Ly Hôn Không Chia Tay

Chương 6: Chương 6




"Đây là sự lựa chọn thông minh, chúng tôi có nhiều mẫu mã, phân phối đồng đều trãi rộng, các công ty lớn ở Mỹ đều có sản phẩm của chúng tôi." Địch Tử Uy nói sơ qua một lượt về hợp đồng đã đưa cho Kim Duẫn Xán.

“Tôi hiểu, lúc ở Mỹ tôi đã từng sử dụng qua điện thoại của OTC, chức năng mạnh, có thể căn cứ vào nhu cầu của người bản địa mà tạo ra sản phẩm phù hợp. Như vậy, nếu ưu thế và dịch vụ của các anh phối hợp với thương hiệu của công ty chúng tôi, tin chắc chúng ta sẽ tạo ra doang thu kỷ lục” Kim Duẫn Xán đối với Địch Tử Uy rất có lòng tin, coi trọng OTC trên thị trường sẽ phát huy ích lợi tiềm năng.

"Tổng giám đốc Kim làm việc thanh thoát khiến tôi phải nhìn anh bằng cặp mắt khác rồi, tôi hoàn toàn đánh giá cao sự hào phóng và dứt khoát của anh." Địch Tử Uy nở nụ cười.

Xem ra Kim Duẫn Xán dù là công tử nhà giàu, đam mê phụ nữ nhưng cũng không phải là một người đàn ông thiển cận. Anh tin chắc trong lần hợp tác này, với mục tiêu cùng tầm nhìn nhất trí, bọn họ sẽ có thể tạo nên thành tích cao. Tư tưởng lớn gặp nhau, sự hợp tác này khiến cho bọn họ hiểu nhau không cần nói.

"Tổng giám đốc Kim, thật vui vì được hợp tác với anh." Địch Tử Uy cùng anh bắt tay.

"Đừng gọi tôi là Tổng giám đốc Kim này Tổng giám đốc Kim nọ, nghe rất khách sáo. Nói về sự nghiệp, kinh nghiệm cùng năng lực của anh so với tôi đều giỏi hơn, cha tôi muốn tôi học hỏi nhiều ở một công ty lớn như của anh, không bằng tôi gọi anh một tiếng anh Địch, anh kêu tôi là A Xán, được không?"

"Dĩ nhiên, A Xán." Ở trên thương trường nhiều bạn bè là chuyện tốt.

"Vâng, có thể vừa hợp tác với anh Địch vừa trở thành bạn bè như thế này là vinh hạnh của em, hôm nay em làm chủ mời anh ăn bữa tối, anh thấy thế nào?" Kim Duẫn Xán vốn thích kết giao bạn bè, ở câu lạc bộ đêm nổi tiếng là doanh nhân trẻ và thành đạt.

"Tốt." Địch Tử Uy không phản đối, ăn cơm uống rượu cho đối phương thể diện là xã giao cơ bản nhất.

"Vậy cũng tốt! Bảy giờ tối nay gặp ở nhà hàng Thái - Khách sạn Lệ Trì." Kim Duẫn Xán cười phô hàm răng trắng sáng.

Đột nhiên, cửa phòng họp lặng lẽ bị mở ra, một vị chuyên viên thiết kế tiến vào, vẻ mặt anh vội vàng hướng Kim Duẫn Xán đi tới, hình như có việc gấp tìm anh.

Kim Duẫn Xán đứng dậy muốn tiễn Địch Tử Uy rời đi.

"A Xán, nếu em có việc bận rộn, không cần tiễn nữa." Địch Tử Uy nhạy cảm mà quan tâm nói.

"Tốt, vậy buổi tối gặp anh nhé."

Địch Tử Uy mang theo trợ lý, đi tới cửa phòng họp, không ngờ sau lưng vang lên một giọng nói, đưa tới sự chú ý của anh.

"Kim tổng, công ty chúng ta vì hưởng ứng bảo vệ môi trường đã đặc biệt cử hành hoạt động làm “Phiếu giảm giá hóa đơn điện tử”, Phòng Kế Hoạch xin sếp hôm nay ra quyết định, sếp cảm thấy quà mini cho khách là phiếu giảm giá Haagen-Dazs tốt hơn hay phiếu giảm giá Café 85OC tốt hơn?"

