ra Lãnh Huyết Thập Tam mới, rất nhiều huynh đệ tỷ muội biết luyện kim thuật đều tham gia” Thành viên gần đó nói.

“Ừ đã biết, ngươi đi đi” Lãnh Huyết Ngũ trả lời, nàng cũng rất thờ o với chuyện này, có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà mọi người không thông tri đến nàng.

Thành viên của Lãnh Huyết Tổ ai cũng niết, Lãnh Huyết Ngũ không quan tâm đến những chuyện này,ngoài chuyện của sát thủ tiểu tổ, ngoài nhiêm vụ của nang, chắc là nang không biết đi hỏi đến những chuyện khác.

May mà khi thành viên kia muốn rời đi, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm hắn ngẩn người một hồi lâu mới phản ứng lại kịp.

“Ngươi dẫn ta tới.”Lãnh Huyết Ngũ đột nhiên thay đổi chủ ý.

“Vâng, mời Ngũ đại nhân đi bên này” Ngẩn người đi qua, tổ viên kia lập tứv hồi đáp, cũng mở đường cho Lãnh Huyết Ngũ.

Lam Lãnh Huyết Ngũ, nàng tuyệt đối có tư cách đi quan sát, thậm chí còn muốn đi mời nàng làm giám khảo. Giống như Lãnh Huyết Nhị vậy, bây giờ bọn họ đang ở trong phòng thí nghiệm của Lãnh Huyết Thập Tam để quan sát.

Đúng vậy, chính là phòng thí nghiệm của Lãnh Huyết Thập Tam, ngoài nơi đó ra còn có nơi nào thích hợp hơn để tổ chức giải đấu sao.

Mà sau khi trở thành Lãnh Huyết Thập Tam, nơi này cũng thuộc về Lãnh Huyết Thập Tam mới.

Vì sao đột nhiên Lãnh Huyết Ngũ thay đổi chủ ý?

Ở trên đường đi, tên tổ viên kia vẫn luôn nghĩ đến vấn đề này, theo lý thuyết, đáng ra Lãnh Huyết Ngũ không có hứng thú với thứ này mới đúng ché, sao đột nhiên lại như vậy?

Kỳ thật, vấn đề này cũng rất đơn giản, không phải Lãnh Huyết Ngũ có hứng thú mà là Diệp Lãng có hứng thú, hắn muốn nhìn xem trong đám luyện kim cao thủ của Lãnh Huyết Tổ này có thu hoạch ngoài ý muốn nào cho hắn không.

Kỳ thật, cho dù không phải cao thủ quyết đấu, chỉ là người thường quyết đấu cũng sẽ có kinh hỉ ngoài ý muốn.

Đây gọi là “Ba ông thợ da hơn một ông Gia Cát.”

Mỗi người đều có chỗ đáng để học tập, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.

Rất nhiều người đều nhận thức sai lầm như vậy, nghĩ rằng khi mình đứng ở một độ cao nào đó, hẳn là phải đi tim những người thuộc độ cao như vậy để tỷ thí.

Hoặc là cao hơn nữa.

Kỳ thật không phải, có một ít người không có “cao” như vậy, nhưng lại có quan điểm khác, có khái niệm khác, sẽ giúp người có được gợi ý, dẫn dắt.

Diệp Lãng hiểu được đạo lý nàynên đối với những gì hắn cảm thấy hứng thú, vô luận là trình cao hay thấp hắn đều đi xem cả.

Có lẽ, đó cũng là nguyên nhân chính mà ngày trước hắn làm trọng tài cho trận đấu,

Mà những luyện kim thuật sĩ trong Lãnh Huyết Tổ này, đại bộ phận đều hiểu được những luyên kim thuật thực bí ẩn nên cần phải xem kỹ hơn.

Nếu Diệp Lãng muốn đi thì Lãnh Huyết Ngũ cũng sẽ không phản đối, bây giờ nàng đã không thuộc loại người không có việc gì, trừ bỏ chạy loạn theo Diệp Lãng ra thì nàng không còn việc gì nữa.

“Ý, Lãng Huyết Ngũ, sao ngươi lại đến đây?” Khi Lãnh Huyết Ngũ xuất hiện ở phòng thí nghiệm, Lãnh Huyết Thất liền lập tức hỏi, nàng vẫn rất để ý tới Lãnh Huyết Ngũ.

“Ta đến xem” Lãnh Huyết Ngũ đơn giản trả lời.

“Hôm nay ngươi phát sốt à?” Lãnh Huyết Thất cười hỏi.

“..” Lãnh Huyết Ngũ không đếm xỉa đến Lãnh Huyết Thất, trực tiếp bảo Diệp Lãng điều khiển con rối ngồi vào vị trí của nàng.

