Trùm Bố Chính lúc này đang làm gì.
Hắn bị đuổi về thành Bố Chính và đang có nhiệm vụ nơi này.
Ngô Khảo Ký điên cuồng thúc dục cả thợ rèn lẫn thợ mộc làm việc..
“ Không cần quá cầu kỳ, nhanh tay, ta cần số lượng không phải chấ lượng mà …” Ngô Khảo Ký gào thét.
“ Tên này còn mâm mê cái gì, không cần đánh bóng làm nhẵn… lắp ráp với nhau là được rồi…”
“ Mộc Lão đâu… Ngô lão chỗ nào…” Ngô Khảo Ký luôn mồm thúc dục đám công tượng.
“ Dạ thưa chủ nhân, lão tại…” Ngô Mộc lão đầu lật đật chạy lại…
“ Nhanh, cần nhanh hơn nữa… không cần đẹp đẽ, thô giáp không sao chỉ cần an toàn dùng được là được….”Ngô Khảo Ký căn dặn.
Đúng lúc này một gã cận vệ cấp báo.
“ Bẩm chủ công, đã bắt về mấy chục tên Sanock binh, theo như tra khảo thì đúng là bọn chúng vẫn chưa bị khống chế đến”
“ Điều này ta đã dự đoán được rồi…” Ngô Khảo Ký khịt mũi coi thường.
Hơn ai hết Ngô Khảo Ký hiểu sức mạnh của thuốc phiện. Vua Chiêm có thể phát hiện ra quân Sanock bị Ngô Khảo Ký khống chế nhưng không thể nào lại dùng ngược họ trong các cuộc đấu chiến báo để có thể qua mắt người Bố Chính.
Nói đơn giản đó chính là những binh sĩ Sanock nghiện bị bắt đi tra khảo hay khai thác thông tin thì Vua Chăm bắt buộc phải giết họ hoặc giam giữ họ nếu không muốn bại lộ kế hoạch. Vì một khi dùng những người này trên cánh đồng binh nguyên thì họ sẽ chạy ngay về phía Bố Chính.
Do đó khi quân Chiêm còn dùng Sanock binh trên cánh đồng tức là họ chưa khống chế đám quân này. Chắc chắn Vua Chiêm sẽ khống chế đám nghiện này ngay trước khi hắn muốn tổ chức một trận đánh tổng lực. Giờ thời cơ chưa đến cho nên hắn vẫn lá mặt lá trái với đám binh này. Sanock binh thì vẫn hồn nhiên chưa biết được là mình đã bị phát hiện.
Nhưng đây chỉ là suy đoán từ Lý Thường Kiệt và Ngô Khảo Ký mà thôi, thực tế có thể là vua quan nhà Chiêm chưa phát hiện điểm khác lạ của 5000 tù binh. Nhưng Ngô Khảo Ký cũng nghĩ khả năng này khó xảy ra. Vì 5000 người cùng nhau hút chích không thể dấu được vài ngày. Về điểm này Ngô Khảo Ký đúng là có chút ngây ngô trong kế hoạch..
…………………….
Chiêm Thành quân doanh.
“ Bẩm đại ca, quân Bố Chính như phát khùng mà chém giết hết các thám báo trên binh nguyên… điều này có khác lạ.” Chê Cảo lúc này đang báo cáo cho Harivarman IV vua xứ Chiêm.
“ Có điểm lạ, cần quan sát thêm, nhưng cũng không có gì khác biệt cả. Đám Sanock kia cũng không hề biết gì về kế hoạch thực chất của chúng ta. Tối mai là lúc quân Việt sẽ sống không bằng chết..” Harivarman IV cười cười vẻ mặt âm trầm.
“ Đại ca, phía đám thổ phỉ kia liệu đáng tin tưởng?” Chế Bì La Ma chắp tay.
“ Đáng tin tưởng, có rất nhiều người không muốn tên phò mã này sống đâu… ha ha ha.. buồn cười cho người Việt, chó cắn chó sao… chúng ta đứng quan sát là được rồi..” Harivarman IV.
…………………………………..
6 giờ tối ngày 12 tháng 8.
Hai sóng lưng cao ngất đứng trên tường thành cạnh nhau mà nhìn về phương xa những đám quân sĩ trùng điệp tiến về Đồ Chiêm Quan.