"85OC lần trước đã tham gia hoạt động rồi, kem Haagen-Dazs. . . Khiến khách hàng thấy lạnh miệng, ngọt lòng… xem ra không tệ."

Địch Tử Uy nghe đến đó, dừng bước lại, trong đầu thoáng qua một ý nghĩ.

Anh quay đầu trở lại "A Xán."

"À, anh Địch, còn có việc gì sao?"

"Anh nghe nói các em muốn tiễn khách bằng phiếu giảm giá kem Haagen-Dazs sao?"

"Đúng vậy."

"Anh có một kiến giải vụng về, có thể cung cấp cho em tham khảo."

"Tốt, anh nói thử xem."

"Ừ. . . Bây giờ đang vào mùa thu, Bắc Bộ nhiệt độ hơi thấp, ăn kem không phù hợp thời tiết."

"Nói rất đúng, như vậy anh cảm thấy đưa cái gì tốt đây?"

"Anh có biết một người bạn tay nghề không tệ, mở ra một nhà hàng nhỏ, tự mình nghiên cứu phát triển món điểm tâm ngọt mới, nguyên liệu đều là từ thiên nhiên, khẩu vị già trẻ đều thích hợp, rất được mọi người yêu thích, nếu như đề tài thảo luận liên quan về môi trường, như vậy đưa phiếu giảm giá điểm tâm thiên nhiên, hẳn là không sai rồi."

Kim Duẫn Xán tò mò hỏi "Ý kiến này nghe “nice” lắm, là nhà hàng nào vậy anh?"

"Ba Đóa Hoa"

“À, em biết rõ Ba Đóa Hoa”, nhắc tới “Ba Đóa Hoa” Kim Duẫn Xán mắt sáng rỡ, gật gù. “Chị dâu em rất thích bánh hoa hồng phô mai và bánh bích quy sô-cô-la, lúc anh trai em kết hôn, chị dâu cùng mẹ của em đặc biệt chỉ định muốn nhà hàng “Ba Đóa Hoa” làm món điểm tâm ngọt đãi khách, chẳng qua ngày đó em bận tiếp khách cũng chưa niếm thử món điểm tâm đó, lúc xong tiệc thì điểm tâm ngọt cũng không còn.” Điều này làm anh đối với món điểm tâm ngọt cũng có chút mong đợi.

"Anh cũng vậy, cảm thấy mùi vị rất tuyệt, cho nên giới thiệu cho em." Từ đó vừa có thể giúp “Ba Đóa Hoa” một tay, vừa có thể quảng cáo, cũng gián tiếp giúp Dĩ Du nhận lấy đơn đặt hàng, tăng đầu thu, giải quyết phần nào kinh tế khó khăn.

"Nếu là anh Địch giới thiệu, vậy em nhất định phải thử qua một chút." Kim Duẫn Xán cảm thấy Địch Tử Uy rất có ý tưởng, nếu là bạn bè của anh, như vậy có thể nể tình cũng là đều dể hiểu. "Như vậy những khách hàng Bắc Bộ, phiếu giảm giá đổi thành món điểm tâm ngọt của “Ba Đóa Hoa” đi."

"Vâng". Chuyên viên thiết kế trả lời.

"Chỉ là, đừng nói với chủ nhà hàng “Ba Đóa Hoa” là do anh giới thiệu."

"Tại sao?"

"À… Bà chủ của “Ba Đóa Hoa” cá tính rất bướng bỉnh, muốn dựa vào khả năng của chính mình mà phát triển nha hàng, không thích người quen giới thiệu. Cho nên lần hợp tác này, nên để trợ lý của em cùng bà chủ “Ba Đóa Hoa” bàn bạc sẽ tốt hơn." Nếu như cô biết là anh tạo cơ hội, cô sẽ nhất định từ chối.

"Oh, bà chủ này thật là có cá tính." Kim Duẫn Xán sảng khoái đồng ý "Em sẽ làm theo."

Địch Tử Uy gật đầu cười một tiếng.

Ly hôn ba năm, anh đã không làm gì để giúp đỡ cô ấy, cuối cùng thì bây giờ anh cũng có thể làm được một việc cho cô rồi. Chỉ cần một lần ăn điểm tâm của cô làm, nhất định sẽ bị “nghiện”, chỉ mong việc bận rộn nhỏ này có thể hóa giải sầu muộn trong lòng cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.