Tuy rằng chưa chắc Lãnh Huyết Thập Tam Ưng tham gia đầy đủ, nhưng căn cứ theo lệ thường đều để lại đủ 13 vị trí của 13 người.

“Những thứ kia hình như cũng đã khôi phục...” nhìn phòng thí nghiệm có một thời gian ngắc chưa đến lại, Diệp Lãng phát hiện tài liệu, Bài trí của nơi này đều khôi phục như cũ, không nhìn ra một chút dấu vết nào là bị phá hư cả.

Nhớ ngày đó, cho dù Lãnh Huyết Ngũ không phá hư thì Diệp Lãng cũng phá hư gần hết rồi, tài liệu ở trong đó cũng bị hắn “biển thủ” không ít, bây giờ đã hoàn toàn khôi phục.

“ Tất nhiên rồi, cho dù chúng ta có phá nơi này thành phế tích thì cũng có người khôi phục nó về nguyên trạng” Lãnh Huyết Ngũ nói.

Đúng như lời Lãnh Huyết Ngũ nói, hết thảy những gì ở đây , vô luận la xuất hiện trạng huống gì đều rất nhanh khôi phục nguyên trạng.

Mà vì Lãnh Huyết Thập Tam đã chết nên không ai biết Diệp Lãng phá phách nơi này, không ai biết hắn cầm đi không ít tài liệu, vốn không có người đi truy cứu,

Sớm biết như vậy thì lúc trước nên lấy thêm một ít....

Tuy Diệp Lãng không phải cái loại người tham tiện nghi, nhưng hắn không ngại lấy đồ vật này nọ, nhất là những thứ hữu dụng với mình.

Diệp Lãng đang lo lắng không biết sau này có nên tim cơ hội lại “chôm” những thứ kia một lần nữa không.

Đối với việc Lãnh Huyết Ngũ đến nơi này, tuy làm người ta có chút ngoài ý muốn, nhưng trừ câu hỏi của Lãnh Huyết Thất ra thì không ai nói gì nữa, chỉ nghi hoặc nhìn thoáng qua mà thôi.

một số người sợ hãi, mà một số người lại cảm thấy không cần phải đến hỏi. Lãnh Huyết Ngũ xuất hiện hẳn là có lý do chính đáng của nàng, cho dù không có thì mình cũng không cần phải hỏi đến.

Vốn là nàng được tham dự mà, cũng đã an bài tốt vị trí của nàng.

“ Tới nơi này thì ngươi im lặng một chút, không được phép nói” Lãnh Huyết Ngũ nói thầm bên tai Diệp Lãng, âm thanh rất nhỏ, tựa hồ sợ bị người phát hiện.

“Vi..??” Diệp Lãng chưa nói xong đã bị Lãnh Huyết Ngũ bịt miệng rồi.

Lãnh Huyết Ngũ tiếp tục nói nhỏ:” Đã bảo ngươi đừng nói mà, những người ngồi cạnh ngươi đều không phải là những người thường, rất có thề bọn họ sẽ nghe được âm thanh của chúng ta, sẽ phiền toái lăm.”

“Ừ..” Diệp Lãng gật đầu, phát ra tiếng ừ.

“ Nhớ kỹ, đừng nói lung tung, bị Lãnh Huyết Nhị phát hiện ra thì ta không bị gì cả, nhưng ngươi thì phiền toái lớn” Lãnh Huyết Ngũ tiếp tục kề tai nói nhỏ.

Ở chung với Diệp Lãng lâu như vậy, nàng cũng có chút quan tâm hắn, tuy nàng vẫn rất lạnh nhạt với Diệp Lãng, thường xuyên đánh đáng đá đá, nhưng so với những người khác thì hoàn toàn khác nhau.

Những ngừơi khác thì nàng mặc kệ, cũng không để ý tới.

Đối với việc này, Diệp Lãng căn bản không có cảm giác, hắn chỉ cảm thấy tiểu Ngũ lạnh quá hung dữ quá.

......

“Lãnh Huyết 160, quá quan tiến vào vòng sau”

“Lãnh Huyết 38, quá quan tiến vào vòng sau”

“Lãnh Huyết...”

.............

Đấu loại vô cùng tàn khốc, tàn khốc đến ngoài ý muốn, loại bỏ tuyệt đại bộ phận ngườidự thi, bất quá, những người còn lại đều là tinh anh trong tinh anh.

Mà người chế định quy tắc đào thải là những luyện kim cao thủ của thế hệ trước trong Lãnh Huyết Tổ, bọn họ cân nhắc rất nhiều phương diện, rất ít bỏ xót nhân tài.

Đương nhiên, vi phòng ngừa cái”rất ít” này xuất hiện, trong quy củ của Lãnh Huyết Tổ, người bị đào thải vẫn có cở hội trình bày chi tiết, chỉ cần có bản lĩnh thực sự là được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.