Hai người này là hai bác cháu ruột thịt. Lý Thường Kiệt và Ngô Khảo Ký.
“ Nhóc con, ngươi có nắm chắc về tượng binh của đối phương? Ta thấy ngươi làm việc vẫn có vẻ bộp chộp vô cùng.. nếu không được thì để Lão phu tính kế khác..” Lý Thường Kiệt cau mày nghiêm túc hỏi lại lần nữa.
“ Bá, cháu đã nói rồi, đến bao nhiêu tượng binh cháu xử đẹp bấy nhiêu. Đã nói là cháu có vũ khí bí mật chưa tung ra.” Ngô Khảo Ký càm ràm
Hắn đúng là còn một thứ đó chính là lựu đạn. Mà đã dùng đến thứ này thì voi coi như là phế, đêm nay rõ ràng khó có thể mưa được cho nên hắn Ngô Khảo Ký rất tự tin.
“ Là thứ lôi đạn kia? “ Lý Thường Kiệt cười cười nói….
“…” Ngô Khảo Ký câm nín, cái gì cũng biết cả còn hỏi han… bực mình…
“ Bá có nắm chắc khiển được binh đánh thắng trận không có?” Ngô Khảo Ký không chịu thua.
…. Cộp….
“Ai ui”
“Nhóc con, lão phu dẫn quân đánh giặc từ hồi cha ngươi vẫn còn nghịch bùn chứ đừng nói đến ngươi” Lý Thường Kiệt không khỏi buồn cười với tên này mà cho một gõ. Lão thấy được đứa cháu này không có vẻ câu nệ lắm như những đứa khác của Lão.
Hắn nói chuyện cũng Lão rất tự nhiên và cũng không nề hà nhiều, nhưng sự tôn trọng, sùng bái, thần tượng lộ rõ trong ánh mắt, cử chỉ hành độn của Ngô Khảo Ký khiến cho Lý Thường Kiệt rất khó hiểu.
Cái thứ tình cảm thần tượng này thời cổ là không có nhiều, nhưng Ngô Khảo Ký dúng là fan hâm mộ trung thành của Lý Thường Kiệt rồi. Trước kia hâm mộ chẳng qua là hiếu kỳ muốn nhìn một nhân vật lịch sử truyền kỳ. Nhưng giờ hâm mộ là thật tâm với tài năng quân sự không thể chối cãi của lão giả này.
Hơn hết Ngô Khảo Ký cũng rõ ràng cảm nhận được tình thân, sự hòa ái của bậc trưởng bối đồn tộc tỏa ra từ Lý Thường Kiệt. Chuyện Lý Thường Kiệt trong hai ngày vượt biển, băng đèo từ Diễn Châu về Bố Chính. Sau đó không ngừng nghỉ đến nơi này chỉ đạo quân sự. Nếu không có tình thâm trong đó thì mấy ai có thể liều mạng già như vậy. Mà điểm quan trọng Lý Thường Kiệt là ai, ông ta là đương triều tể tướng, dưới một người trên vạn người. Người đỉnh cao quyền lực như vậy mà liều đi nguy hiểm của mình để trợ giúp một đứa cháu đã phân gia… Thứ tình cảm này thôi cũng đáng để Ngô Khảo Ký trở thành fan trung thành của Lý Thường Kiệt rồi….
“ À uhm tiểu tử thối. Lão phu có chuyện này… Bố Chính có mấy thứ tốt … lão phu dự định đánh trận xong thì mang một số về Thăng Long… ý ngươi ra sao?” Lý Thường Kiệt cũng hơi ngại ngùng, ông ta mạnh miệng nói trưng dụng của Bố Chính nhưng mang vài thứ lặt vặt có thể. Mang đi 4 ngàn bộ chiến giáp là một con số vô cùng lớn của cải.
Chỉ cần hinhd dung một chút, một bộ Quang Minh Khải tàng tàng cũng 10-15 xâu tiền. Mà chiến giáp Bố Chính thuộc loại Quang Minh Khải đỉnh cấp tức là khoảng … vô giá… cho nên thôi thì tính toán trung bình.. Bố Chính giáp tầm 50 xâu tiền vậy số tiền cần bỏ là cho 4000 bộ chiến giáp là 20 vạn lạng bạc. Khụ Khụ con số này hơi xóc hông. Nhưng nói thật Ngô gia hơi nghèo, số tiền này bỏ ra không nổi.
