Điểm sinh hoạt có thể mua được rất nhiều những vật dụng trong shop từ thức ăn, đồ dùng sinh hoạt cho đến vũ khí cùng công pháp hay là siêu năng lực, có thể nói đây là loại tiền tệ chính trong hệ thống luyện ngục. Điểm sinh hoạt có thể đạt được trong các màn chơi qua những nhiệm vụ chính, nhiệm vụ ẩn, cốt truyện phụ... Ngoài ra hệ thống sẽ tặng điểm sinh hoạt qua mỗi màn, điểm này thường thường sẽ là cố định, nhưng nếu làm tốt sẽ được hệ thống cộng thêm. Còn về điểm hồi sinh sẽ là cố định theo các mốc: cực dễ - một điểm, dễ- năm điểm, thường – hai mươi điểm, khó- năm mươi điểm, cực khó- hai trăm điểm, luyện ngục- năm trăm điểm.
Thiên há mồm ngồi nghe thanh niên tên Hạ phân tích, cùng là người mới với nhau nhưng hắn thấy thanh niên đa cấp trước mặt có vốn kiến thức so với hắn là một trời một vực. Theo lời Hạ nói thì những thứ cơ bản thế này chỉ cần hỏi quang cầu là được, nếu mà không hỏi thì nó sẽ im lặng đến tận lúc giao nhiệm vụ (đúng là hắc ám mà). Thiên tò mò hỏi Hạ xem chế độ chơi “thường” nó là cái dạng gì, Hạ nghe xong thì trầm ngâm:
- Theo như lời quang cầu nói thì ngoài chế độ “cực dễ” ra thì mọi mức độ sẽ có rất nhiều kịch bản khác nhau, từ trong truyện cho đến ngoài phim. Riêng màn chơi vừa rồi thì có vẻ tôi được vào phần phim Saw 1.
- Lưỡi cưa phần một á?
Thiên rùng mình hỏi lại, loạt phim lưỡi cưa có thể coi là một trong những loạt phim máu me bậc nhất cùng với những cái bẫy chết người. Muốn lành lặn để end game trong phim này là điều cực kỳ khó khăn. Hắn nuốt nước bọt hỏi tiếp:
- Vậy anh làm thế nào để qua màn?
- Cưa chân. Sau khi xác định cái xác kia không phải là người giả chết giống trong phim, khẩu súng cũng không bắn được thì quyết định cưa chân là hợp lý nhất.
Hạ thản nhiên trả lời trước con mắt trợn tròn của Thiên. Thiên thầm lè lưỡi, quả nhiên là danh hiệu “thanh niên nghiêm túc” không chệch đi tí nào. Cho dù là biết trước cốt truyện thì việc tự cưa chân của mình cũng là sự lựa chọn it người dám trực tiếp làm như thế. Có lẽ vì thế mà thanh niên này được tận 500 điểm sinh hoạt. Thiên cũng tò mò hỏi Hạ xem với 500 điểm này thì mua được những cái gì. Shop sinh hoạt thì Thiên cũng tự mở được, nhưng là lv0- chỉ bán quần áo bình thường cùng vật phẩm cá nhân, muốn lên lv thì ít nhất phải có trong tay 100 điểm sinh hoạt hoặc tiêu 50 điểm sinh hoạt mới mở khóa được. Hạ cũng thoái mái cho hắn xem chung. Quả nhiên đúng như dự đoán, shop luyện ngục lv1 tràn ngập những vật phẩm đủ hình thức, giá cả mắc nhất là 500 điểm sinh hoạt. Đẻ thuận tiện cho người chơi, shop đã chia thành từng gian hàng: vật dụng sinh hoạt, vũ khí, áo giáp, công pháp, đan dược, đồ phụ trợ.
Sau một hồi suy nghĩ thì Hạ chỉ vào một thanh kiếm rồi nói:
- Tôi sẽ mua cái này.
