Ly Hôn Vợ Cũ: Kiếp Này Anh Nợ Em!

Chương 68: Chương 68: Hôn lễ xuyên thời gian




Sau khi giải quyết xong chuyện của Iris thì cả ba đến một nhà hàng gần với studio của Daniil, để cho anh ấy thuận tiện việc đi lại. Lúc gặp Khánh Huyền thì Daniil như vớ được vàng, anh ấy lập tức nhảy bổ đến đưa bản thiết kế váy cưới cho cô xem.

Nhưng sau đó Đỗ Khánh Huyền lại lắc đầu, phong cách mà Đỗ Khánh Huyền cùng Vũ Thiên Ái định trong đầu là cận đại, còn bản thiết kế của Daniil là hỷ phục của cổ đại. Nhưng ngay lúc Vũ Thiên Ái đang định mắng chồng sắp cưới một trận thì Đỗ Khánh Huyền lại nói:

- Hay là chị với anh Daniil mặc hỷ phục đi. Em cảm thấy kết hợp giữa cổ đại và cận đại sẽ khá hay đó. Biến nó thành... Hôn lễ xuyên thời gian!

Gương mặt của ba người kia liền ngây dại, tại sao cô có thể nghĩ nhưng thứ khó nhằng như vậy nhỉ?

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, dù sao Daniil cũng là nhà thiết kế đại tài, Vũ Thiên Ái vừa là thiên kim tài phiệt lại còn là bác sĩ giỏi nữa, hôn lễ của họ đương nhiên phải đặc biệt... Mà muốn đặc biệt thì điểm đầu tiên chính là sự khác biệt.

- Em... Có chắc là ổn không?

- Em đảm bảo! Hôn lễ của hai người ngoài sự ấm cúng mà còn có sự đặc biệt. Cứ giao nó lại cho em!

Vũ Thiên Ái thấy thái độ tự tin này của Đỗ Khánh Huyền cũng bị thuyết phục, dù sao thì cô cũng là em gái mà Thiên Ái thương yêu nhất, dù không cùng huyết thống nhưng ở cạnh nhau hơn năm năm, cưu mang nhau nơi đất khách quê người bấy lâu nay, thì niềm tin giữa Vũ Thiên Ái dành cho Đỗ Khánh Huyền là tuyệt đối. Việc trọng đại cả đời của Thiên Ái cũng đồng ý giao lại cho Khánh Huyền.

- Chị tin em.

- Chị yên tâm, em chưa bao giờ làm chị thất vọng mà.

Những ngày sau đó thì Đỗ Khánh Huyền phải liên tục ngồi ở phòng làm việc để vẽ ra khung cảnh phù hợp, mặc dù đây là lần kết hợp táo bạo nhất của cô, nhưng Đỗ Khánh Huyền có niềm tin nó sẽ thành công hơn mong đợi. Andrey cũng không phản đối, anh chỉ ở một bên ủng hộ bạn gái, những gì cô ấy làm chắc chắn đều có lý do của mình, anh không muốn xen vào sáng tạo của cô.

Trong lúc này, điện thoại của Đỗ Khánh Huyền sáng lên. Kể từ khi được cô đồng ý thì Andrey đã chủ động dọn sang phòng của bạn gái để ngủ cùng... Là ngủ đúng nghĩa đen nha, không có bậy bạ đâu.

Nên khi thấy điện thoại của cô sáng lên, giờ này cũng đã tội muộn rồi, ai còn tìm vợ anh chứ? Có chút tò mò Andrey liền bước đến nhìn, là tin nhắn.

- Có ai tìm em này.

Nhưng Đỗ Khánh Huyền vừa mới nghĩ ra ý tưởng, cô không muốn bị cắt đứt nguồn cảm hứng liền nói:

- Anh mở ra xem giúp em là ai vậy.

Nhận được sự cho phép của bạn gái, Andrey liền mở tin nhắn ra xem. Đập vào mắt anh là tên “Lương Mục Phàm”, đến đây là trạng thái của Andrey có chút phức tạp, anh có nên xóa liên lạc luôn không nhỉ. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui thì anh vẫn không làm vậy, từ từ vào hộp thư xem.

Lương Mục Phàm gửi tin nhắn cho Đỗ Khánh Huyền chỉ là để thông báo rằng anh ta đã có cơ hội sang Nga để hợp tác với công ty lớn, mà công ty đó chính là do Đỗ Khánh Huyền giới thiệu. Anh ta chỉ muốn nói rằng ngày mai mình sẽ lên máy bay chuẩn bị đi công tác, lần này có vẻ sẽ rất lâu...

Lúc này Andrey lại nghĩ đến cảnh tượng một Lương Mục Phàm cao cao tại thượng đứng trên vạn người... Và một Lương Mục Phàm trước kia từng bị đánh đến người không ra người, ma không ra ma. Andrey lắc đầu, dù sao thì anh cũng không nghĩ Lương Mục Phàm là tên bám dai như đĩa hay là vô sỉ đến mức nhảy vào tình cảm của người khác.

Khi anh thẩn thơ thì Đỗ Khánh Huyền bước ra, cô nghiêng đầu hỏi:

- Ai vậy?

- Là Lương Mục Phàm, anh ta nói ngày mai anh ta phải đi công tác xa... Chắc là lâu lắm.

- Hạng mục của anh ấy được thông qua rồi sao?

- Chắc vậy.

Đỗ Khánh Huyền cầm lấy điện thoại mà Andrey đưa cho mình, không nhanh không chậm liền gửi tin nhắn phản hồi. Không bày tỏ cảm thán chỉ vỏn vẹn ba chữ [Chúc mừng anh].

Nhìn sang sắc mặt của bạn trai, Đỗ Khánh Huyền liền biết tên đàn ông này bắt đầu ăn giấm chua rồi. Cô liền ôm lấy anh, nói:

- Sao lại bí xị rồi?

- Em vẫn giữ liên lạc với Lương Mục Phàm?

- Chỉ là bạn bè với nhau thôi mà. Ngài Morovoz, chẳng lẽ như vậy mà ngài cũng ghen sao?

- Ghen chứ.

Đỗ Khánh Huyền bật cười, cô nhẹ nhàng hôn lên môi của anh một cái... Hai cái... Ba cái... Rồi bốn cái.

Gương mặt của Andrey đần ra, anh không nghĩ sẽ có ngày Khánh Huyền sẽ chủ động hôn anh như vậy. Không thể tụt mất cơ hội, anh liền ôm lấy cô, mạnh mẽ cuối xuống hôn.

Đêm tối thật tĩnh mịch, thật dài... Với những cặp đôi đang cuồng nhiệt thì cũng rất tuyệt vời.

Mặt trăng sáng, những ngôi sao lại chập chờn... Trong khung cảnh tĩnh mịch lại có hai người đang cùng nhau cháy với tình yêu của họ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.