“ Bá muốn thứ gì thì cứ mang đi thôi..” Ngô Khảo Ký từ chối cho ý kiến… hắn cũng là người rất thoáng với những ai tốt với mình..
“ Khụ.. khụ.. mấy thứ lằng nhằng lão phu không nói đến, nhưng giáp lưới 4000 bộ có vẻ như có vẻ như…” Lý Thường Kiệt rất khó mở miệng.
Đám thân binh dùng qua đã nói thẳng, giáp lưới hai lớp chất lượng phòng ngự có ngang bằng hoặc hơn Quang Minh Khải mà họ đang mặc, nhưng về độ linh động thì tốt hơn nhiều, quan trọng là nhẹ hơn, chiến đấu rất tiết kiệm sức.
“ Bốn ngàn bộ giáp lưới..” Ngô Khảo Ký giật mình.
“ Khó quá thì thôi vậy…” Lý Thường Kiệt có vẻ cảm thấy mình cũng hơi quá…
Ngô Khảo Ký vội xoa tay lia lại.
“ Không… không phải ý này.. Bá muốn bao nhiêu ta cấp bấy nhiêu là được, đừng nói 4 ngàn … 10 ngàn 20 ngàn ta cũng cho được, Vấn đề ở đây ta chỉ cấp nguyên liệu còn người của Bá phải tự đan.”
“ Nói thật thứ này đan tốn thời gian lắm mà người Bố Chính thì ít ỏi, nhưng Ngô Gia thiếu gì người. Cháu cấp nguyên liệu, Ngô gia tự đan lấy, đừng nói 4 ngàn bao nhiêu cháu cũng cấp đủ được. Đan thứ này không khó, một người khỏe mạnh tầm nửa tháng là đan được một bộ, trẻ con phụ nữ đều làm được…”
Ngô Khảo Ký vội giải thích.
“ Thật…” Lý Thường Kiệt giật mình. Ông không nghĩ được thứ giáp nhìn như cực kỳ khó chế tác này lại có thể dễ dàng tạo ra như vậy.
“ Trẻ con, phụ nữ cũng làm được…?” Lý Thường Kiệt không tin mà hỏi lại.
“ Ai cũng làm được miễn là còn hai tay và mắt nhìn rõ…” Ngô Khảo Ký khẳng định.
Thứ giáp lưới Lorica Hamata của Bố Chính là loại giáp sơ cấp trong dòng các loại giáp lưới. Các vòng sắt chỉ là được bẻ lại cho khép mõm vào nhau sau khi đan. Cho nên chế tạo cực đơn giản. Thực tế Chainmail giáp lưới sau này các vòng sắt được gia cố nối lại với nhau bằng đinh tán, loại này lực phòng thủ siêu cấp. Cho nên từ thế kỉ thứ 13-15 các hiệp sĩ dòng đền hay các chiến binh Ả Rập 100% dùng loại chiến gáp Chainmail. Nhưng Bố Chính không có thời gian để làm loại giáp như vậy quá tốn thời gian. Họ hài lòng với Lorica Hamata chất lượng vừa phải, chế tạo nhanh gọn.
“ Quyết định vậy đi… nguyên vật liệu 7000 bộ…” Lý Thường Kiệt không khách khí, nếu thứ này đã có thể đẻ như gà thì ông ta sẽ lấy thêm một mẻ.
“ ….: Ngô Khảo Ký trợn mắt… thực sự là không hề khách khí chút nào đại Bá tiện nghi.
……………………………………………
Binh quý thần tốc.
Ngô Khảo Ký đã được lãnh giáo.
Chân ướt chân giáo đến nơi này Lý Thường Kiệt đã tổ chức ngay một trận đánh quy mô tổng lực.
8 giờ tối nội quan Đồ Chiêm Quan đã đông nghìn nghịt người ngựa. một vạn sáu ngàn quân mạnh nhấy của Bố Chính tụ tập nơi cổng thành.