Ngay lập tức một luồng sáng từ hư vô hiện lên rồi từ từ tụ tập thành hình một thanh kiếm. Sau khi luồng sáng tan biến thì một thanh katana hiện lên trước mắt hai người, Hạ cầm thanh kiếm lên xem xét thuộc tính:
Tên: katana rực lửa.
Loại hình: vũ khí (có thể mang vào trong màn chơi)
Cấp độ: 1
Độ bền: 100/100
Khả năng đặc biệt: Kích hoạt- lưỡi kiếm bùng cháy trong vòng năm phút tăng sát thương và có 25% cơ hội áp dụng hiệu ứng đốt cháy lên đối thủ trong mỗi nhát chém. Hồi chiêu 30 phút.
Thiên gật gù nhìn cây kiếm, con hàng này trông ngon đấy. Ngoài khả năng vật lý còn kèm theo hiệu ứng bốc cháy trong năm phút, thời gian làm lạnh cũng không lâu. Nếu không dùng để chém nhau thì mang ra làm đuốc soi đường hay là làm xiên nướng thịt cũng rất là hữu dụng, một công đôi việc. Nhưng khi biết được giá của thanh kiếm này đến tận 200 điểm thì hắn lắc đầu lè lưỡi. Đắt quá, Thiên thắc mắc hỏi Hạ xem sao không mua một khẩu súng. Giá của một cũng chỉ tầm hơn 200 điểm thôi, hơn nữa nó còn mang tính bất ngờ. Ví dụ như khi bị kẻ địch cầm dao dồn vào chân tường thì sẽ thò tay vào trong quần rồi đột ngột rút ra một cây súng (kiểu - bất ngờ chưa mấy thằng lol)
- Nếu mua một cây súng ngắn tầm 200 điểm thì phải mua thêm băng đạn dự trữ- 50 điểm cùng đạn dự trữ- 2đ/viên đạn thường. Hơn nữa tôi không quen dùng súng, sở trường của tôi là song kiếm - Hạ thản nhiên trả lời.
Dứt lời, một màn sáng nữa hiện ra. Khi nó tan đi thì một thanh katana y hệt vừa nãy xuất hiện. Thiên trầm trồ nhìn Hạ cầm đôi song kiếm đang cháy rừng rừng, nom y hệt một samurai thứ thiệt, có vẻ trước đây anh chàng này là một kiếm sĩ có hạng. Vừa dứt dòng suy nghĩ thì một quyển sách ghi “kiếm thuật sơ cấp” hiện lên sau màn sáng. Thanh niên tên Hạ nhanh chóng đưa cuốn bí kíp vào trong kho đồ, bắt gặp ánh mắt của Thiên anh ta thản nhiên nói:
- Ước mơ hồi bé của tôi là một kiếm sĩ.
Móa thế mà còn bày đặt phân tích lợi hại cách kiểu, rõ ràng là lý do to hơn mục đích. Cơ mà Thiên cũng không dám xỉa xói gì nhiều, điểm là của người ta, người ta thích tiêu thế nào thì tiêu, có phiền gì đến hắn đâu. Nói đến điểm, Thiên ủ rũ nhìn lại số điểm ít ỏi của mình, với 10 điểm sinh hoạt thì hầu như hắn chẳng mua nổi thứ gì có thể mang vào trong màn tiếp theo mà chỉ mua được thức ăn cùng đồ trực tiếp dùng ở sảnh chờ luyện ngục. Hệ thống cũng không quá keo kiệt về phần này, với vài điểm sinh hoạt hắn có thể mua cả một đống thức ăn, quần áo hay những vật dụng linh tinh. Cơ mà hắn chẳng mua nhiều tiêu tiền vào những thứ vô bổ ở đây chẳng được tác dụng gì,theo lời Hạ nói những thức ăn ở đây chỉ là ảo để đánh lừa giác quan mà thôi.