Mệnh lệnh điều phối quân đội từ sáng đã được thực thi. Quân Bố Chính khắp nơi đã tụ tập bên bờ Bắc sông linh Giang, và trời tối cũng là lúc tránh tai mắt kẻ địch đám quân này hanh quân 10km ới chân thành Đồ Chiêm Quan. Hai mươi dặm nơi khác có vẻ nhiều nhưng ở Bố Chính đó chính là bình thường hành quân. Đường xá đã được xửa chữa quá chuyên nghiệp việc di chuyển không thành là vấn đề tương nội địa Bố Chính.
Để một trận lấy kỳ chế địch. Bố Chính đã từ bỏ gần hết các cứ điểm phòng thủ của mình. Người canh giữ mỗi cứ điểm chỉ còn lác đác vài trăm quân cùng phần lớn là người rơm lấp ló.
Lực lượng quân đội đồn trú các nơi chỉ còn lại ba chỗ Bố Chính Hắc thành. Lý Từ Huy chỉ huy với 1 ngàn nữ binh 400 thân binh và 2000 tên nô lệ Anak Đê. Tòng Chất thành Chính Hòa Bạch Thành mỗi nơi 1 ngàn tân sương binh cùng 1 ngàn Mã lai binh.
Tất cả các cứ điểm núi Am, bờ biển, bờ sông thành lũy chẳng có bao người. Tất cả bí mật trong đêm tối tụ tập dưới thành Đồ Chiêm Quan lúc này.
Bố Chính thành đánh đêm.
Kỳ mưu, kỳ binh lấy phương pháp loạn bổng đả uyên ương mà đánh lệch hẳn kế hoạch của cả Chiêm và Bố Chính đã dày công lừa nhau trước đó.
Ngô Khảo Ký rất tự tin đánh trận này, thực tế hắn hận mình không suy nghĩ xa. Bố Chính quân mạnh nhất là gì. Chắc chắn là đánh đêm, nhưng hắn quên đi sở trường của mình.
Nên nhớ quân sĩ Bố Chính được ăn uống siêu đầy đủ, thức ăn giàu protein cho nên bệnh quáng gà là giảm bớt nhiều. Đánh đêm người Bố Chính luôn có lợi. Thứ đến người Bố Chính có đèn bão, là một thứ đại sát khí khi hành quân trong đêm, thứ này không giống đuốc, có thể sáng rất lâu và rất tốt, gió bão không thể ảnh hưởng tới nó. Đã từ lâu Ngô Khảo Ký đã cho bọn thợ rèn và cả thợ gò đồng chế tạo thứ này để dành cho kế hoạch đánh đêm với người Chiêm, vì trong thông tin của Sanock binh đưa về thì người Chiêm lên kế hoạch đổ bộ ban đêm vào nội địa Bố Chính theo sông Cổn đồng thời tấn công nhiều mặt từ bờ biển. Cho nên Đèn Bão được Ngô Khảo Ký ưu tiên chế tạo trong thời gian qua cho phòng thủ chiến.
Không ngờ ngày hôm nay hơn 4 ngàn đèn bão lại có tác dụng trong trận chiến lỳ binh bất ngờ này.
Đèn bão có thể thay đổi độ sáng tối. Lúc này chúng đang được điều chỉnh lập lòe ánh lửa nhỏ nhất. Các nhóm quân sĩ thầm lặng nối đuôi nhau thông qua cổng quan không bao giờ đóng để xuất quan.
Thám báo của người Chiêm ban ngày đã gặp một phen kịch liệt đả kích, khi chúng còn chưa hoàn hồn táng đảm và không dám tiếp cận Đồ Chiêm Quan thì dị biến đã thành.
9 giờ tối.
một vạn sáu ngàn binh Bố Chính tinh nhuệ nhất đã liệt quân đầy đủ bên ngoài Đồ Chiêm Quan. Tuy lần đầu đánh đêm cho nên sẽ gặp chật vật, nhưng các cánh quân đều có tiêu chí đèn bão riêng của mình cho nên việc bám sát đội hình không quá loạn. Vả lại quân Bố Chính cũng khá thong dong không mấy vội vã nháo nhào. Một số lộn xộn nhỏ luôn được các đám kỵ binh xuất hiện kịp thời giải quyết.
Binh chia ba ngã tiến lên phía trước. Thám báo cũng được rải ra khắp cánh đồng tiểu bình nguyên.
Đêm nay 12 tháng 8, trăng sáng … thời điểm tốt để giết người phóng hỏa.